-Cô...cô đợi tui lâu chưa?Hắn nhìn nó không khỏi ngạc nhiên hỏi
-Anh nhìn cái cổ tui sắp dài ngang với con hươu cao cổ rồi đó_Nó nhìn hắn nhăn nhó đáp
-Đâu có hôm nay cô...đẹp lắm_Không hiểu sao hắn lại phun ra cái câu đó chắc tại vẫn bất ngờ khi nhìn nó như vậy
-Hả anh nói linh tinh cái gì thế vào thôi_Nó nói rồi vội quay lưng bước vào để che đi gương mặt đang ửng hồng vì câu nói đó
Hôm nay hắn mặc cả cây vest trắng rất lãng tử và lịch thiệp chứ không như mọi khi nên nó cũng hơi bất ngờ hì hì
Sau khi nói xong mới biết mình nói hớ hắn bèn chữa lại:
-A ý tôi là nhìn cô khác quá_Hắn chữa vội rồi theo nó vào
Hắn vào trong nhà hàng cùng nó, đây là một nhà hàng khá sang trọng mọi thứ đều được sắp xếp gọn gàng và hôm nay nhà hàng không có bất cứ vị khách nào nữa ngoài gia đình nó, hắn và thêm một người phụ nữ khoảng hơn 40 tuổi, một người đàn ông trung niên tầm 50 tuổi và một người con trai chắc hơn cô một hai tuổi đầu vuốt keo, mặt mũi cũng sáng sủa (tối cũng sủa luôn hớ hớ) nhưng mà còn thua xa hắn đấy là nó nghĩ thế. Nó kéo hắn tới bàn mà ba mẹ nó cùng ba người kia đang ngồi
-Con tới rồi hả đây là Đặng Thế _Mẹ nó giới thiệu.
-Chào em_Cậu con trai nói với nó
-Chào anh, tôi là Ngô Huyền Anh Thư. Thưa ba mẹ đây là bạn trai con Trần Hoàng Đăng Vũ! Theo như ba mẹ nói thì chỉ cần con dẫn bạn trai ra mắt ba mẹ thì coi như buổi xem mặt hôm nay coi như hủy phải không ạ_Nó nói với ba mẹ nó
-Con..._Ba mẹ nó không nói được gì
-Ba à con đã làm theo lời ba nói vậy ba đừng có cắt tiền tiêu vặt hàng tháng của con à nha_Nó cười tinh nghịch nói nhỏ với ba mình làm ai đó thoáng chút bất ngờ rồi đứng dậy đi ra khỏi nhà hàng cùng hắn, hắn cúi người lễ phép chào
-Dạ con xin phép đi trước_Hắn nói rồi bước theo nó
-Anh Thư..._Mẹ nó nói với theo gọi nó nhưng nó đã đi biệt tăm rồi
-Rất xin lỗi hai vị và Thế , con bé nhà tôi được nuông chiều từ nhỏ nên tính tình ngang ngược mong mọi người thông cảm_Ba nó nói
-Thành thật thì tôi cũng không muốn ép con bé nhất là trong truyện tình cảm trước đây tôi tưởng con bé chư có người yêu nên mới làm vậy còn giờ thì...Tôi thành thật xin lỗi_Mẹ nó nói
Mọi người cứ ngồi nói truyện trong nhà hàng còn nó và hắn giờ đang tung tăng đi trên phố.
-Ôi thật là thoải mái_Nó cười tít mắt dang rộng cánh tay hít thở không khí trong lành
-Ê heo con ăn kem không?_Hắn hỏi nó
Nghe nói đến ăn là mắt nó sáng lên nhất là kem món khoái khẩu của nó (haizzz tham ăn quá) quay sang hắn gật đầu lia lịa đáp
-Có chứ, có chứ
Thế là hắn dẫn nó vào một tiệm kem không quá lớn nhưng cảnh rất đẹp, bàn ghế được thiết kế đặc biệt hơn các quán khác đó là bàn thấp thay vì ngồi ghế mà là ngồi lên những miếng đệm nhỏ và đặc biệt là kem ở đây rất ngon. Vào trong hắn hỏi nó:
-Cô ăn kem gì?
-Dâu sữa_Nó đáp
-Cho 1 dâu sữa, 1 sôcôla_Hắn ta gọi
-Èo ăn sôcôla đắng chết_Nó nhăn mặt nói với hắn
-Tuy đắng mà ngọt_Hắn nhìn nó cười nói
-Ngọt cái quái gì chứ_Nó nói
Hắn không nói gì nữa chỉ nhìn nó cười nhẹ, khi phục vụ mang kem ra nó và hắn ngồi ăn rất thản nhiên. Nó đang mải mê với ly kem của nó thì thấy hắn gọi liền ngẩng đầu lên và thấy hắn đưa thìa kem sôcôla tới chỗ nó nói:
-Ăn thử đi_Hắn cười đút cho nó
Chả hiểu sao nó cũng ngoan ngoãn nghe lời ăn hết thìa kem đó
-Thế nào?_Hắn hỏi
-Ưm cũng được không đắng như tôi đã từng ăn ở các quán khác_Nó cười đáp
-Quán này tuy hơi nhỏ nhưng kem rất ngon_Hắn nói
-Này anh cũng há miệng ra_Nó nói rồi đưa thìa kem dâu về phía hắn
Hắn cũng ăn hết thìa kem đó trong lòng thấy vui vui rồi nhìn nó ăn không hiểu sao hắn lại thấy rất bình yên, hắn nhận ra rằng hôm nay mình cười hơi nhiều có lẽ là tại ở cạnh nó chăng?