Hứa Tiễu Tiễu nghe nói như thế, đứng lại,ngữ khí lập tức sắc bén "Ai nói cho cô biết?"
"A, đương nhiên là người truyền lại tin tức cho tôi."
Là... Lương Mộng Nhàn!
Cũng đúng!
Cô ta là chó cùng rứt giậu, quả thực là chuyện ngáng chân cô hết sức cố gắng.
"Hứa tiểu thư, thật sự là uổng phí tôi với cô đấu đá lâu như vậy! Hóa ra tất cả đều là âm mưu của ông chú đó! Nếu chú đó đối với tôi vô tình, cũng đừng trách tôi vô nghĩa!"
Hứa Tiễu Tiễu lập tức cảnh giác lên "Cômuốn làm gì?"
"A, làm gì? Tôi liền muốn tiền của chú đó thì sao? Nói cho cô biết, đời này tôi sẽ quấn lấy anh ta, không tha cho anh ta! Cô còn bao nhiêu chiêu cứ việc nhằm vào tôi!"
Nói xong lời này, cô ta trực tiếp cúp điện thoại.
Hứa Tiễu Tiễu muốn nói cái gì, cũng không kịp nói ra.
Cô nhìn chằm chằm di động, có chút phát sầu.
Bên kia Lương Mộng Nhàn không nói trước, nhưng vụ này của Giai Giai trở nên có phần khó giải quyết rồi.
Giai Giai biết cô là Tiểu tam khuyến thoái sư, nhất định tràn ngập cảnh giác, bất luận tiếp theo cô triển khai kế hoạch gì chỉ sợ làm nhiều công ít thậm chí căn bản không có tác dụng.
Tình hình như thế, phải làm sao bây giờ?
Bây giờ không chỉ là vấn đề về vụ Kim tiên sinh giáo phó, nếu cô không giúp Kim phu nhân đuổi Giai Giai đi, như thế cuộc hôn nhân của Kim tiên sinh và Kim phu nhân đều không có cách nào gắn bó nữa rồi.
Cô không yên lòng tiêu sái đến trước bàn ăn, ngồi xuống.
Hai tay chống cằm, bắt đầu suy nghĩ.
Hiện tại muốn làm sao bây giờ?
Từ Kim tiên sinh khẳng định là không được, bởi vì tình càm của Giai Giai đối với Kim tiên sinh là giả. Dù để cho Kim tiên sinh nói không thích cô ta, chỉ sợ Giai Giai sẽ quấn quít làm phiền.
Chỉ có thể từ phía Giai Giai.
Làm thế nào mới có thể khiến cho Giai Giai hết hy vọng với Kim tiên sinh đây?
Đã ở cạnh nhau năm sáu năm, khiến cho cô ta buông tay tuyệt đối không có khả năng.
Trừ phi có người đàn ông khác đẹp trai hơn Kim tiên sinh, có tiền hơn Kim tiên sinh nhìn tới Giai Giai.
Nhưng, công ty của cô chỉ có cô và Diệp Tư Nghiên, hai người ở đây, muốn dùng tiền mời Quý công tử giúp đỡ làm sao mời nổi?
Hứa Tiễu Tiễu thở dài, ánh mắt đi phía trước một quăng, liền nhìn đến Hứa Mộc Thâm ngồi đối diện cô ăn canh.
Cô chớp mắt, lập tức từ trên ghế mình nhảy dựng lên, đi đến bên người Hứa Mộc Thâm, vươn tay đặt trên bờ vai anh "Anh cả, hôm nay có phải mệt muốn chết rồi hay không? Tôi giúp anh đấm bóp một chút."
Tay cô chạm vào người Hứa Mộc Thâm, ánh mắt Hứa Mộc Thâm trần xuống, toàn thân bao phủ một tầng sương lạnh.
Từ nhỏ anh đã ghét người khác đụng chạm vào mình.
Nhưng, đôi bàn tay kia đặt trên bờ vai anh, ngăn cách bởi áo sơ mi trắng, trong lòng bàn tay truyền đến một tia ấm áp khiến anh cảm giác như…. Cũng không phải khó chấp nhận như thế.
Con ngươi anh híp híp, không nhúc nhích.
Thân thể cũng giống như chú mèo nhỏ từ từ mềm mại.
Sau đó liền nghe đến thanh âm của cô "Anh cả, thoải mái không?"
Hứa Mộc Thâm:...
Hứa Mộc Thâm không nói chuyện, Hứa Tiễu Tiễu liền tiếp tục mát xa.
Nếu bạn yêu cầu ai đó làm việc gì đó, trước tiên phải nói cho người đó chuyện đó trước.
Cô vừa mát xa, vừa cẩn thận vươn ra một ngón trỏ với Hứa Mộc Thâm: "Anh cả, tôi biết anh rất yêu bản thân, nhưng kỳ thật tính tình cực kỳ trượng nghĩa cho nên anh có thể giúp tôi một việc….. Không đúng, là giúp tôi một chuyện nhỏ thôi, được không?"
Cô lập tức đem vươn ngón tay ra đổi thành ngón tay nhỏ, ngồi kiểu chân chó lấy lòng anh cười.