Sáp Kiện Vô Địch

Chương 124: Đây là đảo???



"Chưa có xác định hắn chết hay chưa đâu! Ngươi phải xác thực hắn đã chết, thì ta mới có thể thực hiện lời hứa vừa rồi" . Xích Luyến nói.

"A, ngươi định chạy làng sao?" Du Dương vội la lên.

"Ngươi muốn ta cũng không phải là không được, nhưng ngươi phải có năng lực bảo hộ cho ta mới được, ở đây mỗi một nam nhân đều có khả năng là địch nhân của ta, hơn nữa mạo hiểm đảo lại nổi danh hung hiểm, nếu như thực lực ngươi có thể làm cho ta cảm thấy an toàn, ta đây có thể đáp ứng yêu cầu" . Xích Luyến trên mặt không có một tia biểu tình nói.

"A, cách này rất hay, ca đây cái gì cũng không có, nhưng không thiếu nhất chính là thực lực, hơn nữa thực lực của ta cũng rất mạnh mẽ nhá!" Du Dương vô sỉ nói.

."Có thực lực hay không không phải dùng miệng nói, phải thử qua mới biết được" .

Xích Luyến mắt hiện lên hàn quang, trong tay nàng dao găm đột nhiên hướng yết hầu Du Dương lướt qua!

"Đệt, cô nàng này như thế nào lại vậy! Ai cũng đều muốn giết!"

Thấy Xích Luyến đâm mình, Du Dương cũng không có tránh né. Thấy Du Dương phản ứng như vậy, Xích Luyến trong lòng thầm vui, "Hừ, ngày hôm nay ta sẽ mạng ngươi!"

"Muốn giết ta, thực lực nàng còn kém xa!"

Xích Luyến huy dao găm đâm tới yết hầu Du Dương, cách cổ Du Dương chỉ vài milimet, nhưng vô luận Xích Luyến có cố gắng tới đâu thanh dao găm kia đều không chịu tiến thêm một bước!

Du Dương khóe miệng lộ ra nụ cười tà ác dâm đãng!

Xích Luyến kinh ngạc khi thấy dao găm trong tay nàng như tro tàn bị gió trên biển thổi bay tán loạn! "Ngươi.... ngươi.... ngươi tu luyện thành Võ Thần!" Xích Luyến cả kinh nói.

Du Dương nói: "Thế nào, hiện tại ta có tư cách bảo hộ ngươi?"

Nói dứt, Du Dương ôm thân hình mảnh mai của Xích Luyến vào lồng ngực, sau đó hướng trong khoang thuyền đi đến.

Đang trong lúc khiếp sợ, Xích Luyến lại bị Du Dương ôm như vậy, đột nhiên giật mình tỉnh giấc, vội la lên: "Mau..mau bỏ tay ngươi ra!"

"Ha ha. Tốt!"

Du Dương cười dâm đãng buông hai tay ra, Xích Luyến đột nhiên phát hiện mình dĩ nhiên ngồi trúng một cái "Thiết côn" thô cứng, Du Dương bước đi, cây gậy ấy cũng theo thân thể của hắn mà chuyển động!

Liên tục bị chơi xấu hai lần hiện tại Xích Luyến cũng không biết nên ứng phó thế nào!

Thấy Du Dương muốn đi đến trung tầng, loại khó xử tư thế này nếu để cho người khác thấy, nàng không mắc cỡ chết mới là lạ. Xích Luyến lập tức nói: "Thả ta xuống, ta phải về phòng của mình!"

Du Dương vừa nghĩ, Xích Luyến nói cũng đúng. Nếu như quay về phòng của hắn làm chuyện này, vạn nhất tại thời khắc mấu chốt Nam Cung Du Long tên mập mạp chết bầm kia xông tới sẽ không tốt!

Du Dương ôm Xích Luyến đi tới phòng của nàng, tuy rằng phòng không giống như nữ Võ Thần được trang bị đầy đủ, nhưng so với phòng Du Dương bọn họ lại rộng hơn rất nhiều, hơn nữa giường cũng là giường đôi, không phải giường đơn..

"Gian phòng kia không tệ, so với phòng bọn ta thì rộng hơn nhiều. Thích hợp cho hai chúng ta "làm việc đại sự" !" Du Dương đem Xích Luyến đặt lên giường sau đó nói.

Xích Luyến thân thể vừa rơi lên trên giường, lập tức lăn một vòng. Chạy trốn tới bên kia giường, nhưng lại không ngờ rằng Du Dương tốc độ so vs nàng còn nhanh hơn, đã nhảy đến bên kia giường, đem nàng mạnh mẽ ôm vào trong ngực.

"Không được, ngày hôm nay quá đột ngột, tâm tình của ta còn chưa có chuẩn bị tốt!" Xích Luyến muốn đẩy Du Dương ra.

Du Dương đương nhiên biết đây là nàng cố ý thoái thác: "Không sao, ta sẽ cho nàng thời gian chuẩn bị!"

Nói xong, Du Dương ngón giữa bắn ra mấy đạo dòng điện yếu ớt, những dòng điện này song song đánh úp vào những bộ vị mẫn cảm nhất của Xích Luyến.

"Ưm~~~~~!" Xích Luyến chưa từng trải qua loại khiêu khích như vậy, lập tức bị dòng điện khiến phải ngân khẽ một tiếng.
đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Du Dương sợ âm thanh mập mờ này của Xích Luyến truyền tới tai Nữ Võ Thần, lập tức hôn lấy đôi môi Xích Luyến.

"Hừ, đối phó với nữ nhân này dùng sức mạnh tương đối hữu hiệu" . Du Dương trong lòng thầm nghĩ.

Du Dương đang trong lúc đắc ý, lại đột nhiên cảm giác một trận đau trên môi, "A!"

"Này, ngươi sao lại cắn ta?" Du Dương đối với Xích Luyến cả giận nói.

Cũng dám cắn lão tử, ta hôm nay nhất định phải lột hết y phục ngươi ra. Sau đó để cho "Huynh đệ" của ta đánh cái mông của ngươi mới hả.

Du Dương muốn hảo hảo giáo dục cô nàng hung hăng này, hai tay chộp lấy ngực nàng,muốn đem y phục xé ra, sau đó trực tiếp đẩy ngã.

Du Dương đang muốn thực thi nhiệm vụ, nhưng khi cúi đầu xuống thấy Xích Luyến hai mắt rưng rưng, đôi môi cắn chặt. Ánh mắt cùng Du Dương ánh mắt giao nhau, hai dòng nước mắt ào ào chảy xuống!

"Ách" . Du Dương cái gì cũng không sợ nhưng sợ nhất là nước mắt nữ nhân.

"Đừng.. đừng khóc a! Vừa nãy là ngươi cắn ta, phải là ta khóc mới đúng chứ" . Du Dương chân tay luống cuống.

Xích Luyến vẫn trừng mắt với Du Dương,lại thêm một giọt nước mắt rới xuống!

"Không phải là hôn cái miệng nhỏ xinh xắn này một chút thôi sao? Vừa nãy cũng là nụ hôn đầu tiên của ta, tính ra cũng không thiệt thòi!" Du Dương gấp rút dụ dỗ nàng.

Du Dương dụ dỗ Xích Luyến cả nửa ngày, nhưng không làm nên cơm cháo gì, cuối cùng Du Dương đầu hàng nói."Được rồi, được rồi. Là ta sai! Chúng ta đợi nàng ngày mai chuẩn bị cho tốt rồi “mần” tiếp nhỉ!"
(gặp ta là ko chờ đợi)

Cũng chỉ vì nước mắt thiên hạ vô địch của Xích Luyến, Du Dương đần độn bị nàng đuổi ra khỏi phòng!

"Ax, vì sao ta không thể đê tiện thêm chút nữa, không bỉ ổi thêm chút. Tại sao vừa nhìn thấy nước mắt thì lùi bước! Ta hận…" . Du Dương bị nhốt tại ngoài cửa phòng, nhưng lúc sau thì lại không hối tiếc nữa.

Du Dương nghĩ như vậy liền đi. Buổi tối hôm nay nhất định là không thể ngủ ngon, "Không được, nếu không thể đẩy ngã, vậy cũng phải hôn thêm phát nữa, kiểm tra nào!"

Du Dương xoay người lại đi tới gõ cửa phòng Xích Luyến."Người đẹp của ta, mở cửa ra một chút, ta đột nhiên nhớ tới một chuyện tối quan trọng muốn nói cho ngươi."

"Chuyện gì , chờ ngày mai rồi nói sau!" Xích Luyến trong phòng nhẹ nhàng nói.

"Chuyện này rất trọng yếu, là về mạo hiểm đảo! Là lúc ta mới tới, Vô Dạ thành thành chủ- vô giới Vũ Thần nói cho ta biết, chuyện này có thể quan hệ đến việc chúng ta có thể hay không từ mạo hiểm đảo còn sống trở về!" Du Dương nói.

Xích Luyến do dự một hồi, cuối cùng đem cửa phòng nhẹ nhàng hé ra một khe nhỏ, Du Dương thấy cửa mở, lập tức dùng mũi chân của hắn lập tức chặn tại khe cửa, không cho Xích Luyến có cơ hội đóng cửa nữa.

" ngươi ở nơi này làm gì?"

Du Dương đang muốn mạnh mẽ chạy ào vào trong phòng thì đột nhiên Nữ Võ Thần nghe được hai người nói chuyện, hướng tới căn phòng bước lại.

"Ách" Du Dương tròng mắt đảo không ngừng, nhưng lại không nghĩ ra lời gì hay để nói!

"Trên thuyền không được làm loạn quan hệ nam nữ. Các ngươi muốn làm gì , chờ rời thuyền thì không ai can thiệp chuyện các ngươi!" Nữ Võ Thần hừ lạnh nói.

"Oái, ha ha" Du Dương nhấp nhô cười cười, "Hai người chúng ta không có làm loạn, hai chúng ta là ngươi tình ta nguyện!"

"Ngươi”

Nữ Võ Thần không nghĩ tới Du Dương dám chống đối nàng, ánh mắt chợt lóe, lực trường lĩnh vực trong nháy mắt bạo phát, hướng Du Dương bọc lấy.

Tại bên trong lĩnh vực, nàng chính là thần! lực trường lĩnh vực của nàng tuy rằng phạm vi chỉ có mười thước, nhưng nếu so với Du Dương từ trường lĩnh vực cường đại hơn nhiều. Du Dương chỉ có mấy vạn thất lực lượng. Còn Vũ Thần đã có hơn mười vạn thất lực lượng.

Du Dương tự nhiên không dám liều mạng với nàng. Thân ảnh lui nhanh, lắc mình mấy cái chạy tới khoang thuyền. Thoát ra lực trường lĩnh vực.

"Hừ, không tới ngươi giẫm đạp! Vũ Thần có cái gì hay ho chứ, một ngày nào đó lão tử cũng sẽ đem ngươi đẩy ngã xuống giường!" Du Dương đang đứng trên bậc thang huơ huơ ngón giữa.

Thâu hương không thành, Du Dương không thể làm gì khác hơn là trở lại gian phòng của mình tĩnh tâm tu luyện, là chuẩn bị cho thời gian mạo hiểm tới.

Trong khi Du Dương tại phòng tĩnh tâm tu luyện, một bóng đen từ trong nước biển vọt lên, rơi xuống boong thuyền. Người này quỳ tại boong thuyền. Tay phải ôm ngực. Máu tươi liên tục theo khóe miệng của hắn rơi xuống.

Nếu để cho Du Dương cùng Xích Luyến thấy, nhất định sẽ nhận ra hắn, hắn chính là bị hai người hợp lực đánh, bị Du Dương một quyền đánh rớt xuống biển Xích Long đế quốc Thất hoàng tử- Xích Vô Tà!

Xích Vô Tà cắn răng ho nhẹ hai cái, hằn học nói: "Xích Luyến. Ngươi là con tiện nhân, ta nhất định khiến ngươi sống không bằng chết! Còn có tên tiểu hỗn đản ta nhất định làm cho ngươi phải trả giá đắt cho một quyền ngày hôm nay!"

Ngày thứ hai.

Lúc Du Dương đi phòng ăn, lúc ăn cơm hắn nhìn thấy Xích Long đế quốc nhân lại cùng tam đại liên minh tụ tập cùng nhau.

"Bọn họ không đi tìm hoàng tử mất tích, nhưng lại cùng bọn người tam đại liên minh ở cùng nhau, nhất định có âm mưu!"

Du Dương từ trong ngón tay bắn ra một con ruồi, khiến nó bay thấp đến Thác Bạt Vũ Thành sau đó đậu trên vai, nghe lén bọn hắn đối thoại.

" cách hành sự này, chúng ta hoàn toàn đồng ý! Để chút nữa về, chúng ta hợp lực thu thập mấy tên khốn kiếp kia!" Thác Bạt Vũ Thành nói, hắn cùng với bọn người Xích Long đế quốc đã đạt được thỏa thuận chung..

Hai bên sau khi tách ra. Du Dương tiếp tục khiến con ruồi do hắn phân thân theo dõi tên đội trưởng bảo vệ của Xích Vô Tà, thấy hắn cầm rất nhiều thức ăn, tiến một căn phòng.

"Hừm, thằng gà này dĩ nhiên không chết!"

Con ruồi phân thân thấy Xích Vô Tà khoanh chân ngồi ở trên giường điều tức, một lát sau thì thương thế của hắn đã hồi phục quá nửa. Xích Long đế quốc Thất hoàng tử, trên người dĩ nhiên sẽ mang theo không ít thuốc chữa thương hảo hạng.

"Không chết, cũng không có đến báo thù ta cùng Xích Luyến! Không ngờ, hắn còn có thể nhịn đến vậy!"

Du Dương đoán rằng hắn nhất định là lúc trước cùng tam đại liên minh kết minh, dự định sau khi lên mạo hiểm đảo sẽ lại tìm chính mình gây phiền phức.

"Mạo hiểm đảo, mạo hiểm đảo, rốt cuộc là cái dạng gì chứ !"

Sáng sớm ngày thứ ba. Con tàu kim loại lướt qua một đám mây sương lượn lờ trên, rốt cục cũng thấy đất liền.

"Đây là đảo hay là lục địa?" Có nhân thốt lên.

Tất cả mọi người cho rằng mạo hiểm đảo là một cái đảo nhỏ. Nhưng hiện ra tại trước mắt bọn hắn là một mảnh lục địa nhìn không thấy giới hạn.

Mạo hiểm đảo sứ giả rời thuyền đầu tiên, đứng ở trên đất bằng đối với mọi người nói: "Hoan nghênh các ngươi đến mạo hiểm đảo! Hiện tại mọi người rời thuyền, trước tiến nhập đảo sau đó ta có vài điều muốn nói rõ một chút!"

Du Dương bọn người rời thuyền, bốn mươi chín người tự động phân 4 đội, Xích Long đế quốc chín người đứng chung một chỗ, tam đại liên minh mười lăm người đứng chung một chỗ, Du Dương cùng Nam Cung mập mạp, Đông Phương Vô Địch, Bắc Minh Thần Tinh, Tây thành Xuy Tuyết, còn có Xích Luyến, bọn họ sáu người đứng chung một chỗ, Vô Dạ thành còn lại hai mươi người, bọn họ tạm thời đứng chung một chỗ.

Lúc này, theo trên thuyền lại xuống thêm một người, chính là kẻ đã bình phục thương thế Xích Vô Tà!

Xích Vô Tà ánh mắt nhìn chằm chằm vào Du Dương cùng Xích Luyến, trên mặt cười ác, bộ dạng như muốn nuốt sống ăn tươi Du Dương cùng Xích Luyến.

"Hắn đúng là không chết!" Xích Luyến cả kinh nói.

"Ha ha, đây nguyên nhân là bởi vì ngươi không có thực hiện lời hứa, nếu như ngày đó ngươi cùng ta lên giường, thì hắn đã sớm chết! Bất quá ngươi không cần sợ, ta lát nữa cũng có thể đi giết hắn , chỉ cần ngươi có thể hết lòng tuân thủ lời hứa của ngươi là được!" Du Dương nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.