<SasuSaku> Chuyện Tình Của Những Chiếc Áo Len

Chương 20: Liệu con tim anh



Nói trước buồn lắm áT.T

---

Anh gọi vị bác sĩ của mình, bác sĩ Orochimaru. Chiếc cưar mở ra. Sasuke khẽ nói:

- Sakura... Bác sĩ tới!

Cô thì chẳng thèm đoái hoài gì tới Sasuke cũng y như vị bác sĩ. Bác sĩ nói:

- Tôi là...Orochimaru! Liệu quí cô đây sẽ cho tôi khám chứ?

Sasuke liếc xéo tên Orochimaru, khẽ:“ Ông muốn chết hay ngậm mỏ?” Tất nhiên bị doạ tới xanh mặt luôn cơ mà. Anh uy hiếp:

- nếu cô cho vị này khám bệnh. Tôi sẽ đưa cô về!

Cô quay đầu lại, nhíu mày. Anh hiểu, nói:

- tất nhiên sẽ là thật!

Vị bác ân cần xoay ghế của cô lại. Đưa cô tờ giấy, hỏi:

- Theo cô, cô xem mình là người như thế nào?

Cô ghi vào tờ giấy:

- Ngu ngốc, phiền phức, gánh nặng!

- thế...cô thấy đau khi_ ông ta lấy miếng miếng thuỷ tinh có sát trùng cứa vào tay cô

Mặt cô vẫn như thế. Chẳng thay đổi cảm xúc gì cả, tuy đau... Ông ta ngạc nhiên. Lộ ra ngoài mặt. Anh nhìn vào khuôn mặt của Ỏrochimaru. Hiểu được 1 chút. Ông ta nói lấp bấp:

- cô..c..ô ko đau?

Cô hí hoáy trong tờ giấy:

- đau ư? Thân xác thì thế! Nhưng tôi...ko cảm nhận được!

Ông trợn mặt nhìn cô, đây là ca đầu tiên khó của ông. Ông nói:

- ko thể cảm nhận? Có...thể? Theo tôi thì, chẩn đoán của tôi, vô cảm!

Cô mặt vẫn bình thường. Anh thì lạnh lùng thiệt nhưng... Mặt anh lộ vẻ bất ngờ. Anh hỏi:

- v..ô cảm?! Ông kia!!!_ rồi anh giật ngược cổ Orochimaru lên, thét_ Ông! Đồ bất tài vô tướng

Mặt của Orochimaru nhưng biến sắc vì hành động của Sakura? Ông ta nói:

- Gọi Kabuto với Yamato tới đây! Tôi sẽ kiểm tra cùng 2 đồ đệ của tôi! Nó..nó sẽ làm được

- gọi đi

Rồi anh buông cổ Orochimaru ra. Ông ta gọi Yamato với Kabuto tới. Thì 5 phút sau. “Cốc cốc” chiếc cửa mở ra. Đó là Yamato với Kabuto. Kabuto nói giọng ủe oải:

- có chuyện gì, mà gọi 2 tôi tới! Khó lắm à?

Yamato lên tiếng:

- haizz...ca nào? Đưa đây, Oro~sama mà cũng chiu ư? Lạ lắm á!

Orochimaru nói giọng vô cùng kinh ngạc:

- cô ta...cô..ta! Bị thuỷ tinh cứa vào! Miếng có tẩm chút chanh. Vậy...khuôn mặt vẫn bình lẳng?! Thân xác biết đau...nhưng ko thể cảm nhận được! Đây là...vô cảm?

- ngay lập tưcs đi ra! Yamto đi vào_ Kabuto nhanh chóng đuổi orochimaru ra, rồi gọi Yamato kiểm tra

Họ hỏi cô đủ thứ, như:

- Tại sao cô ko nói?_ Kabuto hỏi

- bác sĩ riêng của tôi nói:“ do...trầm cảm gây nên! Từ ít nói khó mở lòng, tôi trở nên câm!” Cô ghi trên giấy

- thế...

Tua tua

Khi kiểm tra xong... Kabuto với Yamato,thêm Orochimaru. Vẫn chưa hết hoàn hồn. 3 vị bác sĩ nối tiếng của: mỹ, nhật, pháp mà cũng chịu ư? Yamato nói với Kabuto:

- đây là ca...

Kabuto nói:

- vô cảm nặng! Khiến cho mọi thần kinh cảm giác của cô ta, ko thể...

Ỏrochimaru nói:

- cảm nhận được! Ngay cả giọng nói! Cô ta đã ko thể nói được! Chúng ta... Chịu!

Rồi cả 3 tới gặp Sasuke, oro nói:

- Uchiha... Chúng tôi ko giúp gì được!

Kabu nói:

- hầu như thần kinh của cô ta. Đã...ko cảm nhận được. Thế là...có thể thuộc dạng...thần kinh!

Yama nói:

- bị câm, tức cả là do...trầm cảm. Do đó, chúng ta thấy rằng, quá nặng!

Anh như đứng hình, tim ngừng đập, não ko ngừng tiếp thu những lời đó:“ thần kinh? Câm?ko thể làm gì đc?!?! Tất cả...tại tôi,tại tôi!!!” Anh nói lẩm nhẩm,nhếch môi. Rồi Orochimaru nói:

- cũng có thể chữa nếu. Nếu bệnh nhân thấy đc hạnh phúc, ấm áp và anh cần mua cho bệnh nhân quển sổ! Viết về những kĩ niệm. Sẽ thấy giải toả hơn! Nếu ko...chúng tôi rất tiếc!

Rồi cả 3 cáo lui, anh khuỵu người xuống. Vẻ buồn chán. Thở dài rồi bước xuống nhà bếp.

Anh lục đục tìm thấy 2 gói mì tôm. Cầm 2 gói mì,mà tim anh chợt nhói. Nấu nước sôi, lấy 1 cái soon, 1 cái tô, phô mai, trứng. Nấu xong 2 tô. Anh cố tìm có cái gì bổ hơn hay ko. ( hê hê vì biệt thự riêng,nên anh ko muốn có người giúp việc đó mờ) tìm thấy toàn đồ hộp ko à. Nào thịt hộp, cá hộp, hoa quả đống hộp,... Anh thở dài. Thôi thì đem 2 tô mì lên vậy. “Cốc cốc” im lặng”Cốc cốc” im lặng” cốc cốc” anh nhưng mất kiên nhẫn. Nói:

- Mì thơm ghê á... Mì vị thịt với phô mai cơ nè_ anh nói giọng quyến rũ kinh khủng

Thì...cô mở cửa. Với vẻ mặt lạnh hơn anh nữa chứ. Mái tóc hồng khi hồi dài, tại sao?!?! Bây giờ nó lại ngắn kinh khủng! Mái tóc ngắn tận vai áo,hình như trong phòng có dao?!. Đôi mắt lục bảo u sầu, nhìn thẳng vào mắt anh. Miệng nhếch lên đường cong. Cô đưa tay hất 2 tô mì xuống nền nhà lạnh lẽo. Chợt...tim anh nói nhói lên, biểu tình. Gợi lên những cơn nhức với đau. Cô đưa chân đạp mạnh vào những sợi mì nằm ngổn ngang trên sàn. Rồi ném cho anh tờ giấy ghi rằng:“ Tôi đếch cần chúng! Đem cho chó đi! “ rồi quay người đóng cửa. Còn anh cúi mặt xuống, che đi nổi đau” Đây là cái giá mà anh đổi ư? Chỉ cần em hạnh phúc!...nhưng thế này là bao?” Anh cười đắng. Cố gắng ko tuôn những giọt lệ. Sasuke lúi húi lấy chổi với cái bàn chùi.

Chỉ cần em hạnh phúc...

Tôi sẽ làm tất cả...

Mong người nhớ tới tôi...

Hạnh phúc hay Tương lai?

Người cần nó hơn tôi...

Thì tôi cũng sẽ làm...

Dù chông gai phía trước...

Mãi yêu 1 mình người

Chôn sâu tình cảm dưới...

Trái tim vụn vỡ này?

Liệu...?tôi có làm được?

Yêu? Tôi yêu người!

Mới có thể hi sinh!

Tất cả mọi thứ chỉ...

Cần người hạnh phúc và...

Quên tôi đi, mọi chuyện

Sẽ ổn thôi! Sẽ ổn...

Nhưng xin người 1 chuyện!...

Đừng làm tôi đau nữa?...

Con tim của tôi nó...

Nó chịu đựng tất cả

Ko chứa được cái gì

Đau khổ tràn đầy ơr nơi đây...

Nếu người yêu tôi? Xin...

Quên mọi thứ về tôi!

Hãy sống thật hạnh phúc!

Ko bao giờ yêu tôi...

Chỉ như thế, như thế...

Thì sự hi sinh của tôi

Sẽ ko trở nên vô ích!

Nhưng...tôi đau! Rất đau..

Đau vì nói quên người?

Ko yêu người nữa ư?

Sẽ sống thật hạnh phúc?

Khó! Khó lắm! Rất khó...

Đau? Rất đau! Đau lắm...

Nhưng liệu người sẽ hiểu?

Ko! Người chẳng bao giờ hiểu!

Liệu người sẽ biết chứ?

Ko!...người sẽ đau hơn...

Vì người cũng yêu tôi...

Liệu người sẽ chấp nhận

Rằng...

Người mà người yêu lại

Vì người, chịu đắng cay?

Vì người,tim đã vụn vỡ?

Vì người, mà chịu đau?

Vì người mà đã...

Bỏ đi người mà mình yêu...

Chỉ mong cô ấy được hạnh phúc!

Mong rằng sống tốt hơn!

Mong rằng...tương lai sẽ sáng!

Mong rằng...người quên tôi?

Mọi chuyện chỉ vì người...

Tôi yêu em! Rất yêu em...

Mãi yêu em...mãi mãi

Anh tuôn dòng lệ trắng,nóng. “ mãi yêu em...”

---

Chiều tuôi ra tiếp T.T x.lỗi vì qá ngắn ạ

~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.