Sau buổi yến tiệc, tất cả đều đã trở lại như cũ, chuyện tông phó Bích Ngân tông được truyền ra toàn bộ Miêu Linh thành lẫn bên ngoài, ai nghe ngóng được cũng đều cực sốc nặng. Lãnh Mạc trong ngày hôm sau được Diệp Tu giải thích những chuyện mà cậu cần làm với cương vị là tông phó. Vài ngày sau đó, cậu liền bắt tay vào việc của mình, phải giải quyết nhiều vấn đề lẫn phê duyệt những văn kiện, khiến cho thời gian tu luyện của cậu giảm đi rất nhiều. Chỉ còn 1 ít thời gian vào đêm tối để tu luyện, và vào sớm mai phải tiếp tục làm việc.
Những công việc tưởng chừng như Linh Khởi và Diệp Tu rất khó để giải quyết cũng được 1 tay Lãnh Mạc giải quyết lập tức. Thấy được sự nổ lực này của cậu, vô số đệ tử trong tông môn cực kỳ ngưỡng mộ, lấy tông phó của mình để có thể nổ lực, cống hiến cho tông môn nhiều hơn nữa. Cả 2 vị đại trưởng lão và tam trưởng lão cũng thường xuyên lui đến biệt viện của cậu để có thể tiếp thu 1 số chuyện. Họ tuy là những lão đầu nhưng cũng có những chuyện hoàn toàn không biết, phải nhờ đến Lãnh Mạc mới có thể biết được.
Sau 1 tuần giải quyết những chuyện trong tông môn, cậu liền có 1 khoảng thời gian 3 ngày để nghỉ ngơi do Linh Khởi “tặng” cho cậu khi thấy được sự nổ lực trong 1 tuần qua. Trong 3 ngày này, cậu lấy 1 ngày bế quan tu luyện cùng A Ngân và Phượng Viêm, 2 ngày còn lại dùng để thư giãn gân cốt.
‘Sư phụ, giai đoạn tiếp theo chúng ta cần làm gì?’
‘Con cứ từ tốn 1 chút a. Thực lực hiện giờ của con đã ngoài dự liệu của ta rồi, còn về phần luyện dược thì 199 đan phương tứ phẩm cao giai của ta đều được con luyện thành, hiện giờ ta cũng không biết cho con luyện cái gì đây a’
Ở trên giường, Lãnh Mạc có chút lười biếng nói với Nguyệt My. Cô than phiền 1 chút, việc hiện trạng của cậu đã vượt xa dự liệu của cô nên không biết phải làm gì tiếp theo. Hiện giờ cậu chỉ muốn có thể tăng khả năng luyện dược của mình đến ngũ phẩm, nhưng có 1 ít sự tình khiến cậu không thể thực hiện, đành phải tạm gác lại. Cậu suy ngẫm 1 chút, liền nhớ lại chuyện gì đó, từ trạng thái lười biếng mà bật dậy khiến Nguyệt My hoảng hốt 1 phen.
‘Vẫn Lạc Tâm Viêm! Đúng rồi! Chúng ta đến tòa Luyện Tháp để xem xét thứ dị hỏa kia!’
‘À à, đúng rồi, con không nhắc, vi sư đây cũng quên mất đến nó’
Lãnh Mạc vui mừng nói ra với Nguyệt My. Do làm việc quá nhiều, cậu cũng quên mất đến dị hỏa Vẫn Lạc Tâm Viêm kia, nên nhất thời nhớ lại có chút vui mừng. Với chức vụ tông phó này, cậu có thể ra vào nơi đó 1 cách bình thường mà không bị cản trở như các đệ tử.
Rời khỏi giường, cậu thay ra bộ xích chiến y, lưng đeo Thất Tinh Kiếm, cùng Nguyệt My hướng thẳng đến tòa Luyện Tháp.
Các đệ tử ở ngoài sân đang tập luyện, thì liền nhìn thấy Lãnh Mạc đi qua, đệ tử xung quanh liền mừng rỡ. Người này tuy nhỏ tuổi hơn họ rất nhiều, nhưng trong lòng họ y chính là sự tồn tại cao cao tại thượng, không ai có thể thay thế được. Vô số ánh mắt ngưỡng mộ đều đổ lên người của Lãnh Mạc cho đến khi cậu đi mất.
‘Xem kìa, người ta ngưỡng mộ con chưa kìa’
‘Sư phụ đừng đùa nữa, chúng ta cần đến tòa Luyện Tháp kia đã’
Nguyệt My thấy được cảnh này, như thường lệ liền mở miệng trêu chọc cậu. Đối với sự ngưỡng mộ ấy, khiến Lãnh Mạc có chút khổ tâm, đột nhiên được người khác xem như thần làm cậu có cảm giác rất kỳ lạ và xấu hổ. Bỏ qua mọi chuyện, cậu tiếp tục đi đến tòa Luyện Tháp.
Tòa Luyện Tháp này đặt ở phía tây bắc trong tông môn, cao đến 59 trượng gồm 7 tầng, 227 phòng, mỗi tầng 31 phòng, được phân chia từ sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Tầng 1 đến tầng 3 là sơ cấp dành cho những đệ tử thông thường. Còn tầng 4 đến tầng 6 là dành cho những đệ tử có thực lực ngũ tinh Đại Đấu Sư hoặc 1 vài đệ tử có danh vọng.
Ở điểm này đã được thần thánh hóa, vốn tầng 4 đến tầng 6 mới có thể đem những người dưới ngũ tinh Đại Đấu Sư bạo thể mà chết, còn những tầng dưới, những đệ tử Đấu Giả cũng có thể vào. Vào lần trước, Linh Nhi đã quên mất điểm này, nên mới nói với Lãnh Mạc rằng chỉ có người thực lực trên ngũ tinh Đại Đấu Sư mới vào được.
Và tầng cuối cùng này là dành cho các thành viên chủ chốt của tông môn, bao gồm tông chủ, tông phó, các trưởng lão và những thành viên thực lực Đấu Vương. Tầng này không giống như những tầng khác, đấu khí ở đây dày đặc hơn rất nhiều, ngoài ra còn có 1 ít độc tố trong đó. Phải thật cẩn thận khi tu luyện ở đây, nếu không, để độc tố xâm nhập vào cơ thể sẽ khiến cơ thể đau đớn, giằng xé đến tột cùng.
Ở dưới chân tháp, có khoảng trăm đệ tử đang đứng chờ để báo danh, ai cũng mong chờ được vào đó để có thể tu luyện. Nhìn thấy 2 hàng người này, Lãnh Mạc cảm thấy thật may mắn khi không phải đợi như thế, với vị trí tông phó, có thể trực tiếp đi vào mà không cần đợi chờ. Dù vậy, cũng khiến cho cậu có chút kiêu ngạo.
‘Tông phó!’
Cậu bước qua 2 hàng người, trực tiếp đến thẳng nơi báo danh. Vừa đến đó liền có 3 người đứng lên chắp quyền hướng về phía Lãnh Mạc cúi đầu chào. Cậu đưa tay lên như ám chỉ việc cứ cư xử bình thường, không cần cung kính.
‘Không biết tông phó đến đây có chuyện gì chăng?’
‘Ta đến để vào Luyện Tháp xem xét 1 chút’
‘Nếu vậy thì xin mời tông phó’
Khi thấy cậu phất tay nói, họ liền nhường đường cho cậu đi. Lãnh Mạc liền đi vào trong mà không nghĩ ngợi gì nhiều. Đi bước vào bên trong, cậu cảm nhận được 1 luồng sức mạnh rất tương đồng với dị hỏa, cứ tiếp tục bước thẳng vào bên trong. Ở trong tháp có 2 cầu thang dẫn lên những tầng trên, cậu hiện đang ở tầng 1, đảo mắt nhìn xung quanh thấy có rất nhiều đệ tử đang đứng trò chuyện phiếm, có 1 số đệ tử từ trong căn phòng bước ra với sắc mặt tự hào.
Ngọn tháp này được đặt sâu ở dưới lòng đất, chỉ có 7 tầng ở trên và ở giữa tháp có 1 cái hố, sâu phía dưới chính là nơi mà Vẫn Lạc Tâm Viêm đang bị giam cầm. Cậu cảm nhận được nó lẫn 1 kết giới cực kỳ hùng mạnh bao quanh cái hố đó, tạo thành hình trụ vương lên cao, chạm đến tầng thứ 7 của tòa tháp. Lãnh Mạc lúc đầu hơi dè chừng, rồi lại bước đến gần cái kết giới này để có thể xem rõ nó hơn.
‘Oái! Nóng quá!’
Đột nhiên 1 luồng khí tức cực kỳ nóng xâm nhập vào cơ thể cậu, khiến cậu có chút đau đớn, liền rên rỉ 1 tiếng.
‘Để ta!’
Nguyệt My lên tiếng, hiện ra trước mặt cậu, tay thủ ấn, liền đem luồng khí tức kia hấp thụ mới có thể giúp cậu thoát khỏi trạng thái kia.
‘Lúc nãy không nhờ sư phụ, chắc con bị nướng chín rồi’
‘Phải cẩn thận, trong người con có mang dị hỏa nên nó có chút bạo động ấy mà’
Nội tâm Lãnh Mạc hơi run lên khi nghe Nguyệt My nói. Dù có cả Xích Viêm Địa Hỏa bài danh thấp hơn nó 1 bậc mà cũng không thể bảo hộ được cơ thể cậu, đúng là chênh lệch 1 thứ bậc trong dị hỏa bản cũng khác xa 1 chút. Điều này cũng giúp Lãnh Mạc lĩnh hội được 1 vài điều liên quan đến dị hỏa. Cậu lấy lại bình tĩnh, đi đến cạnh kết giới kia chạm tay vào nó.
‘Đấu Tôn thực lực!’
Cậu nói ra kèm theo là 1 chút sửng sốt. Tại sao lại có Đấu Tôn thực lực ở đây? Theo lời kể trước đây của Nguyệt My, cô nói rằng người mạnh nhất ở nơi này lúc trước chỉ là Đấu Linh, thì làm sao lại có Đấu Tôn thực lực ở đây?
‘Đừng hoảng loạn, cái này là lấy đấu khí của ta mà dựng lên kết giới này’
‘Hả?’
Những lời này của Nguyệt My làm Lãnh Mạc bất ngờ.
‘Lúc đến nơi này, ta đã đưa cho 1 người nào đó ta không nhớ 1 phần đấu khí thực lực Đấu Tôn của ta. Cứ tưởng rằng người đó sẽ làm gì khác ai ngờ lại dựng lên kết giới này. Mà cô tiểu thư Linh Nhi kia nói do tông chủ đời đầu của tông môn dựng lên, vậy chắc là người đó đấy’
Câu chuyện này Lãnh Mạc liền minh bạch, nếu cảm nhận thêm 1 lúc nữa thì thật sự là đấu khí của Nguyệt My, không sai vào đâu được. Nhưng nếu có thể dựng lên 1 nơi như thế này thì phải mất rất nhiều năm tháng. Trong lòng cậu liền tán dương vị tông chủ này 1 tiếng.
‘Bỏ qua đi, ta có ý này. Đầu tiên tụ dị hỏa của con vào mắt nhìn xuống đó rồi lấy dị hỏa ra’
‘Hả? À, vâng, con biết rồi’
Làm theo lời cô, cậu tụ dị hỏa lại vào mắt, nhìn xuống. Do Vẫn Lạc Tâm Viêm là 1 loại dị hỏa vô hình, nên cần phải có thêm 1 loại dị hỏa khác hỗ trợ để nhìn thấy.
Nhìn xuống đó, Lãnh Mạc kinh ngạc thấy được rõ ràng là một đầu hỏa mãng trong suốt rất to lớn cỡ chừng hơn mười thước, thế nhưng không biết đến tột cùng là dài bao nhiêu đang co mình lại. Toàn thân bao phủ hỏa diễm, lộ ra răng nanh vặn vẹo, đôi mắt tam giác to lớn đang nhắm lại. Trong thoáng chốc, cứ như là ánh mắt của nó liền sáng lên nhìn thẳng vào cậu, khiến cậu giật mình, liền lùi lại 1 bước.
Lãnh Mạc không chút nào nghi ngờ, nếu để 1 Đấu Hoàng không có dị hỏa hộ thể như cậu thì chắc chắn sẽ bị nó lập tức giết không hối tiếc. Cậu tiếp tục làm theo những lời của Nguyệt My, liền lấy dị hỏa tụ vào tay.
Ầm ầm
Đột nhiên hỏa mãng mang mắt sáng rực lên, theo phẫn nộ rít gào từ trong bóng tối thoát ra, nhưng mà ngay khi sắp tới khoảng không cách kết giới vài thước liền bị đánh dội ngược lại. Tạo ra 1 cơn rung chấn rất lớn, những đệ tử xung quanh hoảng hốt ngã xuống, tay cố bám vào tường. Cậu kinh hãi với sự đáng sợ của con hỏa mãng này, rồi nhìn qua những đệ tử kia để có thể bảo vệ an toàn cho họ.
Con hỏa mãng đó lại tiếp tục phẫn nộ rít gào, liên tục lao vào kết giới tạo nên rung chấn khủng khiếp lan ra toàn bộ Miêu Linh thành. Đem Miêu Linh thành rung chấn toàn bộ.