Sát Thần Chí Tôn

Chương 1045: C1045: Tào tấn chết không nhắm mắt 1



Thế nhưng mà đối thủ mà hắn đối mặt hôm nay chỉ là một con sâu cái kiến Thánh Cảnh nhất trọng. CHuyện này khiến cho Tào Tấn thực sự có cảm giác giận dữ tới phun máu.

- Giang Trần, tên chết nhát nhà ngươi. Ngươi có dám hiện thân chiến một trận với ta hay không?

Tào Tấn giận dữ khong thôi, tuy rằng trình độ công kích này vẫn còn xa mới tới tình trạng lấy mạng của hắn. Thế nhưng mà bị con sâu cái kiến nho nhỏ như Giang Trần làm nhụ, Tào Tấn vẫn cảm thấy tức giận mà không có chỗ phát tiết.

Sưu.

Thân ảnh Giang Trần bỗng nhiên xuất hiện ngoài hư không cách đó trăm mét.

- Chính diện chiến một trận?

Giang Trần nở nụ cười châm chọc nói:

- Họ Tào kia, ngươi là một Thánh Cảnh đỉnh phong, muốn ta chính diện chiến với ngươi một trận sao? Ta nên hỏi ngươi ngây thơ hay là ta não tàn đây?

Giang Trần cũng không phải là loại người cổ hủ, nếu như đổi lại là đối mặt với Nhân Thánh Cảnh hoặc thậm chí là Địa Thánh Cảnh, cho dù là chính diện đối chiến Giang Trần cũng có nắm chắc chiến một trận.

Thế nhưng mà Tào Tấn này chỉ thiếu chút nữa tiến vào hc, đối thủ như vậy Giang Trần không phải tự coi nhẹ mình mà là hiển nhiên không có khả năng lấy cứng chọi cứng.

Giang Trần cũng không phải là loại thanh niên máu hay xông lên não, dễ dàng bị một câu khích tướng mà quên đi tất cả.

Hắn chỉ có một quan điểm duy nhất, chiến đấu, không cần biết dùng biện pháp gì, chỉ cần đánh bại đối thủ, đó chính là biện pháp tốt nhất.

Dùng tu vi Thánh Cảnh nhất trọng giao thủ với Thánh Cảnh đỉnh phong, nhất là một trong thập đại chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông, Giang Trần không có ngu như vậy.


Dù sao tất cả tài nguyên mà Giang Trần hưởng thụ kiếp này không được một phần một trăm của những thiên tài như vậy.

Nếu không phải dựa vào trí nhớ kiếp trước, dùng xuất thân của Giang Trần, so sánh với Tào Tấn này mà nói, quả thực là khác biệt giữa trời và đất.

Bất luận là phương diện xuất thân, tông môn, hay là tài nguyên được hưởng thụ, Giang Trần đều thua xa.

Nhân tố mà hắn chiếm ưu thế duy nhất chính là trí nhớ kiếp trước.

Cũng bằng vào điểm này mà hiện tại Giang Trần mới có tư cách đối kháng với Tào Tấn này.

Muốn hắn buông tha cho sở trường duy nhất của mình mà lấy cứng chọi cứng với đối thủ, đây chính là việc trừ khi đầu óc Giang Trần hỏng mới làm.

Mà thời điểm này, Phệ Kim thử nhất tộc cũng đã khiến cho sáu Kim Cương lang nằm sấp.

Tào Tấn trơ mắt nhìn một màn này, thế nhưng lại vô lực tới tiếp viện.

Đối mặt với công kích ba hướng Tào Tấn cũng luống cuống tay chân. Tuy rằng không tới mức nguy hiểm tính mạng, thế nhưng vẫn được coi là cực kỳ nguy hiểm. Rất khó rảnh tay cứu trợ sáu Kim Cương lang.

Hiển nhiên tâm tư của Tào Tấn giờ phút này cũng không tập trung vào trên sáu Kim Cương lang.

Mà hắn phân ra một tia thần thức tập trung lên trên người Giang Trần. Hắn đã quyết định lần này cho dù liều mạng chịu một ít tổn thương cũng phải triệt để đánh chết Giang Trần này.

Cho nên hắn trước tiên dùng thần thức định khóa chặt Giang Trần, không cho Giang Trần có cơ hội dùng thủ thuật che mắt hắn để thoát thân.

Lần này chân thân của Giang Trần hiển hiện, vô luận thế nào Tào Tấn cũng sẽ không để cho Giang Trần một lần nữa dùng thủ thuật che mắt tránh đi.

- Lần này nhất định phải dùng một kích trí mạng.

Tay Tào Tấn nắm chặt, âm thầm huy động một tấm phù, đạo phù này chính là một lá bài tẩy khác của Tào Tấn, đó là một đạo Diệt Thế Âm Lôi phù.

Đạo phù này có thể tuôn ra Diệt Thế Âm Lôi, uy lực vô cùng.

Chỉ cần Giang Trần bị đạo phù lật này đánh trúng, trong vòng trăm dặm không có một chỗ nào hắn có thể che dấu, lẩn trốn. Diệt Thế Âm Lôi giống như mưa tuyết đan xen vào nhau, tuyệt đối sẽ không cho hắn ta có bất kỳ cơ hội nào đào tẩu.

- Diệt Thế Âm Lôi phù là con át chủ bài cuối cùng của ta. Nếu như không giết chết được Giang Trần thì cũng chỉ có thể dựa vào vũ kỹ của bản thân. Vũ kỹ của bản thân mình ở trước mặt những trò quỷ của Giang Trần căn bản không thể tới gần được hắn ta.

Tào Tấn biết rõ đây là cơ hội cuối cùng của mình.

Thần thức tập trung.

Tào Tấn di động, né tránh những dây leo kia công kích, đồng thời nắm tay đánh về phía trước, đánh văng Nguyên Từ Kim sơn ra.

Sau lưng lại bị mấy võ sĩ kim giáp kia liên tục đánh trúng.

Rầm rầm rầm.


Tào Tấn dựa thế, thân thể phóng về phía trước, thần thức lần nữa tập trung vào Giang Trần.

- Cơ hội tới...

Trong lòng bàn tay Tào Tấn thúc dục Diệt Thế Âm Lôi phù.

- Đi chết đi.

Tào Tấn dữ tợn cười một tiếng, phù quang chớp động, lập tức thiên hôn địa ám.

Ầm ầm.

Sau một khắc, vô số Âm Lôi từ trên trời giáng xuống.

Âm Lôi này không phải là sấm sét bình thường, tương truyền oán khí của Cửu U hoàng tuyền xuyên thấu qua lực lượng luân hồi xông lên tận mây xanh, sau đó mới ngưng kết thành Âm Lôi.

Gọi là Âm Lôi, thế nhưng thực sự chính là sát lôi, oán lôi, âm độc vô cùng.

Một khi bị bổ trung, vô số âm khí quấn thân, từng phút từng phúc sẽ hóa thành xương trắng.

- Lôi phù?

Giang Trần nhìn thấy đòn sát thủ của Tào Tấn không khỏi sững sờ, thế nhưng động tác kế tiếp của hắn lại khiến cho Tào Tấn trực tiếp ngây ngốc.

Hai tay Giang Trần huy vũ, mở ra, tạo thành tư thế hoan nghênh, giống như cực kỳ hoan nghênh vô số âm lôi kia bổ xuống người vậy.

Ngay trong ánh mắt ngây dại của Tào Tấn, Nguyên Từ Kim sơn trên đỉnh đầu hắn trong nháy mắt lại hung hăng nện xuống.

Cũng may Tào Tấn phản ứng cực nhanh, hai tay liên tục huy vũ, đem Nguyên Từ KIm sơn này ngăn lại, lúc hắn đang muốn vận sức đẩy Nguyên Từ Kim sơn ra thì mười hai võ sĩ Kim giáp lại hung hãn không sợ chết lao về phía trước.

Kẻ ôm đầu, kẻ ôm chân, kẻ ôm ngang eo.


Cùng lúc đó vô số dây leo điên cuồng xông tới, không ngừng lan tràn tới thân thể Tào Tấn, trong nháy mắt bao phủ toàn thân Tào Tấn lại.

Tào Tấn giận tím mặt, lực lượng toàn thân tăng vọt, miệng hét lớn một tiếng:

- Mở cho ta.

Ầm ầm.

Dây leo của Băng Hỏa yêu liên bị Tào Tấn đánh bay ra, không ngừng vỡ vụn. Mà những võ sĩ kim giáp kia là vật không có sinh mạng, căn bản không biết sợ hãi là gì.

Hai tay Tào Tấn bị Nguyên Từ Kim sơn kiềm hãm, chỉ có thể dùng bả vai và đầu gối công kích.

Chuyện này khiến cho hành động của hắn khó khăn hơn.

Mà thời điểm này, một chuyện khiến cho Tào Tấn giật mình xyar ra.

Vô số Âm Lôi đánh xuống, nhưng mà...

Khi Âm Lôi đánh xuống người Giang Trần, lại giống như gặp phải một loại lực cản đặc thù nào đó, vô số Âm Lôi không ngờ trực tiếp hóa thành hư vô, biến mất không còn tung tích.

Giống như trên người Giang Trần có một cái lỗ đen thần kỳ, có thể lập tức thôn phệ vô số Âm Lôi này vậy.

Ngực Tào Tấn đột nhiên có cảm giác bị trúng một kích, giờ phút này hắn có cảm giác mình đang nằm mơ.

Sáu đạo Kim Cương Lang phù bị vô số Phệ Kim thử phá nát, Tào Tấn cũng coi như nhắm mắt cho qua. Thế nhưng con át chủ bài Diệt Thế Âm Lôi phù này coi như là cường giả Hoàng cảnh bình thường một khi bị bao phủ bên trong nhất định phải chết không thể nghi ngờ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.