Sát Thần Chí Tôn

Chương 1105: C1105: Nhận thua



Giang Trần cười ha hả, đối với khí độ của Hạng Tần này cũng có chút ưa thích. Dù sao tiểu tử này ân oán rõ ràng, cầm lên được cũng buông xuống được.

Loại tâm tính này là tố chất của một thiên tài muốn quật khởi nên có.

Thua một ván đã đỏ mắt, không gượng dậy nổi chỉ là ngụy thiên tài mà thôi.

Dưới lôi đài bỗng nhiên vang lên tiếng vỗ tay giống như sấm. Không hẹn mà cùng vang lên, cơ hồ tất cả những thiên tài của các tông môn khác tới nơi này đều vỗ tay.

Bọn họ bị trận chiến này thuyết phục, từ tận đáy lòng cảm thấy sùng bái vì trận chiến này.

Trừ người Thánh Kiếm cung ra, cơ hồ toàn trường vỗ tay, tiếng vỗ tay như sấm, kéo dài không ngớt.

Tuy rằng bọn họ không có nhìn thấy lực lượng đồ đằng của Hạng Tần, cũng không có nhìn thấy một trận chiến đỉnh phong nhất. Thế nhưng mà trận chiến còn chưa xảy ra này cũng khắc lại một ấn tượng vô cùng sâu trong đầu mọi người.

Hạng Vấn Thiên của Đại Thánh đường thở dài nói:

- Trong Vạn Tượng Cương Vực có thiên tài như vậy lo gì đại sự không làm được? Thiên tài như vậy dựa vào cái gì chúng ta phải sống phụ thuộc? Dựa vào cá gì mà bị người khác diệt môn? Còn phải kiêng kỵ bọn chúng, trong lòng run rẩy sống qua ngày?

- Đan Trì cung chủ, Mộc Cao Kỳ này có được huyết mạch Long tộc, không biết Đan Kiền Cung các ngươi có thể bỏ thứ yêu thích hay không?

Hạng Vấn Thiên hỏi thăm dò một câu.


- Ngươi cần điều kiện gì cứ mở miệng.

Đan Trì cung chủ cười cười nói:

- Hạng lão ca, chân tường này lão ca không đào được đâu.

Hạng Vấn Thiên xoa xoa đầu nói:

- Đan Trì, hiện tại ta thực sự không có tưu tâm, ta cảm thấy Mộc Cao Kỳ này ở trong Đan Kiền Cung thực sự có chút đáng tiếc. Đại Thánh đường ta mới thích hợp với hắn nhất.

Đan Trì cung chủ nhìn Giang Trần, nhìn thấy Giang Trần gật đầu với hắn, hắn đã biết rõ ý tứ của Giang Trần.

- Hạng lão ca, lúc trước ngươi ở trong đan đấu Huyễn Ba sơn đã đào qua chân tường một lần, không phải ta đã cự tuyệt rồi sao?

Đan Trì cung chủ cười khổ nói.

Không đợi Hạng Vấn Thiên mở miệng nói, Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung lại đi tới.

- Đan Trì, hiện tại luận võ trong đại điển đã chấm dứt, ta vô cùng hiếu kỳ, Mộc Cao Kỳ này rốt cuộc có kỳ ngộ gì a? Theo ta thấy, Mộc Cao Kỳ này sợ rằng không đơn giản.

- Không đơn giản thì thế nào?

Đan Trì cung chủ nhìn thấy Uông Kiếm Vũ, lạnh nhạt nói.

- Hừ, Đan Kiền Cung các ngươi che dấu sâu như vậy, ai biết được các ngươi có dã tâm và mưu đồ gì? Theo ta thấy, nên tra chi tiết về Mộc Cao Kỳ này một chút, tra xem Đan Kiền Cung các ngươi có phải đã sớm cấu kết với kẻ thù bên ngoài, thẩm thấu vào trong Vạn Tượng Cương Vực chúng ta hay không. Lúc trước có Tam Tinh tông, ai có thể bảo đảm không có Đan Kiền Cung các ngươi?

Trong lòng Uông Kiếm Vũ không cân bằng Thánh Kiếm cung sau này sẽ bị Đan Kiền Cung đè nén, cho nên lúc này mặc kệ thế cục hỗn loạn cỡ nào, hắn cũng phải đi ra làm loạn một chút.

- Uông Kiếm Vũ, ta thấy mắt ngươi có vấn đề a.

Đan Trì cung chủ cười lạnh một tiếng nói:

- Đan Kiền Cung ta cấu kết kẻ thù bên ngoài? Ngươi có chứng cớ thì cứ lấy ra, không có chứng cớ thì câm miệng cho ta.

Hạng Vấn Thiên cũng trợn trắng mắt nói:


- Uông Kiếm Vũ, bây giờ không phải là lúc ngươi xử lý ân oán cá nhân. Lúc này trước mắt là đại cục của Vạn Tượng Cương Vực, một chút tư tâm này của ngươi nên thu hồi lại đi.

Uông Kiếm Vũ lạnh nhạt nói:

- Hạng lão ca, ta biết rõ ngươi sốt ruột vì ái tài. Nhưng mà ái tài cũng nên cân nhắc rõ ràng. Vạn nhất Mộc Cao Kỳ này là quân cờ do quân địch cài vào, đây chẳng phải là dẫn sói vào nhà sao?

Lời này vô cùng rõ ràng.

Bên Đan Kiền Cung, cho dù là Liên Thành trưởng lão cũng giận tím mặt. Tuy rằng hắn không muốn đệ tử của Vân Niết trưởng lão xuất chúng như vậy.

Nhưng mà bây giờ thế cục rất rõ ràng, thiên tài như Mộc Cao Kỳ nhất định sẽ cải biến số mệnh của Đan Kiền Cung, nhất định sẽ dẫn Đan Kiền Cung đi tới thời kỳ huy hoàng.

Lúc này nếu như Mộc Cao Kỳ bị đào đi, đối với Đan Kiền Cung mà nói, nhất định sẽ là tổn thất cực kỳ lớn.

Cho nên Liên Thành trưởng lão ngăn chặn sự đố kỵ trong lòng mình, rốt cuộc cũng lên tiếng:

- Uông Kiếm Vũ, dù gì ngươi cũng là tông chủ một tông, tại sao lại không biết xấu hổ như vậy? Thua là thua, có cái gì mà không chịu nổi? Thiên tài như Hạng Tần cũng nhận thua. Uông Hàn của tông môn các ngươi thua, thế nhưng các ngươi lại giống như chó điên, vẫn còn chưa cắn xong.

Tính tình của Liên Thành trưởng lão ra sao, cái miệng thối tới mức nào đây cũng là chuyện mà tất cả mọi người đều biết.

Bị Liên Thành trưởng lão chửi một hồi, Uông Kiếm Vũ giận dữ quát:

- Thua không chịu nổi? Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta thua không chịu nổi? Ta chỉ cân nhắc vì đại cục của Vạn Tượng Cương Vực. Chẳng lẽ lại không được?

- Đại cục? Ngươi cũng xứng nói tới chữ đại cục sao? Ngươi chính là điển hình của câu nói, không ăn được bồ đào thì lập tức nói bồ đào còn xanh. Ngươi chỉ vào bất luận một ai ở nơi này, ngươi cứ việc nói hắn là người do địch nhân sắp xếp vào. Kể cả Uông Kiếm Vũ ngươi, ngươi cũng không có biện pháp tự chứng minh mình trong sạch. Ngươi muốn vu oan người khác tốt nhất nên xuất ra chứng cớ, không nên mở miệng nói linh tinh. Ngươi có thể vu oan người khác, người khác cũng có thể vu oan ngươi. Vu oan lung tung, tất cả mọi người đều khó tránh khỏi hiềm nghi.


Không thể không nói, mồm miệng của Liên Thành trưởng lão không tệ.

Tốn chút nước bọt một phen, có không ít người gật đầu đồng ý với hắn.

Thiên Minh thượng nhân cũng khuyên nhủ:

- Uông lão đệ, ta thấy việc này vẫn không thể nói lung tung a. Tam Tinh tông phản bội là việc tất cả mọi người có chứng cớ. Những tông môn khác, coi như bất kỳ một tông môn nào cho dù bị vu oan, thì cũng không ai có khả năng chứng minh mình trong sạch. Dù sao, chuyện xảy ra ai cũng không có cách nào giải thích rõ ràng.

- Thiên Minh thượng nhân nói đúng. Nếu như Đan Kiền Cung thực sự cấu kế với Cửu Dương Thiên Tông, lúc trước đệ tử chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông cũng không đi khiêu khích Đan Kiền Cung.

Mọi người ngươi một lời ta một lời, hiển nhiên không có ai đi phụ họa Uông Kiếm Vũ.

Tình huống đã rõ ràng, Đại Thánh đường thua trong trận đấu cuối cùng, người ta cũng không có tức giận, cũng không có mượn cơ hội sinh sự. Bởi vậy có thể thấy được lúc này Uông Kiếm Vũ muốn nháo sự hiển nhiên sẽ không có ai ủng hộ hắn.

Hạng Vấn Thiên kia cười ha hả, nhìn qua Đan Trì cung chủ nói:

- Đan Trì lão đệ à, lần trước ở Huyễn Ba sơn quả thực ta đã đào góc tường, thế nhưng lần trước đó là Giang Trần a. Lần này người ta đào là Mộc Cao Kỳ nha. Lão đệ cũng không nên vội cự tuyệt như vậy. Thiên phú đan đạo của Mộc Cao Kỳ Đại Thánh đường chúng ta cam đoan không động vào. Vẫn là tài nguyên của Đan Kiền Cung các ngươi. Lão phu chỉ cảm thấy, huyết mạch Long tộc của hắn...

Đan Trì khoát tay nói:

- Hạng lão ca, việc này lão ca nên hỏi người trong cuộc thì tốt hơn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.