Sát Thần Chí Tôn

Chương 2207: C2207: Hoảng sợ không chịu nổi một ngày 2



̉ng sợ không chịu nổi một ngày. (2)

Nghĩ tới quái vật khổng lồ như Lưu Ly vương thành nhìn chằm chằm vào Xích Đỉnh trung vực, da đầu Quách lão lập tức tê dại.

- Quách lão, ngươi trái một câu nhanh chóng quyết đoán, phải cũng một câu nhanh chóng quyết đoán, ngươi cảm thấy bệ hạ nên làm thế nào? Nếu như Lưu Ly vương thành thực sự nhìn chằm chằm vào chúng ta. Nên quyết đoán như thế nào mới gánh được một kích lôi đình của Lưu Ly vương thành?

Quách lão cả giận nói:

- Chẳng lẽ chúng ta chỉ biết ngồi chờ chết?

Lời này chẳng khác nào là lấy dao cứa vào tim Xích Đỉnh hoàng đế.

Không bao lâu trước đó hắn chỉ điểm giang sơn, dã tâm bừng bừng. Chỉ cần lật tay đã dễ dàng hủy dệt Vạn Tượng Cương Vực.

Khi đó hắn phong quang ra sao, khí phách thế nào?

Nào biết được sau phong quang, Xích Đỉnh trung vực lập tức lâm vào một cơn ác mộng. Một đệ tử Đan Kiền Cung lại làm cho Xích Đỉnh trung vực và Bất Diệt Thiên Đô sứt đầu mẻ trán, liên tục kinh ngạc.

Cuối cùng còn khiến cho Xích Đỉnh trung vực hao binh tổn tướng. Mà Bất Diệt Thiên Đô cũng tử thương vô số.

Đả kích thảm thiết hơn chính là những tông chủ tông môn tứ phẩm của Xích Đỉnh trung vực đi theo Cung Vô Cực đuổi giết Giang Trần, kết quả toàn bộ thi thể chia lìa, thủ cấp bị người ta trực tiếp đưa tới trước mặt XÍch Đỉnh hoàng đế là hắn để thị uy.


- Bệ hạ, đừng vội nghe hắn nói lời mê hoặc. Ta cũng không tin một đệ tử Lưu Ly vương thành như tiểu tử kia có thể khống chế Lưu Ly vương thành. Tin đồn này...- Câm miệng.

Xích Đỉnh hoàng đế không nhịn được quát lớn.

Hắn lại nhìn Quách lão đang phủ phục.

- Quách lão, ngươi đứng lên đi. Ngươi nói xem tới bước này, trẫm nên quyết đoán thế nào? ngươi có thượng sách gì không?

Quách lão khấu đầu không dứt, nói:

- Lão nô cho rằng, Xích Đỉnh trung vực chúng ta hôm nay nếu như quả thực bị Lưu Ly vương thành nhìn chằm chằm vào, nếu như cứng chọi cứng, tuyệt đối là lấy trứng chọi đá. Cho nên lão nô nghĩ, cũng không có một kế sách nào cả. Chỉ vẻn vẹn có mấy hạ sách. Mong bệ hạ định đoạt.

- Nói.

- Thứ nhất khuất phục Lưu Ly vương thành, bệ hạ chịu đòn nhận tội, đem tất cả tội lỗi đẩy lên đầu Bất Diệt Thiên Đô. Cách này cũng không nhất định có thể bảo đảm sự thống trị của Xích Đỉnh hoàng thất. Thế nhưng có thể tránh cho Xích Đỉnh trung vực chịu cảnh sinh linh đồ thán.

Quách lão vừa nói ra hạ sách này, sắc mặt Xích Đỉnh hoàng đế âm trầm. Kế sách này quả thực hoang đường. Đây là muốn hoàng đế như hắn xuống đài, khúm núm với Lưu Ly vương thành. Hơn nữa cứ như vậy, hoàng thất Yến gia vẫn không thể cam đoan có thể thống trị Xích Đỉnh trung vực hay không.

Nếu nói như vậy đây cũng coi như là một kế sách hay sao? Yến gia không thể thống trị Xích Đỉnh trung vực, vậy hắn còn chịu đòn nhận tội làm gì?

Vì cái gì? Thực sự vì muôn dân trăm họ trong Xích Đỉnh trung vực sao? Như vậy cũng quá đáng tiếc, ngồi ở ngôi vị hoàng đế đã lâu, hắn chỉ để ý tới lợi ích nhà mình, muôn dân trăm họ trong Xích Đỉnh trung vực, hắn thực sự không thèm để ý.

Nếu như Yến gia khó giữ được, hắn còn hy vọng chúng sinh Xích Đỉnh trung vực chết theo a.

- Còn có kế sách gì nữa không?

Xích Đỉnh hoàng đế có chút lạnh nhạt nói.

- Còn có một hạ sách, đó là đầu nhập vào Đan Hỏa thành, xinh Đan Hỏa thành chủ trì công đạo. Nhưng mà Đan Hỏa thành ở phía bắc, cách chúng ta thực sự quá xa, chỉ sợ nước xa không cứu được lửa gần.

- Trừ hạ sách này ra thì sao?

Xích Đỉnh hoàng đế lạnh lùng hỏi.

- Trừ hạ sách này ra chỉ có thể tạm thời giải tán XÍch Đỉnh đế quốc, giải tán tất cả thế lực lớn trong Xích Đỉnh trung vực. Xé lẻ ra, chia thành tốp nhỏ, ra ngoài tị nạn. Để cho Lưu Ly vương thành kia không có chỗ phát tiết.

- Đủ rồi.


Khuôn mặt Xích Đỉnh hoàng đế đen lại:

- Đây còn gọi là kế sách sao? Hoặc là không có khả thi, hoặc là chịu nhục mất nước. Quách lão, ngươi không có một chút ý kiến nào có cốt khí một chút hay sao?

- Có.

Lúc này Quách lão cũng hờ hững nói.

- Chỉ có tử chiến, dùng thân hi sinh cho tổ quốc. Nếu như bệ hạ chọn cách này, lão phu nguyện tiên phong.

Liều chết chiến, đây là ý kiến cực kỳ có cốt khí.

Xích Đỉnh hoàng đế thiếu chút nữa tức giận tới thổ huyết. Nếu như không phải tình huống trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, nói không chừng hắn đã trực tiếp đánh chết Quách lão rồi.

- Bệ hạ, lão nô trung thành và tận tâm với bệ hạ. Nếu như bệ hạ suy nghĩ vì muôn dân trăm họ thì nên chọn lựa chọn đầu tiên, thế như bệ hạ muốn chọn nước xa cứu lửa gần thì chọn cái thứ hai. Nếu như bệ hạ muốn tạm thời giữ tính mạng thì chọn lựa chọn thứ ba. Nếu như bệ hạ muốn có cốt khí một chút thì chỉ có thể lựa chọn tử chiến mà thôi.

Quách lão nặng nề dập đầu, miệng kêu lên:

- Lão nô hầu hạ bệ hạ, hiện tại tuổi già sức yếu cũng sắp chết, cũng không có gì cả. Chỉ là lão nô một lòng trung kiên, cho nên lão nô mới cho bệ hạ lời khuyên, cảnh báo bệ hạ. Giang Trần năm đó đối phó với Bất Diệt Thiên Đô ra sao, đã chứng minh hắn ta là dạng người gì. Bệ hạ trông cậy vào việc hắn không so đo việc này là chuyện không thực tế. Một đao kia đơn giản chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi.

Lời Quách lão nói tự như lỡi dao sắc bén, đâm thẳng vào người Xích Đỉnh hoàng đế khiến cho hắn không có cách nào lảng tránh.

Xích Đỉnh hoàng đế cũng biết, Quách lão nói những lời này rất có đạo lý của nó. Quách lão trung tâm, Quách lão ngay thẳng như thế nào hắn biết. Cho nên Quách lão sẽ không giống như một ít nịnh thần, chỉ chọn nói lời êm tai.

- Bệ hạ, ngoài cung có đại biểu ba đại tông môn là Xích Ly tông, Vạn Phật tông và Thiên Ưng tông tới cầu kiến bệ hạ.


Thị vệ trong nội cung tiến vào bẩm báo.

Người ba đại tông môn dắt tay nhau tới cầu kiến?

Trong lòng Xích Đỉnh hoàng đế vui vẻ. Thời khắc mấu chốt, ba đại tông môn này rốt cuộc vẫn là trụ cột của quốc gia a. Ba đại tông môn này đều là tông môn Tam phẩm, nếu như bọn họ có thể đoàn kết lại ở chung quanh Xích Đỉnh trung vực, cho dù không có cách nào đối kháng với Lưu Ly vương thành, nhưng ít ra cũng có thể ổn định cục diện một chút.

Nếu như Chân thiếu chủ kia không có cách nào khống chế những đại đế khác của Lưu Ly vương thành, chỉ phái ra thế lực của Khổng Tước thánh sơn đối phó với Xích Đỉnh trung vực, có lẽ còn có thể đối kháng một chút.

Trong lòng Xích Đỉnh hoàng đế đột nhiên hiện lên chút hy vọng.

- Nhanh, nhanh mời bọn họ vào. Không được, thời khắc mấu chốt này ba đại tông môn đồng thời tới, bất ly bất khí, trẫm muốn đích thân đi nghênh đón bọn họ.

Xích Đỉnh hoàng đế rất là cao hứng nói.

Quách lão lại nói:

- Bệ hạ, người là chí tôn của đế quốc, tự mình đi tiếp đón bọn họ thì lễ nghi ở đâu? Bệ hạ không ngại mời bọn họ vào đây, nhìn xem bọn họ nói như thế nào a.

Vừa rồi đầu óc Xích Đỉnh Hoàng đế cũng nóng lên, lúc này hắn tỉnh táo lại,gật đầu nói:

- Quách lão, ngươi thay trẫm đi nghênh đón bọn họ một chút.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.