Sát Thần Chí Tôn

Chương 2980: C2980: Quả nhiên muốn tạo phản 2



Ở đâu nghĩ đến, một nhiệm vụ theo dõi, hôm nay lại mệnh huyền một đường.

- Nói đi, hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc, ý định lúc nào động thủ? Thế lực tham dự, có mấy nhà. Nhớ kỹ, không nên nói dối, ta không thích nghe nói dối!

Nam tử sứt môi vội nói:

- Lúc nào động thủ chúng ta sẽ thu được thông tri, giống như một hai ngày nữa. Về phần thế lực tham dự, đều là thế lực nhất lưu, giống như có sáu đến bảy nhà. Ba đại tông môn đều tham dự, còn có mấy gia tộc. Ví dụ như Hạ Hầu gia tộc, Phong gia, Bắc Cung gia tộc, đúng rồi còn có Yến gia.

Ba đại tông môn, theo thứ tự là Vân Lãng Tông, Trụ Quang Tông cùng Dao Trì Tông.

Ngoại trừ ba đại tông môn ra, còn có thất đại thế gia, xem ra, thất đại thế gia này, cũng tham dự hơn nửa. Mà không có tham gia, khả năng hơn phân nửa đều là thế lực tử trung của Thánh Địa rồi.

Nếu có ít nhất bảy thế lực nhất lưu tham dự, như vậy thế cục đối với Thánh Địa mà nói, sẽ phi thường gian nan. Những thế lực nhất lưu này, đều không phải người ngu.

Bọn hắn dám can đảm mưu đồ phản loạn, chỉ sợ là có phương pháp đối phó Thánh Tổ đại nhân. Có thể, những thế lực này, cũng có Thần Cảnh Chí Tôn lão tổ.

Có lẽ, thực lực của những Chí Tôn lão tổ này, chưa hẳn vượt qua Thánh Tổ đại nhân, nhưng nếu như nhân số chiếm ưu thế, vậy cũng chưa chắc không có cơ hội.

Nói sau, thực lực của Thánh Địa, ở trên chiến trường Ngoại Vực có rất nhiều tiêu hao, so sánh với nhau, số lượng thắng bại, thật đúng là khó có thể đoán trước.


Trong lúc nhất thời, trong lòng Giang Trần cũng có chút lộn xộn.

Là mang theo Hoàng Nhi chạy tới Đông Diên đảo? Hay là về Vĩnh Hằng Thánh Địa báo tin. Bây giờ trở về Vĩnh Hằng Thánh Địa, mình còn có thể trở về được sao?

Nếu như chung quanh Thánh Địa đều bị tất cả thế lực lớn nhìn chằm chằm, bây giờ hắn trở về, cũng sẽ bị người ngăn chặn ở ngoại vi. Chỉ sợ muốn đi vào Thánh Địa, cũng ít có khả năng.

- Những ngày này, Đại Thánh Chủ phi thường bận rộn, có lẽ, Thánh Địa đã bắt tay vào chuẩn bị phản loạn có khả năng phát sinh đi à nha?

Giang Trần nghĩ như vậy, trong nội tâm cũng không xác định.

Sau nhiều lần tự định giá, Giang Trần vẫn quyết định, trước tiễn đưa bọn hắn đi Đông Diên đảo, tìm được cổ truyền tống trận, nhìn xem có thể ly khai Vạn Uyên đảo hay không rồi nói sau.

Hiện tại thế cục này, mặc dù hắn về Vĩnh Hằng Thánh Địa, chỉ sợ cũng vào không được.

Về phần mật báo, cũng không cần hắn đi, Giang Trần suy đoán, cao tầng của Thánh Địa, đoán chừng sớm đã có tâm lý chuẩn bị.

Lúc trước sự tình về phản loạn, vẫn là Thánh Tổ đại nhân nói cho hắn biết, có loại nguy hiểm tiềm ẩn này. Chứng minh trong nội tâm Vĩnh Hằng Thánh Địa sớm có chuẩn bị.

Giang Trần lại cẩn thận hỏi thăm rất nhiều chi tiết, xác định bên ngoài Vĩnh Hằng Thánh Địa, đã bị tất cả thế lực lớn âm thầm vây quanh rồi.

Hiện tại người từ trong Thánh địa đi ra, đều sẽ có người chuyên môn theo dõi. Mà người bên ngoài muốn vào Thánh địa, cơ hồ là không có khả năng.

- Mà thôi, đi Đông Diên đảo trước, lại tùy thời làm việc.

Giang Trần là người quyết đoán, sau khi có quyết định, liền không hề do dự.

- Hai người các ngươi, trợ Trụ vi ngược, tuy trung thực nói ra thân phận, nhưng không đủ để chuộc tội. Ta đại biểu Thánh Địa, xử quyết các ngươi!

Nói xong, Giang Trần không nói hai lời, Thánh Long Cung lại mở ra lần nữa, Mê Thần Khôi Ngẫu cũng bắt đầu khởi động.

Khi Mê Thần Khôi Ngẫu xuất động, hành động của hai người kia càng bị kiềm chế, trong tiếng gào khóc thảm thiết, Giang Trần gọn gàng mà linh hoạt, giết chết hai người này.

Tiêu diệt bốn cao thủ của Vân Lãng Tông xong, bọn người Yến Thanh Tang cũng từ chỗ tối đi ra, nhìn ra được, ánh mắt của bọn hắn, giờ phút này lại hoàn toàn bất đồng.


Nhất là Yến Thanh Tang, biểu lộ tái nhợt, trong lúc nhất thời, cũng không biết nói cái gì mới tốt. Hiển nhiên, hắn có chút hổ thẹn.

Trước kia Giang Trần bảo Hoàng Nhi ly khai Thánh Địa, hắn rất không cho là đúng, cảm thấy Giang Trần là chuyện bé xé ra to. Bây giờ nghe mấy người của Vân Lãng Tông nói, hắn mới biết được, Giang Trần quyết định mới là anh minh.

- Thế cục gian nan, chúng ta nắm chặt thời gian. Mấy gia hỏa này vẫn lạc, Vân Lãng Tông nhất định sẽ biết được. Ta lo lắng đến tiếp sau còn sẽ có người theo tới.

Giang Trần không chần chờ nữa, triệu hồi ra Tinh Duyên Phi Thuyền. Nhắc tới cũng xảo, Tinh Duyên Phi Thuyền này là Thượng Cổ bảo vật mà Giang Trần từ Đông Diên đảo lấy được.

Hôm nay, số mệnh lại một lần nữa an bài bọn hắn đi Đông Diên đảo, dùng là Tinh Duyên Phi Thuyền của chủ nhân đời thứ nhất Đông Diên đảo Bùi Tinh để lại.

Giang Trần đạt được Tinh Duyên Phi Thuyền này, còn không có chính thức đi nghiên cứu truyền thừa bên trong. Lúc này, ngược lại là có nhàn hạ đến nghiên cứu truyền thừa của Bùi Tinh.

Bùi Tinh truyền thừa, cơ hồ đều ở trên Tinh Duyên Phi Thuyền.

Bốn người ngồi trên Tinh Duyên Phi Thuyền, đều có loại cảm giác tựa như ảo mộng.

- Huynh đệ, cái phi thuyền này của ngươi, so với phi thuyền của Yến gia chúng ta, giống như cao cấp hơn a. Chẳng lẽ là Thánh Địa ban cho ngươi?

Vẻ mặt của Yến Thanh Tang hiếu kỳ.

- Cũng không phải, cái phi thuyền này, chính là năm đó ta phá hư căn cơ của Đông Diên đảo, từ khu vực hạch tâm của Đông Diên đảo lấy được truyền thừa bảo vật. Là chủ nhân đời thứ nhất của Đông Diên đảo, cũng là người khai hoang Đông Diên đảo lưu lại truyền thừa. Trong này có rất nhiều truyền thừa của hắn, ta còn chưa kịp nghiên cứu.

Từ khi Giang Trần tiến vào Vạn Uyên đảo, một mực bề bộn nhiều việc. Hắn đích thật là không có thời gian đi nghiên cứu truyền thừa của Bùi Tinh lưu lại.


Mặc dù có Tinh Duyên Phi Thuyền, từ Vĩnh Hằng Thần Quốc đi Đông Diên đảo, cũng cần ít nhất nửa tháng thời gian, vùng biển mênh mông có thể nói vô biên vô hạn.

Dù tốc độ cực hạn, hành trình này còn là phi thường xa xôi.

- Trần ca, chúng ta ly khai như vậy, thế cục Thần Quốc...

Hoàng Nhi vẫn còn có chút lo lắng, cũng không phải nàng lo lắng Vĩnh Hằng Thần Quốc, mà là lo lắng Giang Trần là thiên tài Thánh địa, ở thời điểm này không có phản hồi Thánh Địa, có thể có ảnh hưởng hay không.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Nếu như Thánh Địa thực sự tránh không thoát kiếp này, ta lưu được hữu dụng chi thân, so với ở trong Thánh địa càng mạnh hơn nữa.

Hoàng Nhi nghĩ nghĩ, cũng gật đầu:

- Ân, bảo toàn hữu dụng chi thân, tựa như Đan Càn Cung biến kiếp lúc trước vậy.

- Thánh Địa không phải Đan Càn Cung, Thánh Địa truyền thừa, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị diệt như vậy. Hạ Hầu gia tộc, hoàng thất, có lẽ bọn hắn có thể nhất thời may mắn đắc thủ, nhưng mà Thánh Địa truyền thừa, vượt xa bọn hắn tưởng tượng. Nếu quả thật để cho bọn hắn đắc thủ, ta chỉ có thể nói, đây là Vạn Uyên đảo bất hạnh, nói không chừng, sẽ mang đến tai nạn không thể đo lường cho Vạn Uyên đảo, cho toàn bộ Thần Uyên Đại Lục!

Thời điểm Giang Trần nói lời này, ngữ khí cũng phi thường phức tạp.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.