Sát Thần Chí Tôn

Chương 3017: C3017: Ngày tổng tiến công 2



- Thiệu Uyên, dù kế hoạch của ngươi thành công, chỉ cần Thánh Tổ đại nhân không có từ trong phong ấn đi ra, phản loạn sẽ không có khả năng trấn áp được. Dù sao, hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc, đều có cường giả Thần Cảnh a.

- Ha ha, cường giả của Thần Cảnh bọn hắn, không có khả năng tham chiến, chỉ phát ra chút hiệu quả uy hiếp. Bọn hắn phải trông chừng Thánh Tổ đại nhân, căn bản không phân tay ra được. Nếu như bọn hắn muốn phân tâm tới chiếu cố thế cục bên này, bên Thánh Tổ đại nhân kia, sẽ có thời cơ lợi dụng.

- Nói cũng có đạo lý.

Tử Xa Mân như có điều suy nghĩ.

Tiễn bước Tử Xa Mân, Giang Trần tiếp tục luyện chế Phong Vân Thất Hồn Tán.

Chỉ có điều, theo thế cục chuyển biến xấu, mỗi ngày Giang Trần phải tiếp nhận hai ba lần điểm danh. Tử Xa Mân đi không bao lâu, Thượng Thân Vương lại điểm danh bọn hắn.

Giang Trần bất đắc dĩ, chỉ phải đi.

- Bái kiến Thượng Thân Vương.

Giang Trần cung kính nói.

- Mấy người các ngươi, cũng không tệ a, thời gian qua rất an nhàn. Khu vực phòng thủ số 16, lúc trước, mỗi ngày đều là khu vực chiến đấu sốt dẻo nhất, luôn cùng Thánh Địa phát sinh giao thủ. Các ngươi đi ngược lại tốt, một lần chiến đấu cũng không có, lãnh lãnh thanh thanh, đừng nói cho bổn vương, các ngươi vẫn luôn phòng thủ mà không chiến a?

Giang Trần vội vàng kêu lên:

- Thân Vương đại nhân, ngài đây là oan uổng chúng ta a. Mấy người chúng ta, mỗi ngày đều hận không thể làm lớn một hồi, muốn kiến công lập nghiệp. Thế nhưng mà những người Thánh Địa kia, đều bị sợ, bọn hắn không ra, chúng ta cũng không có biện pháp a. Cũng không thể xông vào đại trận chứ? Ta ngược lại là muốn, thế nhưng mà không có bổn sự này, phá không ra đại trận của bọn hắn a.

Ngữ khí của Giang Trần không kiêu ngạo không tự ti, cũng không có bởi vì Thượng Thân Vương trách móc mà khúm núm.

Thượng Thân Vương hừ lạnh một tiếng, hắn cũng cảm thấy kỳ quái, mấy gia hỏa này vừa đi khu vực phòng thủ số 16, vì cái gì chỗ đó liền yên tĩnh như thế?


Bất quá, những ngày gần đây, người của Vĩnh Hằng Thánh Địa, tựa hồ đã có kinh nghiệm, không đi ra giao chiến, nhìn về phía trên, là quyết tâm muốn tử thủ rồi.

Giang Trần thấy Thượng Thân Vương tựa hồ lại suy nghĩ cái gì, thăm dò hỏi:

- Thân Vương đại nhân, ta nghe nói, gần đây người của Thánh Địa kia, cả đám đều quyết tâm tử thủ đại trận, nhìn về phía trên là sẽ không ra giao chiến. Nếu như vậy, chúng ta vây khốn bọn họ mười năm tám năm, tài nguyên của bọn hắn vừa đứt, tự nhiên sẽ đi ra.

- Hừ, cái gì mười năm tám năm? Ai có kiên nhẫn chờ mười năm tám năm?

Thần sắc của Thượng Thân Vương không vui, hiển nhiên, hắn cảm thấy người này quả thực là nói hưu nói vượn.

Nhưng Giang Trần lại ra vẻ phiền muộn nói:

- Thế nhưng mà bọn hắn không đi ra, mấy người chúng ta muốn đấu tranh anh dũng, kiến công lập nghiệp, cũng khó a.

- Các ngươi muốn đấu tranh anh dũng?

Con mắt của Thượng Thân Vương khẽ động.

- Đúng vậy, Thân Vương đại nhân, ở đâu có chiến đấu, xin phái chúng ta tới đó.

Vẻ mặt của Giang Trần hào sảng.

- Ngươi thật muốn chiến đấu?

Thượng Thân Vương lại hỏi một câu.

- Muốn, phi thường muốn.

Giang Trần trả lời vô cùng dứt khoát.

- Tốt, vậy bổn vương liền cho các ngươi một cơ hội. Lần này nếu như các ngươi có thể kiến công lập nghiệp, so với công lao bình thường còn lớn gấp 10 lần.

- Thật vậy chăng?

Trong mắt Giang Trần hiện lên vẻ “tham lam“.

- Tự nhiên là thật, bổn vương như người nói giỡn sao?

Thượng Thân Vương hừ lạnh một tiếng.

Giang Trần vội vàng nói:

- Thân Vương đại nhân, nói mau nói mau, cơ hội gì?

- Chúng ta ý định tổ chức một lần tiến công, cần triệu tập số lớn nhân mã, cần người không sợ hi sinh đấu tranh anh dũng. Hiện tại, chúng ta đang chiêu mộ loại dũng sĩ này. Mấy người các ngươi, xác định muốn tham gia sao?


- Tham gia tham gia, loại cơ hội này, có thể không tham gia sao? Bất quá, Thân Vương đại nhân cũng đừng quên ngươi hứa hẹn chúng ta a. Nếu huynh đệ chúng ta thực lập công lao hãn mã, sẽ có ban thưởng gì?

- Hừ, ban thưởng tự nhiên không ít! Đến lúc đó Thánh Địa đại trận mở ra, tất nhiên có một phen đốt giết đánh cướp, luồng thứ nhất đánh cướp, liền giao cho các ngươi, như thế nào?

Con mắt của Giang Trần sáng ngời, cười to nói:

- Tốt, quân tử nhất ngôn.

- Tứ mã nan truy!

Thượng Thân Vương cười ha ha, nhưng trong lòng thì rất xem thường, cảm thấy mấy gia hỏa này mỗi một cái đều không có đầu óc, còn nói cái gì quân tử nhất ngôn, quả thực là chê cười.

Ngay cả làm bia đỡ đạn cũng không tự biết, trận tổng tiến công này, nhất định là không có sinh lộ.

Giang Trần thấy nụ cười của Thượng Thân Vương, đại khái cũng đoán được trong lòng đối phương nghĩ cái gì, mặc dù Giang Trần có chút căm tức, nhưng biểu hiện ra lại một bộ rất kích động.

Loại cơ hội tham dự tổng tiến công này, hắn nhất định phải bắt lấy. Nếu như ngay cả tư cách tham gia cũng không có, thì làm sao tiếp cận đại quân? Như thế nào làm lớn?

Trong lúc nhất thời, trong nội tâm Giang Trần, các loại chủ ý cùng ý niệm, cũng chậm rãi thành hình.

Tính tình của Thượng Thân Vương kia, là ưa thích đùa nghịch tiểu thông minh, Giang Trần cùng hắn tiếp xúc qua mấy lần, đã ngờ tới cách nghĩ đại khái của Thượng Thân Vương.

- Tốt rồi, các ngươi về trước đi, hai ngày nay tùy thời chờ lệnh, chờ mệnh lệnh của bổn vương, không được sai sót, có nghe hay không?

- Vâng.

Vẻ mặt của Giang Trần phấn chấn.

- Thân Vương đại nhân, thuộc hạ nguyện ý vì Thân Vương đại nhân cống hiến sức lực.

Đi ra doanh trướng của Thượng Thân Vương, Giang Trần cũng đối với hành động của mình cảm thấy hết sức hài lòng.


Hắn cảm giác, kế hoạch của mình, cách thành công lại tới gần một bước. Tiếp sau, là vấn đề bố cục chỉnh thể.

Nhắc tới bố cục, cũng không dễ dàng a.

Làm không tốt, vạn nhất sớm bị người phát giác, thì có nguy hiểm thất bại trong gang tấc.

Bất quá, chuyện cho tới bây giờ, Giang Trần đã băn khoăn không được nhiều như vậy. Tên đã lên dây, không phát không được.

Rất nhiều Phong Vân Thất Hồn Tán, không ngừng bị Giang Trần luyện chế ra. Cái sức nặng kia, đầy đủ phóng đổ trên vạn người, mà lần này nhân số tham dự tổng tiến công, Giang Trần suy đoán, nhiều lắm sẽ không vượt qua 2000 người.

Loại quy mô này, đã phi thường khoa trương.

Dù sao, có thể tham gia lần chiến đấu này, tự nhiên mỗi cái đều là Thiên Vị.

Loại chiến đấu cấp bậc này, tuyệt đối là hơn phân nửa gia sản của tất cả thế lực lớn. Nếu như sức chiến đấu của 2000 kia xảy ra vấn đề, vậy liên minh muốn không tan rã cũng khó khăn.

Thời gian tổng tiến công, rốt cục đã đến.

Sáng sớm, Giang Trần liền nhận được thông tri, lệnh bọn hắn buông tha khu vực phòng thủ, tiến đến địa điểm tập hợp chỉ định.

- A Hồng, đến một bước nơi, ngươi có thể đi a. Chúng ta tin tưởng ngươi sẽ không gây chuyện, bây giờ ngươi rời khỏi, chúng ta tuyệt đối không ngăn trở ngươi.

Giang Trần chăm chú nói với A Hồng.

- Ngươi cũng biết, lúc này đây, nếu như kế hoạch của ta thất bại, mấy người chúng ta, có thể sẽ gặp nguy hiểm.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.