Sát Thần Chí Tôn

Chương 3532: C3532: Thiên ma nổi giận



Trong lúc nhất thời, hiện trường một mảnh hỗn loạn.

Hai gã Âm ma lão tổ kia coi như may mắn, bọn họ chạy thoát khỏi khu hạch tâm.

Thiên Ma lão tổ bị Huyết Bồ lão tổ mắng to, sắc mặt tái nhượt. Giờ phút này trong lòng hắn rốt cuộc cũng xuất hiện vết rách.

Chẳng lẽ phán đoán của hắn quả thực đã sai lầm? Thiên Ma âm vực này thật sự không có phá hỏng kết cấu trong Đông Duyên đảo? Không có phá hủy tâm trí những tu sĩ nhân tộc này?

Thế nhưng mà tiếng đàn kia rốt cuộc là thứ gì? Chẳng lẽ không phải là Giang Trần gảy đàn hay sao? Nếu như là Giang Trần gảy đàn, thì người đánh lén Huyết Ma tứ tổ là ai?

Vô số nghi vấn quanh quẩn trong đầu hắn, hắn không có cách nào đưa ra đáp án gì. Trong lúc nhất thời trong lòng hắn tràn ngập nghi hoặc.

- Lão tổ, dường như chúng ta lại bị tính kế.

Thiên ma tam tổ khẽ thở dài, hắn là người nhiều mưu trí nhất trong Thiên ma nhất mạch, cũng được coi là người nhiều mưu trí nhất trong Ma tộc.

Trong Thiên ma thất tổ, địa vị hắn thực ra gần với Thiên ma lão tổ, ngay cả địa vị Thiên ma nhị tổ cũng thoáng kém hơn hắn.

Cho nên hắn có quyền lên tiếng nhất định.

- Lão tam, Thiên Ma âm vực của Thiên ma nhất mạch chúng ta thời kỳ thượng cổ những tông môn đứng đầu ai mà không sợ như sợ cọp cơ chứ? Đến mức mà lần nào đánh thắng lần đó, không gì cản nổi a. Chẳng lẽ chỉ bằng vào một hậu bối trong Đông Duyên đảo này có thể nghịch thiên hay sao?


- Lão tổ, nhìn loại tư thế này của Đông Duyên đảo, Thiên Ma âm vực của chúng ta dường như bị tiếng đàn của đối phương triệt tiêu.

Thiên Ma tam tổ không thể không thừa nhận điểm này.

- Làm sao có thể?

Thiên Ma lão tổ vẫn không chịu chấp nhận loại sự thực này.

- Sáu lão tổ chúng ta thúc dục Thiên Ma âm vực, lực công kích mạnh mẽ, bất luận một mạch nào trong Ma tộc chúng ta đều không thể chống cự. Cho dù trận pháp này triệt tiêu một bộ phận, nhân tộc có ai có thể triệt tiêu toàn bộ Thiên ma âm vực này cơ chứ?

- người khác không thể, có lẽ Giang Trần kia có thể a.

Thiên ma tam tổ than thở.

- Nếu như là tiểu tử Giang Trần kia, như vậy người công kích Thiên ma tam tổ là ai? Chẳng lẽ hắn ta có thể phân thân hay sao?

Thiên Ma lão tổ có cảm giác sắp phát điên.

Tam tổ cũng lắc đầu không nói, vấn đề này hắn nghĩ mãi mà không ra.


Thiên Ma lão tổ thở dài một tiếng, biểu lộ vô cùng dữ tợn và không cam lòng. Nhưng vẫn phải tiếp nhận sự thực.

- Đi theo ta.

Thiên Ma lão tổ biến ảo ra Thiên ma pháp thân, hóa thành một đạo quang mang phóng về phía tứ đại chân linh. Nếu như có thể bắt được tứ đại chân linh này, hôm nay kết quả vẫn coi như chấp nhận được.

Nhưng mà tứ đại chân linh hiển nhiên không có ngu xuẩn như vậy, Thiên ma lục tổ lao về phía mình, bọn họ đã sớm thúc dục độn quang, trở lại Đông Duyên đảo.

Mà Hạ Thiên Trạch càng lặng lẽ trở lại đảo. Hắn là gia hỏa thích lặng lẽ phát tài, một trận tiêu diệt ba lão tổ trong Huyết Ma nhất mạch, còn làm cho Huyết Bồ lão tổ bị trọng thương, cũng coi như quá sảng khoái a.

Mà Phệ kim thử nhất tộc cũng coi như hấp tấp, nói đánh thì đánh, nói đi thì đi.

Lúc Thiên ma nhất mạch hành động, Phệ kim thử nhất tộc dưới sự suất lĩnh của Phệ kim thử vương cũng nhanh chóng rời khỏi chiến trường, giống như thủy triều lui xuống vậy, đảo mắt đã rút sạch sẽ.

Giờ phút này bên ma tộc đã mệt mỏi cả thể xác và tinh thần, thấy Phệ kim thử nhất tộc lui lại, căn bản cũng không có dục vọng truy kích.

Quan trọng nhất chính là Phệ kim thử nhất tộc này bọn họ cũng không dám truy kích. Số lượng đối phương quả thực quá dọa người a. Ai truy kích qua, còn chưa biết ai thắng ai thua a.

Thiên ma lão tổ thở hổn hển, hắn muốn truy kích Tứ đại chân linh, chỉ là lại chậm một bước.


Đáp xuống bên ngoài Đông Duyên đảo, nhìn qua trận pháp chậm rãi khép lại, quang mang biến mất, Thiên ma lão tổ thở hổn hển, hạ lệnh:

- Cường công.

Lực công kích của THiên ma nhất mạch cũng không tệ, thứ bọn họ am hiểu không đơn thuần là Thiên Ma âm vực.

Thiên ma công thúc dục, tạo thành từng đạo công kích giống như bài sơn hải đảo, giống như ngàn vạn thần ma cùng công kích, thanh thế to lướn, các loại ma vật giương nanh múa vuốt, đánh về biên giới trận pháp.

Công kích khiến cho đất rung núi chuyển, uy thế thực sự dọa người. Loại khí thế này cho dù là công kích của Cự ma nhất mạch cũng phải kém ba phần.

Giang Trần ở trong trận pháp nhìn thấy công kích của Thiên ma lục tổ cũng âm thầm tán thưởng:

- Không hổ là Thiên ma nhất mạch, quả nhiên cường hãn, Cự ma nhất mạch được xưng là khí thế vô địch khi chính diện đối mặt, dường như cũng không bằng Thiên Ma nhất mạch a.

Nhưng mà lực phòng ngự của Đông Duyên đảo dưới sự gia trì của Giang Trần, vẫn có thể thừa nhận được khảo nghiệm. Huống chi trong trận pháp, mọi người đồng tâm hiệp lực, vận dụng các loại thủ đoạn triệt tiêu công kích đối phương. Nếu như công kích của đối phương rơi toàn bộ vào trận pháp, trận pháp cuối cùng cũng sẽ bị đánh phá.

Nhưng mà những tu sĩ nhân tộc này cuối cùng cũng không phải ăn chay, bọn họ cũng chống cự, nhất là lực đập của Địa Tàng nguyên châu, cải biến quỹ tích vận hành, trên phương diện nhất định có thể phân hóa công kích địch nhân, làm yếu bớt công kích và độ tổn thương của công kích.

Hạ Thiên Trạch chậc chậc tán thưởng:

- Địa Tàng môn thượng cổ được xưng là đệ nhất trên phương diện trận pháp, Địa tàng nguyên châu này ở thời kỳ thượng cổ dường như cũng không phát huy được tác dụng như vậy a.

Giang Trần cười mà không nói, rất nhiều bảo vật thượng cổ kỳ thực ở thời kỳ thượng cổ cũng không có phát huy ra uy lực trăm phần trăm.


Nhưng mà loại chuyện này tự nhiên Giang Trần sẽ không nói toạc ra.

Kiểm kê tổn thất, cả binh lực Đông Duyên đảo bởi vì trận pháp không có bị công phá, cũng không có tổn thương thực chất. Luồng công kích đầu tiên của Thiên Ma âm vực đã khiến cho không ít người ăn thiệt thòi. Nhưng mà bởi vì Giang Trần kịp thời hóa giải, cho nên chỉ có một đám tu sĩ bị trọng thương, tu vi cảnh giới của đám người này tương đối thấp.

Một hồi ác chiến xong xuôi, nhân thủ chỉnh thể của Đông Duyên đảo cũng không có xuất hiện tổn thương cực lớn.

Trận chiến này không thể nghi ngờ đã tạo nên tin tưởng rất lớn cho nhân tộc.

Hạ Thiên Trạch mặt mày hớn hở nói:

- Mọi người cũng nhìn thấy rồi, ma tộc tuy rằng đáng sợ nhưng thực lực không bằng thời kỳ thượng cổ, bọn họ đã không có ưu thế mang tính áp đảo. Trận chiến này Thiên ma nhất mạch xuất động, Huyết ma nhất mạch xuất động, Âm ma nhất mạch cũng không yếu thế, cuối cùng toàn quân xuất động, cũng không thể làm gì được chúng ta a. Tin tưởng rằng sau trận chiến này qua đi, trong lòng mọi người càng thêm rõ ràng a.

Đúng như Hạ Thiên Trạch nói, sau trận chiến này, một ít tu sĩ trước đây không có tham chiến trong lòng càng thêm nắm chắc.

Ma tộc rất là lợi hại, nhưng mà Giang Trần thiếu chủ cũng lợi hại. Mỗi khi ma tộc ra chiêu, hắn chung quy đều có thể tìm ra được biện pháp khắc chế, đây mới gọi là lợi hại chính thức.

Giang Trần không có hưng phấn quá độ, mà ngữ khí trầm trọng nói:

- Trận chiến này tuy rằng đánh lui ma tộc tấn công, cũng giết chết một đám lão tổ ma tộc, nhân tộc không có bao nhiêu tổn thương. Nhưng mà hi sinh lớn nhất có khả năng mọi người không biết, đó là Phệ kim thử nhất tộc.

Giang Trần rất rõ ràng, Phệ kim thử nhất tộc hung hãn không sợ chết, xông tới trận doanh ma tộc, quấy rầy trận doanh ma tộc, mới khiến cho trận chiến này triệt để lâm vào trạng thái hỗn chiến.

Cho nên trận chiến này rốt cuộc thắng bại thế nào quả thực khó mà phân rõ được.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.