Sát Thần Hệ Thống

Chương 60: 60: Hàn Gia




Lam Thần rút ra Tàng Khổ, khởi động phù văn trên thân kiếm.

Lam Thần lao lên, Độc Cô Linh Nhi lúc này thấy được hắn, vui vẻ kêu lên:
-Kiếm Cuồng, giúp ta.
Lam Thần lao lên, một kiếm mạnh mẽ chém tới, Độc Cô Linh Nhi hoảng hốt lui lại đằng sau.

Kiếm quang lướt qua nàng, đâm vào móng vuốt của Thao Thiết đứng đằng sau.

Lam Thần cận thân, kiếm pháp xen lẫn quyền pháp, tấn công liên tục vào cơ thể khổng lồ của Thao Thiết.

Thao Thiết lợi dụng cơ thể không lồ, da dày thịt béo của mình mà ngăn chặn lại quyền cước.
Thất Tinh Kiếm Pháp: Võ Khúc
Thất Tinh Kiếm Trận: Thanh Long Uy
Một kiếm mạnh mẽ đâm tới, Thao Thiết gầm lên một tiếng, mở to miệng ra.

Lam Thần quan sát thì thấy miệng nó như tinh không vô tận.

Chưa kịp định thần, Thao Thiết khẽ hấp một cái, linh lực trên thanh kiếm biến mất hoàn toàn.

Lam Thần giật mình vội nhảy lui xuống, Thục Phán nói:
-Thao Thiết có khả năng hấp thu tất cả dạng năng lượng qua miệng, đó là thân thông chỉ có mình Thao Thiết có.

Tứ Đại Hung Thú song song với Tứ Đại Thần Thú, chúng không dễ bị đánh bại.
-Thế Thục lão ngươi có cách nào đánh bại nó không?
-Ngày xưa ta từng dẫn quân đi chinh phạt một nước lớn, trong lúc hành quân chúng ta tìm được một hang động lớn, quân tiên phong báo cho ta biết đó là hang động của Thao Thiết.

Để tránh mất quân sĩ, ta đã quyết định một mình vào hang động chiến đấu với nó, còn đại quân tiếp tục được quốc sư chinh phạt.

Ta và Thao Thiết đấu chiến hơn 10 ngày đêm, cuối cùng dựa vào Trảm Không Kiếm phá vỡ không gian bên trong bụng nó, sụp đổ hoàn toàn thần thông của nó.

Trước lúc chết, nó còn nghĩ muốn thôn phệ ta rồi bạo phát sức mạnh của không gian nghiền ép trong bụng nó.
-Vậy để đánh bại nó thì ta cần tác dụng vào không gian trong bụng nó?
-Đúng.
-Nhưng ta không thể đánh vỡ không gian a.
-Mấy cái thần thông kia của ngươi có thể.
-Nhưng nó rất tiêu hao linh lực cùng thể lực của ta.
-Vậy trước hết ngươi loại bỏ ba huynh đệ kia đi.


Từ lúc ngươi bước vào, ta lờ mờ cảm nhận được địch ý, tiểu nha đầu kia gọi ngươi, ta òn cảm nhận được cả sát ý.
-Vậy được rồi.
Bát Quái Quyền: Chấn Ly
Quyền quang đánh tới, Thao Thiết gầm lên, cái vuốt sắc bén của nó vồ tới, Lam Thần vội giơ hai tay chắn trước ngực.

Một trảo đánh tới, hất bay Lam Thần.

Hắn lăn lộn trên không trung vài vòng, rồi ngã xuống đất, nôn ra máu rồi ngất.

Thấy thế, một thiếu niên mặc trường bào màu trắng tiến về phía Độc Cô Linh Nhi, hắn nói:
-Tiểu muội, nơi này quá nguy hiểm, không chừng bỏ mạng như tên kia.
-Không, ta không đi, Kiếm Cuồng mới chỉ ngất.
-Đại ca, nàng không chịu nghe.

-Thiếu niên áo bào trắng cười quay sang nói với người gần đó.
-Tam đệ ta đã nói rồi, không nói được đâu, cướp người may ra còn được.

-Hắn mỉm cười đáp.
-Đại ca cao kiến, tiểu đệ bái phục.

Nhị ca ta xin một viên Cuồng Hoan Tán
-Ha ha, tiểu đệ hơn hẳn nhất trọng, việc gì phải dùng Cuông Hoan Tán chứ.

mặc dù miệng nói thế nhưng hắn vẫn lấy ra một viên đan dược màu đỏ hồng.
-Cảm ơn sư huynh, hai vị giúp ta ngăn lại Thao Thiết một hồi, tiểu đệ rất cảm kích.
Độc Cô Linh Nhin nghe vậy, hai tay thắt chặt, không nhìn nổi nữa lao lên.
Sát Lục Kiếm Pháp: Kiếm Động Chư Thiên
Kiếm quang chém tới, thiếu niên này cười hì hì rồi tung quyền tới.
Hàn Băng Quyết: Băng Bạo Quyền.
Quyền va chạm với kiếm tóe lên ánh lửa kì dị, Độc Cô Linh Nhi xoay kiếm, một đường lao thẳng vào yết hầu của thiếu niên.

Thiếu niên mỉm cười, nằm đấm chợt nổ ra, làm chệch hướng kiếm, đồng thời những mảnh băng trên tay hắn bắn ra, tấn công Độc Cô Linh Nhi.

Độc Cô Linh Nhi vội thu kiếm lại rồi múa kiếm xung quanh, chặn lại những mảnh băng vỡ.

Thiếu niên lúc này cúi người, đặt hai tay xuống đất, hô lên:

Hàn Băng Quyết: Băng Nguyên.
Lập tức khí lạnh phun ra, Độc Cô Linh Nhi vội nhảy lên nhưng thiếu niên kia nhanh chân hơn, một quyền ngay lưng nàng đánh nàng một chưởng rơi xuống.

Độc Cô Linh Nhi vung kiếm, kiếm khí chặn lại những hàn khí đang len lỏi tới.

Thiếu niên kia tiếp tục tung ra ba chưởng, làm nhiễu loạn linh lực cùng tâm trí của nàng.

Hàn khí lại nhân lúc này tuôn vào, đóng băng hai chân tay của nàng lại.

Tên đại ca khen:
-Tam đệ đã mạnh hơn rồi.

Mặc dù kiếm pháp của cô gái kia bất phàm nhưng lại thiếu kinh nghiệm chiến đấu, nên không đáng sợ.

Nếu Tam đệ đặt toàn tâm ý vào tu luyện thì giờ này cảnh giới đã vượt qua chúng ta rồi.
-Đại sư huynh nói quá, tư chất của hắn không thể nào bằng huynh được.

với lại hoang dâm tí cũng chẳng sao, miễn hắn có điểm dừng.
-Tiểu đệ ngươi nói cũng có phần đúng.

Bất quá chúng ta không nên phân tâm, Thao Thiết rất mạnh, chúng ta không chắc có thể đánh lại được.
-Công pháp địa cấp quá quan trọng, dù đặt ở Hàn gia chúng ta cũng có thể coi là bảo vật chấn áp khí vận.
Hai huynh đệ không quan tâm nữa, tập chung đánh Thao Thiết.

Độc Cô Linh Nhi cố gắng dùng kiếm khí mài mòn băng nhưng bất thành.

Nàng chuyển nguyên khí lên thân phận bài hòng phá hỏng nó.

Thiếu niên kia liền điểm vào vài huyệt đạo, phong ấn linh căn đan điền lại.

Hắn cười một cách dâm đãng rồi nhét Cuồng Hoan Tán vào miệng nàng.

Độc Cô Linh Nhi vội nhổ ra nhưng không được.

Hắn vỗ tay rồi bắt đầu thoát y.


Đột nhiên, một đường kiếm quang lao tới, chém trúng tiểu huynh đệ của hắn.

Hắn rú lên đau đớn, ôm hạ bộ ngã lăn ra.

Hai vị đại ca của thiếu niên giật mình nhìn sang.

Lam Thần từ từ đi tới, phá giải băng đang đông cứng, hỏi hệ thống:
-Hệ thống có giải dược không?
-Đinh! Đang phân tích dược liệu, phán đoán sơ bộ: Huyền Âm Tán (Hoàng cấp cửu phẩm), tác dụng kích hoạt thuần âm thể 10% không phải thuần âm thể sẽ bị động dục.
-CMN, Huyền Âm Tán lại bị gọi là Cuồng Hoan Đan, hệ thông giải dược? -Lam Thần chửi thề, khi hắn nghe tên đan dược tưởng thứ gì lợi hại, thành ra cái lũ này thì giỏi rồi, tên cũng gọi sai thì làm sao biết công hiệu?
-Đinh! Cố Dương Đan, trung hòa thuộc tính Âm trong cơ thể.

Tiểu Hỏa Đan, kích phát hoàn toàn đan dược và thiêu đốt toàn bộ dược lực, yêu cầu Luyện thể giả.

Trảm Dục Hành Thủy Đan, áp chế dục vọng, làm dịu mọi chất độc và luyện hóa dược lực.
-Loại rẻ nhất.
-Đinh! Thanh toán Trảm Dục Hành Thủy Đan, khấu trừ 10000 vàng.
Lam Thần tiếc tiền không thôi.

Lúc này, Độc Cô Linh Nhi toàn thân mất sức, nhẹ nhàng nói:
-Kiếm Cuồng, ta nóng quá.
Giọng nói nhẹ nhàng, đáng yêu làm Lam Thần thất thần một hồi.

Hắn tưởng bản thân mình đã hoàn toàn trưởng thành, nhưng Độc Cô Linh Nhi lại làm tim hắn chậm một nhịp.

Hắn liếc mắt nhìn ba huynh đệ kia, tràn đầy sát khí.

Họ rùng mình, kéo thiếu niên mất tiểu jj lui lại đằng sau.

Lam Thần lúc này mới nhẹ nhàng luyện hóa viên đan thành bột phấn, hòa vào nước cho Độc Cô Linh Nhi uống.

Sau đó dừng linh lực hóa truyền vào giúp nàng luyện hóa dược lực.

Tên đại ca lúc này mới tiến lên, nói:
-Đạo hữu, ta xin lỗi vì sự lỗ mãng của đệ đệ ta, nhưng ngươi đoạn tử tuyệt tôn của hắn là quá đáng chứ.
-Ta biết thế gia như cách ngươi lúc nào cũng giảng đạo lý, không được thì quay ra dùng gia thế chặn đầu.

Đã thế thì chi bằng đào một cái hộ cho các ngươi tự nhảy vào, đỡ phải suy nghĩ nhiều.
-Nhị đệ, dẫn tam đệ lui trước, tên này rất mạnh, ta ở lại bọc hậu.
-Đại ca, hắn mới có Kết Đan tứ trọng, không nhọc huynh.

Tốt nhất là để ta.

Dứt lời, tên Nhị ca bộc phát khí thế Kết Đan thất trọng.

Tên đại ca cũng bộc phát ra khí thế Kết Đan cửu trọng, nghiêm giọng nói:
-Hắn rất mạnh, ta cũng không chắc có thể đánh bại được hắn không.

Đệ lui đi, mang Tam đệ đi, giáo huấn lại hắn.
-Đại ca...
-Không nói nhiều nữa, đi ra!
Tên Nhị đệ không nói gì, nhét vào miệng tên Tam đệ một viên đan dược màu đỏ ánh tím.

Hạ thân tên này dần ngừng chảy máu.

Tên Nhị sư huynh không nói gì thêm, cõng tên kia rời đi.

Lúc này tên đứng đầu thở ra một hơi nói:
- Ta là là Hàn Minh Lý, hai ngươi vừa rồi là Hàn Huyền nhị đệ ta và lão tam Hàn Đổng.

Vị huynh đệ này, ngươi lừa chúng ta quá thảm.

Ta biết ngươi rất mạnh, nhưng ngươi vẫn nhất định giả chết dụ cho Tam đệ chúng ta lộ mặt.

Bản tính hắn chúng ta biết, nhưng việc ngươi thiến hắn đã làm hủy đi tất cả.

Ngươi biết vì sao hắn hoang dâm vô độ nhưng chúng ta không ai dám nói gì không? Hắn là con của Nhị trưởng lão của Thanh Liên Môn, một trong Ngũ Môn.

Ngũ Môn, ngươi biết Ngũ Môn là gì không? So với nó, Hàn gia ta chẳng là gì cả.
-Vốn Hàn gia ngươi chẳng là gì rồi.

-Lam Thần cười lạnh rồi bất chợt nghiêm mặt lại.

Hàn khí không biết từ lúc nào đã phủ khắp sàn.
-Hàn gia ta chỉ là một trong Tam gia tộc của một vương quốc Nhất đẳng, so với Ngũ Môn thì đúng không thể nào bằng được.

Nhưng đối đầu thảo dân như ngươi thì vậy cũng đủ.

Tiên cơ bị ta chiếm ngươi phản ứng thế nào.
Hắn bất ngờ thấy Lam Thần đấm một bài quyền, cánh tay bốc lên ngọn lửa đỏ hừng hực.

Đánh xong, hàn khí dưới chân Lam Thần và Độc Cô Linh Nhi biến mất không còn một mảnh.

Lam Thần nói:
-Ta không nghĩ ngươi chiếm tiên cơ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.