Vệ Thanh từ bên trong khoang Ngân Giác Thần Chu chui ra, thần thức của cảnh giới Niết Bàn buông ra, chỉ hơi cảm ứng liền phát hiện ở trên thần chu có rất nhiều dao động năng lượng kỳ dị, được Thạch Nham điều khiển giam cầm Võ Giả của Bồng Lai Thánh Địa, Thiên Trì Thánh Địa, Cổ gia lại, bị Võ Giả của Dương gia giết hại dễ dàng.
Tình thế sở dĩ nghiêng về kết quả một bên, hoàn toàn là vì Thạch Nham đang tác quái. Vệ Thanh phát hiện điều dị thường trong sân, lập tức hét to lên khiến cho sự chú ý của mọi người đều dồn lên trên người Thạch Nham.
Phan Triết, Trác Nghiên Tình, Cổ Linh Lung một đám cao thủ thế hệ thanh niên, lập tức nhìn thẳng đến Thạch Nham.
Ba tên cao thủ cảnh giới Niết Bàn vội vàng tạm thời bỏ qua Giao long hai đầu và Thanh huyết ma bức, nhanh chóng tiếp cận đến hướng Quỷ Lão, ba tên Võ Giả cảnh giới Niết Bàn tuổi đã già, cùng nhau phát lực cùng thi triển thủ đoạn, từ ba phương hướng vây quanh Quỷ Lão.
- Tên đáng chết, ta xem ngươi còn dám động tay chân!
Cổ Linh Lung khẽ quát một tiếng, hít sâu một hơi, bộ ngực sữa hơi ưỡn lên, bảy chùm kỳ quang nhan sắc khác nhau, phút chốc từ khắp nơi tụ lại, cùng nhau phóng tới chỗ Thạch Nham.
Bảy chùm quang mang nhan sắc khác nhau này, chính là bảy thanh Thần Kiếm đã nhận Cổ Linh Lung làm chủ, bảy thanh Thần Kiếm bày thành một kiếm trận, hào quang đan vào tạo thành quang võng rực rỡ đủ màu, từ phía trên chụp xuống Thạch Nham đang ở đằng xa.
Kiếm mang đan chéo, được Thần Kiếm Chi Tâm Võ Hồn của Cổ Linh Lung điều khiển, Thần Kiếm tràn đầy linh tính, phát ra tiếng ong ong, phóng ra các dao động năng lượng thuộc tính khác nhau, mang theo kiếm khí cực kỳ sắc bén.
Sắc mặt Thạch Nham khẽ biến.
Cổ Linh Lung có cảnh giới Địa Vị nhị trùng thiên, bảy thanh Thần Kiếm của nàng mỗi thanh đều bất phàm, uy lực sau khi kiếm trận tạo thành quả thực khủng khiếp, sợ là Võ Giả cảnh giới Niết Bàn cũng không dám cứng rắn chống đỡ.
Không dám do dự, chỉ một chốc mà Ô Quang Thuẫn, Thạch Hóa Võ Hồn lập tức thi triển ra.
Thạch Nham ngồi vững trên Quỷ Lão, lại tụ tập lực lượng tiêu cực, nháy mắt đánh ra Sinh Tử Ấn thần kỳ, Sinh Ấn và Tử Ấn chồng lên nhau, bằng lực lượng mạnh mẽ đánh đến kiếm trận do bảy thanh Thần Kiếm tạo thành.
Sinh Tử Ấn trọng điệp, trong hư không bảy thủ ấn thật lớn cỡ quạt hương bồ xếp thành một hàng, một luồng khí tức năng lượng kỳ dị đột nhiên từ bên trong Sinh Tử Ấn phun ra. Bạn đang đọc truyện tại
TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.xyz
"Rầm rầm ầm!"Một tiếng long trời lỡ đất do năng lượng công kích va chạm đột nhiên nổ tung trên trời, dị quang chói mắt, ánh sáng rực rỡ.
Sinh Tử Ấn nhảy vào bên trong kiếm trận do Thần Kiếm tạo thành, dao động kỳ dị từ chính Sinh Tử Ấn ẩn chứa lực lượng sinh và tử, hai loại lực lượng này hợp lại sinh ra dao động năng lượng trọng điệp, uy lực tăng gấp bội.
Kiếm trận do bảy thanh Thần Kiếm tạo thành, hào quang bỗng ảm đạm đi, bị Sinh Tử Ấn oanh tạc mạnh mẽ nên kiếm trận bị hỗn loạn.
Khuôn mặt xinh đẹp của Cổ Linh Lung bỗng nhiên tái nhợt đi, thân thể yêu kiều đột nhiên run rẫy.
Trong kiếm trận, bảy luồng dao động năng lượng thuộc tính khác nhau khấy đảo bay đến, từ dao động sinh mệnh trên người Thạch Nham tìm đến đánh mạnh lên người hắn.
Thạch Nham ngồi vững vàng trên người Quỷ Lão, bị lực lượng của bảy thanh Thần Kiếm phản kích, Ô Quang Thuẫn vặn vẹo vỡ tan, thân thể sau khi thạch hóa bị đánh bay quăng ra khỏi Quỷ Lão.
"Phốc!"Phun ra một ngụm máu tươi, thân thể Thạch Nham còn nguyên vẹn nhưng ngũ tạng lục phủ lại giống như lệch vị trí, toàn thân cực kỳ đau đớn.
Thạch Hóa giai đoạn thứ ba, chặn lực phản kích của bảy thanh Thần Kiếm khiến cho thân thể bình yên vô sự, nhưng bị lực phản kích của Thần Kiếm lại thẩm thấu vào bên trong cơ thể Thạch Nham, bảy luồng sức mạnh kia giống như sợi bông có mặt khắp nơi, bắt đầu phá hoại bên trong thân thể hắn.
Sắc mặt cực kỳ khó coi, Thạch Nham vội vàng thúc dục lực lượng tiêu cực bên trong huyệt đạo, để chống đỡ lực lượng bảy thanh Thần Kiếm xâm nhập thân thể.
Lực lượng tiêu cực, Tinh Nguyên phòng ngự, Thạch Nham luống cuống loại bỏ phá hư lực trong cơ thể.
Cùng lúc đó, một luồng viêm lực cực nóng cũng từ bên trong Huyết Văn giới tràn ra, rót vào bên trong gân mạch trợ giúp hắn loại bỏ lực lượng Thần Kiếm trong thân thể.
Đây là hỏa viêm lực của Địa tâm hỏa vạn năm.
Ba loại lực lượng dọc theo gân mạch Thạch Nham bắt đầu chuyển động rất nhanh, trong thời gian cực ngắn đã tiêu diệt hết lực lượng của bảy thanh Thần Kiếm kia.
Tia sáng mờ đủ mọi màu sắc, từ dưới làn da Thạch Nham phát ra.
Liếc mắt nhìn thì hắn giống như thành một nguồn phát sáng kỳ dị, dao động năng lượng bên trong thân thể cực kỳ hỗn loạn.
"Hô!"Thở nhẹ nhõm, Thạch Nham nghiêm mặt lạnh lùng, lau sạch vết máu ở khóe miệng, bỗng nhảy lên một lần nữa rơi xuống trên người Quỷ Lão, ánh mắt âm u nhìn Cổ Linh Lung, ánh mắt quét lên khuôn mặt xinh đẹp tái của nàng vài vòng, trầm giọng nói
- Không ra gì.
Đối mặt xinh đẹp của Cổ Linh Lung bắn ra tia hàn quang, thân thể yêu kiều tức đến run rẩy, khẽ cắn răng.
Một kích toàn lực của bảy thanh Thần Kiếm, nàng tự tin cao thủ thế hệ mới của Dương gia, chỉ có Dương Mộ, Dương Chu mới có thể tiếp. Thạch Nham chỉ có cảnh giới Bách Kiếp, trong dự đoán của nàng chắc sẽ bị nháy mắt chém chết, tuyệt đối không thể có thể có bất ngờ gì.
Nhưng mà, một kích toàn lực của Thần Kiếm thế mà lại bị võ kỹ rất thần kỳ của Thạch Nham chặn lại, lực lượng tất sát từ bên trong bảy thanh thanh Thần Kiếm bay ra, đã nhảy vào thân thể Thạch Nham nhưng lại bị lực lượng bên trong cơ thể Thạch Nham tiêu diệt hết.
Điều khác thường thế, hoàn toàn vượt qua dự kiến của Cổ Linh Lung.
Thạch Nham một lần nữa ngồi vững trên Quỷ Lão, khiến nàng sinh ra một cảm giác thần bí sâu không lường được, lúc Cổ Linh Lung lại nhìn về phía Thạch Nham, đã không dám có ý khinh thường nào.
"Grào!"Quỷ Lão ngửa mặt lên trời rít gào, đôi mắt xanh biếc dữ tợn trên khuôn mặt quỷ, bỗng nhiên bắn ra dị quang màu xanh âm u.
Dị quang nhắm đến ba người Vệ Thanh cường giả cảnh giới Niết Bàn đang vây công, ba người Vệ Thanh bị dị quang màu xanh âm u làm cho dao động thần thức bên trong thức hải đột nhiên biến thành cực kỳ hỗn loạn, biến cố của thức hải khiến cho võ kỹ của ba người trong lúc nhất thời đều bị rối loạn, không thể tạo thành công kích hữu hiệu.
Quỷ Lão rít gào, thân thể cao lớn ở trên thần chu đằng nộ điệt dung, dưới màn lợi trảo đầy trời kéo xé, một tên Võ Giả của Bồng Lai Thánh Địa bị xé xác biến thành từng khối thịt nát, huyết vụ lất phất xung quanh Quỷ Lão.
Một luồng hung sát chi khí càng mạnh mẽ hơn, nhanh chóng ngưng luyện trong huyết vụ, càng lúc càng mạnh mẽ.
Huyết vụ lấy Quỷ Lão làm trung tâm, giống như cuồng phong sóng to lan tràn ra, những nơi huyết vụ đi qua, mọi người đều cảnh giác tránh lui, ngay cả bọn Vệ Thanh ba Võ Giả cảnh giới Niết Bàn đều phải tránh đi.
Thạch Nham cũng đã nhận ra cơn phẫn nộ thô bạo của Quỷ Lão.
Yêu thú bởi vì Thạch Nham bị Cổ Linh Lung tập kích, hình như đã kích thích tính khí nó, đã đẩy ra một mặt điên cuồng khát máu của nó.
Trên Ngân Giác Thần Chu rộng lớn, Quỷ Lão hoành hành vô kỵ, đôi mắt xanh bắn ra dị quang âm u, lấy huyết vụ ngưng luyện hung sát chi khí, tàn sát khắp nơi.
Quỷ Lão chỉ là yêu thú cấp sáu, nhưng giờ khắc này lại bộc phát ra uy thế có thể so với yêu thú cấp bảy.
Đám người Phan Triết, Trác Nghiên Tình, Cổ Linh Lung, Cổ Kiếm Ca đều là có vẻ mặt chấn động, khiếp sợ vì hung sát chi khí tà ác của Quỷ Lão lúc này, nên tất cả đều tránh lui không ai dám tới gần Quỷ Lão.
Dương Mộ, Lý Phượng Nhi và đám Võ Giả của Dương gia, mới tiếp cận đến hướng Thạch Nham, vừa thấy Quỷ Lão đột nhiên phát cuồng, cũng đều tự giác tránh ra.
Trong lúc nhất thời, phía trên Ngân Giác Thần Chu giống như biến thành vũ đài của Quỷ Lão khát máu, nó thu được ý niệm của Thạch Nham truyền tới, xé xác từng tên Võ Giả của Bồng Lai Thánh Địa và Thiên Trì Thánh Địa.
Trên Ngân Giác Thần Chu, máu chảy thành sông, tàn thi khắp nơi.
Thạch Nham ngồi vững vàng trên người Quỷ Lão, tha hồ hấp thu lực lượng trên những người chết này, huyệt đạo bên trong cơ thể đã đau đớn sắp vỡ, như muốn nổ tung.
Đủ loại cảm xúc tiêu cực, nhanh chóng tác loạn trong đầu Thạch Nham, hắn chỉ có thể nỗ lực duy trì cho thần chí thanh tỉnh.
Nhưng hắn trên người, đã phát ra lực lượng tà ác thô bạo, sợ hãi, khát máu, oán hận, lực lượng tiêu cực ở trên người Thạch Nham tạo thành màn sương trắng mờ, cũng lặng lẽ lan tỏa ra.
Cổ Kiếm Ca muốn đánh lén Thạch Nham, bỗng nhiên sơ ý bị sương trắng do những cảm xúc tiêu cực của Thạch Nham bao lấy.
Chỉ một chốc, Cổ Kiếm Ca đột nhiên điên cuồng như đánh mất lý trí, như một con yêu thú bị cầm tù mấy trăm năm thoát vây, thế mà lại đánh tới Cổ Linh Lung.
Cổ Kiếm Ca đã phát điên lên.
- Ngươi điên rồi!
Khuôn mặt Cổ Linh Lung lạnh lùng, vừa mới muốn động thủ, lại đột nhiên phát hiện bên trong đôi mắt của Cổ Kiếm Ca, đầy sự hận thù vô cùng vô tận, không nhìn ra bất cứ tình cảm nào.
Cổ Linh Lung lập tức biết quả nhiên hắn phát điên rồi.
Thạch Nham trên người Quỷ Lão cũng cực kỳ khiếp sợ, hắn lần đầu phát hiện cảm xúc tiêu cực ngưng kết tạo thành dao động lại có thể làm cho người khác cũng rơi vào trạng thái điên cuồng, biến thành người lục thân bất nhận, ngay cả đồng bạn bên cạnh cũng đều đi giết.
Não chuyển động, Thạch Nham lập tức hiểu được đây là một loại năng lực thần kỳ cực kỳ bất phàm, sau đó lập tức dùng thần thức bao lấy làn sương trắng mờ có dao động cảm xúc tiêu cực mãnh liệt, bao trùm đến những Võ Giả của Bồng Lai Thánh Địa, Thiên Trì Thánh Địa.
Quả nhiên.
Một khi bị sương trắng này bao trùm, những Võ Giả đó lập tức trở nên thần chí không tỉnh táo, biến thành hiếu sát thành tính, lại bắt đầu chém giết lẫn nhau.
- Là tà pháp gì!
Vệ Thanh hét ầm lên, trơ mắt nhìn thủ hạ mất đi lý trí chém giết lẫn nhau, hắn bỗng nhiên xuất hiện cảm giác bất lực.
"Grào!"Quỷ Lão đột nhiên đánh về phía Vệ Thanh, một luồng minh khí dao động cực kỳ mãnh liệt, từ đầu nó phun mạnh đến hắn.
Vệ Thanh kinh hãi biến sắc, cũng không quản những Võ Giả dưới trướng nữa, thế mà lại từ phía trên Ngân Giác Thần Chu nhảy xuống, giương giọng hô to nói:
- Đi!
Những Võ Giả trên Ngân Giác Thần Chu, lúc này cũng đều nhìn ra chuyện không ổn, học theo Vệ Thanh tất cả đều nhảy xuống.
Phía dưới, chính là hải dương Thương Khung hải vực vô tận, sau khi những người này biết rơi xuống biển nên chắc không ngại, liền không dám ham chiến, liên tục nhảy xuống biển chạy trốn.
- Thạch Nham, ta nhớ kỹ ngươi! Nhất định ta sẽ chém cái đầu chó của ngươi!
Cổ Linh Lung oán hận trừng mắt liếc nhìn hắn, thân thể yêu kiều nhanh chóng chuyển động, một tay kéo lấy Cổ Kiếm Ca thần chí không tỉnh táo, vẽ ra một đường cong duyên dáng, cũng phi thân nhảy xuống biển.
Ba giây ngắn ngũi, Võ Giả của Bồng Lai Thánh Địa, Thiên Trì Thánh Địa, Cổ gia trên Ngân Giác Thần Chu, chỉ cần còn may mắn sống sót, toàn bộ đều nhảy xuống biển, không dám tiếp tục lưu lại.
- Chúng ta đi.
Thạch Nham bình tĩnh vỗ lên Quỷ Lão, ngăn cản Quỷ Lão xuống biển đuổi giết, nhìn về Dương Mộ nói:
- Đám Phan Triết chỉ là một nhóm lực lượng, gần đây còn có nhóm Võ Giả khác, đang hướng tới chỗ này rồi. Nhóm lực lượng này, không yếu hơn đám Phan Triết, có năm tên Võ Giả cảnh giới Niết Bàn.
Dương Mộ biến sắc, gật đầu, tỏ vẻ hiểu rồi.
Võ Giả của Dương gia trên thần chu, được đám người Dương Mộ đón lên, đều đi lên ba con yêu thú Quỷ Lão, Giao long hai đầu, Thanh huyết ma bức, bỗng không chút lưu luyến bay lên phía trên thần chu, đón gió bay đi.