Mưa phùn kéo dài.
Ba chiến thuyền Ngân Giác Thần Chu song song tiến về trước, trong màn mưa chậm rãi đi đến hướng Hồ Lô đảo. Trên thần chu một hàng Võ Giả đứng thẳng, khuôn mặt nghiêm túc.
Trên một chiến thuyền, ba người Phan Triết, Trác Nghiên Tình, Cổ Linh Lung đứng chung một chỗ, cao giọng nói chuyện với Võ Giả trên hai chiến thuyền thần chu khác.
Cao thủ thanh niên thế hệ mới của Vô Tận hải tề tựu trên một con đường, chỉ vì diệt trừ mầm móng thế hệ tương lai của Dương gia nên từ các đại hải vực tụ tập lại.
- Thật không ngờ lần này người Dương gia, lại muốn trốn vào Chiến Trường Thâm Uyên tị nạn. Sớm biết như thế, đã sớm ở Hồ Lô đảo chặn bọn họ.
Phan Triết cau mày
- Một khi bọn họ tiến vào Chiến Trường Thâm Uyên, tìm kiếm cũng sẽ phiền toái hơn, tình hình nơi đó khá phức tạp, các người cũng hãy chú ý hơn.
- Dương gia tiêu rồi, cho dù bọn Dương Mộ tránh ở trong Chiến Trường Thâm Uyên, cũng không thay đổi được cái gì.
Trác Nghiên Tình hờ hững, dưới cơn mưa phùn lát phất, dáng người yểu điệu nàng phát ra một vòng đường vân ánh sáng màu trắng bạc, ngăn cản mưa phùn bên ngoài nên không có một giọt mưa có thể dính lên người nàng. Bạn đang đọc truyện tại
TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.xyz
- Trên Bất Tử đảo không có một bóng người, lần này mục đích của Dương gia rất rõ ràng.
Cổ Linh Lung hừ nhẹ một tiếng
- Nghe nói Dương gia chia làm ba nhóm, một nhóm tiến vào Hoang Thành Đáy Biển, một nhóm tiến vào Chiến Trường Thâm Uyên, nhóm lớn nhất thì lại đi Ma Vực Thứ Tư. Bọn họ thật đúng là to gan lớn mật, biết rõ hai vị Ma đế của Ma Vực sẽ đối phó bọn họ, thế mà còn dám di chuyển chủ lực tiến vào Ma Vực. Ba Tuần, Xích Diêm bên kia đã truyền tin, sẽ diệt trừ chủ lực của Dương gia ở Ma Vực.
- Phan Triết huynh, cách Hồ Lô đảo còn có xa lắm không?
Bên trên một chiếc thuyền thần chu khác, khóe miệng Tà Khôi kèm theo ý tươi cười nhạt, giương giọng nói to.
- Sắp rồi, nhưng mà đám người Dương Mộ chắc sẽ tiến vào Chiến Trường Thâm Uyên trước một bước, xem ra chúng ta phải ở trong Chiến Trường Thâm Uyên gặp mặt đám Dương Mộ.
Phan Triết cười nói.
Bên cạnh Tà Khôi, một mỹ nữ thần thái ung dung, dung mạo động lòng người, bận váy cung trang màu xanh biếc, làn da tuyết trắng sáng bóng, bản thân nàng toát ra khí chất như tiên nữ.
Tào Chỉ Lam đại tiểu thư Tào gia ở Đồ Tháp hải vực, cảnh giới Địa Vị tam trùng thiên, Chiến bảng bài danh thứ ba. Trong đám cao thủ thanh niên thế hệ mới của Vô Tận hải, là người khiến người ta kính sợ nhất.
- Các người hai ngày trước đã giao thủ với đám Dương Mộ, thực lực bọn họ thế nào?
Cái cổ như ngọc thạch của Tào Chỉ Lam khẽ hất lên, giọng nói dịu dàng như gió xuân phủ qua nội tâm mọi người
- Các ngươi lúc ấy có ba vị Võ Giả cảnh giới Niết Bàn đi theo, sao cuối cùng ngược lại là rơi vào kết cục khốn cùng bỏ thuyền chứ?
Tà Khôi cũng có chút tò mò
- Dương Mộ tuy rằng rất khó dây vào, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể chống lại một Võ Giả cảnh giới Niết Bàn, các ngươi lại bại, thật đúng là kỳ quái.
Sắc mặt ba người Phan Triết, Trác Nghiên Tình, Cổ Linh Lung đều có chút khó coi, tỏ ra hơi chút xấu hổ.
- Lần này chúng ta không phải thua trên tay Dương Mộ.
Cổ Linh Lung ngập ngừng một chút, oán hận nói:
- Là một tên quấy rối, mới khiến chúng ta không thể giữ bọn họ lại.
- À?
Tào Chỉ Lam đã thấy hứng thú, đôi mắt như trăng sáng lấp lóe, môi khẽ nâng lên
- Là ai?
Tà Khôi đứng ở bên cạnh Tào Chỉ Lam, nghe giọng nói tuyệt vời của mỹ nữ bên cạnh, nhìn dung nhan mê người của nàng, trong lòng cũng không khỏi so sánh nàng và Hạ Tâm Nghiên. Mới phát hiện bất luận là dung mạo hay là khí chất, Tào Chỉ Lam này cũng không kém hơn Hạ Tâm Nghiên, hai người đúng là hồng nhan họa thủy cùng cấp bậc.
Nhưng mà, Tào Chỉ Lam bài danh trên Chiến bảng, dường như khiến cho khí chất của nàng càng xuất chúng hơn, mơ hồ đã có thêm một phần thần quang.
- Thạch Nham!
Cổ Linh Lung nghiến răng trắng, trong mắt bắn ra hàn quang
- Một tiểu tử không biết từ đâu chui ra, sự xuất hiện của hắn khiến cho Cổ gia chúng ta hứng chịu tổn thất rất lớn. Lần này nếu không phải hắn, chúng ta tất nhiên sẽ có thể giữ lại đám người Dương Mộ, sau đó chờ các ngươi đến cùng nhau tiêu diệt bọn họ.
- Thạch Nham?
Tào Chỉ Lam mỉm cười cười
- Tên này thật xa lạ, hắn là ai vậy? Thế hệ mới của Dương gia, hẳn là không có cao thủ này mới đúng à.
Da mặt Tà Khôi giật giật, từ xa nhìn phía Hà Thanh Mạn trên chiến thuyền thần chu thứ ba, thản nhiên nói:
- Sư muội, muội hiểu rõ lai lịch Thạch Nham nhất, huynh nghĩ, muội có thể giải thích nghi hoặc cho mọi người.
Hà Thanh Mạn một thân khôi giáp lửa đỏ, khuôn mặt kiều mỵ, đồng thể nóng bỏng, trong ánh mắt có một khí chất yêu mị độc đáo .
Võ Giả trẻ tuổi trên chiến thuyền thần chu đều ở lặng lẽ chăm chú nhìn vào nàng, âm thầm nuốt nước miếng, vài tên thanh niên tài tuấn tự nhận là thân phận xứng đôi với nàng, cố ý lấy lòng nàng, hy vọng có thể được giai nhân chú ý.
Lần này Thiên Tà Động Thiên xem như hoàn toàn trở mặt với Dương gia, sau khi biết được Dương Thanh Đế hãm sâu vào 'Thiên Ma Phong Thần trận', thì động chủ của Thiên Tà Động Thiên đơn phương xé bỏ minh ước với Dương gia, điều động thuộc hạ để lộ tin tức của Dương gia, đợi cho Võ Giả hải vực khác đến đây do cao thủ của Thiên Tà Động Thiên dẫn đường, một mạch giết lên Bất Tử đảo.
Thiên Tà Động Thiên ở Già La hải vực, bị Dương gia đè ép mấy trăm năm, lần này rốt cuộc đã chờ được cơ hội xoay người, tự nhiên không cam lòng trầm mặc.
Dương gia ở Già La hải vực, nắm trong tay mấy trăm hòn đảo tài nguyên phong phú, những hòn đảo đó đều là trân quý nhất Già La hải vực.
Cho tới nay, Thiên Tà Động Thiên đều thèm nhỏ dãi những hòn đảo đó, lại bởi vì Dương gia thế lực mạnh mẽ nên không dám vọng động. Hôm nay nhờ uy thế của các hải vực khác, rốt cuộc Thiên Tà Động Thiên có thể quang minh chính đại tiếp quản những hòn đảo đó.
Biến cố lúc này đây, biến Bất Tử đảo trở thành nơi cùng hưởng thụ của các thế lực lớn, chín tòa Thần sơn của Bất Tử đảo, hôm nay thành cái nôi tốt nhất để đào tạo thế hệ cao thủ mới của các thế lực lớn, mà các hòn đảo lớn vốn do Dương gia khống chế, thì lại do Thiên Tà Động Thiên và những thế lực khác chia cắt, trong đó Thiên Tà Động Thiên thu lợi lớn nhất, số lượng hòn đảo phân được nhiều nhất.
Một thế lực khác là Hạ gia không quan tâm Bất Tử đảo, bởi vì trong biến cố lần này vẫn trầm mặc, không có trợ giúp Dương gia, cũng không có tham dự biến cố lần này, cho nên Hạ gia chưa từng nhận được tài nguyên phân chia nào. Mà Thiên Tà Động Thiên sau khi có được những hòn đảo của Dương gia, thực lực càng mạnh, đã dẫn đầu vượt xa Hạ gia.
Thiên Tà Động Thiên sĩ khí đại chấn, nếu xé rách da mặt với Dương gia nên cũng không còn cố kỵ cái gì, sau khi nghe nói đám người Dương Mộ thế hệ mới của Dương gia đều tiến vào Chiến Trường Thâm Uyên tị nạn, không chút do dự phái ra thế hệ cao thủ mới là Tà Khôi, Hà Thanh Mạn, muốn tiêu diệt mồi lửa tương lai của Dương gia.
- Sư muội!
Tà Khôi thấy Hà Thanh Mạn trầm mặc, sắc mặt trầm xuống, khẽ quát một tiếng, nhắc nhở Hà Thanh Mạn chú ý hiện trường.
Lúc trước ở Hắc Thạch đảo, Tà Khôi đã có chút bất mãn với việc Hà Thanh Mạn bảo vệ Thạch Nham. Từ sau khi rời khỏi đó, đôi sư huynh muội này bởi vì chuyện Thạch Nham mà đã khắc khẩu vài lần, cảm tình giữa hai người gian cũng bị ảnh hưởng lớn.
Sau khi Dương gia phát sinh biến cố, Hà Thanh Mạn cũng không ham thích với việc đối phó Dương gia. Lúc Thiên Tà Động Thiên phái nàng tiến đến Thương Khung hải vực, trong lòng nàng có mâu thuẫn, còn cự tuyệt một lần, lại bị động chủ Thiên Tà Động Thiên ép buộc.
Tà Khôi biết Thạch Nham ở trong quặng mỏ Hắc Thạch đảo, xem như đã cứu tánh mạng Hà Thanh Mạn, cũng biết Mạc Đoạn Hồn từng trợ giúp Hà gia, cho nên Hà Thanh Mạn không muốn vào lúc này thừa cơ hãm hại Dương gia.
Nhưng Tà Khôi lại không nghĩ như vậy, hắn đã sớm coi mình trở thành người tiếp quản Thiên Tà Động Thiên tương lai, tự nhiên dã tâm bừng bừng muốn giành lợi ích lớn nhất cho Thiên Tà Động Thiên.
Chỉ có Thiên Tà Động Thiên càng ngày càng mạnh, hắn mới có thể đè ép Hạ gia, tương lai có được Hạ Tâm Nghiên.
- Thạch Nham trước kia không phải người Vô Tận hải mà là đến từ cho một nơi hẻo lánh, thời gian hắn đi vào Vô Tận hải rất ngắn, là kỳ tài được Dương Thanh Đế chỉ rõ phải đưa về Dương gia.
Hà Thanh Mạn bị Tà Khôi quát lớn lên, bất đắc dĩ nói ra một ít lai lịch của Thạch Nham
- Thạch Nham tu vi chỉ có cảnh giới Bách Kiếp nhị trùng thiên, nhưng mà cho dù là đối mặt Võ Giả cảnh giới Địa Vị thì hắn vẫn có sức đánh một trận, trên người này có rất nhiều điều thần bí, không thể xem như người bình thường.
Cổ Linh Lung hừ một tiếng
- Tên này quả thực có chút khác biệt, tu vi cảnh giới Bách Kiếp nhị trùng thiên, lại có thể chống đỡ được một kích toàn lực của ta. Còn nữa, hắn tu luyện một loại võ kỹ rất thần kỳ, có thể yên lặng không một tiếng động bố trí một số cạm bẫy, chúng ta lần này tổn thất thảm trọng, chính là vì những cạm bẫy hắn bố trí.
- Thạch Nham!
Tào Chỉ Lam thì thào nói nhỏ, khóe miệng hé lên, gật gật đầu, ôn nhu nói:
- Nghe các người nói như vậy, xem ra tên kia chắc sẽ là người rất thú vị, hy vọng ở bên trong Chiến Trường Thâm Uyên, hắn không nên khiến ta thất vọng."
... ... ... ... ... ... ... ... ...
Hạ gia, bên trong một đại điện nghị sự rất lớn.
Rất nhiều thủ lãnh của Hạ gia tề tụ lại, cao thủ như mây, Hạ Thần Xuyên ngồi ngay ngắn ở trên thủ tịch, vẻ mặt ngưng trọng.
Hạ Tâm Nghiên ung dung tao nhã ngồi ở bên dưới thủ tịch, khẽ cau mày, lẳng lặng nghe lời Hạ Thần Xuyên nói, không đưa ra bình luận gì.
- Đại ca, Dương gia xong rồi, vì sao chúng ta không liên thủ với thế lực khác? Chỉ cần chúng ta biểu hiện ra thái độ đối phó Dương gia, chúng ta liền có thể tiếp quản mấy hòn đảo đó, trước kia thế lực và hòn đảo đó thuộc về Dương gia, đã không có cao thủ có thể chiến đấu, chúng ta có thể dễ dàng có được những hòn đảo vốn thuộc về Dương gia mà.
Hạ Thần Mưu oán giận nói.
Rất nhiều cao thủ Hạ gia, cũng rất đồng ý với ý kiến của hắn, đều gật đầu nói đúng.
- Dương Thanh Đế một ngày chưa chết, thì đừng nói Dương gia sẽ diệt vong.
Hạ Thần Xuyên hừ nhẹ một tiếng
- Dương Thanh Đế cái người này hoành hành Vô Tận hải nhiều năm, thần thông kinh thiên động địa, tuy rằng hắn bị Thiên Ma Phong Thần trận tạm thời giam cầm, nhưng trước khi hắn chưa chết, căn cơ Dương gia vẫn còn. Các ngươi cũng biết tính cách Dương Thanh Đế, nếu là một ngày kia hắn trở về Vô Tận hải, với tác phong làm việc trước kia của hắn, những người lần này tham dự đối phó Dương gia, không ai kiếm được tý lợi gì.
- Thiên Ma Phong Thần trận của Xích Diêm Ma đế có thể tiêu diệt cường giả Thần cảnh, hiện tại Thiên Ma Phong Thần trận kia chẳng những có Xích Diêm tọa trấn, ngay cả Ba Tuần đã thủ ở đó. Hai vị Ma đế liên thủ, ta không tin Dương Thanh Đế có thể thoát vây, lần này hắn chắc chắn phải chết!
Hạ Thần Mưu vội la lên:
- Thiên Tà Động Thiên thu lợi trắng trợn, đã được hai trăm hòn đảo, Thiên Tà Động Thiên vốn lợi hại hơn chúng ta, lần này thực lực lại tăng vọt, về sau chúng ta phải làm sao tranh với Thiên Tà Động Thiên?
- Bảo trì trầm mặc, đây là ý của phụ thân, đệ có ý kiến sao?
Hạ Thần Xuyên có chút khó chịu.
Lời này vừa nói ra, Hạ Thần Mưu lúc này ngây ngẩn cả người, trầm mặc một lát, hắn chậm rãi ngồi xuống, không nói thêm cái gì nữa
- Tâm Nghiên, thời gian gần đây con không được ra ngoài.
Hạ Thần Xuyên trầm ngâm một lát, nói với Hạ Tâm Nghiên:
- Từ khi con bước vào cảnh giới Địa Vị nhị trùng thiên, người đến tới cửa cầu hôn càng ngày càng nhiều, những người đó muốn thông qua con để thôn tính Hạ gia chúng ta, nhất là Thiên Tà Động Thiên, một lòng muốn độc tôn Già La hải vực, lần này Tà Khôi kia đi Thương Khung hải vực, có thể sẽ giết Thạch Nham, con tốt nhất có sự chuẩn bị trước...
- Thạch Nham nếu có chuyện gì, con sẽ giết Tà Khôi.
Ánh mắt Hạ Tâm Nghiên hờ hững, thản nhiên nói:
- Mặt khác, con cũng không cho rằng Tà Khôi có thành công, tuy rằng hắn có tu vi cảnh giới Địa Vị nhị trùng thiên, con vẫn tin tưởng Thạch Nham có thể thoát kiếp nạn này.
Mọi người Hạ gia cùng ồ lên, cảm thấy sợ là Hạ Tâm Nghiên đã mắc tâm bệnh.
- Các người hãy chờ xem, Thạch Nham tương lai sẽ bao trùm tất cả cường giả trên Chiến bảng, trong thế hệ mới không ai có thể hơn hắn.
Hạ Tâm Nghiên cũng không giải thích, thản nhiên đứng lên, lạnh lùng rời khỏi đại điện nghị sự
- Con bế quan, trước khi Thạch Nham chưa từ Chiến Trường Thâm Uyên trở về, đừng tới gọi con.