Sát Thần

Chương 453: Đệ nhất cường giả



Ở sâu trong đáy biển của Hắc Thủy hải vực, có dàn núi lửa chết màu đen, từng tòa núi lửa chết đứng sừng sững trong đáy biển, nguy nga hung vĩ, giống như là từng mũi lợi kiếm chỉ thẳng lên mặt biển.

Đó là nơi ở của Hắc Giao tộc.

Dãy núi lửa chết Màu đen không biết vì nguyên nhân gì mà chìm vào ở sâu trong địa để, mỗi một tòa núi lửa chết đều cao mấy ngàn thước.

Chỗ sườn núi và đỉnh núi của núi lửa chết tọa lạc từng tòa kiến trúc, kết cấu đá đen như mực, thoạt nhìn thì như hắc thiết, đều đầy và rất đặc sắc.

" Nghe nói tổ tiên của Hắc Giao tộc là một yêu thú hắc giao thập cấp, pháp lực Thông Thiên triệt địa, cực kỳ khủng bố. Yêu thú thập cấp Hắc Giao đó kết hợp với nữ tử nhân loại sinh ra rất nhiều nhân yêu, đó là Hắc Giao tộc lúc này. Hắc Giao tộc có huyết mạch của Hắc Giao, cũng có huyết thống của nhân loại, đầu có sừng nhọn màu đen, có năng lực biến thân thành bán yêu."

Trong nước biển, Lý Phượng nhi chỉ về phía trước, giải thích cho Thạch Nham.

" Hắc Giao tộc tuy rằng không phải Hắc Giao, không có hình thể cường hãn như Hắc Giao, nhưng có trí tuệ mà Hắc Giao khiếm khuyết. Tộc nhân của Hắc Giao tộc từ trước đến nay ở chung hòa thuận với Hắc Giao, coi Hắc Giao là đồng bọn tốt nhất, ngươi xem bên trong núi lửa chết còn có cả yêu thú Hắc Giao đấy."

"Hả?"

"Ừ, Hắc Giao tộc và Hắc Giao bởi vì có quan hệ trên huyết mạch, rất hòa thuận. Cấp bậc của Hắc Giao bình thường đều trên cấp sáu, tuy rằng số lượng rất ít, nhưng là bá chủ của yêu thú dưới đáy biển, dưới đáy biển trước nay hoành hành không kiêng dè ai, ở chính giữ dãy núi lửa chết chắc còn có Hắc Giao bát cấp." Hắc Giao Bát cấp thực lực tương đương với võ giả Thông Thần cảnh, Nộ Lãng ở Thông thần tam trọng thiên chi cảnh, hắn và Hắc Giao bát cấp đó thì ai lợi hại hơn?"

"
Nộ Lãng à. Hắc Giao bát cấp đó nghe nói là yêu thú phối hợp với Nộ Lãng, từ khi Nộ Lãng sinh ra đã huyết mạch tương liên với Nộ Lãng." Lý Phượng nhi nhíu mày, nhẹ giọng giải thích: "Tộc nhân của Hắc Giao tộc một bộ phận khi sinh ra sẽ tiến hành câu thông huyết mạch với Hắc Giao, một khi đạt thành liên hệ linh hồn huyết mạch, có thể trở thành chủ nhân của Hắc Giao, cùng trưởng thành với Hắc Giao. Cái này gọi là phối hợp, chính là từ khi sanh ra đã sinh hoạt tại cùng nhau, sinh mệnh tương liên, trong đó có liên hệ cực kỳ huyền ảo, chúng ta khó có thể lý giải được."

"
Có cái gì khác với yêu thú phục tùng chúng ta?"

"
Đương nhiên là có khác nhau rồi. Loại phối hợp này là tính mạng tương liên, nếu Hắc Giao tử vong, tộc nhân của Hắc Giao tộc thân là chủ nhân cũng sẽ nhất tịnh chết đi. Tương ứng, nếu tộc nhân của Hắc Giao tộc thân là chủ nhân chết đi thì yêu thú Hắc Giao phối hợp với họ cũng sẽ chết." Lý Phượng nhi vẻ mặt nghiêm nghị: "Loại phối hợp này rất thần kỳ, nghe nói có thể khiến chủ nhân và Hắc Giao thực sự khớp lại làm một, phát huy thực lực lớn nhất. Tộc nhân của Hắc Giao tộc có thể phối hợp với Hắc Giao cũng không nhiều, nhưng mỗi một người đều là trụ cột của Hắc Giao tộc. Hắc Giao tộc ở trong các tộc dưới đáy biển thì nhân số xem như rất ít, toàn bộ tộc nhân của Hắc Giao tộc ở Vô Tẫn hải nghe nói cũng chỉ có khoảng người. Nhưng mỗi một tộc nhân của Hắc Giao tộc đều lợi hại hơn các hải tộc nhân khác ở cảnh giới ngang nhau rất nhiều, có yêu thú Hắc Giao phối hợp thì càng thêm đáng sợ!"

Thạch Nham ngạc nhiên, sửng sốt một chút rồi nói: "
Nói như vậy, tộc nhân Hắc Giao tộc có yêu thú Hắc Giao phối hợp chẳng phải là có thực lực khiêu chiến vượt cấp võ giả khác ừ?"

"
Đúng là như vậy." Lý Phượng nhi ngưng trọng gật đầu: "Cho nên ngươi nghĩ lại đi, Nộ Lãng có tu vi Thông thần tam trọng thiên chi cảnh, lại có yêu thú Hắc Giao bát cấp phối hợp, thực lực chân chính của hắn đáng sợ cỡ nào, ngươi có thể tưởng tượng được chứ?"

Thạch Nham kinh ngạc nói: "
Nộ Lãng đó chẳng lẽ còn đáng sợ hơn Xích Diêm, Ba Tuần ư?"

"
Chưa giao thủ thì rất khó nói." Lý Phượng nhi vẻ mặt nghiêm nghị, suy nghĩ trong chốc lát rồi mới nói: "Theo ta thấy đó Nộ Lãng đó nếu thực sự giao thủ với Xích Diêm, Ba Tuần thì khả năng thắng lợi của chắc lớn hơn một chút. Cho dù là Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên ở thời kì toàn thịnh cũng không dám tìm hải tộc gây phiền toái, chính là bởi vì dưới đáy biển có Nộ Lãng."

"
Vậy theo như ngươi nói thì Nộ Lãng chẳng phải là đệ nhất cao thủ chân chính của dưới đáy biển và trên mặt biển của Vô Tẫn hải ư?"

"
Người dưới đáy biển đều cho rằng như vậy. Bất luận là hải tộc dưới đáy biển hay là nhân loại tới thành hoang sinh sống đều cho rằng Nộ Lãng chính là đệ nhất cao thủ danh phù kỳ thực. Cho rằng Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên cũng không phải là đối thủ của hắn. Cũng may hải tộc nhân không có bí bảo thuận tay, nếu Nộ Lãng thực sự có bí bảo thánh cấp, ta nghĩ ngay cả người trên mặt biển cũng sẽ coi hắn là đệ nhất cường giả của Vô Tẫn hải." Lý Phượng nhi nói.

Sắc mặt Thạch Nham khẽ biến.

"
Thái gia gia năm đó thật đúng là can đảm thật." Nửa ngày sau hắn mới cảm thán: "Dám làm găng với người như thế, ta thấy lá gan của thái gia gia e là đệ nhất Vô Tẫn hải. Ha ha, thực lực chân chính không ngờ có thể ở Chân thần cảnh, Nộ Lãng này quả nhiên đáng sợ, chẳng trách ngay cả Ngân Huy bướng bỉnh bất tuân cũng phải cam bái hạ phong."

"
Đó là đương nhiên rồi. Nộ Lãng nếu đã lên tiếng thì tộc nhân của Ngân Sa tộc, Xà Nhân tộc, Thủy Hạt tộc cũng đều phải ngoan ngoãn nghe lời, tất cả hải tộc nhân đều biết Nộ Lãng tồn tại mới là sự bảo đảm thái bình cho hải tộc, biết chỉ cần Nộ Lãng khoẻ mạnh một ngày thì võ giả của Vô Tẫn hải vốn không có gan có chủ ý với hải tộc."

Lý Phượng nhi cười khanh khách nhìn về phía hắn: "
Giờ biết Nộ Lãng lợi hại thế nào rồi chứ? lát nữa nếu ngươi nhìn thấy Nộ Lãng thì cần phải cẩn thận một chút, hắn không phải là Bào Văn, Bào A, ngươi cho dù là mượn dùng lực lượng khác để đạt tới tu vi Thông Thần cảnh cũng tuyệt đối không thể là đối thủ của hắn."

"
Ừ, ta sẽ cẩn thận." Sờ sờ mũi, Thạch Nham gật đầu bất đắc dĩ.

Trước khi tới đây, hắn thật sự không đánh giá Nộ Lãng quá cao, cảm thấy Nộ Lãng nhiều nhất cũng chỉ có thực lực như Xích Diêm, Ba Tuần, nhưng hiện tại nghe Lý Phượng nhi giải thích như vậy, hắn mới biết được Nộ Lãng có lẽ còn lợi hại hơn Xích Diêm, Ba Tuần, cái này khiến hắn có chút cẩn thận hơn.

Từ lúc Xuất đạo đến nay, võ giả mạnh nhất hắn từng gặp đó là Ma Đế Xích Diêm.

Lúc trước ở Viên La hải vực, Xích Diêm vừa xuất thủ đã thể hiện ra lực lượng cường hãn, khiến hắn vẫn ghi nhớ rất kỹ.

Ngay cả hiện tại nhớ lại thủ đoạn kinh thiên của Xích Diêm hắn cũng có chút trong lòng lạnh toát, biết cho dù là hắn mượn dùng toàn bộ lực lượng e là cũng khó chiếm được tiện nghi từ trong tay Xích Diêm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Bởi vì nhận thức rõ ràng đối với chuyện này, bước vào thiên vị cảnh, sau khi Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm Hỏa, Thánh Linh Thần đều khôi phục sức khỏe, hắn cũng không liều lĩnh tới Hoàn La hải vực tìm Xích Diêm báo thù.

Hắn không phải người lỗ mãng.

Không có nắm chắc thì hắn sẽ không xằng bậy, so sánh với cường giả đỉnh phong thì hắn lúc này vẫn còn thiếu nhiều, nhưng hắn cũng có ưu thế.

Đó là vũ hồn thần bí.

Vũ hồn có được lúc mới tới thế giới kỳ dị này có khả năng vô hạn, có thể đề thăng tốc độ đột phá cảnh giới của hắn trên diện rộng, hắn biết thứ hắn thiếu hiện giờ là thời gian và ma luyện.

Chỉ cần cho hắn thời gian, không lâu nữa hắn sẽ có thể bước vào một thiên địa hoàn toàn mới.

Một ngày kia, hắn tuyệt đối có thể hơn cả Xích Diêm, giải quyết đoạn cừu hận đó.

Hắn có sự tự tin này.

"Ài, Nộ Lãng đã rất đáng sợ rồi , nếu ngươi lần này thật sự có thể giúp hắn luyện thành bí bảo, hắn e là thật sự sẽ thành thiên hạ." Lý Phượng nhi bất đắc dĩ cười khổ: "Đến lúc đó, không biết Nộ Lãng còn tình nguyện đứng ở dưới đáy biển hay không. Hiện giờ tình thế của Vô Tẫn hải phức tạp như vậy, hắn nếu muốn tới Vô Tẫn hải làm ầm ĩ thì e là không có bao nhiêu người có thể ngăn cản được hắn."

Thạch Nham nhướng mày.

Đây cũng là một vấn đề.

Hắc Giao tộc không phải chỉ có thể sinh hoạt tại dưới đáy biển, nếu trên mặt biển có chỗ sinh hoạt thích hợp thì Hắc Giao tộc cũng có thể lên mặt biển mà sống.

Nộ Lãng ở hải tộc có địa vị thống trị tuyệt đối, nếu hắn có dã tâm với Vô Tẫn hải thì hắn có thể suất lĩnh cao thủ hải tộc trực tiếp giết vào Vô Tẫn hải, thừa dịp Vô Tẫn hải đang hỗn loạn giành một chén canh lớn cho hải tộc.

Cái này cũng không phải không có tiền lệ.

Truyền thuyết ở mấy ngàn năm trước, hải tộc từng liên thủ các tộc phát sinh đại chiến với võ giả của Vô Tẫn hải, muốn cướp lấy một mảng hải vực ở Vô Tẫn hải.

Trận đại chiến đó tuy rằng được võ giả nhân tộc đoàn kết nhất trí hóa giải, nhưng cũng nhưng cũng khiến võ giả của Vô Tẫn hải tổn thất đại lượng tinh nhuệ.

Sau Trận chiến ấy, hải tộc bị thua, lúc này mới chui vào dưới đáy biển mấy ngàn năm không lên mặt biển gây sự.

Hiện giờ hải tộc xuất hiện nhân vật kinh thiên như Nộ Lãng, hơn nữa có thể khiến tất cả hải tộc đều tin phục, nếu hắn vung tay hô một cái, xuất phát từ lợi ích của toàn bộ chủng tộc thừa dịp Vô Tẫn hải đại loạn mưu đồ phía trên, đám người Ngân Huy, Lệ Toa, Bào A chắc sẽ nguyện ý xuất thủ.

" Quên đi, Vô Tẫn hải đã đủ rối loạn rồi, hơn nữa hải tộc cũng chưa chắc là họa hại cho nhân loại chúng ta." Trầm ngâm một chút, Thạch Nham an ủi mình: "trên Mặt biển có Xích Diêm, có Ba Tuần, còn có Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên, thái gia gia nói không chừng cũng sẽ về rất nhanh. Nhiều cao thủ như vậy, Nộ Lãng đó cho dù là đi lên mặt biển thì cũng khó mà áp chế được cục diện, hắn nhiều lắm là chỉ khiến Vô Tẫn hải loạn thêm một chút thôi." Nghe Thạch Nham vừa nói như vậy, Lý Phượng nhi cũng chỉ có thể công nhận.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, không bao lâu sau thì hiện thân phía trước dãy núi lửa chết.

"
Người của Dương gia Thành hoang cầu kiến tộc trưởng Nộ Lãng." Lý Phượng nhi hơi hơi cúi người rồi bỗng nhiên cao giọng hô.

Phía trước một tòa núi lửa chết, đột nhiên chui ra một con Hắc Giao chiều cao ba mươi thước, cả người giáp như thiết phiến màu đen, đầu có sừng lớn, con ngươi to như quyền đầu, hung quang làm cho người ta sợ hãi.

Hắc Giao đó chính là một con thất cấp yêu thú, sau khi từ núi lửa chết thò ra thì con ngươi màu đỏ cực lớn tàn bạo nhìn về phía Thạch Nham, Lý Phượng nhi.

Trên đầu Hắc Giao có một tộc nhân Hắc Giao tộc thiên vị cảnh ngồi ngay ngắn.

Hình thể của hắn và nhân loại giống nhau, chỉ là trên đầu có thêm một cái sừng nhọn màu đen dài nửa thước, người này làn da ngăm đen, lạnh lùng nhìn về phía hai người bọn Thạch Nham rồi thản nhiên châm chọc: "Tiểu bối của Dương gia các ngươi có tư cách gì mà gặp mặt tộc trưởng của chúng ta? Cho dù là Dương Thanh đế đích thân đến, tộc trưởng của chúng ta cũng không nhất định sẽ gặp hắn, các ngươi thì dựa vào cái gì?"

"
Dựa vào ta có thiên hỏa." Thạch Nham nhếch miệng cười, bình tĩnh xò tay ra, chỉ thấy Địa Tâm Hỏa phút chốc bốc ra, lay động ánh lửa yêu dị trong nước biển, nước biển không ngừng bốc hơi lên, nhưng thiên hỏa thiêu đốt càng lúc càng vượng, không hề bị ảnh hưởng của nước biển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.