Sát Thần

Chương 476: không phụ kỳ vọng



Cái nên an bài đã an bài thỏa đáng, hiện tại điều có thể làm chỉ là chờ đợi.

Trên Nhật đảo, Thạch Nham, Âu Dương Lạc Sương, Đường Uyên Nam ba người vẻ mặt nghiêm túc, nhìn ma vân dần dần lan tới, biết hai đại Ma Đế sắp tới.

Quả nhiên, không lâu sau, từ trên ma vân hiện ra hai đạo thân ảnh.

Chỉ một cái chớp mắt, hai đạo thân ảnh đồng thời hạ xuống Nhật đảo, đứng phía trước ba người Thạch Nham.

Ma Đế Xích Diêm, Ma Đế Ba Tuần, hai đại cường giả đỉnh phong của Ma Vực một đường chạy như bay cuối cùng cũng hàng lâm ở Nhật đảo.

Xích Diêm đến từ Hắc Lân tộc, Ba Tuần đến từ Long Giác tộc, đều là thân cao ba thước, hình thể to lớn, cả người tản mát ra năng lượng ba động cực kỳ kinh người.

Bản thể hàng lâm.

Xích Diêm sau khi tới đây chỉ liếc Thạch Nham một cái rồi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hắc hắc cười nói: "Không ngờ có cả ngươi."

Ba Tuần cũng sửng sốt một chút, ánh mắt âm lãnh, lạnh lùng nói: "Ngươi chính là tiểu tử kia đã đả thương Ma Kì Độn?"

Thạch Nham cau mày, gật đầu: "Không sai."

" Rất tốt." Ba Tuần hừ một tiếng: "Tam Thần Giáo vẫn co đầu rút cổ trong biển không ra, lần này cả gan trực tiếp hiển lộ, xem ra là chán sống rồi. Tam Thần Giáo Tam Thần Giáo nếu nguyện ý quy thuận, lãnh địa vốn thuộc về thần giáo các ngươi ta có thể tiếp tục giao cho các ngươi quản lý, nhưng nếu dám không tuân, hôm nay sẽ khiến cho thần giáo của các ngươi triệt để bị xoá tên khỏi Vô Tẫn hải."

" Hãy bớt sàm ngôn đi." Âu Dương Lạc Sương nói: "Muốn diệt Tam Thần Giáo ta thì phải xem hai vị Ma Đế có khẩu vị tốt như vậy hay không đã."

"Cỗ khí tức cường đại vừa rồi từ trong biển truyền ra không thuộc về ngươi." Xích Diêm cũng có chút cẩn thận, hắn quan sát bốn phía một chút, tựa hồ đang tìm mục tiêu, có điều nhìn một vòng hắn cũng không phát hiện ra điều gì dị thường, thì càng thêm kinh ngạc: "Vừa rồi là ai?"

Chiến Ma đã che giấu khí tức trên người, ba động trên người hắn đã biến mất, không ngờ ngay cả hai đại Ma Đế cũng không cảm ứng được.

Bởi vậy cho thấy, Chiến Ma tuy rằng chỉ là một khối hắc thiết khôi lỗi, nhưng ở phương diện nào đó cũng có chỗ độc đáo, ngay cả Ma Đế Thông thần tam trọng thiên chi cảnh cũng không phát hiện ra, có thể thấy được có thể thấy được Chiến Ma thực sự rất bất phàm.

" Có ư?" Thạch Nham nhếch miệng cười cười: "Các ngươi cũng quá nhạy cảm rồi, trong Vô Tẫn hải, có rất nhiều tình trạng các ngươi không nắm rõ, các ngươi nghĩ các ngươi thật sự có thể thu vào hết tất cả vào trong lòng, chỉ cần tâm niệm vừa động liền biết rõ tất cả phát sinh ở Vô Tẫn hải ư?"

Nộ Lãng và Thi Vương chưa tới, hắn cũng không sốt ruột, vui vẻ nói những lời vô nghĩa với hai đại Ma Đế.

Có thể kéo dài một phần thời gian, đối với tình thế lúc này của hắn thì liền có lợi một phần, cho nên hắn cũng không vội xuất thủ, muốn xem có thể tiếp tục nói thêm vài câu hay không.

Bất luận là Nộ Lãng hay là Thi Vương đều là tồn tại có lực lượng khủng bố, nếu toàn lực chạy như bay thì không bao lâu sau chắc có thể đi tới Nhật đảo, nếu tranh thủ thời gian, hắn có lẽ không cần thi triển toàn lực, mượn dùng lực lượng của Thi Vương và Nộ Lãng, có thể áp chế hai đại Ma Đế.

" Tào Thu Đạo ở Đồ Tháp hải vực, vẫn đang chăm chú nhìn về phía động tĩnh nơi đây, hắn hắn nghe tin mà đến, chúng ta liền khó giải quyết đấy." Xích Diêm rất bình tĩnh cau mày nói: "Trận chiến này không nên kéo dài."

Ba Tuần hiểu rõ.

Ngay sau đó, ma vân vô cùng nồng đậm liền từ trên trời hàng lâm, nháy mắt đã bao phủ tòa bộ Nhật đảo.

Ánh sáng lúc Chạng vạng không thể xuyên qua được ma vân này, cả Nhật đạo đều bị ma vân che khuất.

Ánh sáng của Nhật đảo bỗng nhiên ảm đạm đi, một cỗ áp lực trầm trọng từ trên ma vân truyền ra, như núi đè lên tim ba người Thạch Nham.

Lúc Ma vân áp đỉnh, Ma Đế Ba Tuần xuất thủ đầu tiên, há mồm phun ra từng đoàn ma cầu, mỗi một ma cầu bên trong đều đen như mực, có năng lượng như gợn nước róc rách lưu động ở bên trong.

Mười ma cầu xếp thành một hàng, tổ hợp thành ma trận quỷ dị, không ngừng truyền đến tiếng chấn động mãnh liệt.

Tiếng Chấn động truyền ra, một số kiến trúc cũ nát trên Nhật đảo giống như không chịu nổi sức nặng, lung lanh muốn sập.

Khi Mười ma cầu đang lượn vòng, rất nhanh hấp thu năng lượng của ma vân trên trời, ma luyện không ngừng lớn mạnh, từ to cỡ nắm đấm biến thành to như đầu người, đồng thời gợn nước năng lượng róc rách trong ma cầu nhộn nhạo thần kỳ, tựa hồ có lực lượng quỷ dị phong tỏa không gian.

"Ầm!"

Mười ma cầu bỗng nhiên bạo liệt.

Vô số ma quang từ trong bắn ra, cái kén màu đen không ngờ đã bao phủ thiên không của Nhật đảo.

Thiên địa linh khí quanh năm không tiêu tan trên Nhật đảo giống như bị trực tiếp giam cầm, không ngờ không thể lưu động theo không khí, dưới cái kén khổng lồ đó, thiên địa linh khí lặng lẽ tiêu tán, từ trên phóng ra.

Lực lượng của Ma tộc không cần mượn dùng thiên địa linh khí, Ba Tuần này vừa ra tay đã xóa bỏ toàn bộ linh khí, muốn khiến một nhóm ba người Thạch Nham không mượn dùng được linh khí.

Trên trời ma vân dày đặc đã ngăn cản nhật nguyệt tinh thần chi quang, khiến cho nhật nguyệt tinh thần chi quang khó có thể xuyên thấu tới, khiến tam đại vũ hồn nhật nguyệt tinh của ba người Thạch Nham mất đi công hiệu bổ sung liên tục.

Xích Diêm sau đó liền xuất thủ.

Hắn hai tay kéo vào hư không, chỉ thấy một con ma long màu đen cực lớn trực tiếp từ ma vân bị kéo xuống, ma long này là từ lực lượng trên người hắn tôi luyện mà thành, trông rất sống động, trong cơ thể mỗi một ma long đều cất giấu năng lượng ba động cực kỳ khủng bố.

Tổng cộng mười hai con ma long từ trên trời lao xuống, bốn con làm một tổ, lao tới Thạch Nham, Âu Dương Lạc Sương, Đường Uyên Nam.

" Chiến đấu?"

Thạch Nham bình tĩnh quát lớn một tiếng, cự kiếm thần bí trong tay mau chóng mở ra những con mắt.

Cùng lúc đó, Chiến Ma đang đứng phía sau hắn đột nhiên tuôn ra một cỗ khí tức diệt thế tà ác. Nguồn truyện: Truyện FULL

Một thân hắc thiết giáp trụ tối đen của Chiến Ma nở rộ quang mang tối đen, hắc ám chi tâm của hắn cường lực nảy lên, bỗng nhiên vươn tay ra tóm về phía ma long đang lao xuống.

Con ngươi của Xích Diêm, Ba Tuần sáng lên, đồng loạt nhìn về phía Chiến Ma.

Vào lúc này, khí tức từ trên người Chiến Ma toát ra khiến bất kỳ ai cũng không dám coi thường, cho dù là Ma Đế cũng bị kinh sợ một chút.

Chiến Ma vươn tay ra đi bắt, ánh sáng hắc ám bên trong lòng bàn tay lấp lánh một chút, một huyệt động hắc ám cực lớn từ trong lòng bàn tay hắn hiện ra, đen xì xì, giống như có thể cắn nuốt tất cả ánh sáng, lại giống như hắc động thần bí nhất trong vũ trụ, giống như ngay cả tinh thần cũng có thể bị nuốt hết.

Bốn con ma long lao về phía Thạch Nham chưa tới trước người Thạch Nham đã mãnh liệt giãy dụa.

Hắc động trong lòng bàn tay Chiến Ma dần dần phóng đại, trong ba giây ngắn ngủi, hắc động đó đã to như vực sâu địa ngục, cái miệng như của mãnh thú từ trong lòng bàn tay Chiến Ma bay ra, chủ động nuốt nuốt bốn con ma long đó.

Bốn con ma long vặn vẹo thân thể trên hư không, ý đồ thoát ly khỏi sự cắn nuốt của hắc động, lại phát hiện như là đang bị kéo xuống, khi uốn lượn vặn vẹo thì không ngờ cách hắc động này càng lúc càng gần, cuối cùng thì bốn con ma long hóa thành bốn đạo ma quang, biến mất trong hắc động của Chiến Ma/

" Dị vật gì vậy!"

Xích Diêm biến sắc, ngạc nhiên nhìn về phía Chiến Ma, vẻ mặt đột nhiên ngưng trọng.

Trước khi tới đây, hắn không ngờ sẽ gặp phải thứ quỷ dị này, có thể phóng xuất ra khí tức như vậy, hơn nữa giống như có trí tuệ, điều này khiến cho hắn theo bản năng trở nên khẩn trương.

" Đi!"

Thạch Nham vẻ mặt lãnh khốc, vươn đầu ngón tay ra chỉ về phía Xích Diêm: "Toàn lực giết hắn!"

Một năm trước, Xích Diêm bám vào nhục thân của Tiêu Hàn Y, từ hư không lao tới Nhật đảo, trong thời gian ngắn đã miểu sát Hạ Thần Xuyên, diệt Lâm Đạt.

Đó là một hồi thảm bại.

Trơ mắt nhìn Hạ Thần Xuyên, Lâm Đạt bị giết, hắn không có một chút biện pháp nào, là Xích Diêm đã khiến hắn nhận thức được cái gì gọi là tuyệt vọng.

Cũng sau trận chiến ấy hắn mới nghĩa vô phản cố đi lên con đường đề thăng lực lượng, bất chấp tất cả mọi giá làm cường đại mình, không lãng phí bất kỳ một khắc nào, toàn thân tâm đầu nhập mong chờ một ngày kia có thể rửa hận.

Hôm nay, cũng ở Nhật đảo, cùng ở nơi này, kẻ địch cũng không thay đổi.

Lần này đã khác một năm trước, hôm nay hắn đã có tu vi có thể so với Thần cảnh, trong tay có thần bí cự kiếm, có yêu trùng chi vương và Phệ Kim Tàm.

Còn có cả Chiến Ma.

Trận chiến này, hắn phải đòi lại sự khuất nhục ngày đó từ trên người kẻ đã khởi xướng.

Chiến Ma nghe tin mà động.

Thân như một đạo ánh sáng hắc ám, chỉ trong một cái chớp mắt hắn đã xuất hiện trước người Ma Đế Xích Diêm, trên hắc thiết giáp trụ quang mang tối đen sáng lên, một cỗ khí tức diệt thế lấy hắn làm trung tâm truyền khắp toàn bộ Viên La hải vực.

Xích Diêm vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng, so với gặp phải bất kỳ một võ giả nào đều cẩn thận hơn, bắt đầu xuất thủ toàn lực, đối chiến với Chiến Ma đó.

Hai đạo từng đạo đan vào nhau trên Nhật đảo, đi qua đâu, trời long đất lở tới đó.

Chiến Ma tuy rằng chỉ là một khối hắc thiết, hành động lại vô cùng nhanh nhẹn, như tia chớp, khí thế như cầu vồng, không ngờ còn thi triển ra đủ loại vũ kỹ thần bí huyền ảo khó lường, dưới sự thúc dục của hắc ám chi tâm, năng lượng hắc ám trên người hắn cuồn cuộn không ngừng, đối cứng với bản thể của Xích Diêm mà không ngờ không rơi vào thế hạ phong.

Cầm ,, Thạch Nham bình tĩnh nhìn Chiến Ma và Xích Diêm giao chiến, nhìn từng toà núi nhỏ bị san thành bình địa, nhìn sơn băng địa liệt nơi hai người đi qua, há miệng cười lạnh.

Chiến Ma quả nhiên không phụ kỳ vọng của hắn.

Ngay cả Ma Đế Xích Diêm, trong chiến đấu với Chiến Ma cũng không chiếm thượng phong rõ ràng.

Các loại lực lượng kinh thiên của Xích Diêm trùng kích trên người Chiến Ma, không ngờ đều bị hắc thiết giáp trụ cản lại, giáp trụ đó không hề có dấu hiệu bị vỡ nứt, hắc quang rạng rỡ, lộ ra một cỗ lãnh ý băng hàn cứng rắn.

" Một khối khôi lỗi này là nghe lệnh của ngươi?" Ba Tuần không lập tức xuất thủ, hắn cau mày, nhìn Chiến Ma và Xích Diêm chiến đấu, trong đồng tử ma quang như đèn sáng, đoạt tâm phác của người ta.

"Không sai." Thạch Nham lãnh khốc gật đầu.

" Ta đây đành phải giết ngươi trước."

Trong mắt Ba Tuần một đạo ánh sáng xẹt qua, tay trái vung hờ.

Trên trời đột nhiên xuất hiện một bạch cốt cự trảo cực lớn, cự trảo trong suốt như bạch ngọc, trong đó còn có văn lộ như đường gân mạch, lưu động dị lực quỷ dị, bạch cốt cự trảo như một ngọn núi, năm ngón tay như lưỡi câu, ép xuống Thạch Nham.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.