Sát Thần

Chương 484: Chủ nhân??



Già La hải vực, Bất Tử đảo.

Tam đại Minh vương A Tị, Hoàng Tuyền, Hắc Thiên ngồi ngay ngắn ở trung tâm hòn đảo, sắc mặt cực kỳ âm trầm.

Ba người từ Bất Tử đảo một đường chạy như bay, khi sắp Nhật đảo thì liền phát hiện Xích Diêm, Ba Tuần đều bị giết, tam đại Minh vương lúc ấy liền ngừng lại, do dự một chút rồi từ Viên La hải vực trở về.

Hai đại Ma Đế bỏ mình, có nghĩ là có nghĩa là kế hoạch xâm nhập Vô Tẫn hải lần này triệt để thất bại.

Lực lượng cá nhân của Tam đại Minh vương kém hơn Ma Đế một bậc, nhục thân của bọn họ rất đơn bạc, lại khó có thể mượn dùng minh khí, đợi ở Vô Tẫn hải thời gian dài như vậy, cũng hao phí không ít lực lượng.

Nhìn thấy Ma Đế bỏ mình, tam đại Minh vương lập tức ý thức được tiếp tục ở lại Vô Tẫn hải thì e là rất khó toàn thân rút lui.

Chuyển Thiên Minh trận Mới xây dựng được sơ hình lúc này được khởi động trước, tam đại Minh vương cùng nhau hợp lực, đem năng lượng cả người rót vào trong Chuyển Thiên Minh trận, mạnh mẽ liên thông với Minh hà.

trong Chuyển Thiên Minh trận đột nhiên chui ra vô số minh thú của Minh hà, vạn tấn nước Minh hà hiện ra ở trung tâm Chuyển Thiên Minh trận.

" Tất cả tộc nhân lập tức tiến vào!"

Minh vương A Tị đột nhiên quát lớn một tiếng.

Vô số Minh nhân sắp hàng chỉnh tề nối đuôi nhau mà vào, nhảy vào trong Minh hà trong Chuyển Thiên Minh trận, liên tiếp biến mất.

Rất nhanh, Minh nhân được triệu tập tới từ hòn đảo các nơi liền biến mất trong Minh hà.

Tam đại Minh vương sở dĩ vội vã xây dựng Chuyển Thiên Minh trận, một mặt là vì mang minh khí vào Vô Tẫn hải, chuẩn bị cho chiến đấu lâu dài, còn có một nguyên nhân khác chính là muốn ở vào lúc sắp thất bại thì mượn dùng Chuyển Thiên Minh trận rút lui khỏi Vô Tẫn hải, không thông qua Ma Vực mà trực tiếp phản hồi Minh giới.

Chỉ cần tiến vào Minh giới, lực lượng của tam đại Minh vương sẽ tăng trưởng trên diện rộng.

trong Minh giới, cho dù là ba người Dương Thanh đế, Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên liên thủ cũng rất khó chiếm được tiện nghi từ trong tay tam đại Minh vương. trong Minh giớ, có minh thú khủng bố, có vô số trận pháp cường hãn, nếu ba người Dương Thanh đế thực sự dám vào Minh giới, cái chờ đợi bọn họ sẽ là phiền toái vô cùng vô tận.

Vừa vào Minh giới bọn họ sẽ bình yên vô sự.

trong Chuyển Thiên Minh trận, Minh nhân đều biến mất, không bao lâu sau thì toàn bộ Minh nhân trên Bất Tử đảo đều tiến vào.

Tam đại Minh vương lúc này mới đứng lên, nhìn nhau một cái rồi đồng thời phóng xuất ra một cỗ sóng từ, khi Chuyển Thiên Minh trận bạo liệt thì tam đại Minh vương hóa thành ba đạo ánh sáng biến mất trong Chuyển Thiên Minh trận.

Sau một tiếng đồng hồ.

Dương Thanh đế, Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên, Hạ Khinh Hậu bốn người đồng thời hàng lâm Bất Tử đảo.

" Đã muộn một bước rồi."

Dương Thanh đế lắc đầu tiếc nuối, bất đắc dĩ nói: "Tam đại Minh vương nhìn thời cơ rất nhanh, không ngờ trước tiên xây dựng Chuyển Thiên Minh trận, vừa thấy tình huống không ổn thì trực tiếp về Minh giới, xem ra muốn bắt Minh vương thì e là không thể rồi."

Đám người Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên cũng thở dài một tiếng.

Ba người trù tính nhiều năm là muốn thôn tính sạch cả Minh giới, tính kế cả tam đại Minh vương, đáng tiếc kế hoạch tuy rằng hoàn mỹ nhưng khi thực sự vận hành thì vẫn không thể thập toàn.

Nhìn Chuyển Thiên Minh trận bạo toái, ba người biết muốn xuống tay với Minh vương nữa thì trừ phi bọn họ đạt tới cảnh giới cao hơn.

Ngay khi bọn họ đang tiếc hận thì từng đạo thân ảnh đột nhiên từ những hòn đảo xa xa bay vút tới, những thân ảnh này chưa tới gần đã phát ra tiếng động kinh sợ, dùng tốc độ nhanh hơn bỏ chạy.

"Là một số Minh nhân chưa đi." Con ngươi của Tào Thu Đạo co rụt lại, đột nhiên biến mất.

Ngay sau đó liền thấy những Minh nhân từ các hòn đảo khác tới đều từ trên trời rơi xuống, chưa rơi vào nước biển đã tắt thở trước rồi.

Dương Dực Thiên, Dương Thanh đế nhìn nhau một cái rồi cũng xuất thủ.

Những Minh nhân cảnh giới không cao này dưới sự giết hại của tam đại đao phủ rất nhanh liền chết sạch.

Dương Thanh đế mở thần thức, đột nhiên bao phủ hải đảo xung quanh, chợt đuôi lông mày máy động, na di đi.

Không bao lâu sau hắn xuất hiện trên Luân Hồi đảo của Hạ gia.

Ba Thống lĩnh Âm Mị tộc Dịch Thiên Mạc, Tạp Ba Yết Mãnh đang ở trên Luân Hồi đảo vẻ mặt sợ hãi bất an.

" Khẳng định phát sinh biến cố lớn rồi."

Dịch Thiên Mạc mặt âm trầm, cau mày: "Chuyển Thiên Minh trận phát động, ta phát hiện khí tức của tam đại Minh vương đã triệt để biến mất khỏi Vô Tẫn hải."

"Không phải là về Minh giới chứ?" Tạp Ba vẻ mặt chấn động, kinh sợ nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

" Ta nghĩ, Vô Tẫn hải nhất định xuất hiện biến hóa cực lớn, biến hóa lần này khiến tam đại Minh vương biết tiếp tục ở lại Vô Tẫn hải thì không có bất kỳ tác dụng gì, cho nên mới vội vã về Minh giới." Yết Mãnh cười khổ: "Không ai cho chúng ta biết cả."

Dịch Thiên Mạc vẻ mặt phức tạp.

Tạp Ba, Yết Mãnh thì sắc mặt phát lạnh, càng thêm bất an.

" Chúng ta bị vứt bỏ rồi." Dịch Thiên Mạc trầm mặc hồi lâu, vẻ mặt chua sót: "Ta đã sớm biết rằng, ở thời điểm mấu chốt Minh vương sẽ không nhớ tới chúng ta. Xem ra chúng ta lần này thật sự là chạy trời không khỏi nắng, Minh vương bỏ chạy, có nghĩa là Già La hải vực sẽ gặp phải đại thanh tẩy, Âm Mị tộc chúng ta chẳng lẽ thực sự bị diệt tuyệt ư?"

Tạp Ba, Yết Mãnh vẻ mặt tuyệt vọng, nhìn trời đến ngẩn người, nội tâm tràn ngập sự thống khổ.

" Các ngươi là Âm Mị tộc?"

Nhưng vào lúc này, một thanh âm ngạc nhiên từ trên đỉnh đầu ba người truyền đến.

Đến rồi.

Dịch Thiên Mạc vẻ mặt thay đổi, nhìn thân ảnh xuất hiện trên trời, vẻ mặt kiêng kị.

Không bao lâu sau lại có ba đạo thân ảnh liên tiếp hiện thân phía trên Luân Hồi đảo.

Ba người Dịch Thiên Mạc linh hồn cường hãn, chỉ điều tra một chút liền cảm thấy tuyệt vọng.

Cường giả mà bọn họ không nhìn thấu!

"Không sai, chúng ta là Âm Mị tộc." Dịch Thiên Mạc cố trấn định, ngẩng đầu nhìn người lên tiếng trước tiên: "Ta biết chúng ta e là sắp xong rồi, nhưng ta muốn biết Vô Tẫn hải rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

" Ba Tuần, Xích Diêm đã chết." Người đó lạnh lùng cười.

Ba người Dịch Thiên Mạc thân hình chấn động, cả người vô lực, biết chuyện bọn họ sợ nhất quả nhiên đã xảy ra.

Ma Đế chết, Minh vương trốn, bọn họ biết đi đâu?

" Cho chúng ta chết thống khoái đi." Yết Mãnh sắc mặt hung ác: "Ta biết lần này Âm Mị tộc chúng ta hẳn phải chết, không ai cứu được chúng ta, các vị nếu đến đây với mục đích muốn diệt Âm Mị tộc ta thì còn chờ gì nữa?"

"Ta tên là Dương Thanh đế." người lên tiếng đầu tiên nhếch miệng cười: "Tiểu tử Thạch Nham nói Âm Mị tộc các ngươi thuộc về hắn, yên tâm, không ai dám động tới Âm Mị tộc các ngươi đâu. Các ngươi chọn được chủ nhân tốt, hắn sẽ che chở cho các ngươi, các ngươi sẽ không bị ảnh hưởng của biến cố này."

Ba người Dịch Thiên Mạc vẻ mặt đờ đẫn.

Tuyết Long đảo.

Đám cường giả Vô Tẫn hải Vu Cầm, Cổ Tiêu, Đông Phương Khối, Thiên Hậu, Địa Hoàng đã hàng lâm trên hòn đảo này, bắt đầu giết hại tộc nhân ma tộc trên đảo.

Ma Kì Độn, Tà Nhãn, Tân Đạt, A Lực Khắc, tứ đại Ma Chủ dưới sự vây công của các cường giả Vô Tẫn hải ai nấy vẻ mặt chật vật.

Vô số võ giả từ Hắc Thủy hải vực, Đồ Tháp hải vực chạy tới, cao thủ tụ tập ở hai đại hải vực của Vô Tẫn hải này nhận được truyền tin của thủ lĩnh, toàn lực tới Viên La hải vực tiến hành dọn dẹp ma tộc.

" Ba Tuần và Xích Diêm đã chết, Ma Đế của các ngươi chết rồi, hôm nay là tử kỳ của các ngươi." Đông Phương Khối nghiêm mặt, cười gằn phía trên Tuyết Long đảo, quát: "Giết!"

Tất cả tộc nhân của ma tộc đều bắt đầu bất an.

" Ma Đế chết rồi ư?" Chân núi Tuyết Long đảo, Đế Sơn vẻ mặt chấn động, quát: "Sao có thể?"

Vũ Nhu cũng hoảng hồn: "Ma Đế đã chết, chúng ta phải làm sao đây? Lần này thật sự là bị Ba Tuần hại chết rồi, sớm biết rằng sẽ như vậy, chúng ta lúc trước không nên ra khỏi chiến trường vực sâu. Ở đó thì ít nhất chúng ta cũng có thể duy trì được chủng tộc."

" Trốn đi, dẫn dắt tộc nhân trốn thật xa, có thể trốn được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, hy vọng có thể không bị diệt tộc." Đế Sơn sắc mặt u ám: "Lần này là đại kiếp nạn của Dực tộc chúng ta, không có ai có thể cứu được chúng ta, chỉ có liều chết có lẽ mới có chuyển cơ."

" Chỉ có thể bro chạy thôi." Vũ Nhu buồn bã nói: "Ta đi an bài."

Đế Sơn gật đầu: "Phải nhanh! Nhanh một phần thì có thể có một tộc nhân có thể sống!"

"Hả?"

Vũ Nhu vừa muốn động thân thì đột nhiên giật mình, nàng ta ngơ ngác nhìn, ngữ khí không dám xác định: "Bọn họ, bọn họ chẳng lẽ không nhìn thấy Dực tộc chúng ta?"

Đế Sơn sửng sốt rồi nghi hoặc nhìn bốn phía.

Chân núi Tuyết Long sơn có một mảng rừng rậm, trên cổ thụ trong rừng rậm có rất nhiều nhà gỗ đơn sơ của người Dực tộc, vô số người của Dực tộc phát hiện Tuyết Long đảo phát sinh dị biến thì đều tản ra trong rừng. Ai nấy hốt hoảng nhìn trời.

Chung quanh có rất nhiều tộc nhân của ma tộc đều bị cường giả Vô Tẫn hải vây sát, chỉ đọc khu Dực tộc sống thì không ngờ không có một cao thủ nhân tộc nào Vô Tẫn hải đi qua.

Ngay cả người của Dực tộc ở một chỗ với ma tộc, ma tộc bên cạnh bị tru sát nhưng bọn họ thì lại bình yên vô sự.

Võ giả Hàng lâm Vô Tẫn hải mắt tựa hồ xảy ra vấn đề, hình như là không nhìn thấy Dực tộc bọn họ, chỉ đại khai sát giới đại khai sát giới với ma tộc chủng tộc khác, chỉ độc với Dực tộc của bọn họ là không xuất thủ.

Chỉ cần người có cánh chim thì tựa hồ đều trở thành người vô hình, không bị người của nhân tộc đồ sát. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Thế này là sao?" Đế Sơn cũng ngây ngẩn cả người: "Những cao thủ của nhân tộc vì sao không xuống tay với Dực tộc chúng ta, ta không cho rằng nhân tộc sẽ nhân từ như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Vũ Nhu liên tục lắc đầu: "Kỳ quái, thật sự là kỳ quái, ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra không?"

" Tất cả người của Dực tộc không được nhúng tay!" Đế Sơn trầm ngâm một chút rồi đột nhiên hét to: "Ở yên tại chỗ không được phép nhúc nhích, bất kỳ ai cũng đừng xuất thủ, chỉ đứng nhìn thôi."

Người của Dực tộc Vốn định trợ giúp ma tộc nghe thấy lời nói của Đế Sơn thì toàn bộ ngừng lại.

Một số người của Dực tộc lúc trước từng xuất thủ cũng không gặp công kích.

Không biết vì sao, cao thủ nhân tộc lần này đến phạm đối với Dực tộc bọn họ không ngờ khoan dung đến mức Đế Sơn, Vũ Nhu cũng cảm thấy hoa mắt, sinh ra một loại cảm giác không giống thật.

"Ừ, nếu không có Thạch Nham thì Dực tộc các ngươi nhất định sẽ bị diệt tộc!" Đông Phương Khối ở Trên trời hừ lạnh một tiếng: "Coi như các ngươi đạp trúng cứt chó!"

" Chủ nhân?"

Đế Sơn, Vũ Nhu ngơ ngác nhìn nhau, vẻ mặt kinh ngạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.