Sát Thần

Chương 837: Ra sức cuồng chiến



Góc ngã tư đường ngoài cửa hàng.

" Lần sau chú ý một chút, đừng xung đột với hắn, từ lúc chúng ta tiếp nhận ba người bọn Bạo Ngao thì đã lên cùng một thuyền với hắn rồi, ngươi cũng biết lực lượng của hắn, thế sao phải giận dỗi." Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.xyz

" Đại ca, một vạn khối thần tinh thượng phẩm, cứ như vậy bị hắn tùy ý tặng cho môỂỉão thái thái vô dụng, đây là cầm tiền của ngươi đi xài!" Tạp Phu đỏ mạt, oán khí ngút trời nói: "Ta là không muôn trơ mắt nhìn đại ca nhiều năm vất vả lại bị hắn chôn vùi. Nhiều năm như vậy, huynh đệ chúng ta chịu biết bao khổ cực mới có được ngày hôm nay? vết thương trên người ngươi và ta nhiều đến không đếm xuể, vậy cũng chỉ kiếm được mấy chục vạn thần tinh thượng phẩm, hắn một thoáng đã lấy đi một vạn, đúng là hào phóng thật, nhưng tài phú đó không phải là của hắn, mà là huynh đệ chúng ta liều mạng đổi lấy đó? Một vạn khối thần tinh thượng phẩm có thể mua được mười chiếc hổ sa chiến xa đó!"

"Ta tất nhiên biết." Tạp Thác gật đầu, bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Nhưng không bỏ vốn lớn thì sao được lời to? So sánh với áo nghĩa truyền thừa mà hắn cho ta, chỉ một vạn khối thần tinh thượng phẩm thì tính là gì? Đợi cho ta đột phá tới Nguyên Thần cảnh, Thiên Phạt thành sẽ có một chỗ cho ta, đến lúc đó còn sợ không có tài phú ùa tới ư?"

" Quên đi, ta không nói lại ngươi, chỉ là không cam lòng thôi. Hắn nếu dùng vào việc làm thì cũng thôi đi, nhưng lão thái thái Phí Lan đó chỉ có Chân thần cảnh, ta nghĩ không thông bà ta có tác dụng gì, còn nói là người một nhà, bảo chúng ta phải cung kính, đúng là nực cười. Ta thấy hắn đã coi chúng ta là thuộc hạ gì, hắn thì tính là gì chứ, Tuy rằng cá nhân có chút lực lượng, nhưng cũng không có thế lực mạnh mẽ chống lưng, ta thấy lần này có thể trong thăm dò tinh đồ sống sót hay không cũng khó nói." Tạp Phu lắc đầu.

" Có lẽ, hắn thật sự biết lão thái thái đó có chỗ bất thường." Tạp Thác trầm ngâm một chút, sắc mặt ngưng trọng, tựa hồ nhớ tới gì đó.

" Không thể nào? Đại ca, cũng cũng cho rằng Phí Lan đó có chỗ kỳ quái có? Phải chăng là bị hắn bỏ bùa rồi?" Tạp Phu ánh mắt kinh ngạc.

"Ta dễ dàng bị người khác ảnh hưởng như vậy ư?" Tạp Thác cười cười: "Chỉ có điều bởi vì những lời trước đó của hắn, ta đã tìm bằng hữu hỏi một chút sự tình, biết ở Thần Phạt chi địa của chúng ta tựa hồ thực sự có một vị cường giả thần bí tồn tại, ta nghe các khôi thủ khác nói, Thần Phạt chi địa rất nhiều năm trước từng thiếu chút nữa thì luân hãm, nhưng đều được giải vây một cách mạc danh kỳ diệu, mà Phí Lan là người lớn tuổi nhất của Thiên Phạt thành chúng ta, nếu nói thực sự có một nhân vật như vậy, thì bà ta là đáng ngờ nhất."

Tạp Phu không công nhận, cười khổ lắc đầu: "Không thể nào, bà ta nếu như vậy như vậy thì việc gì phải ở Thiên Phạt thành? Liệt Diễm tinh vực lớn như vậy, không phải tùy-ý mà đi có? Việc gì chỉ để ý tới thần tinh?"

"Suy nghĩ của những nhân vật như vậy chúng ta không đoán được đâu." Tạp Thác trong lòng cũng khó hiểu.

" Người nào?"

Đúng vào lúc này, từ trong đình viện phía sau cửa hàng đột nhiên truyền đến một tiếng hét to của Thạch Nham, một cỗ năng lượng mãnh liệt lập tức bốc lên.

Huynh đệ Tạp Thác ngây ra, lập tức không chút chậm trễ cùng nhau phóng tới đỉnh viện.

trong Đình viện, cổ thụ rung rung, lá rụng bay tán loạn, Thạch Nham đứng sừng sững trong lá cây đầy trời, sắc mặt lộ ra vẻ cực kỳ ngưng

Một cỗ khí tức cực nóng không biết từ đâu ùa tới, cổ thụ trong hậu viện đột nhiên bốc cháy lên, hỏa diễm hừng hực.

Trong khoảnh khắc, phía sau cửa hàng của Tạp Phu lửa lan lan ra, hình thành một biển lửa.

Một cỗ cực hàn chi lực từ trong cơ thể Thạch Nham phát ra, cả người đóng băng, mỗi một lỗ chân lông tựa hồ cũng có hàn lưu ùa ra.

Kết giới cấm chế kỳ dị như là tâm lưới vô hình, lập tức bao phủ toàn bộ cửa hàng Tạp Phu, hỏa diễm cực nóng tăng mạnh, nhiệt độ trong cửa hàng Tạp Phu một đường vọt lên, nóng tới mức máu trong cơ thể người ta cũng muốn bốc hơi lên.

Tạp Thác vừa tới đình viện phia sau thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, kinh hãi hét lên: "Là Ba Lôi Đặc! Hắn dám động thủ ở Thiên Phạt thành!"

Tạp Phu không nhịn được hét lên: "Chết tiệt, cửa hàng của ta!"

Cực hàn chi lực lan ra, quanh người băng dày ba thước dùng để chống đỡ năng lượng nóng bức, Thạch Nham mắt như dao băng, quát lớn một tiếng: "Dám đến động thủ thì đừng dấu đầu lộ đuôi!"

Một đoàn ánh lửa đột nhiên hiện ra trong biển lửa, cự đầu Ba Lôi Đặc của Thần Phạt chi địa hiện thân, vẻ mặt dữ tợn, cuồng tiếu: "Tiểu tử có cảm tri nhanh nhạy lắm, đáng tiếc hôm nay ngươi khó thoát khỏi tử lộ."

Ầm!

Mấy vạn ngọn lửa phụt lên, như là tưng sợ tơ lửa quấn quanh thần thể Thạch Nham.

Tầng băng dày tới ba thước dưới sự đốt cháy của những sợ tư lửa, nhanh chóng tan chảy.

" Các ngươi thành thật một chút, đừng tự tìm mất mặt, nếu không đừng trách ta không khách khí." Ba Lôi Đặc thái ngông cuồng, lạnh lùng lườm huynh đệ Tạp Thác: "Đừng động đậy thì ta sẽ không giết huynh đệ các ngươi, chỉ động đậy một đầu ngón tay thì chính là kẻ địch của ta, ta sẽ không lưu tình."

Cực hàn chi lực chảy toàn thân, tầng băng trên người một khi tan rà thì rất nhanh sẽ ngưng luyện lại, Thạch Nham đang ra sức chống lại sự thiêu đốt của hỏa diễm.

Lúc này, hắn vẫn chưa dốc hết toàn lực, sắc mặt lành khốc nhìn về phía Tạp Thác, hắn chính là muốn nhìn vào thời khắc này huynh đệ Tạp Thác sẽ có lựa chọn như thế nào.

" Đại ca, chúng ta có thể... mặc kệ." Tạp Phu nhỏ giọng nói.

"Thối lắm!" Tạp Thác nổi giận, linh hồn tế đài đột nhiên khẽ động, trong thần thể đột nhiên truyền đến chi lực vặn vẹo hỗn loạn mãnh liệt, vô số đá vụn và tạp vật trong cửa hàng của Tạp Phu đều theo gió bay ra, hội tụ trong thần chi lĩnh vực của hắn.

" Muốn chết!" Hắc Giác gầm lên, từ trong một góc của biển lửa lao ra, vô số băng lăng lập tức bay ra, bao phủ huynh đệ Tạp Thác.

Hắn ẩn nấp ở một góc tối gần đó để phòng ngừa Tạp Thác huynh đệ cản trở, hiện tại hai huynh đệ đã làm ra quyết định, hắn liền xuống tay không chút lượng lự, năng lượng băng hàn trong nháy mắt nổ ra, hình thành vô số khối băng, dao băng, kiếm băng bao trùm toàn bộ xung quanh huynh đệ Tạp Thác.

"Giết hết!" Ba Lôi Đặc nổi giận, đột nhiên khẽ quát một tiếng, như là một hỏa diễm cự nhân ngay lập tức đi tới bên cạnh Thạch Nham.

Một quyền đầu hỏa diễm cực lớn giống như núi lửa oanh kích xuống thần thể Thạch Nham

Ầm

Tầng băng rất dày do Huyền Băng Hàn Diễm ngưng luyện ra dưới một kích của hắn lập tức vỡ nát, mảnh băng bắn ra.

Thạch Nham thét lớn một tiếng, như bị cự chùy oanh kích, gân mạch, xương cốt trên người đều run rẩy, không nhịn được liền thôi phát năng lượng của Bất tử ma huyết, tiến vào Bạo tẩu tam trọng thiên, hai mắt đỏ rực, ngửa mặt lên trời rít gào như mãnh thú.

Chu thiên tinh thần lưu chuyển, hàng tỉ tinh thần quang điểm từ trên trời rải xuống, trong khoảnh khắc, trên thần thể của hắn ngưng luyện một kiện áo giáp tinh thần, phù hợp hoàn mỹ với tinh vân.

Hỏa diễm vọt tới, bao phủ thân thể của hăn. nhưng không thể lập tức đốt cháy áo giáp tinh thần do hắn ngưng luyện ra.

Cùng lúc đó, ở trán Thạch Nham, linh hồn tế đài đột nhiên xoay chuyển.

Bốp bốp bốp!

Mấy trăm đạo lôi điện thô dài như rồng từ trong thần thể của hắn bắn ra, lôi điện uốn lượn vặn vẹo, hư không điện long trong hư không, hung hăng cắn xé về phía Ba Lôi Đặc.

Từng ngọn lửa kỳ dị cũng nháy mắt từ trong mi tâm của Thạch Nham bay ra, giống như tiểu tinh linh nhảy múa trong biển lửa, mục tiêu hướng về phía Ba Lôi Đặc.

Thần thể Thạch Nham khô quắt, một cỗ năng lượng tà ác mênh mông một đường tăng mạnh, khiển khí thể của hắn như thần ma vực ngoại, lực lượng áo nghĩa biến ảo, một mặt quỷ do tử vong thủ ấn ngưng luyện thành hình trong hư không, thống khổ lao về phía Ba Lôi Đặc.

Vào lúc này, lực lượng toàn thân Thạch Nham bùng nổ, khí thế như cầu vồng, không ngờ không hề kém gì Ba Lôi Đặc.

Ba Lôi Đặc hóa thành hỏa diễm cự nhân dùng tu vi Nguyên Thần nhất trọng thiên không ngờ không thể một kích đánh chết Thạch Nham, còn khiến Thạch Nham phản kích, thì càng thêm phẫn nộ.

Hỏa do Hỏa diễm ngưng tụ thành phải tới mấy vạn con, từ trong thần chi lĩnh vực của Ba Lôi Đặc bay ra, mang theo áo nghĩa bản chất của hỏa diễm, muốn đốt cháy tất cả ùa về phía Thạch Nham.

Nhiệt độ cao khiển cho cửa hàng của Tạp Phu trong khoảnh khắc đã triệt để tan chảỵ, tất cả vật phẩm đều bốc cháy, hỏa diễm kinh người tựa hồ có thể một lần đốt cháy cả linh hồn tế đài.

" Giam câm!"

Thần chi lĩnh vực của Thạch Nham lại biến đổi, thi triển ra không gian áo nghĩa, khu vực chổ hắn tất cả lập tức đình trệ một giây, lập tức ~iant

Bộp bộp bộp.

Càng nhiều hỏa xà hơn trùng kích tới, nổ mạnh trên thần thể của Thạch Nham, hắn một đường bạo lui, như bị mấy trăm quyền đầu đánh trúng, xương cốt toàn thân kêu lách cách, sắc mặt trở nên đỏ au, như bị lửa đốt.

Một kích này là lấy cứng đối cứng.

Lực lượng thực sự của hắn dù sao cũng không bằng Ba Lôi Đặc, bị trọng kích như vậy tất nhiên như bị núi đẩy, vô cùng chật vật.

"vẫn chưa chết à?" Trong mắt Ba Lôi Đặc hung quang rạng rỡ, giận thật rồi, lần đầu tiên phát hiện giết một tên gia hỏa cảnh giới Thần Vương nhị trọng thiên lại khó khăn như vậy.

Tru lên trong cuồng nộ, khí thể cả người hắn lại một lần nữa tăng lên, phóng xuất ra toàn bộ năng lượng của cảnh giới Nguyên Thần nhất trọng thiên, khí tức khủng bố quả thực kinh thiên động địa.

"Tinh thoại!"

Linh hồn tế đài của Thạch Nham lại biến đổi, tinh vân trong cơ thể đột nhiên truyền ra tinh thần chi lực đặc hơn, đạt thành liên hệ với cửu thiên ngân hà, trong tinh vân, một viên phồn tinh không ngờ từ trong tinh vân bay ra, hiện ra trước người Thạch Nham.

Tinh quang Vực ngoại như chùm tia sáng hội tụ xuông, chiêu lên viên phồn tinh đó, nó vốn nhỏ như hạt vực phút chốc đã trở nên cực to, giống như là thủy tinh cầu cực đại, không ngừng hấp thu tinh thần chi lực.

Tinh thần Hiện ra, có liên hệ kỳ diệu với thần hồn của Thạch Nham, dưới sự thay đổi của ngón tay hắn, đột nhiên đập tới Ba Lôi Đặc.

Ầm!

Như núi từ trên trời rơi xuống, tinh thần nháy mắt hướng tới Ba Lôi Đặc, vô số ánh lửa bắn ra, thần thể của Ba Lôi Đặc bị một kích đánh cho cắm xuống đất, khí tức lập tức bị áp chế một chút.

Nhưng chỉ một chút mà thôi.

Ba Lôi Đặc cuồng bạo hét lên, đại địa như bị đốt cháy, hỏa diễm hừng hực từ dưới mặt đất bốc lên, hắn tựa hồ dân động hỏa diễm dưới lòng đất, lại lao về phía Thạch Nham.

Từng thân ảnh hỏa diễm giống hệt như Ba Lôi Đặc hiện lên biển lửa biển lửa, đều vươn tay ra chộp tới Thạch Nham, thế ắt muốn xé tan hắn thành vạn mảnh, môi một thân ảnh hỏa diễm đều có linh hồn ba động, giống như phân thân hỏa diễmcủa Ba Lôi Đặc, phi thường huyền diệu và

một khe hở không gian thật lớn thành hình, nuốt hết hơn phân nửa hỏa diễm của Ba Lôi Đặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.