Sát Thần

Chương 841: Bóng tối bao phủ



"Thật sự đã chết rồi ư?" Tạp Tu Ân lộ ra vẻ khiếp sợ.

Hắn cũng là Nguyên Thần nhất trọng thiên chi cảnh, cũng giống như Phạm Dạ, Phạm Dạ có thể bị giết chết ở Thiên Phạt thành, điều này chứng minh hắn nếu không cẩn thận thì cũng sẽ thần hồn câu diệt.

"ừ, đã chết rồi, chết ngay tại Thiên Phạt thành, tin tức do Cửu Tinh thương hội truyền ra." Áo cổ Đa gật đầu, khẳng định tin tức này: "Phạm Hạc cực kỳ tức giận, đã một mình xuất phát từ Cửu Tinh thương hội, tới thẳng Thiên Phạt thành, thề sẽ báo thù rửa hận cho đệ đệ hắn, cường giả Phạm gia sẽ tới sau, không bao lâu nữa Thiên Phạt thành này sẽ rất náo nhiệt."

Dừng một chút, Áo cổ Đa nói: "Có thể khẳng định, trong Thiên Phạt thành có một tồn tại cực kỳ cường hãn ẩn náu, chưởng quản trật tự của Thiên Phạt thành, bất kỳ ai cả gan tùy tiện chiến đấu, đều sẽ bị nghiêm trị. Ta cũng không dám ở trong Thiên Phạt thành, bị một cường giả như vậy theo dõi mà đi cướp đoạt tinh đồ, phải để Phong Khả bọn họ rời khỏi Thần Phạt chi địa đã rồi tính."

Tạp Tu Ân, Tử Diệu sắc mặt bỗng trầm trọng.

" Lỵ An Na đâu?Nểu tính toán thời gian thì nàng ta phải đến trước ta rồi chứ? Có liên hệ với các ngươi không?" Áo cổ Đa tò mò hỏi.

Tạp Tu Ân, Tử Diệu lắc đầu, tỏ ý có thấy vị quân đoàn trưởng của huyết tinh quân đoàn này."

" Nàng ta khẳng định đang ở trong thành." Ao Cô Đa sắc mặt trâm xuống: "Ta đi tìm xem nàng ta đang ở đâu."

Áo Cổ Đa mở thần thức, trên không Thiên Phạt thành như là có một con mắt của hắn, từ trên không nhìn xuống, tìm kiếm khí tức của Lỵ An Na

Hắn là cừu địch của Lỵ An Na, nhiều năm như vậy vẫn tranh đấu gay gắt, đối với khí tức của Lỵ An Na thì phi thường quen thuộc, mà cảnh giới của cảnh giới cũng không thấp hơn Lỵ An Na, cho nên hắn mới dám nói như vậy.

Nhưng mà, thần thức của thần thức mới mở ra không bao lâu, vẫn đang cẩn thận tìm kiếm thì lập tức phát hiện từ một phương hướng của Thiên Phạt thành, đột nhiên truyền đến một cô năng lượng ba động cực kỳ khủng bố.

Một vầng ánh sáng hắc ám từ khu vực đó tràn ra, ánh sáng lướt qua đâu là như hắc ám hàng lâm, che Ịdấuất tất cả ánh sáng.

trong khu vực của quầng sáng hắc ám, bất kỳ ba động nào cũng trở nên không rõ ràng, thần thức không thăm dò được nữa.

Áo Cổ Đa vẻ mặt chấn động, bỗng nhiên tỉnh dậy.

" Là Lỵ An Na!" Tạp Tu Ân đột nhiên hét lên sợ hãi.

Cỗ ba động đó thật sự quá mạnh mẽ, chẳng những Áo cổ Đa có thể cảm ứng được, ngay cả hắn cũng phát giác ra: "Nàng ta quả nhiên đang ở Thiên Phạt thành!"

"Đi tìm nàng ta! Đáng chết! Hắc ám ba động mãnh liệt Như vậy, khẳng định sẽ kinh động tới tất cả cường giả Nguyên Thần cảnh! Phiền toái rồi!" Áo Cổ Đa sắc mặt khó coi, nổi giận đùng đùng nói: "Nàng ta bại lộ, ai cũng biết chúng ta đã đến, không thể âm thầm xuống tay nữa."

Tạp Tu Ân, Tử Diệu cũng không nói gì, đi theo Áo cổ Đa, đoàn người nhanh chóng bay tới khu vực dị thường có hắc ám ba động rõ rang đó.

Cùng lúc đó.

Mấy cường giả Nguyên Thần cảnh của Thiên Phạt thành tuy rằng phân tán ở góc ở trong thành nhưng cũng đều cảm ứng được chi lực chi lực hàng lâm, do dự một chút rồi cũng đều phóng tới phương hướng đó.

Bao gồm cả Phong Khả, Lạp Tắc Nhĩ, Giới Nông, Ba Lôi Đặc, Kiệt Tư Đặc, Lý Nhạc Phong đứng đầu Lý gia, và U Minh đại thống lĩnh Bích Thiên, những tồn tại đã đạt tới Nguyên Thần cảnh này, khi khí tức đó truyền đến thì đều khẳng định thân phận của Lỵ An Na.

trong Liệt Diễm tinh vực, hung danh của Lỵ An Na truyền xa, hắc ám năng lượng là chỉ có của nàng ta, một khi thi triển ra thì mọi người lập tức minh bạch người đến là ai.

Lược đoạt giả của Thiên Phạt thành cũng không thích người của tam đại thế lực, Lỵ An Na thân là đệ nhất đao phủ của Thiên Niết thần quốc, đương nhiên càng khiển cho bọn họ thống hận.

Nhất là, hắc ám ba động vào lúc này bộc phát ra có chút đặc biệt, không được ổn định, giống như Lỵ An Na đang ở trong thời khắc lĩnh ngộ lực lượng áo nghĩa vi diệu nhất.

Nếu có thể xuống tay vào lúc này, Lỵ An Na có lẽ không thể phóng xuất ra toàn bộ lực lượng, thậm chí có khả năng rất lướn là bị bọn họ trảm sát.

Tất cả mọi người kích động hưng phấn, tốc độ vọt tới khu vực của Lỵ An Na đều đạt tới cực hạn.

Trong bóng đêm Vươii tay không thấy năm ngón.

Bên cạnh người Lỵ An Na hiện ra sự hắc ám như mực, một cỗ năng lượng hắc ám khủng bố phóng xuất ra, thổi quét bốn phương tám hướng.

Thạch Nham và huynh đệ Tạp Thác đã không thể nhìn thấy đối phương, cũng không nhìn thấy thân ảnh của Lỵ An Na , lâm vào hắc ám tuyệt đối.

Nhưng mà, vị trí của Lỵ An Na thì minh bạch cảm ứng được rõ ràng, nàng ta giống như là một thái dương hắc ám cực lớn, hiện ra trong thức hải của người ta, tản mát ra năng lượng ba động kinh thiên động địa.

Hắc ám từ nơi này lan trànra, bao phủ bốn phương tám hướng, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, khu vực mấy vạn dặm của Thiên Phạt thành không ngờ đều bị hắc ám bao phủ!

Thiên Phạt thành rơi vào hắc ám tuyệt đối vươn tay không thấy năm ngón.

Giữa Võ giả và võ giả, không ai nhìn thấy ai, chỉ có thể dùng linh hồn để tiến hành cảm ứng.

Bất kỳ tinh thạch và lực lượng phóng thích phóng thích ánh sáng, một khi chiểu ra ánh sáng đều sẽ bị hắc ám lập tức bao phủ, giống như trong năng lượng hắc ám đó, tuyệt đối không thể có ánh sáng xuất hiện.

"Nàng ta... Nàng ta tựa hồ đang lĩnh ngộ hắc ám áo nghĩa, trong bóng đêm Tuyệt đối, thanh âm của Tạp Phu có chút run rẩy: "Chúng ta tới gần như vậy liệu có bất trắc gì không?"

Mọi người không thể nhìn thấy đối phương, nhưng không ngại dùng ngôn ngữ để trao đổi, thần thức mở ra cũng có thể chuẩn xác nắm được khí tức của đối phương, biết đối phương ở một vị trí nào.

"Ngươi lo cái gì?" Thạch Nham hừ một tiếng: "Nàng ta nếu muốn giết ngươi thì ngươi đã chết lâu rồi, đừng làng nhàng."

"Ta là sợ lực lượng của nàng ta không chịu khống chế, khi đang lĩnh ngộ áo nghĩa thì quên mất sự tồn tại của chúng ta.Nhìn cảnh giới và lực lượng của nàng ta, chỉ cần hơi phát lực là chúng ta sẽ phải chết, ta sợ., sợ nàng ta sẽ ngộ thương tới chúng ta." Tạp Phu trong bóng đêm cũng lộ ra vẻ bất an, thanh âm cũng có chút run rẩy.

Thanh danh của thanh danh thật sự quá vang dội, thủ đoạn hiếu sát thành tính nổi tiếng thiên hạ, trong lòng Tạp Phu vốn đã e ngại nàng ta, hiện giờ nàng ta lập tức thể hiện ra lực lượng kinh thiên, tất nhiên càng sợ hơn.

"Không đâu, nàng ta có thể dễ dàng khống chế hắc ám, với cảnh giới của nàng ta không thể sẽ lâm vào hoàn cảnh vô thức." Trong lòng Tạp Thác cũng không chắc, nhưng vẫn lên tiếng trấn an.

"Có cường giả hàng lâm, Thạch Nham quát khẽ.

Tạp Thác cũng cảm ứng được: "Không chỉ một! Mẹ nó, hình như toàn bộ cường giả Nguyên Thần cảnh của Thiên Phạt thành đều tới! Lần này phiền to rồi!"

"Làm sao bây giờ?" Tạp Phu khóc không ra nước mắt: "Nàng ta là quân đoàn trưởng của Thiên Niết thần quốc, là đao phủ số một, bọn Phong Khả biết chúng ta ở đây. về sau e là sẽ không thể sống yên ở Thiên Phạt thành nữa, tội đanh Tư thông với kẻ địch đủ để khiến cơ nghiệp nhiều năm của chúng ta bị hủy hoại chỉ trong chốc lát."

Tạp Thác mặt co mày cáu, không nói lời an ủi, chỉ trầm mặc.

"Nàng ta đang lĩnh ngộ hắc ám áo nghĩa, lúc này rất khó cam đoan, nếu lúc này bị người ta quấy rầy, khả năng sẽ ảnh hưởng tới sự tăng trưởng của nàng ta trên áo nghĩa." Thạch Nham trầm mặc một chút rồi đột nhiên nói: "Chúng ta... cố hết sức bảo vệ nàng ta, bất luận về sau sẽ như thế nào, mọi người là người một nhà, phải giúp đỡ lẫn nhau."

" Sư huynh, ta cũng muốn hỗ trợ lắm, nhưng ba chúng ta cộng lại cũng không phải đối thủ của một mình Ba Lôi Đặc. Mà hiện tại người tới là tất cả cường giả Nguyên Thần cảnh của Thiên Phạt thành, thậm chí có thể còn có người từ ngoài đến, giờ phải giúp nàng ta thế nào? Ngươi cho ta chủ ý đi.

Tạp Thác không nhịn được kêu lên.

Lời vừa nói ra, Thạch Nham cũng đột nhiên trầm mặc.

Đúng vậy, làm sao bây giờ? Giúp Lỵ An Na chống đờ Như thế nào? Chỉ bằng vào ba Thần Vương cảnh bọn họ?

Hắn cũng đau đầu, có một loại cảm giác vô kế khả thi.

Cảnh giới^n quá thấp, lực lượng không đủ, nếu hắn có thực lực như Lỵ An Nạ, tất nhiên có thể ở bên ngoài đối địch giúp nàng ta, nhưng hắn chỉ là một tiểu võ giả cảnh giới Thần Vương cảnh, đối mặt nhiều Nguyên Thần cảnh như vậy, có thể làm được gì/.

Ngay khi ba người đang hết đường xoay xở thì trong phòng truyền đến một thanh âm khàn khàn: "Nha đầu chết tiệt kia, biết ta sẽ không khoanh tay ddnwgs nhìn, cho nên mới dám cố kỵ xàng bậy. "Thanh âm vừa dứt, u quang duy nhất không chịu ảnh hưởng của hắc ám hiện ra, chiểu sáng thạch thất thạch thất này, Phí Lan cuối cùng cũng không hề ngồi trong bóng tối, lần đầu tiên đứng dậy.

Tiền... Tiền bối." Tạp Thác cả người chấn động, lập tức kích động đứng lên, đột nhiên hai đầu gối quỳ xuống, dập đầu nói: "Đa tạ sự chiếu cố của tiền bối những năm gần đây, Tạp Thác cả đời không quên!"

Phí Lan hừ một tiếng: "Ngươi không cần cảm tạ ta, ta chỉ nể mặt ấn ký trên trán ngươi thôi, bằng không, ta mặc kệ sự sống chết của ngươi." Dừng một chút, bà ta lại nhìn về phía Thạch Nham: "Ngươi cũng không tệ, không vào lúc phát hiện nguy cơ thì mặc kệ, còn muốn ra sức hỗ trợ."

Thạch Nham có chút xấu hổ: "Lực lượng cảnh giới của ta quá thấp, mặc dù có lòng nhưng không có sức, cũng chỉ là nói suông thôi, những tên gia hỏa này nếu thật sự tới, ta chỉ sợ sẽ chỉ còn nước bị xé xác."

"Có tấm lòng này là được rồi." Phí Lan gật đầu, thản nhiên nói: "Ba người Các ngươi đều tránh đi, ở lại chỉ tổ thêm phiền, ta lại phải phân tâm chiểu cố các ngươi, đi đi."

Một cỗ năng lượng trói ba người Thạch Nham, Tạp Thác, trực tiếp mang bọn họ ra khỏi chỗ này, cũng không biết đã bị ném đi đâu.

Sau khi ba người Thạch Nham rơi xuống đất thì đã không thể cảm ứng được sự tồn tại của Lỵ An Na, biết chắc đã cách khu vực vừa rồi một khoảng cách rất lớn.

" Sư huynh, đúng là bà ta, đúng là bà ta." Tạp Thác vẫn kích động: "bà ta đã thừa nhận, là bà ta yẫn luôn âm thầm giúp ta, ta cả đời này chưa bao giờ được ai chiếu cố như vậy." Hắn là cảm động từ nội tâm.

Bởi vì cả đời này sống trong gian khó, luôn kề cận cái chết, chưa bao giờ được người ta đối đãi như vậy, cho nên một khi sáng tỏ, sự cảm kích trong lòng mới như hồng thủy tràn đến.

Thạch Nham tin, trải qua lần này, tương lai bất luận Tạp Thác cường đại như thế nào, đều sẽ trọn đời không quên ơn của Phí Lan, cho dù là Phí Lan một ngày kia bảo hắn chết thì hắn có lẽ cũng sẽ không do dự. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.xyz

Người này tuy rằng tàn nhẫn, nhưng nếu đã thực sự cảm kích ai, tuyệt đối sẽ ghi nhớ cả đời, cảm kích cả đời.

"ừ." Thạch Nham lạnh lùng đáp lại một câu, nhắm mắt lại, mở thần thức có không gian áo nghĩa, tìm hiểu thay đổi trong Thiên Phạt thành đang hắc ám tuyệt đối.

Biết biết, một hồi đại chiến sẽ kinh động tới Liệt Diễm tinh vực rất nhanh sẽ xảy ra, hắn rất kích động, cũng rất chờ mong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.