Cuộc sống này thật buồn chán và đau khổ, lần đầu tiên Hàn Tuyết có suy nghĩ như vậy
Cô, một sát thủ máu lạnh đc biết đến với cái tên Nữ Vương Bỉ Ngạn vì mỗi khi giết người xong cô lại để một bông hoa bỉ ngạn bên cạnh xác nạn nhân. Ko ai biết cô ra tay như thế nào, một người xuất quỷ nhập thần như Tula đến từ địa ngục có thể giết người khác bất cứ lúc nào
Thế mà cô lại bị vướng vào một mối tình với với bạn thân của mình, nhưng nó ko đc như cô mong muốn
Bố mẹ anh bắt anh lấy một cô gái bị bệnh ung thư ko sống đc bao lâu, anh cố kháng cự và nói chỉ yêu mình Cố Băng Băng thôi, mẹ anh dọa nếu ko lấy thì sẽ tự sát
Cô ko làm gì đc vì tức giận nên lao xe quá tốc độ, cuối cùng bị đâm rồi chết
-----------------------------------
"Aizzzz, đau đầu quá chuyện j vậy???"
Cô nhìn mọi thứ xung quanh thấy rất nhiều người đang nhìn mình với ánh mắt kì quái, có khinh bỉ, có Hả hê...
Cô ngạc nhiên vì lần đầu tiên có người lại dám nhìn cô với ánh mắt như vậy
Bỗng một dòng kí ức tua ngắn ập đến, cô bình tĩnh tiếp nhận
Vân vân và mây mây
Tiếp nhận xong Băng cảm thấy kinh ngạc nhìn người mình từ đầu đến cuối đều ướt sũng tay lại trở nên nhỏ nhắn và thon mịn hơn, tay cô cầm súng lâu năm nên ko thể nào ko có vết chai, Băng hoảng sợ nghĩ "Chẳng lẽ mình lại xuyên ko"
Nguyên chủ tên là Cố Băng Băng
năm nay khoảng 16 tuổi ( đừng hỏi vì sao cô bít, đoạn kí ức hồi nãy nói lên tất cả nha các nàng)
Nói đến đây Hàn Tuyết lại giật mình, nguyên chủ có kí ức và hoàn cảnh giống hệt nhân vật nữ phụ thảm hại trong cuốn tiểu thuyết "Tiểu bạch thỏ lại đây nào"( tên chém nha) tuần trước cô vừa mới đọc. Diễn biến bây giờ hình như đang ở chương 4 lúc nguyên chủ đi dự tiệc sinh nhật của một trong số các nam chủ thì cãi nhau với nữ chủ Linh Nhi trượt chân té xuống bể bơi
----------------------------------
Hàn Tuyết lạnh lùng đứng dậy trong ánh mắt của mọi người rồi theo trí nhớ của nguyên chủ bước vào xe bảo tài xế chở về ( nhà chị giàu thật có cả tài xế)
Mọi người ngạc nhiên mở to mắt nếu như mọi khi thì cô sẽ cãi nhau đến long trời lở đất với nữ chủ chứ.
Nếu bây giờ cô còn ở đấy sẽ nói
"Xin lỗi nhưng chị đây không rảnh"
Về đến nhà Hàn Tuyết chạy lên phòng rồi sắp xếp lại đoạn kí ức của nữ phụ này
Dựa theo nó thì cô tin chắc nữ phụ không phải người đáng khinh mà còn rất đáng thương. Mẹ cô ta mất từ sớm nên cô ta rất tin tưởng cha mình nhưng mẹ cô không mất đc bao lâu thì ông ta đem người tình và con gái riêng về ở cùng nhà với cô, cô thất vọng thay đổi từ một cô gái yếu đuối trở thành một người con gái hư hỏng, kiêu ngạo
Tất nhiên nữ chủ Linh Nhi và mẹ của cô ta cũng ko phải tốt lành gì
Họ rất giả tạo và ghê tởm thường xuyên bắt nạt cô lúc ko có ai, trước mọi người thì lại giả vờ quan tâm lo lắng
Cô thở dài nếu đã xuyên đến đây thì tôi sẽ thay cô sống tiếp, hãy yên nghỉ đi. Bắt đầu từ bây giờ cô sẽ là Cố Băng Băng sẽ ko để ai ức hiếp càng ko muốn dính líu một xu tới nam nữ chủ nữa
Băng leo lên giường ngủ nhưng đầu vẫn loé hình bóng ai đó