Sát Thủ Vú Em

Chương 30: Cu li



Edit: Ring.

Một mình Ôn Tiễu đứng bên Khổng Tước Hà đánh quái Kim Khâu Thánh Nữ. Vì có thói quen đứng ở một góc khuất chờ quái mới sinh ra cho nên đa phần người chơi trong Khổng Tước Hà hoàn toàn không ảnh hưởng đến cô.

Vạn Hoa vốn không có kỹ năng quần công, chỉ có thể đánh từng quái một, hiệu suất thế nào nghĩ cũng biết được. Thời gian quái mới sinh ra cũng không chênh lệch với thời gian đánh chết quái là mấy cho nên Ôn Tiễu chỉ cần an phận đứng một chỗ lo quái của mình là được rồi.

Nhân vật đang trong trạng thái chiến đấu không thể tự động hồi máu, Ôn Tiễu vẫn luôn tab nên không thoát khỏi trạng thái chiến đấu được. Vậy cho nên dây máu của cô cũng càng ngày càng ít.

Đợi đến khi dây máu chỉ còn một nửa, đang định hồi máu lại thì trước mặt cô xuất hiện ba người cưỡi trên ba tọa kỵ khác nhau.

Chỉ Gian Lưu Sa, Im Lặng Như Tờ, Lãnh Tuyết Nhi!

Kẻ thù gặp nhau liền đỏ mắt!

Phản ứng đầu tiên của Ôn Tiễu chính là: mình sắp chết!

Phản ứng thứ hai: nhanh chân bỏ chạy!

Mà phải chạy thế nào đây? Đối phương đang ngồi trên tọa kỵ, Ôn Tiễu lại chỉ có cặp đùi.

Phía Đông Khổng Tước Hà đều là những người chơi đến làm nhiệm vụ, trong đó còn có không ít người của Lâm Uyên Các, trong khi phía Tây lại không một bóng người. Ôn Tiễu lập tức quyết định, chạy hướng Tây!

Nhưng mà quyết định này lại vô cùng sai lầm, bởi vì phía Tây là đàn quái đông nghịt.

Hoa Sinh Mê vốn đã ít máu, trong quá trình chạy trốn lại không ngừng kéo quái theo. Quái ở đây chỉ cần vừa thấy người là sẽ trực tiếp bu lại. Không bao lâu, sau lưng cô đã có một đống chấm đen bám theo, thiếu chút nữa chôn vùi luôn cả Hoa Sinh Mê.

Nhưng mà cũng còn may, chạy được một khoảng thì một số liền tự động rời đi, cho nên quái sau lưng cũng dần dần ít lại.

Có điều ba người kia vẫn thong thả đi theo Hoa Sinh Mê, khiến cô có cảm giác như bọn họ đã chọn chế độ Theo sau vậy.

Mấy người này là đang đùa giỡn cô a!

Cũng may tọa kỵ Phượng Hoàng, Thanh Long của đám người Chỉ Gian Lưu Sa có kích thước rất khổng lồ, trong quá trình đi theo kéo không ít quái nên Hoa Sinh Mê cũng nhẹ hơn nhiều.

Nhưng mà… không phải muốn giết cô sao? Chuyện này là thế méo nào vậy?

Trên đầu Hoa Sinh Mê, ba tên theo đuôi nhàm chán không ngừng phát chấm lửng ở kênh [Trước mặt].

[Trước mặt] Im Lặng Như Tờ: Chẳng lẽ acc này lại đổi người?

[Trước mặt] Lãnh Tuyết Nhi: Không thể nào, rõ ràng thấy cô ta mới bước ra từ phó bản 70 mà.

[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Sao lại có cảm giác như IQ đột nhiên tuột dốc vậy nhỉ?

[Trước mặt] Im Lặng Như Tờ: Đại khái là muốn tự sát đi?

[Trước mặt] Lãnh Tuyết Nhi: Cũng có thể là đang khởi động làm nóng người?

[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Cô đang bồi dưỡng tình cảm với quái sao?

……

Không nhịn nổi nữa!

Ôn Tiễu đột nhiên ngừng lại. Cái cảm giác như bị đùa giỡn này là sao? Cô quen thuộc với bọn họ lắm à?

Còn nữa, không phải là cô thấy ba người bọn họ, muốn bảo vệ tính mạng nên mới chạy sao?

Ôn Tiễu vừa dừng lại, đám quái theo sau lập tức ùa lên. Lúc chạy trốn, cô tự cho mình một chiêu Hoàn Thân Thuẫn hấp thu thương tổn, lúc này hiệu quả đã mất nên dây máu vốn đã ít lại càng ít hơn.

Ba người trên tọa kỵ lại bắt đầu đánh dấu chấm lửng.

[Trước mặt] Lãnh Tuyết Nhi: Thật sự muốn chết?

[Trước mặt] Im Lặng Như Tờ: Hình như là vậy. Lưu Sa, có muốn cứu hay không?

[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Ê, cô có muốn được cứu không?

Cứu cái đầu ông a! Nếu bây giờ còn có rảnh tay để đánh chữ thì Ôn Tiễu cô đã là game thủ trâu bò nhất server rồi!

Ôn Tiễu yên lặng thở dài, đây hình như là lần đầu tiên mình bị đùa giỡn từ sau khi đến server 8 này đúng không? Hơn nữa còn là bị kẻ địch đùa giỡn nữa!

Đằng nào cũng phải chết, nếu không thể phản kháng thì thôi cứ việc hưởng thụ đi!

Ôn Tiễu không thiếu kinh nghiệm, linh lực cũng tu luyện hết rồi, cho nên dứt khoát đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Im Lặng Như Tờ xuống tọa kỵ.

Bát Quái! Hải Triều Quyết!

Phàm là quái ở trong phạm vi thì thù hận toàn bộ đều chuyển lên người Im Lặng Như Tờ.

Lãnh Tuyết Nhi cũng xuống tọa kỵ.

Thư Hoàng Quyết! Buff cho người chỉ còn chừng 1000 máu là Hoa Sinh Mê!

Hôm nay là sao vậy? Tình hình này có vẻ thật quỷ dị.

Ôn Tiễu ngồi trong phòng máy lạnh rùng mình một cái, thuận tay tăng nhiệt độ lên một chút.

Chỉ Gian Lưu Sa cũng xuống tọa kỵ.

Bát Quái! Liệt Diệm Liêu Nguyên!

“Ầm!” Một con số thương tổn khổng lồ xuất hiện trên đỉnh đầu Hoa Sinh Mê, cô lập tức ngã xuống.

Vậy mới bình thường chứ! Ôn Tiễu lại chỉnh nhiệt độ của máy điều hòa xuống mức cũ.

[Đội ngũ] Im Lặng Như Tờ: ……

[Đội ngũ] Lãnh Tuyết Nhi: ……

[Đội ngũ] Im Lặng Như Tờ: Người anh em, tôi chỉ có thể giúp ông tới đây thôi!

[Đội ngũ] Lãnh Tuyết Nhi: Xứng đáng FA cả đời!

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Tôi quên đóng hình thức PK……

Ôn Tiễu tất nhiên là không biết bọn họ nói gì trong [Đội ngũ]. Một màn Im Lặng Như Tờ và Lãnh Tuyết Nhi cứu cô ban nãy khiến cô nổi cả da gà, cảm thấy đó nhất định là một âm mưu.

Xem ra quả đúng như vây, một chiêu cuối cùng của Chỉ Gian Lưu Sa khiến cô mất mạng, đó không phải là đang khinh bỉ cô sao?

Trên thực tế, đám người Chỉ Gian Lưu Sa và Im Lặng Như Tờ chỉ đến chơi thôi, thật sự không có ý định giết Ôn Tiễu……

Ôn Tiễu điều khiển Hoa Sinh Mê truyền tống đến chỗ đánh quái của nhiệm vụ 68, tìm một góc rồi tiếp tục sự nghiệp.

Cô không hề ngây thơ cho rằng đám người Lâm Uyên Các kia sẽ dễ dàng bỏ qua như vậy.

Huơ luân qua lại trên không, Tiểu Tiên Sủng bên chân lại tự động nhặt vật phẩm nhiệm vụ. Tốc độ tay của Ôn Tiễu rất nhanh, kỹ năng gần như không hề gián đoạn. Tuy có chậm hơn nếu so với dame nhưng trong Vạn Hoa thì tốc độ này đã đủ ăn tiền rồi.

Quả nhiên, chỉ một lúc sau, Chỉ Gian Lưu Sa lại tìm được vị trí của cô. Có điều lần này chỉ có một mình hắn.

Ôn Tiễu đã định lột trang bị ra để cho hắn giết, ai ngờ Chỉ Gian Lưu Sa lại đột nhiên gửi một lời mời vào đội đến.

Ôm suy nghĩ bán tín bán nghi, Ôn Tiễu chấp nhận. Trong đội chỉ có một mình hắn.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Tình hình… gì đây?

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Còn thiếu quái gì?

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Không phải ông định nói là ông đến giúp tôi làm nhiệm vụ đó chứ?

Cái mùi âm mưu này là sao vậy?

Ôn Tiễu tuyệt đối không tin bang chủ Lâm Uyên Các lại đích thân tìm đến cửa yêu cầu được giúp cô làm nhiệm vụ. Lỡ như bị người của liên minh Lâm Uyên Các nhìn thấy thì Chỉ Gian Lưu Sa còn có thể tiếp tục chơi game một cách bình yên được nữa sao?

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Cũng như cô thôi.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Như tôi cái gì?

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Cược 1000 kim mang cô đi làm xong nhiệm vụ, với Im Lặng.

……

Đây gọi là có thù tất báo sao?

Ôn Tiễu đương nhiên vẫn nhớ rõ mình từng đánh cược 1000 kim với Hào Hoa Mộ Địa dụ Chỉ Gian Lưu Sa lên [Truyền âm], cho nên đây là muốn cô trả tiền cược ư?

Chỉ Gian Lưu Sa hắn chẳng lẽ còn thiếu 1000 kim này?

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Thật đáng sợ……

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Cưa hai, làm không?

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Một nửa thì một nửa, dù sao tôi cũng chỉ lượn lượn một hồi là được.

Tọa kỵ của Ôn Tiễu theo không kịp Phượng Hoàng, Chỉ Gian Lưu Sa dứt khoát xuống khỏi tọa kỵ chạy bộ.

Về phần Ôn Tiễu, cô lại không hề có chút tự giác của người được kéo đi làm nhiệm vụ. Thật ra cô muốn nhìn xem đối phương đang có âm mưu gì.

Chỉ Gian Lưu Sa đánh quái rất tích cực, bản thân Hỏa Pháp công kích đã là cao nhất trong các chức nghiệp, nhưng vì thời gian thi triển kỹ năng của Hỏa Pháp rất dài nên tính linh hoạt trong PK bị hạn chế, tuy nhiên đánh quái thì vẫn dư sức.

Hệ thống không ngừng thông báo nhặt được vật phẩm nhiệm vụ, Ôn Tiễu không chút khách khí chỉ huy cu li siêu cấp Chỉ Gian Lưu Sa đi đánh hết sạch sáu loại quái.

Trên thực tế, bất luận đối phương có âm mưu gì, con người của hắn quả thật không tệ.

Suốt từ đầu tới cuối bọn họ đều đi dọc theo mép bản đồ, có thể thấy Chỉ Gian Lưu Sa cũng không muốn bị ai nhìn thấy đường đường bang chủ Lâm Uyên Các lại mang theo Vạn Hoa phe đối địch làm nhiệm vụ, huống chi là lúc tình hình chiến sự đang căng thẳng như bây giờ.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Còn thiếu 17 con Kim Khâu Thánh Nữ vừa rồi nữa.

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Khổng Tước Hà?

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Phải.

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Vừa nãy vì sao cô lại chạy vào bầy quái?

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Chạy trốn chỗ nào mà không chết?

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: ……

Hắn thật sự không tiện nói vừa rồi là do hắn quên đóng hình thức PK a!

Hai người chạy đến Khổng Tước Hà, tìm một vị trí khuất trong bản đồ mà đánh. 17 con Kim Khâu Thánh Nữ đối với Chỉ Gian Lưu Sa mà nói thì cũng chỉ là quăng vài chiêu quần công mà thôi.

Chung quanh Hoa Sinh Mê bị kỹ năng lửa đỏ bao vây, quái lập tức ngã rạp dưới chân cô.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Đủ rồi, tôi đi à.

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Khoan đã!

Hả? Còn chuyện gì nữa? Nể mặt Chỉ Gian Lưu Sa đã đánh quái giúp mình, Ôn Tiễu dừng lại.

Nhưng chưa được bao lâu, cô liền phát hiện mình sai lầm rồi…

“Lạch tạch!” Chỉ Gian Lưu Sa đột nhiên tung Bát Quái đánh choáng Ôn Tiễu.

Hỏa Diễm Trảm! Liệt Diệm Liêu Nguyên! Huyền Hỏa Trùy! Thất Nguyệt Lưu Hỏa!

Các loại kỹ năng rơi như mưa trên người, Ôn Tiễu căn bản còn chưa kịp chạy.

Thật ra chuyện chạy đi cũng không phải là không thể, nhưng mà Ôn Tiễu lại không muốn.

Chỗ này cách nơi trả nhiệm vụ rất xa, muốn chạy đến còn phải mất một khoảng thời gian. Nhưng mà chết rồi hồi sinh về thì lại khác, sẽ trực tiếp đến điểm truyền tống, truyền về là có thể trả nhiệm vụ được rồi.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Thật hiểu ý! Cảm ơn nhe!

[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: …… Tôi chỉ là cảm thấy không thể để cô được lợi kinh nghiệm mà thôi.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Ông nghĩ IQ tôi là số 0 sao? Cho ông lời 1000 kim coi như hai ta huề nhau rồi. Vẫy tay chào!

Ôn Tiễu lập tức rời khỏi đội.

Rời đội xong, cô cảm thấy cả người thật sự là vô cùng thoải mái!

“Xong rồi hả?” Im Lặng Như Tờ gởi tin nhắn riêng cho Chỉ Gian Lưu Sa.

“Xong rồi, nhiệm vụ hoàn thành. 1000 kim đưa vào kho bang.” Chỉ Gian Lưu Sa trả lời.

“Không tệ a, 1000 kim cũng rất đáng giá. Vẫn là tôi tốt nhất đúng không?” Im Lặng Như Tờ cười gian trá.

“Cái gì?” Chỉ Gian Lưu Sa nghi hoặc.

Im Lặng Như Tờ chạy về bang bỏ 1000 kim vào kho hàng, nhân tiện hỏi: “Sau đó thì sao? Cô ấy đâu rồi? Còn trong đội không?”

“Bị tôi giết rồi.” Chỉ Gian Lưu Sa bình tĩnh trả lời.

Im Lặng Như Tờ nháy mắt hóa đá tại chỗ: “……”

Đến khi tình thần phục hồi lại, Im Lặng Như Tờ liền bất đắc dĩ nói: “Cũng được. Nếu không thể ‘hoạn nạn có nhau’ thì ‘thương cho roi cho vọt’ đi……”

“Ông nghĩ đi đâu vậy?” Chỉ Gian Lưu Sa đột nhiên phát hiện hình như suy nghĩ hai người không cùng một hướng: “Không phải ông thấy tôi có ý gì với cô ta chứ?”

“Chẳng lẽ không phải?” Im Lặng Như Tờ hỏi.

“Tôi chỉ là muốn biết vì sao Chinh Chiến Công Tước lại coi trọng Vạn Hoa này thôi. Tôi đang nghiên cứu các thuộc tính phối hợp trong trang bị và kỹ năng vũ khí của cô ta, thử xem hiệu quả đánh nhau của Vạn Hoa như thế nào!” Chỉ Gian Lưu Sa phẫn nộ đánh chữ.

Im Lặng Như Tờ chỉ có thể ngửa mặt lên trời thét dài: “Đệch! Mau trả 1000 kim lại đây!”

~

Trên YY của Quân Lâm, Khiêu Hải Tự Sát Ngư đã cơm nước xong xuôi mà trở lại.

“Củ Lạc, dã ngoại em làm xong chưa?” Ngư hỏi.

“Xong rồi, trực tiếp đến phó bản Q bang đi!”

“Nhanh vậy?” Ngư nhìn đồng hồ: “Hôm nay anh ăn cơm nhanh hơn trước kia a, vậy mà em đã làm xong dã ngoại rồi!”

“Gặp được một cu li miễn phí, cảm giác như có âm khí dày đặc.” Ôn Tiễu trả lời: “Em cảm thấy em bị người ta theo dõi. Sau này em đánh nhau hẳn là phải che giấu, nếu không lỡ như bị người ta bắt chước thì sẽ không hay!”

“Chậc chậc.” Thông Hoa Đại Toán thở dài: “Người nổi tiếng a! Tôi đi ra ngoài ăn cơm với khách hàng đây, mọi người ở lại chơi vui vẻ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.