Triêu Như Thanh Ti đang đánh Cửu Anh lập tức phát hiện ba điểm đang đến gần họ trên bản đồ: “Đến rồi!”
“Đã đổi hai người!” Thỏ Trắng Ác Quỷ cũng phát hiện: “Là Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Khóc.”
“Hai người này không phải thuộc hai bang đối địch sao?” Khúc Động Tam Thiên đang phá kiến trúc nghe Thỏ Trắng Ác Quỷ nói vậy thì không nhịn được phải lên tiếng hỏi: “Sao lại đi cùng nhau?”
“Đừng quản nhiều vậy.” Truy Phong Trục Nguyệt lớn giọng ngắt ngang: “Cướp cho được Cửu Anh trước đã!”
Trên bảng tin đấu liên server, điểm của hai bên vẫn đang truy đuổi sít sao. Vì thực tế bên Ôn Tiễu có hai bạo lực đang trên đường bôn ba cho nên bọn họ cũng không quá ưu thế. Ngươc lại, Vùng Đất Của Thần hy sinh vú em và Kháng lại đang từ từ đuổi theo.
Dây máu của các tòa kiến trúc rất dày, cho nên muốn phá cũng không phải dễ.
“Không phải ở đây sao?” Mùa Đông Không Lạnh chưa đến đã nhíu mày, bởi vì đứng đây hoàn toàn không thấy Cửu Anh.
“Đại Hùng, vừa rồi mọi người có chắc là thấy Cửu Anh ở đây không?” Chỉ Gian Lưu Sa cũng dừng bước. Nếu không phải bên trái thì bọn họ phải dùng tốc độ nhanh nhất vọt qua phải tìm.
“Không có a!” Đại Hùng ăn ngay nói thật: “Tụi tôi đi tới giữa đường là quay về rồi, không phải hai người nói bên phải không có sao?”
Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Không Lạnh đồng loạt ngẩn người.
Lúc đầu chỉ có hai người họ đi bên phải, bọn họ cũng chỉ đứng xa nhìn thoáng qua đã thấy đám người Vùng Đất Của Thần vọt đến, cho nên liền theo logic cho là bên phải không có Boss. Nếu không, đám người đó sao có thể không mất chút máu nào được chứ?
Chẳng lẽ là lầm, Cửu Anh thật sự ở bên phải?
“Đi!” Chỉ Gian Lưu Sa nói: “Đi qua phải.”
Vì Ôn Tiễu và Chinh Chiến Công Tước cũng không thật sự thấy Cửu Anh ở bên trái cho nên mọi người không thể nào xác định được. Như vậy, hành động của Chỉ Gian Lưu Sa cũng là dễ hiểu.
Ba người lập tức quay đầu, chạy sang bên phải.
“Sao chúng đi rồi?” Triêu Như Thanh Ti vốn đã chuẩn bị tinh thần chiến đấu thấy vậy thì vô cùng nghi hoặc. Cô dịch ra mấy bước nhìn bản đồ nhỏ trên góc. Vì khu vực này trên bản đồ có màu đỏ, điểm đỏ của Cửu Anh bị tiệp màu, mà ba người bọn họ lại nấp trong góc, cho nên nếu không nhìn kỹ thì căn bản sẽ không thấy có người.
Chỉ vậy là đã lừa được rồi sao?
“Thanh Ti, đừng động, tập trung đánh đi. Phải diệt cho được Boss trước khi bọn họ trở lại!”
“Được.” Triêu Như Thanh Ti đáp lời.
Mang sự do dự trong lòng, Triêu Như Thanh Ti khi thì thêm máu, khi thì vung vũ khí, chỉ mong sao Cửu Anh mau chóng chết đi.
Boss này máu không nhiều lắm, nhưng nếu dựa theo tin tức mà nhà phát hành công bố thì nguyên thần của nó sẽ là một thứ công cao phòng cao, có thể thủ nhà cũng có thể tấn công!
“Một phần tư.” Triêu Như Thanh Ti báo cáo: “Còn ba phần tư nữa.”
“Có thể đánh xong trước khi đập sập thành chính!” Cầm Đại Khảm Đao bổ sung: “Với điều kiện là bọn chúng đừng tới đây.”
“Cố lên!” Truy Phong Trục Nguyệt cổ vũ.
Trong khi đó, bên Ôn Tiễu lúc này vẫn chưa có tin tức gì từ ba người Chỉ Gian Lưu Sa.
“Chỗ ba người sao rồi? Nếu thật sự không được thì tới đây cùng gia nhập đội đập phá đi!” Thông Hoa Đại Toán nói: “Chỉ cần nhanh hơn họ là được, lỡ đâu họ chưa đánh xong Cửu Anh mà chúng ta đã đập sập nhà trước rồi sao?”
“Ông thấy có khả năng đó sao?” Không cần đám người Ôn Tiễu khinh bỉ, Im Lặng Như Tờ đã lên tiếng nghi ngờ trước.
“Lưu Sa, ông coi rồi làm đi.” Chinh Chiến Công Tước nói một câu. Chỉ Gian Lưu Sa tùy ý ừ một tiếng tỏ vẻ đã hiểu.
Năm phút trôi qua……
“Cửu Anh là cái gì mọi người có biết không?” Hùng Phong Vĩ Nghiệp nhàm chán hỏi một câu.
“Sông núi sinh tài đời vẫn có, chỉ không rành lắm lịch sử thôi*.” Ôn Tiễu trả lời.
*R: nguyên văn “Giang sơn đại hữu tài nhân xuất, lịch sử bất thị ngận thanh sở”. Câu trong bài Luận thi. Đúng ra phải là: Giang sơn đại hữu tài nhân xuất, các lãnh phong tao sổ bách niên. Dịch thơ: Sông núi sinh tài đời vẫn có, lẫy lừng ai cũng một thời thôi.
“Là thần thú cổ đại, có thể phun nước, phun lửa. Nghe nói là hung tàn vô cùng.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp giải thích: “Rất nhiều Boss trong game này đều xuất phát từ điển cổ trong thần thoại, ngay cả skill cũng vậy. Tôi thấy Cửu Anh kia chắc cũng có mấy skill đó. Trong thần thoại nói nó có chín đầu. Mọi người nói xem có lẽ nào chém nó xong một lần thì nó còn tám mạng giống mèo không?”
“Nghĩ nhiều rồi.” Chỉ Gian Lưu Sa cười nói: “Nếu có chín mạng thì còn đánh cái gì nữa. Chờ đánh xong thì đừng nói thành chính mà ngay cả bang hội cũng bị người ta đạp sập rồi.”
“Tôi nói mấy người này,” Ôn Tiễu tiếp lời: “Nhàn nhã vậy, không bằng tới đây giúp tụi tôi phá nhà còn hơn.”
“Không được.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp am hiểu chiến thuật này nhất lập tức lên tiếng phản đối: “Tình hình đâu giống a. Tụi tôi còn chưa quan sát xong mà, dù sao cũng là lần đầu tiên đúng không?”
“Sắp rồi, còn một phần tư thôi.” Triêu Như Thanh Ti đổ cả mồ hôi tay: “Truy Phong, bên anh đánh tới đâu rồi?”
“Sắp xong cái đồ đằng cuối cùng.” Truy Phong Trục Nguyệt đáp: “Tốc độ bọn họ chậm hơn chúng ta, quả nhiên là không thể bỏ qua sát thương của một dame cao a!”
“Thanh Ti chú ý một chút.” Mỗi câu của Khói Thuốc Cô Đơn dường như đều là nói với Triêu Như Thanh Ti: “Càng gần chiến thắng thì càng nguy hiểm.”
Miệng quạ đen là gì?
Miệng quạ đen chính là Khói Thuốc Cô Đơn vừa nói câu đó xong, trước mặt Triêu Như Thanh Ti liền ‘loạt xoạt’ xuất hiện ba kẻ ngồi rình trong góc nãy giờ vừa tìm thấy cơ hội ra tay.
[Trước mặt] Mùa Đông Khóc: Có cần giúp không?
Mùa Đông Khóc vừa đánh chữ xong thì lập tức ra tay, tung cho Cầm Đại Khảm Đao một chiêu đánh choáng. Ngay sau đó, Hùng Phong Vĩ Nghiệp liền phối hợp vọt lên thả một chiêu Đại Lực Kim Cang.
Tụ Hỏa Dẫn của Chỉ Gian Lưu Sa cũng nhắm ngay Cầm Đại Khảm Đao. Hai vú em hoàn toàn bị bỏ qua, ba người trực tiếp tập trung vào một mình Cầm Đại Khảm Đao.
Dù có bầu ngực em thêm máu nhưng dưới sự vây công của ba người cộng thêm một Boss, hắn sẽ còn bao nhiêu khả năng sống sót đây?
Đáp án là 0.
Cho dù Cửu Anh không phải Boss công kích mạnh nhưng chỉ còn mấy ngàn máu cũng chịu không nổi. Chẳng bao lâu, Cầm Đại Khảm Đao đã ngã gục, lúc chết còn mắng một câu trên YY.
[Trước mặt] Cầm Đại Khảm Đao: Mẹ nó giết sạch rồi!
[Trước mặt] Mùa Đông Khóc: Đừng giết bậy a, càng lau càng bẩn cũng không tốt.
[Trước mặt] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Há há há há há……
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Cười ngây ngô cái gì?
[Trước mặt] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Lại gặp mặt.
Người hắn ám chỉ tất nhiên chính là bầu ngực em: Triêu Như Thanh Ti và Thỏ Trắng Ác Quỷ.
[Trước mặt] Mùa Đông Khóc: Quả xứng danh lạt thủ tồi hoa!
Cùng với tiếng cười của tên Hùng Phong Vĩ Nghiệp không biết thương hương tiếc ngọc là gì, Thỏ Trắng Ác Quỷ đang kéo thù hận của Cửu Anh đã ngủm trước.
Triêu Như Thanh Ti vốn là người thông minh. Hiện tại Cửu Anh chỉ còn một chút máu, từ lúc trước khi bắt đầu đánh Cửu Anh thì cô cũng đã lường đến việc kéo quái chạy khỏi phạm vi rồi!
“Đừng để cô ta chạy!” Mùa Đông Không Lạnh vừa nói vừa định tung chiêu đánh choáng: “Mau giết chết!”
Nhưng kỹ năng khống chế của ba người đều còn đang trong thời gian hồi phục. Khi đám người Chỉ Gian Lưu Sa giết Cầm Đại Khảm Đao, Triêu Như Thanh Ti đã bỏ qua MT mà buff cho mình đầy máu trước.
Tôi không giành được thì các người cũng đừng hòng.
Nếu Cửu Anh bị kéo khỏi phạm vi, người mệt vẫn là phe Ôn Tiễu!
Mùa Đông Không Lạnh bắt đầu Kích Điện Triền khiến Triêu Như Thanh Ti liên tục giảm tốc. Chỉ Gian Lưu Sa và Hùng Phong Vĩ Nghiệp chạy theo sau cô phóng thích các loại kỹ năng, mà Đại Khảm Đao và Thỏ Trắng đã sống lại ở Tháp Phòng ngự. Tất cả hy vọng của bọn họ đều đặt vào một mình Triêu Như Thanh Ti, không chỉ Vùng Đất Của Thần không thôi mà còn là hy vọng của cả hai mươi bốn người đang có mặt trong bản đồ!
Triêu Như Thanh Ti vẫn không ngừng cắn thuốc hồi máu. Lúc này cô chỉ còn cách điểm giới hạn phạm vi một khoảng nhỏ, mà dây máu của cô cũng chỉ còn một chút!
“Ầm!” Vào đúng những giây cuối cùng, skill Bát Quái của Chỉ Gian Lưu Sa cuối cùng cũng phục hồi xong!
Đúng là nắng hạn gặp mưa rào!
Triêu Như Thanh Ti ngã xuống một cách uất ức vô cùng, phải tận mắt nhìn con Boss mình đánh chỉ còn một chút biến thành chiến lợi phẩm cho đối phương.
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Cảm ơn!
Ngay sau đó, Mùa Đông Không Lạnh và Hùng Phong Vĩ Nghiệp cũng nhanh chóng lên tọa kỵ chạy hướng doanh địa đối phương.
“Thứ này thả chỗ mình để phòng thủ hay thả đến chỗ họ để tấn công?” Chỉ Gian Lưu Sa không dám quyết định, sợ sẽ rơi vào trường hợp giống bên đối phương khi thả Phi Ưng ban nãy.
“Tấn công!” Chinh Chiến Công Tước quyết đoán.
Hiện tại hai bên đều đang đánh thành chính, xem ra nhất định là có thể đánh xong trước khi thời gian đấu liên server kết thúc, như vậy điểm sẽ không quan trọng nữa.
Cửu Anh chết vào tay Chỉ Gian Lưu Sa. Hiện tại điểm của bọn họ đang dẫn trước nhiều, nhưng về mặt phá kiến trúc thì lại kém một chút.
Nếu Chỉ Gian Lưu Sa thả nguyên thần Cửu Anh ở doanh địa mình để phòng thủ thì thứ nhất là phải vòng một đoạn đường mới về tới, tương đương với việc bọn họ mất đi một dame. Hơn nữa còn chưa tính đến hậu quả nếu phòng ngự của Cửu Anh không đủ cao. Chỉ cần tấn công nhanh thì vẫn đạt được hiệu quả!
Chỉ Gian Lưu Sa lập tức chạy đến doanh địa đối địch.
Mà bên Vùng Đất Của Thần lúc này thì lại đang diễn ra một trận khắc khẩu.
Dưới tình huống xuất hiện mâu thuẫn thì một trục trặc nhỏ cũng có thể trở thành mồi lửa.
Nhưng chuyện này cũng có thể tiến triển thành một trận tẩy trừ trong liên minh. Đối với bang chủ mà nói thì loại hết những người không đồng tâm đồng lòng ra khỏi bang cũng chưa hẳn đã là chuyện xấu. Ở đời phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân, Vùng Đất Của Thần xưng bá Ám Nguyệt Phục lâu vậy rồi, giờ chia rẽ tuy có phần đáng tiếc nhưng cũng là lẽ tất nhiên.
“Ông cũng lợi hại thật a. Lần tới lại giao thủ một trận xem nào. Không thắng được ông tôi thề không bỏ qua!” Mùa Đông Không Lạnh nói trên YY: “Tỏi, chừng nào có bang chiến, thành chiến nữa, tôi muốn chỉ huy!”
Mọi người vừa phá kiến trúc vừa nói chuyện phiếm với nhau một cách hài hòa, không chút nào giống những người đứng ở ba lập trường khác nhau.
“Đừng nha chị hai.” Chỉ Gian Lưu Sa triệu hồi nguyên thần Cửu Anh ở thành chính: “Tuần này mệt quá rồi, Lâm Uyên Các bên này để A Phong chỉ huy, tôi không lên.”
“A? Sao vậy?” Bão Nhiệt Đới không theo kịp thời đại, khó hiểu hỏi: “Sao ông không nói với tôi trước? Ông chỉ huy đi a, tôi ăn không tiêu Hoa đại thần với Lãnh nhị thần đâu.”
“Đậu, ai cho ông bắt chước kêu theo tôi?” Huyết Sắc Tịch Dương lập tức kháng nghị: “Hoa đại thần là hoa đại thần nhà tụi tôi. Lãnh nhị thần cũng là Lãnh nhị thần nhà tụi tôi!”
“Người anh em, đừng keo kiệt vậy a!” Bão Nhiệt Đới lập tức hùa theo tung hứng với Huyết Sắc Tịch Dương: “Mỹ nữ là tài nguyên chung của toàn vũ trụ mà, nữ hán tử cũng vậy! Ông nói muốn chỉ huy thì hai chúng ta tay nắm tay được rồi, không chơi với bọn họ.”
“Cũng đúng!” Huyết Sắc Tịch Dương cảm thấy có lý: “Vậy tuần này ông đừng lên chỉ huy, đến khi đó hai chúng ta cùng làm bình phong.”
“Ông dám làm bình phong!” Thông Hoa Đại Toán vừa nghe vậy liền bất mãn lên tiếng: “Củ Lạc, em trả Huyết Sắc Tịch Dương thành thật ngay thẳng lại cho anh mau!”
“Tôi chuyên gia nằm cũng trúng đạn……” Ôn Tiễu bất đắc dĩ.
“Aaa im lặng hết!” Mùa Đông Không Lạnh hùng hổ: “Chỉ Gian Lưu Sa, mau để tôi thắng một trận aaaaa!”
“Cho cái lí do trước đi.” Chỉ Gian Lưu Sa nghiêm túc.
Mùa Đông Không Lạnh đăm chiêu suy nghĩ. Này còn cần lí do gì a, cô cũng đâu có định nương tay đâu!
“À đúng rồi!” Chỉ Gian Lưu Sa nhồi thêm một câu: “Tôi nhớ lần trước chúng ta cá cược là cô thua a, tiền cược còn chưa đòi nha!”
~
Được rồi, tui công nhận vô sỉ được đến mức độ này cũng là một loại năng lực -_-.