Sát Thủ Vú Em

Chương 97: Chuẩn bị



Edit: Ring.

R: chương hường phấn hiếm thấy trong cả truyện, dù chỉ có nửa khúc sau.

Mùa Đông Không Lạnh hạ một quyết định rất giật gân. Để đám người Chỉ Gian Lưu Sa, Chinh Chiến Công Tước có đủ nhiệt tình đi lật ngã Chiến Ma, cô tuyên bố hôm Chiến Ma đầu hàng, cô liền cùng Chỉ Gian Lưu Sa cử hành một hôn lễ thế kỷ trong game.

Ôn Tiễu giơ hai tay hai chân đồng ý, nguyên nhân là đi tham dự hôn lễ sẽ được thưởng rất nhiều kinh nghiệm và tiền lì xì.

Mùa Đông Không Lạnh thiếu chút nữa tung một chưởng đánh bay Ôn Tiễu. Có điều Chỉ Gian Lưu Sa lại rất hưng phấn.

Nhưng chuyện này cũng không phải ngày một ngày ngày hai là có thể xong. Giết một bang, không phải là giết một người ngoài đời thật. Cũng giống như kẻ khiến người ta khó chịu như Thủy Lăng Yên vậy, mọi người cũng không làm cách nào ép cô ta rời khỏi server được. Con người nếu không quan tâm mặt mũi, lại thêm cách máy tính và mạng nữa thì quả thật chính là thân bọc giáp sắt, bách độc bất xâm.

Liên minh Quân Lâm nhất trí: nếu ở dã ngoại gặp phải liên minh Lâm Uyên Các hoặc người thuộc Chiến Ma đang một mình làm nhiệm vụ thì lập tức giết không tha; còn nếu nhìn thấy hai phe đó đang đánh nhau, vậy cứ ngồi một bên xem náo nhiệt. Nếu Quân Lâm chen vào thì chẳng khác nào đang cho Chiến Ma và Lâm Uyên Các cơ hội để làm hòa.

Chuyện nhà phe địch, bọn họ không thể nhúng tay can thiệp, nhưng đứng bên cạnh đẩy một phen thì vẫn vô tư.

Ví dụ như bình thường Ôn Tiễu thấy người của Lâm Uyên Các đang làm nhiệm vụ cùng liên minh ở dã ngoại, cô sẽ không chút do dự mở acc nhỏ pm Thiển Sắc Lưu Ly thế này: “Thiển Sắc Lưu Ly đó phải không? Mau đến giết người Lâm Uyên Các đi! Tôi thấy có mấy người ở Nam Tinh Thôn kìa! Ông biết không, bọn họ thật sự rất quá đáng. Tôi cảm thấy ông chính trực như vậy đúng là người đàn ông đỉnh thiên lập địa. Tôi kính nể nhất là kiểu người không biết sợ như ông đó!”

Gõ phím xong, Ôn Tiễu sẽ tự ghê tởm vì những gì mình vừa nói một chút, sau đó sẽ mở acc Hoa Sinh Mê lên, nấp trong góc xem Thiển Sắc Lưu Ly bay đến giết người Lâm Uyên Các nhanh như gió lốc.

Đều nói đao kiếm không có mắt. Những lúc thế này, mọi người trong liên minh đang làm nhiệm vụ cùng Lâm Uyên Các cũng không tránh khỏi tai ương.

Ngoại trừ Ôn Tiễu, đám người Mùa Đông Không Lạnh cũng làm vậy. Thậm chí ngay cả Chỉ Gian Lưu Sa cũng sẽ lén mở acc nhỏ để lộ hành tung của mình cho Thiển Sắc Lưu Ly biết.

Không phải hắn thấy Chỉ Gian Lưu Sa chướng mắt sao? Chỉ Gian Lưu Sa cứ xuất hiện trước mặt hắn liên tục đấy, có gan thì đến đánh đi!

Dần dần, trong liên minh Lâm Uyên Các than thở vang trời. Mọi người đều trách Chiến Ma không nhớ tình cũ.

Nếu người của Chiến Ma giết người bên liên minh Quân Lâm thì Lâm Uyên Các thấy sẽ lập tức đến giúp đỡ. Nhưng khi bọn họ giết người của Lâm Uyên Các, địa vị của họ trong lòng những người chơi trong liên minh dần tuột về con số 0.

Thiên Sắc Lưu Ly cũng không ngốc. Như AK47 đã nói, điểm chí mạng của hắn chính là quá muốn làm lão đại.

Lão đại không phải muốn làm là có thể làm được.

Tất cả đều giống như Chinh Chiến Công Tước dự đoán. Khi Chiến Ma mới tách ra từ liên minh Lâm Uyên Các, có một đám người bên Lâm Uyên Các và một đám thuộc Quân Lâm lập tức ào ào gia nhập, tạo nên sự huy hoàng nhất thời cho Chiến Ma. Nhưng tiệc vui chóng tàn, một tháng trôi qua, dưới sức ép từ cả hai phía, cộng thêm không thể tìm được đồng minh, bọn họ dần phải cô độc chống địch. Mà mấy bang thuộc liên minh cũ Thiển Sắc Lưu Ly nghĩ sẽ gia nhập lại chẳng thấy tăm hơi, bởi vì hắn đã quá coi thường sức ảnh hưởng của Chỉ Gian Lưu Sa.

Dù sao thì đây cũng chỉ là một trò chơi thôi.

Không có ai sẽ thất hồn lạc phách vì ai, cũng không có ai sẽ phấn đấu quên mình vì ai.

Khi bang Chiến Ma giải tán thì đã sắp đến Tết, lúc này Ôn Tiễu cũng đã về nhà.

Chỉ còn một học kỳ nữa là tốt nghiệp, nhưng mà trong đó có nửa học kỳ cô cần phải làm luận văn tốt nghiệp, cần phải thực tập. Có lẽ một thời gian nữa, cô sẽ không thể chơi game thường xuyên như bây giờ được.

Trước và sau Tết, mọi người luôn rất bận rộn, nhưng đối với Ôn Tiễu mà nói, hết năm hết Tết cũng chỉ như hết ngày mà thôi.

Trong game tất nhiên cũng có rất nhiều hoạt động mừng năm mới. Trong suốt kỳ nghỉ, cô vẫn bận rộn như thường, vẫn online đều đặn.

Hoàn thành được mục tiêu, Mùa Đông Không Lạnh và Chỉ Gian Lưu Sa lập tức cử hành hôn lễ. Đối với đại gia như Chỉ Gian Lưu Sa mà nói, tiền lì xì trong hôn lễ không là vấn đề, nhưng mà MC thì có.

Bỏ tiền mời MC là rất bình thường, có điều Mùa Đông Không Lạnh lại nghĩ MC mời đến sao tốt bằng bạn mình, cho nên Ôn Tiễu đành phải tự đề cử mình lên làm MC!

Chỉ có chuyện cô không muốn làm, không có chuyện cô không làm được!

Khi Mùa Đông Không Lạnh hỏi Ôn Tiễu vì sao không tổ chức hôn lễ với Chinh Chiến Công Tước trong game, cô chỉ trả lời hai chữ: “Khiêm tốn.”

Thật ra cô không cần phải khiêm tốn. Đại thần có khiêm tốn đến đâu đi nữa thì vẫn chói mắt. Làm bạn nữ đứng bên cạnh đại thần, cô thật sự khiêm tốn không nổi.

Ôn Tiễu đến chỗ NPC quản lý bưu kiện nhận thiệp cưới. Địa điểm tổ chức hôn lễ là ở Long Phượng Điện Phủ.

Hôn lễ cử hành vào buổi tối, cho nên Ôn Tiễu có rất nhiều thời gian chuẩn bị.

Cô và Chinh Chiến Công Tước nói chuyện phiếm trong một phòng YY nhỏ, bàn chuyện hôn lễ tối nay. Đột nhiên, Ôn Tiễu nghĩ đến thư ký Ngư đã lâu không gặp.

“Ngư sắp kết hôn đúng không” Ôn Tiễu hỏi: “Ngày mấy?”

“Đầu tháng giêng. Bây giờ đại khái chắc đang bận bù đầu.” Chinh Chiến Công Tước trả lời.

“Vậy không phải anh cần chuẩn bị tốt tiền lì xì chạy qua dự sao?” Ôn Tiễu cười nói: “Đến đó nhớ chụp hình lại nha.”

“Nếu không em cũng đi luôn đi?” Vừa nói ra miệng, anh đột nhiên nhớ đến Ôn Tiễu đang ở nhà. Tuy bình thường cô không nhắc đến tình hình trong nhà mình nhưng tổng thể mà nói hẳn là xem như gái ngoan, nếu không tính chơi game. Như vậy, nếu Tết mà muốn đi đâu, nhất định là phải được cha mẹ đồng ý. Nhưng mà có cha mẹ nào lại đồng ý cho con gái mình đi tham gia hôn lễ của bạn trên mạng chứ? Chuyện này không thể cưỡng cầu, Chinh Chiến Công Tước cũng chỉ thuận miệng nhắc đến rồi thôi.

“Nếu em muốn thì chúng ta cũng có thể làm một cái.” Chinh Chiến Công Tước nghe bên Ôn Tiễu liên tục truyền đến tiếng gõ phím thì liền biết cô bây giờ cũng đang bận. Game rất nhàm chán, không phải cần loại chuyện càng nhàm chán hơn như thế này để giết thời gian sao?

Ôn Tiễu nghe vậy thì dừng tay một chút: “Hôn lễ sao? Thôi đi, em không làm đâu.”

Không hiểu sao anh đột nhiên cảm thấy có chút mất mát.

Chinh Chiến Công Tước đứng dưới Đại Thụ Tân Niên, lặng thật lâu trước hoạt động trả lời câu hỏi năm mới.

Nhưng chỉ lát sau, Ôn Tiễu lại nhận được bưu kiện, mở ra thấy là thiệp chúc mừng năm mới Chinh Chiến Công Tước gửi đến.

Gửi thiệp chúc mừng năm mới là có kinh nghiệm. Mỗi người chỉ có thể gửi mười cái một ngày. Ôn Tiễu bị kích động, cũng chạy đến dưới táng cây click chọn NPC rồi gửi lại.

Nhưng cô lại thấy nhân vật Chinh Chiến Công Tước vẫn đứng im không nhúc nhích bên cạnh NPC trả lời câu hỏi.

“Anh đang làm gì vậy?” Ôn Tiễu hỏi.

“Trả lời câu hỏi a. Ba mươi câu, đều có kinh nghiệm.” Chinh Chiến Công Tước đáp.

Ôn Tiễu đương nhiên cũng biết hoạt động này. Nhưng mà câu hỏi NPC hệ thống cho có thể khó đến độ nào? Cô không cần suy nghĩ đã có thể làm xong trong vòng năm phút đồng hồ. Cho dù không biết đi nữa thì trên đời này vẫn còn một thứ công cụ tìm kiếm gọi là Baidu mà.

Nhưng mà tính ra Chinh Chiến Công Tước đứng ở chỗ này cũng có ít nhất hai mươi phút rồi. Từ khi cô còn ở trong bang cho đến khi chạy tới gốc Tân Niên Thụ trong Tây Ninh Thành này, anh vẫn không hề nhúc nhích.

Trên YY cũng không hề nghe thấy tiếng anh gõ phím hay click chuột, chẳng lẽ là đang ngẩn người?

“Không phải là… anh đang bí ở câu nào đó chứ?” Ôn Tiễu chưa bao giờ hoài nghi IQ của anh, nhưng mà lần này không nghi không được.

Bạn nói xem NPC ông già thì có gì đẹp? Cũng không phải thần tượng showbiz gì, vậy ít nhất còn có thể làm cảnh.

“Không có.” Chinh Chiến Công Tước trả lời rất tùy ý: “Anh có làm, cố ý đáp sai.”

Ôn Tiễu câm nín, còn có vụ cố ý đáp sai nữa sao?

“Xạo.” Cô cười nói: “Không biết thì Baidu a, dù sao cũng không có hạn chế thời gian. Chỉ là hoạt động tặng kinh nghiệm thôi.”

“Hừm? Anh biết đáp án a.” Chinh Chiến Công Tước lại nhấn mạnh: “Nhưng nhìn đáp án đúng thấy chướng mắt, anh cứ thích cái đáp án sai của anh thôi.”

Trên đời này còn có loại câu hỏi thần kỳ vậy sao?

Ôn Tiễu tự trả lời những câu hỏi của mình, nhìn thanh kinh nghiệm từ từ dâng lên.

Đáp xong ba mươi câu hỏi, cô vẫn không thấy có câu nào đáng giá để mình phải dừng lại mà cố ý đáp sai. Điều này khiến cô càng thêm tò mò.

“Chụp màn hình gửi qua em xem xem.” Ôn Tiễu nói.

“Không!” Chinh Chiến Công Tước quả tuyết từ chối.

“Em chuẩn bị xắn tay áo bem anh một trận, xem anh có chịu gửi hay không!” Ôn Tiễu vờ giận dữ.

“Em không thể dịu dàng năn nỉ anh cho em xem được sao?” Chinh Chiến Công Tước trêu.

Ôn Tiễu yên lặng lau mồ hôi: “Vậy vẫn còn là Ôn Tiễu khí phách ư?”

Chỉ lát sau, Chinh Chiến Công Tước đã gửi ảnh chụp màn hình đến.

Câu hỏi: “Trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành”. Những lời này là chỉ ai?

Trường Hận Ca gì đó, Ôn Tiễu nhớ mình đã thuộc nằm lòng từ hồi tiểu học rồi. Câu này mà không biết được sao?

Lại nhìn xuống đáp án của Công Tước: Lí Long Cơ và Dương Ngọc Hoàn. Đúng rồi mà!

“Anh… mới rồi không phải điền cái này đúng không?” Ôn Tiễu ôm trán hỏi.

Chinh Chiến Công Tước bên kia nhẹ giọng cười cười: “Ừ.”

“Này!” Ôn Tiễu giận: “Không giỡn vậy nha!”

“Anh gửi cho em đáp án của anh, đừng tức giận.” Tiếng gõ phím liên tục vang lên từ phía Chinh Chiến Công Tước, hẳn là anh đang đổi câu trả lời.

Ôn Tiễu thầm nghĩ, không lẽ mình là cái loại hở một chút là tức giận vậy sao?

Đợi đến khi bức ảnh chụp màn hình thứ hai được gửi đến, Ôn Tiễu chỉ thiếu mỗi việc đi tìm thuốc nhỏ mắt.

Ở khung đáp án là tám chữ rõ ràng:Chinh Chiến Công Tước và Hoa Sinh Mê.

Cô chưa bao giờ nghĩ người thành thục như Chinh Chiến Công Tước ngẫu nhiên cũng sẽ lãng mạn một lần như vậy.

Đây là hai acc của server 8, có lẽ chỉ đơn thuần là hai tài khoản game mà thôi. Tuy không có hứa hẹn một đời một kiếp một đôi nhưng những điều đó cũng đã đủ rồi.

Từ mic Ôn Tiễu vẫn im lặng không có động tĩnh.

“Giận à?” Chinh Chiến Công Tước hỏi.

“Đại nhân lòng dạ rộng tựa biển lớn như em sao lại giận chứ?” Ôn Tiễu vừa trả lời vừa chỉnh sửa lại ảnh một chút. Đợi đến khi cô gửi trở lại cho Chinh Chiến Công Tước, ba chữ Hoa Sinh Mê đã biến thành Ôn Tiễu.

Chinh Chiến Công Tước nhìn hình, đột nhiên cười ra tiếng.

“A Tiễu.”

Ôn Tiễu đột nhiên thấy giật mình. Chắc là vì bình thường nghe Lạc hay Củ Lạc quen rồi nên anh vừa gọi như vậy, cô thật sự thấy không quen.

“Qua năm có một công trình mới, sẽ rất bận rộn.”

Ôn Tiễu tựa lưng vào ghế, cảm thấy có phần phiền muộn. Cô biết đó là ý gì, nhưng bản thân cô cũng sẽ rất bận.

“Không có gì đâu, qua năm rồi tính.” Ôn Tiễu trả lời: “Công việc quan trọng hơn. Em cũng không biết khi nào mình sẽ bận nữa. Aiz, em vẫn nên đi chuẩn bị cho hôn lễ tối nay thôi. À quên, Chỉ Gian Lưu Sa phát bao nhiêu thiệp mời?”

Chinh Chiến Công Tước nhẩm tính: “Liên minh Lâm Uyên Các có mấy trăm người, cộng thêm các bang trung lập có quan hệ tốt với liên minh và Quân Lâm chúng ta nữa? Nhất định sẽ rất đông đúc.”

“Nếu đã vậy, em đây nếu không chơi ổng một chút thì thật sự là quá có lỗi với Lãnh Nữu rồi.” Ôn Tiễu nói.

“Mang anh theo.” Chinh Chiến Công Tước cười nhẹ.

~

Từ đầu truyện tới giờ, chưa biết tên bạn Công Tước ha.

Yên tâm, chừng nào bản lộ tên là biết hết truyện ròi đó =))).

11 chapters to go.

Câu hỏi muôn thuở: Hoàn rồi mần cái gì nữa đây?

Tui thấy lần nào tui cũng hỏi mà hông lần nào có câu trả lời.

Có thể tiếp thêm một bộ ngắn ngắn, nhẹ nhàng, tưng tửng như này hoặc là trinh thám. Trinh thám pháp y, biến thái, kinh dị, tâm lý gì cũng chấp hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.