Mình đã hiện thân ở trong hôn lễ, tên Kim Trạch Thiên Lục này còn bá đạo kiêu ngạo không nể tình như vậy sao?
Phần lớn các vị khách liên tục lui về phía sau. Kim Trạch Thiên Lục này phóng ra sát khí khiến bọn họ cảm giác rất khó chịu. Dường như có thứ gì đó lạnh như băng phủ lên trên da thịt của bọn họ.
- Đây là...
Càn Kình quan sát thân thể Kim Trạch Thiên Lục:
- Thánh khí chính là thánh khí, phương thức đi đường tắt như vậy...
Càn Kình cười lạnh vài tiếng. Trang bị như vậy mặc trên người, đều có tác dụng phụ rất lớn. Mặc liền nhiều thứ như vậy, tạo thành một cái lồng ở trên người, cho dù là loại vong linh không sợ đau đớn, cũng không có khả năng chịu được bao lâu.
Sắc mặt mọi người vây xem đều có biến hóa rất lớn. Bộ trang phục này tản ra một tia thánh khí. Từ lúc nào Kim Trạch Thiên Lục có nhiều thánh khí như vậy?
Chân mày Lý Phách nhíu chặt lại với nhau.
Nếu... nếu để bộ trang bị này cho Lý gia, như vậy Lý gia nhất thời có thể sinh ra một cường nhân vô địch cường đại! Kim Trạch Thiên Lục rốt cuộc lấy được số trang bị này từ chỗ nào?
- Kim Trạch Thiên Lục...
Giọng nói của Lý Phách chậm rãi vang lên, trong đó tràn ngập lực uy hiếp không vui.
- Lý lão gia chủ.
Kim Trạch Thiên Lục ỷ vào thân cao, mắt từ trên cao nhìn xuống thân thể Lý Phách. Bộ trang phục này cho hắn lực lượng và lòng tin vô hạn:
- Ngài cũng ở đây sao? Vậy mời ngài làm chứng. Ta nghĩ ngài cũng sẽ không ngang nhiên vi phạm pháp luật hoàng triều Chân Sách ta chứ? Nếu Càn Kình đã tiếp nhận thư khiêu chiến của ta...
- Ngươi muốn đánh đúng không?
Phần Đồ Cuồng Ca chậm rãi từ trong đám người đi ra. Đấu Hồn một thể hai thánh trực tiếp từ trong cơ thể phóng ra, khiến lông mày Lý Phách cũng không nhịn được liên tục co giật.
Đây là? Một thể hai thánh?
Lý Phách quan sát Phần Đồ Lãng đang ở sau lưng Phần Đồ Cuồng Ca, khóe mắt lại một lần nữa liên tục co giật. Từ lúc nào, thế gia Phần Đồ lại xuất hiện quái thai như vậy? Tuổi như vậy đã nhập thánh, cho dù là chiến sĩ huyết mạch, người này cũng có thể tính là thiên tài!
Một thể hai thánh! Gia tộc chiến sĩ huyết mạch cũng không có quái thai như vậy! Lý Phách một lần nữa đưa mắt quan sát trên người Phần Đồ Cuồng Ca. Tuy rằng thực lực của chiến sĩ bình thường và chiến sĩ huyết mạch sau khi nhập thánh có chênh lệch rất lớn, nhưng một thể hai thánh thật sự rất khó nói!
Không ngờ... Thực sự không ngờ!
Lý Phách liên tục lắc đầu.
Không ngờ trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, chiến sĩ bình thường lại không chỉ là tia chớp thoáng qua. Lúc này đây mặc dù không cách nào ngăn chặn hết sự sắc bén của chiến sĩ huyết mạch chung cực, nhưng tia sáng kia nhất định sẽ đâm vào tròng mắt người ta.
- Kim Trạch Thiên Lục, hôm nay là ngày Càn Kình kết hôn không thích hợp để giết người. Cho nên...
Hai cánh tay Phần Đồ Cuồng Ca hoàn toàn mở rộng về phía hai phía. Đấu khí Đại Chân Kim quấn toàn thân, trong nháy mắt thân thể kim loại hóa đến tiêu chuẩn Hồn Binh. Đấu khí Đại Chân Kim Đấu Hồn cực lớn và Phần Đồ Cuồng Khiếu Đấu Hồn đứng sóng vai, giống như hai vị thiên thần hộ pháp mắt nhìn xuống Kim Trạch Thiên Lục, mắt nhìn xuống mặt đất mênh mông.
- Ngươi muốn đánh với ta? Được!
Kim Trạch Thiên Lục rống to một tiếng:
- Ngày hôm nay ta phế ngươi trước! Sau đó sẽ tiếp tục hoàn thành cuộc đối chiến thực lực với Càn Kình...
Chẳng biết từ lúc nào trong tay Đoạn Phong Bất Nhị chợt xuất hiện một trường thương, thánh khí!
Thánh khí!
Trong phút chốc, ánh mắt mọi người bị trường thương trong tay Đoạn Phong Bất Nhị thu hút. Kim Trạch Thiên Lục chỉ lạnh lùng cười:
- Chẳng qua chỉ là một con rắn phế chưa nhập thánh, cho dù nắm giữ thánh khí, thì tính là gì?
- Ngươi nói ta chưa nhập thánh sao?
Đoạn Phong Bất Nhị liên tục chuyển động trường thương ở trong lòng bàn tay:
- Đối với Đoạn Phong Bất Nhị ta mà nói, nhập thánh chẳng qua là chuyện vài phút. Lẽ nào trường thương này còn chưa đủ tư cách giúp ta nhập thánh sao?
Khóe miệng Lý Phách co giật mạnh vài cái. Dựa vào những kinh nghiệm từng trải và kinh ngạc trong bao nhiêu năm qua, hắn có thể trong nháy mắt đoán được lời Đoạn Phong Bất Nhị vừa nói tuyệt đối không phải là những lời hù dọa người khác, mà hắn thật sự dám cầm một thánh khí để tiến hành nhập thánh.
Tiêu hao một thánh khí để nhập thánh sao?
Lý Phách đưa mắt nhìn về phía Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ trn người, trong lòng không thể không cảm thấy bội phục. Xà Hoàng này đúng là cái gì cũng dám làm! Trực tiếp đưa cho hậu bối một thanh thánh khí, để sử dụng nhập thánh sao? Lẽ nào gia tộc rắn chín đầu lại có thu hoạch mới về thánh khí? Điều đó không có khả năng? Cho dù có, có thể có được mấy cái?
Bàn Hoành Cơ quay đầu bất đắc dĩ cười khổ nhún vai đáp lại ánh mắt nghi ngờ của Lý Phách.
Tuy rằng mình chuyện gì cũng dám làm, nhưng để vãn bối Đấu Hồn đỉnh phong cầm thánh khí nhập thánh, chuyện xa xỉ như vậy, mình thật đúng là không làm được! Hiện tại người dám làm như vậy sợ rằng thật sự chỉ có đám người tuổi trẻ Càn Kình này.
Từ khi bọn họ xuất đạo tới nay qua hành vi có thể phân tích ra được, lại là chuyện nguy hiểm. Bọn họ chỉ cần muốn làm, thật sự dám đi làm. Đi Càn gia, giết Ám Bộ, thâm nhập Ma tộc, liên tục nhiều lần thâm nhập vào biển cát cổ hoang...
Bất kỳ một chuyện nào cũng đại biểu cho một sự can đảm khá lớn. Bọn họ lại đều làm tất cả những việc này. Đó không phải là can đảm bọn họ khá lớn, mà là sợ rằng không có chuyện gì bọn họ không dám làm!
Đúng! Không sai!
Tay Bàn Hoành Cơ chống lên cằm.
Cho dù đám người kia là trực tiếp tuyên bố loại chuyện như mỗi người muốn kết hôn với một lão bà Ma tộc, bọn họ cũng dám làm được.
- Đoạn Phong Bất Nhị, ngươi đứng qua một bên nghỉ ngơi đi!
Phần Đồ Cuồng Ca bình thường trầm mặc, trong giọng nói lần đầu tiên lộ ra sự kiên quyết nói không nên lời:
- Ngày hôm nay, để Phần Đồ Cuồng Ca ta có cơ hội đánh một trận danh chấn ba tộc Nhân Ma Man. Ngươi đừng đi ra quấy rầy ta.
- Được...
Đoạn Phong Bất Nhị thu thánh khí lại, nghênh ngang đi về phía Càn Kình:
- Chiến hữu, không phải ta không muốn đánh. Là do ngày hôm nay biểu hiện của tên hũ nút Cuồng Ca này quá mạnh mẽ. Ta không chịu được.
- Đánh từng người một như vậy, thật sự quá phiền toái!
Kim Trạch Thiên Lục chỉ tay vào hai người Càn Kình và Phần Đồ Cuồng Ca nói:
- Nếu không, dứt khoát đi! Hai người các ngươi cùng tiến lên!
Cùng tiến lên?
Càn Kình nghe thấy hắn nói như thế nhất thời nở nụ cười. Lời nói này quen thuộc tới mức nào! Lời này, thường ngày đều là do một trong đám người mình nói, không nghĩ tới còn có người dám nói với mình như vậy.
- Ngươi xác định để chúng ta cùng tiến lên sao?
Lời nói của Càn Kính rất bình tĩnh. Hắn đưa tay chỉ về phía Đoạn Phong Bất Nhị, Mộc Nột Chân Sách còn có Thiết Khắc và Phần Đồ Cuồng Ca:
- Ta sử dụng thánh khí của các ngươi.
Da đầu Lý Phách nhất thời cảm thấy tê dại một hồi.
Có ý tứ gì? Những tiểu tử này trong tay mỗi người đều có một thánh khí sao?