Sất Trá Phong Vân

Chương 1082: Khiêu chiến Càn Chiến Huyền (2)



Lúc trước, khi Càn Kình chưa nhập thánh, một khối ba hồn trở thành người đứng đầu dưới nhập thánh. Hắn không chỉ có thể vô địch hoàn toàn quét ngang cùng cảnh giới, thậm chí còn tự tay giết chết một cường giả nhập thánh. Đây là chuyện chưa bao giờ xuất hiện trong lịch sử tất cả chiến sĩ, ma vũ sĩ và dũng sĩ của ba tộc Nhân Ma Man.

Người như vậy tuy rằng vừa tiến vào Chân Thánh, dù sao có ba Đấu Hồn cấp Chân Thánh, một thể ba thánh đối chiến với cường giả cấp Chân Thánh nổi tiếng nhiều năm như Càn Chiến Huyền, cơ hội thủ thắng, thật sự một chút cũng không có sao?

Có cơ hội? Không có cơ hội?

Hai mươi vạn người ngồi xem, gần như không có mấy người dám cho ra đáp án chính xác.

Uy danh của Càn Chiến Huyền đã sớm chấn động ba tộc Nhân Ma Man nhiều năm. Trên lý thuyết hắn căn bản không có khả năng chiến bại.

Nhưng đối thủ của hắn là Càn Kình! Càn Kình! Một chiến sĩ trẻ tuổi nhiều lần sáng tạo kỳ tích!

Một chiến sĩ trẻ tuổi có can đảm kéo cái ghế vương tọa kim loại, tùy tiện đặt ở trên lôi đài như vậy, quay về phía tất cả các chiến sĩ tham gia cuộc tranh tài Tân Nhân Vương hô lên:

- Ta ngồi ở trên vương tọa, đợi các ngươi tới khiêu chiến.

Chỉ mới đánh một trận, khí thế của Càn Kình đã tăng lên không biết gấp bao nhiêu lần. Đối mặt với khí tức do Càn Chiến Huyền mới thả ra, hắn không có chút dấu hiệu hạ phong nào.

Thời nay, có một chiến sĩ trẻ tuổi nào khi đối mặt với Càn Chiến Huyền mà không cảm thấy rụt rè? Mặc dù không rụt rè, nhưng có ai có thể đối đầu với khí tức bá đạo này?

Khí tức bá đạo chống lại khí tức sắc bén quyết tiến không lùi. Hai đại khí tức nhanh chóng va chạm vào nhau, phát ra tiếng động gần như vật thể thực chất va chạm. Không khí xung quanh liên tiếp phát ra âm thanh. Những người đứng trương đối gần lôi đài, nhất thời cảm giác được khí lưu cường đại này đập vào mặt.

- Ngươi nói xem, Càn Chiến Huyền này có thể học theo Càn Kình hay không? Hắn có thể cũng đặt cái ghế ở dưới mông, nói với Càn Kình một câu nói, có thể khiến cho ta rời khỏi ghế coi như ngươi thắng được hay không?

Đoạn Phong Bất Nhị thúc nhẹ cánh tay vào Mộc Nột Chân Sách đang ở bên cạnh, giọng nói lại cố ý tăng cao, trực tiếp truyền đến trong ma pháp khuếch đại âm thanh của các ma pháp sư, khiến hai mươi vạn khán giả đều nghe được đặc biệt rõ ràng.

Trong lòng hai mươi mấy vạn khán giả gần như đồng thời dâng lên một sự kích động, muốn nhìn thấy lão gia chủ hoàn trả lại một phần nguyên dạng nỗi sỉ nhục mà Càn Kình đã dành cho con cháu Càn gia.

Mắt Càn Chiến Huyền liếc nhanh về phía Đoạn Phong Bất Nhị, nặng nề hừ một tiếng.

Mang cái ghế tới?

Tuy rằng Càn Kình trẻ tuổi, nhưng là cường giả cấp Chân Thánh, hơn nữa còn là trạng thái một thể ba thánh. Lấy một cái ghế ra, nói những lời như vậy, không phải là sỉ nhục Càn Kình, mà rất có thể sẽ bị Càn Kình sỉ nhã cho xấu mặt.

Hôm nay Càn Kình đã không phải là Càn Kình ở ngoài tái ngoại lúc trước, có thể bị một đầu ngón tay đâm chết. Chí ít sự chênh lệch cấp bậc giữa hai bên đã hoàn toàn biến mất. Có khác nhau là kinh nghiệm và lĩnh ngộ cảnh giới Chân Thánh mà thôi.

Cho dù là Đại Ma Vương có chiến lực đệ nhất thời nay, đối mặt với Càn Kình hiện tại cũng không dám nói những lời như, ta ngồi ở trên ghế đánh với ngươi, khiến ta đứng lên hoặc làm cái ghế bể nát xem như ngươi thắng.

Càn Kình đã một lần hành động chứng tỏ thực lực bản thân hiện nay đã đạt tới đỉnh phong.

- Xà Hoàng, ngươi nói lần này Càn Chiến Huyền mất bao lâu mới có thể đánh bại Càn Kình?

Bảo Long Chân Sách rất tò mò nhìn Bàn Hoành Cơ:

- Mười giây? Hai mươi giây? Hay ba mươi giây?

- Cái này...

Bàn Hoành Cơ nhíu mày nhìn chằm chằm vào lôi đài:

- Bệ hạ, đây là lần đầu tiên ta không cách nào phán đoán được kết của cuộc chiến thế nào. Có lẽ Càn Chiến Huyền có thể trong nháy mắt đánh bại Càn Kình. Cũng có thể hai người thật sự đánh tròn một phút.

- Có thể đánh tròn một phút sao?

Vẻ mặt Bảo Long Chân Sách đầy chấn động nhìn Bàn Hoành Cơ:

- Ngươi nói, hai người bọn họ có thể sẽ đánh tròn thời gian luận bàn một phút theo quy định sao?

Bàn Hoành Cơ thở dài một hơi.

Càn Kình cũng được, Càn Chiến Huyền cũng được, hai người đó đều không phải là người bình thường. Bọn họ đều là nam nhân đã từng sáng tạo ra đặc biệt rất nhiều kỳ tích. Hai nam nhân sáng tạo ra kỳ tích gặp nhau, thì sẽ như thế nào?

Trận mở màn cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, cường giả của hai thế hệ giao đấu có hạn chế về mặt thời gian. Một phút, nói có vẻ đặc biệt ngắn, nhưng đánh hết một phút cũng có thể học tập được rất nhiều điều.

Từ trước cho tới bây giờ, trận bàn luận giữa hai cường giả của hai thế hệ tại cuộc tranh tài Tân Nhân Vương đều sẽ đánh đủ một phút. Cường giả thế hệ trước sẽ chỉ điểm và hướng dẫn đối với chiến sĩ thế hệ mới.

Hôm nay, trận khen thưởng cho trấn đấu mở màn của cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, tất cả mọi người biết Càn Chiến Huyền sẽ không khách khí đánh Càn Kình một phút. Tất nhiên hắn muốn càng nhanh kết thúc cuộc chiến đấu càng tốt. Nếu như có thể trong một giây đánh ngã Càn Kình, điều này giúp Càn gia lấy lại đủ mặt mũi.

Các gia chủ đại gia tộc, đều hiếu kỳ trợn to mắt nhìn hai người trên lôi đài, đưa ra các loại phân tích suy đoán. Thỉnh thoảng bọn họ còn có thể trao đổi một chút ý kiến của mình với nhau, tính toán Càn Kình rốt cuộc có thể chống đỡ mấy lần công kích của Càn Chiến Huyền? Hắn sẽ bị đánh bại trong thời gian bao lâu? Mình đi tới đánh Càn Kình, lại cần phải mất thời gian bao lâu mới có thể đánh thắng Càn Kình.

Càng bàn luận, các gia chủ đại gia tộc càng phát hiện, chuyện này thật sự phải lên lôi đài có khả năng biết được, cần thời gian bao lâu mới có thể đánh bại Càn Kình.

- Hai bên, còn có lời nói gì cần trao đổi hay không?

Bảo Long Chân Sách chậm rãi đứng dậy đưa ra câu hỏi. Đối chiến như vậy, cũng chỉ có hoàng đế bệ hạ hiện nay mới có tư cách đến đây làm trọng tài.

Càn Chiến Huyền khẽ lắc đầu không lên tiếng. Trên nét mặt hắn vẫn duy trì sự bá đạo của gia chủ huyết mạch Tinh Linh Vương. Cuộc chiến đấu còn chưa thật sự bắt đầu, khí tức bá đạo này đã tràn ngập toàn bộ đấu kỹ trường.

Càn Kình yên tĩnh ngẩng đầu lên một chút, tầm mắt nhìn về phía khan đài trên lôi đài của đấu kỹ trường. Ánh mắt hắn chậm rãi di chuyển ở phía trên khán đài.

Cuối cùng... ánh mắt Càn Kình nhìn chằm chằm vào một chỗ trên khán đài!

Hai người Quân Vô Đạo và Càn Niệm Thành ngồi hai bên, vị trí ghế ngồi ở giữa bọn họ là một lão nhân tóc bạc, cuộc sống tang thương khắc trên mặt hắn, tạo thành những vết nhăn giống như vỏ cây khô.

Càn Thành!

Phụ thân!

Càn Kình nhìn chằm chằm vào khán đài.

Ngày hôm nay một trận chiến này không phải chỉ đánh vì mình, mà còn vì phụ thân! Áp lực cuộc sống đã tiêu hao phần lớn sinh lực của phụ thân. Điều nhi tử có thể làm chính là cố gắng thỏa mãn yêu cầu của phụ thân, khiến phụ thân có một cuộc sống vui vẻ hài lòng lúc tuổi già.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.