Thân thể gần như không có mấy cái xương là lành lặn. Ngay cả ánh sáng thánh khí trên người cũng thu liễm. Hình như vừa nãy hắn bị đánh tơi bời, khiến thánh khí đều bị khủng hoảng.
- Trời ơi...
Y Toa Tái Nhĩ liên tục nuốt nước bọt:
- Đây... Chính là thực lực của lão đại Càn Kình sao? Cường đại cũng có phần hơi quá? Bỉ Đắc Lợi Đặc chỉ còn một bước là tiến vào cảnh giới Chân Thánh!
Đoạn Phong Bất Nhị trừng mắt với Y Toa Tái Nhĩ:
- Tiểu tử, nếu như ngươi là Bỉ Mông Bỉ Đắc Lợi Đặc này, nên cảm giác thế nào là đủ. Vừa rồi, khi Càn Kình ra tay rõ ràng đã thu bớt lực đạo. Nếu không một quyền kia không chỉ đánh người ta trọng thương hôn mê, muốn lấy đi cái mạng nhỏ của hắn cũng là chuyện đặc biệt đơn giản.
Một quyền đánh chết Bỉ Đắc Lợi Đặc đã mặc bộ thánh khí sao? Một cường giả chỉ còn một bước sẽ tiến vào cảnh giới Chân Thánh, ở trước mặt Càn Kính không ngờ yếu đuối như vậy?
Các chiến sĩ trẻ tuổi ở đây đồng thời điều chỉnh suy đoán của mình đối với thực lực của Càn Kình. Cho dù là các cường giả nổi danh trên khán đài cũng phải một lần nữa suy đoán lại tỷ số chiến thắng nếu chống lại Càn Kình.
- Tiểu tử, ngươi đừng quên.
Ngón tay Đoạn Phong Bất Nhị chỉ vào thân thể Càn Kính, lại dựng hai ngón tay lên.
Con ngươi Y Toa Tái Nhĩ bỗng nhiên co lại. Đột nhiên hắn hiểu rõ ý của Đoạn Phong Bất Nhị. Càn Kình ngồi ngay ngắn ở trên vương tọa đối mặt với sự khiêu chiến của Bỉ Đắc Lợi Đặc Hoàng Kim Bỉ Mông vương chỉ còn thiếu một bước là tiến vào Chân Thánh. Trên người còn có hai đạo phong ấn chưa được giải ra, trước sau vẫn áp chế thực lực của hắn!
Trong phút chốc, Y Toa Tái Nhĩ lại một lần nữa đánh giá thực lực của Càn Kình. Hắn lại phát hiện bất kể làm như thế nào, hắn cũng không biết thực lực của vị lão đại Càn Kình này, rốt cuộc là cảnh giới thế nào.
Bàn Hoành Cơ và Lý Phách, còn có các cường giả nổi tiếng khác nhìn nhau đầy nghi ngờ. Bọn họ không phải kinh ngạc đối với chuyện Càn Kình một đòn đánh bại đối thủ. Điều thật sự khiến người ta khiếp sợ vẫn là một quyền kia!
Hỗn loạn không trật tự, có một loại cảm giác khiến không người nào có thể ngăn cản được! Giống như tất cả đều trở lại điểm khởi đầu, nhưng lại không phải thật sự là điểm khởi đầu.
Đây là đấu kỹ gì vậy?
Lý Phách có thể cảm giác được trong đấu kỹ này có đấu kỹ ấn chung cực của gia tộc Hoàng Kim Long ba đầu, đồng thời cũng có thể cảm giác được trong đó còn có Càn Khôn Vô Cực Ấn của gia tộc huyết mạch Tinh Linh Vương, rất có hai loại đấu kỹ ấn huyết mạch chung cực của Ma tộc.
Dung hợp hai loại đấu kỹ, sáng tạo đấu kỹ mới sao?
Khóe miệng Lý Phách không nhịn được khẽ giật giật vài cái. Đấu kỹ như thế cùng với nói là đấu kỹ mới, không bằng nói là món thập cẩm. Trộn lẫn các loại đấu kỹ lại cùng một chỗ, dựa vào thân thể biến thái cường tráng của mình, không để ý mình phát ra một đòn như vậy sẽ gây ra tổn hại đối với thân thể thế nào, trực tiếp phát ra một quyền hung bạo với lực lượng có thể hủy diệt tất cả.
- Hội tụ tất cả đấu kỹ lại làm một quyền? Hóa không trật tự thành hỗn độn khởi nguyên?
Bàn Hoành Cơ nhìn dấu vết một quyền kia còn lưu lại trong không trung, không ngừng tặc lưỡi:
- Ý nghĩ kinh diễm, một quyền đáng sợ. Tuy rằng vẫn chưa hoàn chỉnh, nhưng thực sự khó có thể làm được! Hội tụ tất cả đấu kỹ, đánh ra lực lượng giống như dòng sông sao không dứt nối từ nam tới bắc! Đẹp!
Cường giả nổi tiếng xung quanh lẳng lặng thưởng thức luận điệu của Bàn Hoành Cơ. Sau một hồi, bọn họ chậm rãi gật đầu. Người trẻ tuổi này còn đáng sợ hơn so với sự tưởng tượng của bọn họ. Thật may bọn họ đã nhìn ra được đấu khí của hắn không tốt. Nếu thật sự chiến đấu một trận sinh tử với hắn, tỷ lệ giành thắng lợi của mình vẫn lớn hơn một chút.
- Tiểu tử này...
Lý Phách trầm mặc hồi lâu nói:
- Nếu như lại hiểu rõ lực lượng lực lượng chung cực tương ứng, hình thành một bộ đấu kỹ hoàn chỉnh, có thể thật sự có cơ hội đối đầu với chiến sĩ huyết mạch đã thức tỉnh lực lượng chung cực.
Bàn Hoành Cơ cười híp mắt nhìn Lý Phách:
- Lão gia chủ, tuy rằng tiểu tử Càn Kình này không tính là thông minh, cũng không ít cố gắng. Lão gia chủ nói xem, hắn có thể không phát hiện được lực lượng chung cực tương ứng sao?
Lý Phách có phần sững sờ, sau đó lập tức nở nụ cười. Hiển nhiên Càn Kình không phải loại ngu ngốc như vậy, chắc là rất rõ ràng chuyện gì xảy ra. Tất nhiên hắn cũng sẽ tìm được một nửa lực lượng chung cực kia.
- Nhìn một quyền như vậy có thể thấy...
Lý Phách lắc đầu thở dài nói:
- Hắn không dùng toàn lực.
Bàn Hoành Cơ nhíu mày. Nào chỉ là không sử dụng toàn lực trên phương diện đấu kỹ, thân thể hắn còn có hai đạo phong ấn áp chế lực lượng, tiến hành huấn luyện tàn khốc. Nếu như hôm nay giải tất cả ra, chiến lực Càn Kình phát ra, sợ rằng trong những người đang ngồi đây cũng chỉ có cường giả thế hệ trước mới có thể giao đấu với hắn. Hiện tại, những người khác căn bản không phải là đối thủ của hắn. Hôm nay hắn vẫn chấp nhất tham chiến, không chỉ vì tôi luyện đấu kỹ của mình, đồng thời cũng vì giúp đỡ bằng hữu cùng được tôi luyện nâng cao.
- Một đêm vừa rồi rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?
Lý Phách khổ não không hiểu nhìn Bàn Hoành Cơ. Đêm trước tuy rằng Càn Kình cường đại, nhưng vẫn có mức độ cường đại nhất định. Thời gian chỉ qua một đêm, Càn Kình khiến người ta có cảm giác hoàn toàn khác hẳn.
Vẻ mặt Bàn Hoành Cơ cũng lộ vẻ nghi ngờ và không giải thích được.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có thể khiến cho Càn Kình cường đại đến cảnh giới như thế, lại lĩnh ngộ ra đấu kỹ của riêng mình! Tuy rằng phương thức hình thành đấu kỹ độc đáo này đặc biệt khinh xuất, thậm chí có đậm mùi đạo văn, nhưng dù sao đây cũng là đấu kỹ của riêng một mình hắn!
Cường giả nhập thánh đều bắt đầu nghiên cứu đấu kỹ dành riêng cho mình. Nhưng bình thường một người nghiên cứu đấu kỹ, từ khi điều chỉnh đến lúc thành hình cần khoảng mười năm trở lên, mới có khả năng bước đầu thành hình.
Hình thành đấu kỹ cơ bản trong khoảng thời gian ngắn như Càn Kình, lại có thể phát huy ra uy lực cường đại...
Bàn Hoành Cơ ngoại trừ than thở Càn Kình quái dị, cũng chỉ có thở dài quái dị. Hắn thật sự không cách nào suy nghĩ được Càn Kình rốt cuộc đã làm được thế nào.
Hai mươi vạn khán giả nhìn thấy cảnh tượng đó đã sớm ngây người. Hoàng Kim Bỉ Mông vương cường đại như vậy không ngờ thật sự không chịu được một đòn của Càn Kình. Hắn mặc bộ thánh khí còn bị đánh gần chết như vậy.
Các chiến sĩ trẻ tuổi khác trong thập lục cường, sắc mặt mỗi người không giống nhau. Chỉ có chính bọn họ mới biết được, sau khi thấy một đòn này, mình có cảm giác thế nào.
Càn Kình ngồi ở trên vương tọa kim loại không nhúc nhích nhìn về vị trí rút thăm, thản nhiên nói:
- Mời tiếp tục rút thăm.
Lúc này Mọi người mới phát hiện, vị cường giả trẻ tuổi tiến vào Chân Thánh này, hoàn toàn không có ý rời khỏi lôi đài.