Sất Trá Phong Vân

Chương 1195: Nhận thua?



Gió mạnh mưa cuồng của Càn Kình phóng ra hỗn độn, liên tục phát ra trăm quyền, trực tiếp đánh Phần Đồ Cuồng Ca ngã vào trong mặt đất.

- Mẹ nó!

Phần Đồ Cuồng Ca từ trong hố sâu bò lên, rất không cam lòng liên tục giậm chân. Mình lại bị đánh rơi như vậy. Cánh tay hiện tại cũng không có cảm giác. Thậm chí còn không cảm giác được đấu khí lưu chuyển.

Càn Kình đánh một đòn khiến Phần Đồ Cuồng Ca ngã xuống đất.

Sau đó hắn quay đầu lại điểm hai ngón tay vào trong không trung. Hai đấu kỹ khí lưu hình xoáy ốc lần lượt đánh về phía Mộc Nột Chân Sách vị quân sư đứng phía sau và Y Toa Tái Nhĩ.

Thực lực của hai người không phải là Chân Thánh, căn bản không cách nào né tránh được một ngón tay đầy hung mãnh không phải là người của Càn Kình. Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên. Cả hai phun máu rời khỏi chiến đấu.

Đồng thời với tiếng kêu thảm thiết vang lên, hỗn độn của Càn Kình lại xuất hiện ở trước mặt Cửu Dương Phong Hoa vừa hoàn toàn khôi phục. Cánh tay hỗn độn như rồng mở ra bầu trời, một quyền diễn biến vạn vật!

Tập trung lực lượng trăm quyền gió mạnh mưa cuồng vào một quyền, vào giờ phút này thân thể Cửu Dương Phong Hoa lại biến mất. Đoạn Phong Bất Nhị đã sớm tính đến thứ tự công kích của Càn Kình, đi trước một bước, di chuyển Cửu Dương Phong Hoa.

- Bất Nhị, ngươi là nhân vật linh hồn của cuộc chiến đấu. Ra giải quyết ngươi trước.

Một thức đấu kỹ tự do được Càn Kình sử dụng truy kích. Đoạn Phong Bất Nhị lập tức thi triển hồn vực di chuyển trong nháy mắt. Hai người với tốc độ nhanh tới cực điểm di chuyển trên không trung, ngươi đuổi ta cản. Các chiến sĩ trẻ tuổi khác chỉ có thể nhìn, thậm chí ngay cả cơ hội nhúng tay vào cũng không có.

- Thiên quân!

Bàn Hoành Cơ thấy Càn Kình không tiếc tiêu hao đấu khí cực lớn, phân ra trăm người có thực lực cường đại, vội hét lên:

- Bất Nhị nguy hiểm.

Một hơi phân ra trăm phân thân, đấu khí bản thân Càn Kình cũng có chút không tiếp nhận được. Đoạn Phong Bất Nhị di chuyển linh hoạt giống như một con chuột. Hồn vực di chuyển trong nháy mắt này thật sự quá đáng ghét. Tuy rằng truy kích cũng có thể giết chết hắn, nhưng cần một chút thời gian mới có thể làm được. Vậy không bằng dứt khoát một lần.

- Ta dựa vào!

Đoạn Phong Bất Nhị vừa hoàn thành di chuyển trong nháy mắt, phát hiện Càn Kình không ngờ đứng ở trước mặt mình. Hắn lại thuấn di, lại phát hiện Càn Kình vẫn đứng ở trước mặt mình. Hắn lập tức phát hiện trên không trung hiện tại có chừng trăm Càn Kình:

- Thiên quân? Ngươi điên rồi sao?

Trong nháy mắt do dự, hai nghìn phân thân xung quanh đã thành công ôm lấy thân thể Đoạn Phong Bất Nhị!

Một cái ôm này, khiến Càn Kình nhất thời có thể nhận thấy được mỗi một lần Đoạn Phong Bất Nhị xuất hiện ở vị trí mới, đấu khí giữa thiên quân và bản thể có sự tương thông. Sau lần thứ ba thuấn di, Đoạn Phong Bất Nhị trúng một quyền của Càn Kình, trực tiếp rơi xuống mặt đất.

Ầm! Mặt đất phun ra một tia nước!

Thân thể Đoạn Phong Bất Nhị trực tiếp rơi xuống đúng vào một giếng nước.

Một đòn đánh ngã Đoạn Phong Bất Nhị, Càn Kình thu hồi thiên quân phát hiện lượng đấu khí trực tiếp giảm gần một phần ba. Hắn lại sử dụng đấu kỹ tự do tiếp tục đuổi về phía Cửu Dương Phong Hoa.

Di chuyển trong nháy mắt!

Cửu Dương Phong Hoa lại một lần nữa di chuyển trong nháy mắt!

Đây là?

Trong chớp nhoáng này Càn Kình mới hiểu được, vừa nãy Cửu Dương Phong Hoa di chuyển trong nháy mắt không phải là do Đoạn Phong Bất Nhị, mà là dựa vào chiến sĩ huyết mạch Chiến Thần.

Không sai! Hồn vực di chuyển trong nháy mắt hơn vạn năm cũng khó gặp, không ngờ ở trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương lần này lại xuất hiện hai người.

Cửu Dương Phong Hoa di chuyển trong nháy mắt, nhưng khoảng cách di chuyển cũng không xa, mà trực tiếp xuất hiện sau lưng Càn Kình. Sau khi né tránh lại hung hãn phát động phản kích. Hưng Suy Ấn trực tiếp đặt ở sau lưng Càn Kình. Thật sự tiếp xúc này khiến bản thân nàng cũng có chút không dám tin tưởng. Không ngờ mình thật sự đánh trúng Càn Kình!

Ầm!

Thân thể Càn Kình này bị đánh trúng trực tiếp nổ nát, hóa thành một đoàn đấu khí biến mất trên không trung.

Thiên quân?

Trong nháy mắt Cửu Dương Phong Hoa đã kịp phản ứng, phát hiện Càn Kình đứng sau lưng nàng, đồng thời vươn hai cánh tay ra ôm chặt nàng vào trong lòng. Bộ ngực cao vút đầy co dãn của nàng, đang bị hai tay Càn Kính ôm thật chặt. Thân thể nhanh chóng xoay tròn cùng nhau trùng kích đánh về phía mặt đất.

Mặt đất chấn động, giếng nước phun ra. Toàn thân Cửu Dương Phong Hoa ướt nhẹp ngồi ở trong nước. Y phục của nàng bị ướt, dán chặt vào thân thể, lộ ra dáng người khiêu gợi đầy đặn một cách lạ thường, mái tóc dài màu đen cũng dán sát vào y phục.

- Tuyệt đẹp!

Xà Hoàng không nhịn được hô lên một tiếng. Trong nháy mắt cuối cùng, Càn Kình đã buông Cửu Dương Phong Hoa ra, mạnh mẽ ném nữ nhân này xuống mặt đất.

Nếu đây là một cuộc chiến sinh tử, vừa nãy Càn Kình chỉ cần cầm hồn binh đâm nàng, là có thể trực tiếp giết chết nàng.

Cửu Dương Phong Hoa... Bị loại!

Trên bầu trời, ngoại trừ Càn Kình ra, trong nháy mắt những người có thể đánh chỉ còn lại Sơn Xuyên và Càn Vô Thanh, và Vô Danh.

Sơn Xuyên nhìn chằm chằm vào Càn Kình trầm mặc một giây, sau đó thở dài một tiếng:

- Ngươi ưu tú hơn ta quá nhiều. Ta thừa nhận, không cần tiếp tục chiến đấu nữa, truyền nhân đấu khí Phong Vân thế hệ này mạnh hơn.

Vô Danh nhìn Càn Kình càng đánh càng hăng, lặng lẽ hạ xuống cả vùng đất đã bị tàn phá. Không cần bất kỳ lời nói nào, hắn đã thừa nhận mình chiến bại.

Nhận thua sao?

Càn Kình có phần sững sờ, lại phát hiện Vô Danh không bởi vì chịu thua, mà phát sinh liên hệ đặc biệt nào với mình, loại liên hệ với đấu thân thứ hai trong truyền thuyết.

- Cuối cùng chỉ còn lại ta và hai người các ngươi.

Khuôn mặt Càn Vô Thanh không lộ vẻ sợ hãi. Hắn cười lớn, thân thể liên tục lắc lư:

- Càn Kình, ngươi rất cường đại! Hiện tại ngươi sợ rằng đã nắm giữ được gần hết tất cả lực lượng trong tay ngươi! Rất tốt! Vô cùng tốt! Chỉ tiếc, bây giờ ngươi vẫn không thể mở ra tầng phong ấn thứ hai. Bởi vì ngươi còn chưa thật sự hoàn toàn nắm giữ được lực lượng bây giờ. Nếu như giải phong ấn, chiến lực chân chính của ngươi không những không tăng lên, ngược lại còn giảm xuống.

Càn Kình yên lặng nghe Càn Vô Thanh nói. Mỗi một câu hắn nói ra đều có thể sẽ tiết lộ về vong linh, hoặc về Hải Thanh Nhi.

- Ta vẫn luôn chờ, chờ giây phút này của ngươi! Vừa nãy ta nuốt trọn ngươi, không bằng ăn ngươi bây giờ. Muốn khống chế một chút lực lượng cuối cùng này là chuyện đặc biệt khó khăn. Ngươi không thể làm được trong thời gian ngắn. Bây giờ mới là trạng thái đỉnh phong thực sự của ngươi.

Càn Vô Thanh cười:

- Hiện tại ta ăn ngươi, ta cũng có thể thử khiêu chiến với tồn tại giống như thần, do đó khiến mình trở thành thần!

Thánh khí!

Một, hai, ba món!

Một thanh chiến đao tản ra khí tức màu xám, một cốt giáp vong linh tản ra khí tức màu xám, còn có một cốt khôi vong linh cũng là màu trắng, lại tản ra khí tức màu xám. Một hạt châu đỏ như máu, đặt ở trung tâm của khôi giáp, tản ra tia sáng yêu dị.

Trong nháy mắt ba món thánh khí mặc ở trên người Càn Vô Thanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.