Sất Trá Phong Vân

Chương 517: Ngươi dám đánh thì ta dám nhìn (hạ)



Chiến Sĩ huyết mạch nổi danh lâu năm này có lẽ không thức tỉnh lực lượng huyết mạch nhiều lần nhưng dù sao cũng sống sót trên chiến trường nhân ma, có kinh nghiệm chiến đấu sinh tử cực kỳ phong phú.

Chiến Sĩ bình thường thế hệ trẻ vậy mà lật đổ Chiến Sĩ huyết mạch nổi danh từ lâu!

Đây... Đây là Chiến Sĩ trẻ tuổi chui từ đâu ra? Nếu hôm nay không phải Chiến Sĩ huyết mạch già tập kích thì có lẽ thêm nhiều thế hệ trẻ Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia thua trong tay Càn Kình.

Có lẽ... Mọi người liếc trộm Càn Vô Song, chỉ có Chiến Sĩ huyết mạch thiên tài nhất Càn gia mới có khả năng đánh bại Càn Kình.

Suy nghĩ tương tự lóe lên trong đầu mọi người, lại kinh ngạc nhìn Càn Kình. Bọn họ đem Chiến Sĩ bình thường bình thường này so sánh ngang với Chiến Sĩ huyết mạch thiên tài?

Hắn đã cường đại đến mức này rồi sao?

- Người tiếp theo.

Càn Kình hơi khom lưng, máu chảy vào đôi mắt làm con ngươi, tầm mắt đỏ rực.

Càn Kình như con thú điên nhìn Càn gia trên đài cao, nói:

- Hôm nay các ngươi không định để ta sống rời đi đúng không? Vậy được, ta cùng các ngươi chơi tới cùng! Bất Nhị, mang phụ thân của ta rời khỏi đây, hoặc là đánh ngất xỉu...

- Nhi tử...

Càn Thành chậm rãi đứng dậy, đôi mắt đục ngấn lệ nói:

- Không cần lo lắng cho phụ thân, chỉ cần ngươi còn dám đánh thì ta dám nhìn. Ta sẽ chứng kinh vinh diệu, vinh quang hôm nay của ngươi!

Thanh âm trầm thấp nhưng không ồm văng vẳng trên chiến trường, người nghe tim run lên. Đây là hí phách của người dắt ngựa sao? Có lẽ một người dắt ngựa không có khí phách như vậy nhưng khi chuyển thành thân phận phụ thân thì khí phách ngang ngửa cao thủ tuyệt thế.

Càn Thần Phong nheo mắt thènh khe hở hẹp, ánh mắt như đao đánh giá Càn Kình từ trên xuống dưới. Càn Kình có thể đánh bị Càn Vô Thiên đã khiến người rất bất ngờ, vậy mà Càn Thần Vũ Chiến Sĩ Tru Ma chửu chiến thành danh đã lâu cũng thua? Thực lực đấu khí của Càn Kình rõ ràng dưới Càn Thần Vũ nhưng sức chiến đấu tổng hợp thì vượt trên gã?

Một kích kia... Trong đầu Càn Thần Phong nhớ lại một kích đỉnh điểm Càn Kình công kích ở cự ly ngắn. Chính vì một kích kia, tuy nhìn như Càn Thần Vũ hóa giải công kích của Càn Kình nhưng khí thế một kích đó hoàn toàn lấn át Càn Thần Vũ, đánh mở một khe hở trong trái tim bất bại của gã.

Còn có cách di chuyển đáng sợ đó. Ngón trỏ Càn Thần Phong nhẹ gõ đùi, xem ra thật sự không thua Thâu Thiên Bộ. Không biết tu luyện đấu kỹ này như thế nào? Nếu có thể học được, tổng hợp với Thâu Thiên Bộ thì có lẽ sẽ khiến Thâu Thiên Bộ tăng tiến một bước.

Bắt Càn Kình? Càn Thần Phong hít sâu, bàn chân chậm rãi nâng lên, chỉ cần bắt Càn Kình là có thể.

- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, đánh giỏi lắm!

Bàn Hoành Cơ đạp một bước nhảy vào chiến trường, vươn hai tay đỡ Càn Kình lảo đảo sắp té.

- Tiểu minh hữu của Bàn gia ta, ngươi biểu hiện vượt ngoài dự đoán của ta.

Bàn chân Càn Thần Phong giơ lên cứng ngắc giữa không trung, trong phút chốc không biết nên tiếp tục bước ra hay rụt về, mắt nheo lại thành đường chỉ. Minh hữu? Càn Kình là minh hữu của Bàn gia? Vậy Càn Kình mới sử dụng đấu kỹ không lẽ là đấu kỹ Bàn gia mới khám phá ra? Càn Kình dùng thân phận minh hữu lấy vật tư trao đổi với Bàn gia? Nếu thật sự là như vậy...

Càn Thần Phong chậm rãi rút lại bàn chân khựng giữa không trung, mắt chớp lóe nghi hoặc nhìn Càn Kình. Thằng nhãi phế vật này trở thành minh hữu của gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà? Hắn dựa vào cái gì? Hai tháng trước một chút sức chiến đấu căn bản không lọt vào mắt Bàn Hoành Cơ. Không lẽ...

Đúng rồi, chắc chắn là như vậy! Càn Thần Phong gật gù, chắc vì Bàn Hoành Cơ muốn thấy Càn gia làm trò hề nên cố ý kết minh với tiểu phế vật, dạy cho hắn đấu kỹ đặc biệt kia để hắn nhục nhã Càn gia. Đúng rồi, chắc là thế. Mới nãy kiểu đấu kỹ di chuyển của tiểu phế vật còn chưa quen thuộc, chắc mới học không lâu.

Nhưng mà... Khóe môi Càn Thần Phong cong lên nụ cười gian xảo. Càn Kình bị thương rất nặng trong cuộc chiến này, chỉ tìm một Dược sư cao cấp một hệ không thể chữa lành cho Càn Kình. Nếu không tiêu trừ tai họa ngầm trong người trong thời gian ngắn, để lại vết thương thì đời này Càn Kình phế rồi.

Muốn tìm nhiều Dược sư cao cấp? Hai tay Càn Thần Phong ôm trước ngực. Cho dù là Dược sư cao cấp cũng chưa chắc trị lành vết thương ẩn trong người Chiến Sĩ. Con đường Chiến Sĩ cực kỳ gian nan, xương, đấu mạch, đấu khiếu một khi bị tổn hại rất có thể sẽ không trở về trình độ ban đầu, cắt đứt đường lên đỉnh mạnh nhất.

Dù trị lành rồi thì sao? Càn Thần Phong cười thầm. Càn Kình dùng một số bí pháp đặc biệt của Bàn gia, lấy cái giá hy sinh thân thể phát triển tăng cao năng lực chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn. Chỉ tiếc rằng không thể cướp lấy đấu kỹ đặc biệt này.

Càn Kình siết chặt tay phải còn có thể dùng sức. Suýt chút nữa Càn Kình đã không thể kiềm chế đánh ra Thăng Phong Thập Bát Chuy. Lực lượng hiện tại của Càn Kình đánh ra Thăng Phong Thập Bát Chuy trước mặt nhiều người sẽ có hậu quả gì thật khó nói. Dù bây giờ dùng Vạn Ảnh cũng rất có thể sẽ khiến Càn gia muốn cướp lấy, may mắn có Bàn đại thúc, nếu không thì...

- Minh hữu?

Càn Chiến Huyền suy nghĩ cực nhanh, ánh mắt nghi hoặc liếc Bàn Hoành Cơ. Cái tên này luôn bất mãn tài nguyên quốc gia chia cho ba gia tộc lực lượng huyết mạch chung cực, không lẽ Bàn Hoành Cơ thật sự tìm Càn Kình làm ta mất mặt?

- Xà hoàng.

Càn Chiến Huyền vươn tay chặn lại Càn Vô Song định tiến lên.

- Chuyện này là sao?

- Chiến Huyền huynh cảm thấy sao?

Bàn Hoành Cơ ngửa đầu, cười híp mắt che chở Càn Kình sau người. Thanh niên này có giá trị cực lớn, Bàn Hoành Cơ vốn tưởng hắn chỉ có năng lực dược tề, thần bí dược tề, rèn, không ngờ hắn còn có cách di động đấu kỹ thần kỳ như vậy.

Cướp giật? Bàn Hoành Cơ cười toe tóe. Càn Kình có ngạo cốt, Đoạn Phong Bất Nhị rất thân với hắn. Thanh niên này rộng rãi khiến người khó thể tưởng tượng, không chừng Càn Kình sẽ dạy cho Đoạn Phong Bất Nhị. Sau này Đoạn Phong Bất Nhị quay về Bàn gia thì đấu kỹ này tất nhiên sẽ đi theo gã. Càn gia muốn cướp? Các ngươi nằm mơ chưa tỉnh sao?

- Tiểu minh hữu của ta quyết đấu vậy mà bị ai đó tập kích, làm ta mở rộng tầm mắt.

Bàn Hoành Cơ dìu Càn Kình, nói:

- Nếu ta không nhớ lầm thì hình như Chiến Huyền huynh muốn Càn Kình đến đánh một trận? Bây giờ đã đánh hai trận rồi, không lẽ Càn gia còn muốn khiến Càn Kình bị thương nặng đánh trận thứ ba sao?

Mặt Càn Chiến Huyền đen như than. Nếu là người khác nói lời này thì Càn Chiến Huyền vung một đấm đánh chết rồi, nhưng cố tình là gia chủ Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà, Bàn Hoành Cơ. Cái người này không phải một, hai quyền có thể đánh chết, hơn nữa muốn giết Bàn Hoành Cơ thì Càn Chiến Huyền sẽ trả giá rất đắt.

- Xà hoàng đại nhân hiểu lầm.

Giọng cao cao tại thượng của Càn Vô Song chậm rãi vang lên:

- Càn Thần Vũ tự tiện xuất chiến làm hỏng gia quy của Càn gia tất nhiên để Càn gia ta xử lý, không cần xà hoàng đại nhân nhọc lòng. Gia chủ đại nhân muốn nhìn xem Càn Kình bị thương đến mức nào, để mời khách khanh Dược sư cao cấp của Càn gia ta...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.