- Chắc ngươi từng nghe qua Tiềm Lôi? Ta từng vào một di tích được bộ xương của Lợi Khắc Tư, kẻ sáng tạo ra Tiềm Lôi, học đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi từ trong di vật của hắn. Ta âm thầm giấu giếm, không thông báo cho gia tộc chính là vì ngươi, nhi tử của ta!
Nụ cười lạnh đông bên môi văn chương hoàng hậu vong linh, ngây ngốc nhìn phụ thân vô dụng từ nhỏ gã đã thầm oán trách.
- Ngươi còn nhỏ, ngươi chưa biết nhiều quy tắc Càn gia, chuyện trong giới Chiến Sĩ.
- Có lẽ ngươi không biết, ở một mức độ nào đó có thể truyền thừa đấu tâm nhưng nó yêu cầu rất cao...
Càn Vô Thanh ngây ngốc nhìn Càn Thần Vũ, mặt cảm nhận giọt máu nóng bỏng của phụ thân xoa nhẹ mặt mình. Càn Vô Thanh lắc đầu, đối với nhiều người thì truyền thừa đấu tâm là bí mật nhưng với gã thì không.
Cái gọi là truyền thừa đấu tâm chính là Chiến Sĩ có được đấu tâm cưỡng ép tặng đấu tâm cho Chiến Sĩ khác. Nhưng phải là huyết thống thân nhất, kẻ đưa tặng phải ở thời kỳ đỉnh tráng niên, nếu thân thể thoái hóa thì có muốn tặng cũng không được.
Kẻ đưa tặng sẽ chết trong vòng ba năm. Dù thân thể khẻo mạnh cỡ nào, dù dùng bất cứ dược tề, thần bí dược tề thì sẽ chết trong vòng ba năm.
Người được tặng chưa chắc được đấu tâm, có lẽ chỉ bị đấu tâm kích phát đấu khí tăng trưởng mức nhất định, hoặc có lẽ được một viên đấu tâm nhưng thực lực không phải đấu tâm hoàn chỉnh. Người tặng là Tru Ma cửu chiến, người nhận chỉ cỡ Tru Ma nhất nhất chiến hoặc nhị chiến.
May mắn nhất chẳng qua là được một đấu tâm hoàn chỉnh, có được xếp hàng đấu khí.
- Nhi tử, đời ta chỉ như thế.
Ngón tay Càn Thần Vũ bỗng đâm vào gáy Càn Vô Thanh, lực lượng mạnh mẽ khiến gã xỉu.
- Ta không thể tăng thực lực được nữa. Ta biết ngươi luôn thầm trách tại sao Càn Thần Phong không phải là phụ thân của ngươi, vì sao trong thân thể ngươi không chảy dòng máu của Càn Thần Phong. Là nhi tử của ta, điều này hạn chế số lần ngươi thức tỉnh.
Hai cánh tay bị gãy của Càn Thần Vũ miễn cưỡng chống người dậy, vuốt ve Càn Vô Thanh đã xỉu.
- Nhi tử, thật xin lỗi, khiến ngươi có một phụ thân vô dụng như ta. Ta không thể cho ngươi nhiều thứ, nhưng ta nguyện trao tất cả của mình cho ngươi, dù là mạng sống đi nữa. Ngươi chắc chắn sẽ trở thành một cường giả thật sự, sẽ không thấy tự ti vì có phụ thân vô dụng như ta...
- Sau khi ngươi tỉnh dậy ta sẽ truyền dạy Tiềm Lôi, để ngươi tăng thêm con bài khiêu chiến Càn Vô Thiên, Càn Vô Song.
Trong gian phòng rộng rãi, đấu khí mạnh mẽ dâng lên trong người Càn Thần Vũ bị thương nặng.
Cộp cộp cộp cộp cộp cộp!
Tiếng vó ngựa lao nhanh giẫm mặt đất liên tục phát ra thanh âm va chạm. Càn Kình nằm trong đệm mềm, mỗi lần thân thể xóc nảy là đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi lại bùng phát.
Trong thời gian ngắn ngủi tuy đấu mạch không đứt nhưng mỗi một đấu mạch bị thủng lỗ chỗ, các nội tạng bị tổn hại mức độ khác nhau nhưng vẫn không thể tìm ra cách ức chế lực lượng này.
Tiềm Lôi, giống như tên của nó, mỗi lần bùng nổ thì cường đại như bạo lôi, nhưng khi ngừng lại thì nó sẽ ẩn giấu đi. Càn Kình là chủ nhân thân thể đều không tiềm thấy Tiềm Lôi ở đâu, là xếp hàng gì.
Nếu không nhờ Hỏa Sơn dược tề rèn luyện mấy năm qua, có năng lực tự hồi phục của Phong Vân đấu khí, nếu không phải Phong Vân Kim Thân rèn luyện trong nội bộ...
Càn Kình nghi ngờ dù hắn có chín cái mạng cũng chết sạch. Đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi có uy lực quá mạnh, không giết người ngay mà mỗi lần thân thể chấn động nó sẽ bùng nổ. Trong chiến đấu mỗi khi đánh nhau là tự mình sẽ bị thương trước đối thủ.
Người sáng tạo ra đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi chắc chắn là tâm lý biến thái. Càn Kình muốn kêu đau nhưng nói không ra, chỉ có thể căm hận thầm rủa.
Cổ Hoang Sa Hải bí ẩn, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không dám tùy tiện tìm lối vào mà chọn đường cũ.
Phương xa từng tiếng vó ngựa chạy vội, Đoạn Phong Bất Nhị nheo mắt hướng ánh nắng chói mắt nhìn người dần tới gần. Là người Bàn gia? Tại sao ở đây?
Hai bên nhanh chóng tới gần, tộc nhân Bàn gia cưỡi trên chiến mã bỗng nhảy xuống ngựa, quỳ một gối.
tộc nhân Bàn gia ngửa đầu hét to:
- Gia chủ đại nhân, hoàng đế bệ hạ ban thánh chỉ, đại trưởng lão trong gia tộc mời người trở về tiếp chỉ.
- Thánh chỉ?
Bàn Hoành Cơ vén rèm cửa, nhíu mày nghi hoặc. Bình thường Chân Sách hoàng tộc ít khi nào phát thánh chỉ, thường chỉ khi có chiến tranh quy mô lớn với ma tộc hoặc ma tộc chủ động tấn công rầm rộ mới phát thánh chỉ với gia tộc huyết mạch.
- Đúng vậy, gia chủ đại nhân.
Tộc nhân Bàn gia quỳ dưới đất cúi đầu cao giọng quát:
- Đại trưởng lão nói thánh chỉ lần này là hoàng đế bệ hạ chỉ định ban cho người nên người phải tự mình tiếp chỉ.
- Biết rồi.
Bàn gia nhảy ra thùng xe, vỗ trường sam trên người. Để người truyền chỉ của bệ hạ chờ lâu không tốt, nhưng Càn Kình đang trong giai đoạn trọng thương, tuy đấu khí của gã không thể giúp hắn trừ đi đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi nhưng nhiều ít hỗ trợ hắn chống đỡ một lúc.
- Như vậy đi.
Bàn Hoành Cơ quay đầu nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, nói:
- Tiểu tử, các ngươi đi Cổ Hoang Sa Hải thử xem, nếu không được thì lập tức đến Bàn gia. Ta trở về sẽ đi tìm người khắp nơi.
Đoạn Phong Bất Nhị gật đầu vung roi lao nhanh tới trước, bây giờ giành giật mạng sống với thời gian, không cần thiết khách sáo lải nhải.
Xe ngựa lắc lư lao nhanh, không có ai nên Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thi triển chiến thân huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ, lấy quyển trục ma pháp Trấn Thống thuật ra khỏi đấu khí vứt lên người Càn Kình.
Đấu ma song tu không phải độc quyền của huyết mạch Tinh Linh Vương, huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ cũng có tài nghệ rất cao về mặt này.
- Đến rồi!
Đoạn Phong Bất Nhị ném roi ngựa ghìm dây cương, nhanh chóng mở cửa ra đặt Càn Kình lên người Thiết Khắc đã biến thân thành Đọa Lạc Thiên Sứ, nhanh chóng xông vào Cổ Hoang Sa Hải.
Nhanh! Nhanh! Nhanh!
Cổ Hoang Sa Hải vô tận, có mấy bóng người lao nhanh tới trước, không cẩn thận đề phòng ma thú cao đẳng rất có thể xuất hiện ở biên giới như lần trước.
Kim chúc khoáng sơn to lớn quanh năm như một đứng thẳng trong cát vàng vô tận. Hạt cát lại lần nữa che lấp núi, nếu như không biết vị trí cụ thể của núi thì Đoạn Phong Bất Nhị nghi ngờ gã dễ dàng bỏ qua kim chúc khoáng sơn bị hạt cát che giấu.
- Phụt.
Càn Kình mới được đặt trong cát thì cổ họng phun ra ngụm máu, tỉnh táo lại giây lát. Nhiệt độ quen thuộc, hoàn cảnh quen thuộc, khô ráo quen thuộc, tất cả tạo cảm giác thoải mái.
Mở đấu giới!
Càn Kình cố nuốt ngược một ngụm máu, ném Cửu Dương Chân Viêm Thiết nướng chín thịt người ra khỏi đấu giới. Lúc này đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi lại bùng nổ chấn ngất Càn Kình.
Đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi cũng tốt, cái gì cũng thế, nó dù gì chỉ là đấu kỹ Càn Thần Vũ Tru Ma cửu chiến sử dụng. Càn Kình mờ mịt nghĩ loại trạng thái này dù có vào Vô Tận thế giới thì Á Đương Tư cũng không có cách nào, dược lực thần bí dược tề của Âu Lạp Lạp quá mạnh, đành bó tay.