Sất Trá Phong Vân

Chương 905: Lễ tang (hạ)



Càn Kình ngước mắt nhìn theo bóng lưng rộng của Hồng Triết Linh Quan một chút. Trong lòng hắn thầm cảm ơn vị học trưởng bình thường rất ít nói chuyện này.

Y Toa Bối Lạp cũng nhìn theo bóng lưng Hồng Triết Linh Quan thở dài:

- Thiên Luyện, trên phương diện này so với Hồng Triết thật sự quá khác biệt. Hắn học tập Càn Chiến Huyền quá mức. Thật ra đối với Hồng Triết, đó không phải là một phương hướng phát triển tốt.

Thiên Luyện Linh Quan?

Càn Kình nhớ lại mấy lần tiếp xúc với Lôi Đình Sư Vương, cũng không ngừng gật đầu. Trong vũ hội lúc đó, Lôi Đình Sư Vương bất luận là phương pháp làm việc hay phương thức nói chuyện, quả thực bá đạo giống như Càn Chiến Huyền.

- Nói thế nào, Càn Chiến Huyền cũng là đối tượng được rất nhiều chiến sĩ huyết mạch sùng bái.

Bàn Hoành Cơ nở nụ cười:

- Chiến sĩ huyết mạch thế hệ này, có không ít người tuổi trẻ đều học theo hắn.

- Ta nghe nói, đối tượng Càn Vô Song sùng bái hình như là Xà Hoàng đại nhân?

Y Toa Bối Lạp khẽ che đôi môi mọng:

- Điều này làm cho Càn Chiến Huyền ghen tị không ít.

- Càn Vô Song? Sùng bái ta sao?

Bàn Hoành Cơ lắc bàn tay không đau của mình:

- Hắn không sùng bái bất kỳ ai. Hắn chỉ sùng bái chính mình mà thôi.

- Ngày mai, ta muốn về Vĩnh Lưu.

Càn Kình đột nhiên mở miệng.

Đoạn Phong Bất Nhị không nói gì. Đại thúc Lôi Địch đột nhiên chết, lễ tang dù sao vẫn phải tiến hành. Theo tính cách của Càn Kình, hắn sao có thể không tới tham dự được?

Càn Kình rời đi, cục diện nhất thời trở nên vắng lạnh hơn rất nhiều.

Bàn Hoành Cơ lại nở nụ cười khổ. Trước kia ở trong bất kỳ trường hợp nào, chỉ cần mình xuất hiện tự nhiên sẽ nhất định trở thành trung tâm của sự chú ý.

Ngày hôm nay, ở chỗ này, trung tâm sự chú ý không ngờ không phải là Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ đại nhân, mà là một thiếu niên còn chưa nhập thánh.

Thiết Khắc ôm lấy Vưu Na Lạp cũng lặng lẽ rời đi. Phần Đồ Cuồng Ca cũng trầm mặc lựa chọn một nơi để tiêu hóa tâm tinh nguyên trong cơ thể Lộ Tây Pháp.

Đoạn Phong Bất Nhị ngáp một cái, duỗi thẳng lưng, giơ tay lên ôm Bác Khắc Tư Lệ chọn một hướng, rời đi.

- Tiểu tử, ngươi đi chậm một chút.

Bàn Hoành Cơ lập tức đuổi theo Đoạn Phong Bất Nhị, giơ tay lên vỗ vai hắn:

- Thấy cuộc chiến đấu của ta vừa rồi không?

- Thấy được, rất đặc sắc.

Đoạn Phong Bất Nhị giơ ngón tay cái lên:

- Mấy đấu kỹ đó thật sự rất thích hợp với chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu, uy lực kinh khủng.

Trên mặt Bàn Hoành Cơ liền lộ vẻ đắc ý, trong ánh mắt mang theo một chút mê hoặc:

- Có hứng thú học một chút hay không?

- Tốt lắm!

Mắt Đoạn Phong Bất Nhị nhất thời sáng lên:

- Ta đang lo đấu kỹ quá ít, không cách nào phát huy được hồn vực dịch chuyển trong nháy mắt của ta.

Hồn vực dịch chuyển trong nháy mắt!

Cơ mặt Bàn Hoành Cơ đều co giật mạnh mấy cái. Vừa rồi Càn Kình ở trước mặt hắn thi triển ra hồn vực bạo lực ở hình thức ban đầu. Lẽ nào tiểu tử này cũng có hồn vực ở hình thức ban đầu? Lẽ nào chung sống lâu với quái thai, bản thân cũng sẽ biến thành quái thai sao?

- Được rồi! Nếu như muốn gia nhập rắn chín đầu gia tộc cần phải có điều kiện...

Đoạn Phong Bất Nhị nhún vai một cái:

- Vậy ta đây không có hứng thú.

Bàn Hoành Cơ cảm thấy có chút đau đầu nhìn Đoạn Phong Bất Nhị. Tính cách của tiểu tử này thật đúng còn cứng hơn cả tảng đá! Mình đã tùy tiện dùng các loại phương pháp đầu độc, mua chuộc lòng người, nhưng tại sao ở trước mặt hắn đều không có tác dụng như vậy.

Làm người có yêu thích, thì cũng có nhược điểm!

Nhược điểm của Đoạn Phong Bất Nhị rõ ràng chính là phương diện thức tỉnh đấu kỹ. Nếu như đổi lại là người khác hiệu quả hắn đã sớm xuất hiện, nhưng...

- A a! Được rồi!

Đoạn Phong Bất Nhị đột nhiên dừng bước, buông lỏng bàn tay đang ôm lấy eo Bác Khắc Tư Lệ, một lần nữa trở lại trước mặt Bàn Hoành Cơ. Hắn quan sát Xà Hoàng một hồi, ngón trỏ liên tục gõ vào cằm, vẻ mặt rất nghiêm túc đánh giá Bàn Hoành Cơ.

- Ngươi thật sự, cả bảy ngày đều có một giờ, xương vai phải sẽ cảm thấy đau đớn? Hơn nữa mấy năm nay, thậm chí cột sống cũng cảm thấy đau đớn? Còn đau đầu mất mấy phút nữa?

Mắt rắn của Bàn Hoành Cơ bỗng nhiên co lại. Hắn kinh ngạc nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, trán đã lấm tấm mồ hôi lạnh.

Tiểu tử này... Tiểu tử này làm sao biết được những điều đó?

Chuyện này… chính là bí mật của các cường giả chung cực trong gia tộc chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu!

Trên mặt Đoạn Phong Bất Nhị sáng lên, thần sắc đầy đắc ý, liên tiếp gật đầu:

- Xem ra, thật sự là như vậy!

Đoán thôi sao?

Trong lòng Bàn Hoành Cơ lại càng cảm thấy hiếu kỳ hơn. Lẽ nào tiểu tử này nói như thế đều chỉ là phỏng đoán? Nhưng sao lại chính xác như vậy!

Đau đầu! Chuyện này chỉ mới bắt đầu xuất hiện từ ba tháng nay. Dựa theo ghi chép của tổ tiên, sau này thời gian đau đầu sẽ dần dài hơn. Thậm chí còn đau hơn nhiều so với những vị trí khác.

- Đi theo ta một chút!

Bàn Hoành Cơ nắm lấy vai Đoạn Phong Bất Nhị, thoáng một cái, cả hai đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

- Làm sao ngươi biết được điều đó?

Bàn Hoành Cơ tìm một chỗ yên tĩnh, buông Đoạn Phong Bất Nhị đang chuyển động vai ra.

- Càn Kình nói với ta.

Đoạn Phong Bất Nhị đặt mông ngồi dưới đất ngẩng đầu nhìn Bàn Hoành Cơ:

- Hắn nói minh văn ở tế đàn thứ hai có chuyện. Nếu như không sửa lại, những người tiến vào tế đàn, sau này đều gặp phải tình trạng giống như ngài. Hơn nữa số lần đi vào càng nhiều, tình trạng này xuất hiện lại càng nhiều hơn.

Bàn Hoành Cơ cảm giác đầu óc mình dường như không đủ dùng. Càn Kình chỉ đi qua tế đàn thứ hai của Bàn gia một lần, cũng chỉ đứng ở đó trong thời gian rất ngắn mà thôi. Không ngờ hắn có thể thông qua thời gian quan sát ngắn như vậy, suy đoán ra di chứng của những người sử dụng!

Chuyện này vẫn là bí mất cao nhất của gia tộc huyết mạch rắn chín đầu! Tuy rằng thời gian phát tác của mỗi chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu đều khác nhau, nhưng đúng là chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu càng mạnh, càng có tai hoạ ngầm như vậy.

Tế đàn thứ hai rõ ràng có chỗ thiếu sót, giống như độc dược mãn tính. Chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu biết rõ trên tế đàn có khuyết điểm quái dị, lại không cách nào chống lại được đặc thù do tế đàn thứ hai mang đến.

Được một loại năng lực tốt, ở trong chiến đấu có thể nhận được sự giúp đỡ, có đôi khi chính là tăng thêm một mạng.

Bàn Hoành Cơ đã mấy lần tiến vào tế đàn, nhận được được năng lực, đều dựa theo phương hướng thiết kế sẵn để phát triển, tất nhân cũng mang đến những đau đớn âm thầm không ít hơn so với những người khác.

- Hắn... Có thể sửa được sao?

Vẻ mặt Bàn Hoành Cơ đầy mong chờ nhìn chằm chằm vào Đoạn Phong Bất Nhị. Hắn không dám hy vọng xa vời rằng tình trạng của mình còn có thể cứu chữa được. Nhưng ít ra hắn cũng hi vọng đám hậu bối của mình khi dùng lại sử dụng tế đàn thứ hai, có thể không phải chịu tình cảnh như mình nữa.

- Có thể.

Bàn Hoành Cơ hít sâu một hơi lạnh. Hắn biết rõ Càn Kình quả thật có kỹ thuật minh văn rất khá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.