Sát Trận

Chương 42: Chú ý



Lão ba cùng nhi tử đều là một dạng, phàm là quyết định chuyện gì, dù ai khuyên cũng vô dụng.

Hạ Vân Dương đối điểm ấy cũng hiểu, tùy tiện cự tuyệt vài cái liền thuận theo ý phụ thân.

“Bất quá phải nói trước, ngươi đi ăn cơm thì được, nhưng đừng có dọa người. Có gì để cơm nước xong, trở về chúng ta bàn lại, đừng thể hiện thái độ trên bàn cơm.” Hạ Vân Dương một bên lái xe, một bên cùng lão ba cò kè mặc cả, Hạ lão tiên sinh hừ hai tiếng không để ý đến hắn.

Xe chạy đến cửa siêu thị, Hạ Vân Dương dừng xe nói: “Ta đi mua chút đồ.”

“Đứng lại, mua cái gì?”

“Vốn ta hòa hắn đã muốn là người một nhà, không cần khách khí như thế, bất quá ngươi là lần đầu tiên đi ăn cơm, ta muốn thay ngươi chuẩn bị chút lễ vật, bằng không ngươi sẽ mất mặt.”

Lão ba vừa nghe phát hỏa, trực tiếp mắng hắn nói: “Ngươi xem nhìn mình hiện giờ bộ dáng ra sao, ta đi nhà bọn họ ăn cơm là cho nhà hắn mặt mũi, chuyện gì đây, còn muốn con ta truy lại a, ngươi đừng cho ta dọa người.”

“Truy lại thì xảy ra chuyện gì, năm đó ngươi không phải cũng truy mẹ ta như thế sao?”

“Này có thể giống nhau sao, mẹ ngươi là nữ, ta không truy nàng làm sao được. Ngươi nghĩ coi, đường đường Hạ thị thiếu đổng lại đi truy người, nói ra không sợ bị người chê cười.”

“Ngươi không nói, ta không nói, vụng trộm truy lại không để người khác biết không phải là được sao.” Hạ Vân Dương nói, “Muốn vào cùng ta hay không, mua hoa quả hay cái gì ta sẽ không chọn.”

“Lời nói của ta ngươi nghe vào được không đó?”

“Nghe lọt được, mau tới, ta muốn khóa cửa.” (2 cha con nhà này nc như đúng rồi @@)

Lão tiên sinh tức giận xuống xe, cùng Hạ Vân Dương tiến siêu thị, hai người ở bên trong loạn mua đồ. Hai cha con bình thường không có cơ hội nhàn nhã đi dạo cửa hàng như vậy, lại càng không cần tự mình đi mua đồ ăn hay hoa quả, lúc này Hạ lão tiên sinh luống cuống đi lại, thật có chút cảm giác ấm áp.

Hạ Vân Dương nói: “Ba, loại địa phương này ngươi không có tới qua đi.”

“Ai nói không có tới qua, lúc trước mẹ ngươi vẫn còn, chúng ta vẫn thường xuyên đến.”

“Kia cũng đã hơn mười năm, bạn gái ngươi khẳng định đều không thích đi siêu thị, càng thích mấy công ty bách hóa.”

Hạ lão gia không tiếp lời, vẻ mặt mất hứng, ném hoa quả hướng phía xe đẩy, ném xong lại đi quầy khác xem thuốc bổ, Hạ Vân Dương ngăn hắn nói: “Đừng mua mấy thứ quý này nọ, hắn không thích.”

“Loại siêu thị này còn có cái gì quý? Lại nói hắn là giả bộ không thích đi, ta hôm nay nhất định phải vạch trần hắn.”

Hạ Vân Dương nở nụ cười.

Lão ba khó hiểu hỏi: “Ngươi cười cái gì?”

Hạ Vân Dương nói: “Ta hôm nay cảm giác ngươi mới giống là ba ba của ta.”

“Là ý gì?”

“Sau khi mụ mụ chết ngươi cũng chưa từng cười với ta, vẫn bắt ta coi ngươi như thủ trưởng mà tôn kính.”

Hạ lão gia nhìn nhi tử, liếc mắt một cái nói: “Ta hôm nay có nở nụ cười sao?”

“Không cười, bất quá ta thấy là ngươi đang quan tâm ta.”

Hạ Vân Dương nói như thế, đem ba ba hắn đều nói sửng sốt, qua một hồi lâu mới hừ lạnh một tiếng nói: “Ngươi là con ta, ta quan tâm ngươi có cái gì không đúng, ta chỉ có một nhi tử là ngươi, sau này cũng không nghĩ lại có. Các nàng muốn sinh hài tử cho ta nhưng ta đều không muốn, nhi tử nhiều, trong nhà lại không yên.”

“Cái này đúng rồi, bất quá cũng đừng tuyệt đối như thế, vạn nhất thực sự có người là thật tâm thì sao?”

Lão tiên sinh nói: “Ta không hồ đồ giống ngươi, người khác thật giả thế nào ta sao không biết.”

Phụ tử hai người nói qua nói lại, đem toàn bộ siêu thị đều đi dạo một lần, bao lớn bao nhỏ mua thật nhiều thứ, mệt gần chết. Hạ Vân Dương nhìn xem thời gian không sai biệt lắm, mau tính tiền đi ra ngoài. Trên đường Ngũ Võ đánh điện thoại lại thông báo tình huống họp lúc chiều. Hạ Vân Dương kêu thêm vài món thức ăn, hắn và lão ba cùng đi, rồi mới hỏi Ngũ Võ có muốn cùng nhau lại đây ăn cơm chiều không? Ngũ Võ nói: “Ta xem ngươi cùng ba ba ngươi cũng rất dọa người, ta sợ ăn không tiêu hóa, ngươi tự cầu nhiều phúc đi.”

Xe đến dưới nhà Tiêu Đông cũng đã đến 5 rưỡi, hàng xóm lầu trên lầu dưới hiện tại đối với xe cao cấp cũng không còn xa lạ nhưng vẫn hướng Tiêu mụ mụ hỏi thăm. Tiêu mụ mụ cũng không giữ bí mật, nói thẳng là bằng hữu của nhi tử, hiện tại nhận nàng làm mẹ nuôi.

Hạ Vân Dương lên lầu gõ cửa, đi vào liền hô “Mụ mụ”, đem ba ba hắn sợ tới mức một phen giữ chặt hắn hỏi: “Ngươi tay chân cũng thật là mau, đến mụ mụ cũng đã kêu, ta còn chưa đồng ý đâu, tối hôm nay liền được chia tay cho ta. Có nghe hay không.”

“Ba, ta đến giới thiệu cho ngươi, đây là mẹ ta.” Hạ Vân Dương nhiệt tình nói, tuyệt không có cảm giác quái dị. Tiêu Đông mới từ bên trong đi ra, còn chưa rõ tình huống, Hạ Vân Dương đã đem nhà hắn như nhà mình mà giới thiệu một lượt.

Tiêu mụ mụ cũng không ngại, vội vàng tiếp đón bọn họ tiến vào. Lão ba Hạ Vân Dương mặt xanh mét tiến vào cửa, vừa ngồi xuống không lâu, Tiêu mụ mụ rất bận rộn, khiến sắc mặt lão ba ba cũng dịu đi một ít. Tiêu Đông ngược lại cảm giác thực xấu hổ, đây là tình huống gì a, đáp ứng Hạ Vân Dương thử qua lại còn chưa đến hai ngày, hắn cư nhiên liền tự quyết định an bài cho hai bên cha mẹ gặp mặt.

(người taz sợ bị bỏ rơi mà)

Thừa dịp hai vị gia trưởng ở đó nói chuyện phiếm, Tiêu Đông đem Hạ Vân Dương kéo đến phòng bếp, đóng cửa lại nói: “Ngươi làm gì đây? Sao lại đem ba ba ngươi đến đây?”

“Không phải ta tìm hắn, là hắn tìm ta. Ta cũng là không có biện pháp, người Hạ gia bọn ta đều như vậy, mặc kệ gặp được trở ngại gì đều phải nghênh ngang mà tiến lên. Ngươi ngăn không được ta, ta ngăn không được ba ba ta. Giống nhau.”

“Vậy ba ba ngươi đến làm gì?”

Hạ Vân Dương hướng phòng khách liếc mắt một cái nói: “Ta lặng lẽ nói cho ngươi a, hắn đến để kêu ngươi đá ta, ngươi nên giúp ta chống đỡ, mặc kệ hắn cho ngươi bao nhiêu tiền, ngươi đều không thể dao động biết chưa?”

“Ta sớm muốn đá ngươi, nhưng ngươi lại kéo ta xuống nước a.” Tiêu Đông đem hắn đặt ở trên tường, mặt đối mặt nói, “Ta cảnh cáo ngươi, ngươi đừng nghĩ tùy tiện đùa giỡn ta.”

Hạ Vân Dương tiến lên phía trước, hôn Tiêu Đông một cái rồi nói: “Ta sao lại làm thế, ta đã thể hiện đến mức này ngươi còn không tin ta.” (uầyyy ~ gan)

Tiêu Đông thình lình bị hắn hôn một cái, trên mặt lập tức đỏ hồng, một bàn tay dùng lực lại đem hắn đặt trên tường nói: “Ngươi thành thật cho ta.”

“Ngươi đừng xằng bậy a.” Hạ Vân Dương nói, “Ba ba ta còn ở bên ngoài, hắn lúc trẻ có luyện qua võ công.”

Tiêu Đông buông hắn ra, Hạ Vân Dương còn nói: “Ngươi lại đây một chút, trên người có dính bẩn, ta giúp ngươi vỗ vỗ.”

Tiêu Đông vốn nghĩ đi tới, nhưng là lại nghĩ đến hắn trong trò chơi cũng thường lấy cớ xem trang bị, lừa hắn đến gần chém hai đao, rút kinh nghiệm, không để mình mắc mưu, một chưởng đẩy ra hắn nói: “Lăn xa một chút, ta đi ra ngoài bày bàn.”

“Ta giúp ngươi.” Hạ Vân Dương mở cửa, đi vào phòng khách. Lão ba hắn vốn quyết tâm đến nói chuyện, nhưng là không chịu nổi Tiêu mụ mụ liên tục khen ngợi Hạ Vân Dương, nói nào là một hảo nhi tử, khẳng định là kế thừa phẩm chất tốt đẹp từ cha mẹ. Cứ liên tục khen ngợi, Hạ lão gia định lực tái hảo, trên mặt vốn có điểm dịu đi giờ lại càng thêm buông lỏng, cũng lễ thượng vãng lai (*), khách khí khen Tiêu Đông vài câu.

(*) lễ thượng vãng lai: có qua có lại mới toại lòng nhau

Hạ Vân Dương vừa nghe hắn khen Tiêu Đông, lập tức qua phụ hoạ, Tiêu Đông cũng buồn bực, vị lão tiên sinh cũng chưa gặp qua mình, làm sao nhìn ra mình thông minh hay có khả năng hay nhân phẩm không sai. Quay đầu nhìn Hạ Vân Dương ở nơi đó đắc ý, nghĩ rằng khẳng định là hắn nói.

Một lát sau, bên khách sạn đưa cơm đến. Ngũ Võ đều đã thay bọn họ trả tiền, còn đặc biệt dặn khi ăn xong, trăm ngàn không cần dùng dọn dẹp, chờ ăn xong rồi, gọi điện thoại để người đến thu dọn.

Thừa dịp Tiêu Đông cùng mụ mụ hắn đang thu xếp bày bàn thức ăn, lão ba Hạ Vân Dương đem hắn kéo qua một bên, thấp giọng nói: “Tay hắn xảy ra chuyện gì, ngươi tìm người tàn phế sao.”

“Cái gì mà tàn phế, chỉ có đôi chút gãy xương, nghĩ dưỡng vài tuần liền tốt.”

“Làm sao lại thế, chắc là đánh nhau đi, người không an phận như thế, ta không thích.”

“Ngươi không thích không quan hệ, ta thích là được.” Hạ Vân Dương nói, “Lại nói cũng không phải đánh nhau, hắn là vì cứu ta mới bị thương.”

“Cứu ngươi? Ngươi lại làm gì sao?”

“Không làm cái gì.” Hạ Vân Dương nói, “Gặp phải cướp bóc, cầm tiền còn muốn đánh người, nếu không có hắn, đầu của nhi tử chưa chắc đã còn.”

Nghe hắn nói như thế, Hạ lão gia còn không tin, bất quá nhìn thấy Tiêu Đông luôn giúp mẫu thân làm việc, trong nhà cũng sửa sang sạch sẽ, lại không học đám tiểu thanh niên nhuộm tóc, xỏ lỗ tai, quần áo lôi thôi, cử chỉ đáng khinh,… quả thật không giống đám hỗn tử. Hơn nữa Tiêu mụ mụ nhiệt tình hiếu khách, đối xử với mọi người thân thiết, cảm giác người như vậy hẳn là tương đối có gia giáo. Nhưng lão tiên sinh đối nhi tử mình tìm bạn trai, trong lòng vẫn là có điểm không thoải mái, nhìn Tiêu Đông, ánh mắt cũng càng khủng hoảng.

Đến khi bàn dọn xong, đại gia ngồi xuống, Tiêu Đông đứng dậy rót cho lão ba Hạ Vân Dương ly rượu, lão gia tử ngồi đồ sộ bất động. Hạ Vân Dương gặp không khí có điểm xấu hổ, lấy cái chén nói: “Cũng đổ cho ta một ly.”

Tiêu Đông nói: “Ngươi đừng uống rượu, lát nữa còn phải lái xe.”

“Úc, ta quên mất.” Hạ Vân Dương đem cái chén buông nói, “Vậy giờ ta uống gì a.”

“Uống nước chanh đi, hôm nay ta pha cho ta, lại để trong tủ lạnh quên lấy ra, đang lạnh mà uống, đối dạ dày không tốt.”

Hạ Vân Dương đối hắn nói gì nghe nấy, gật đầu đáp ứng. Tuy rằng chỉ là mấy câu nói thực bình thường, Hạ lão tiên sinh nghe vào trong tai lại hơi có chút cảm xúc. Thê tử của mình qua đời sớm, nhi tử bình thường lại rất ít gặp mặt, vài năm đều không có thói quen ở nhà ăn cơm. Nhìn trước mắt một bàn, tuy nói là khách sạn làm đồ ăn gia đình, bên người trừ bỏ nhi tử còn đâu đều là người xa lạ lần đầu gặp mặt, không biết vì sao lại có cảm giác như bầu không khí gia đình.

Hắn nhìn Tiêu Đông trên tay thạch cao, mặt trên chữ viết nhìn quen mắt, trừng mắt nhìn nhi tử ngồi ở bên cạnh, liếc mắt một cái, hỏi Tiêu Đông: “Nghe nói ngươi bị gãy xương tay là vì cứu người?”

Tiêu Đông còn không có mở miệng, Tiêu mụ mụ liền nói: “Không, là Tiểu Đông gặp cướp, không cẩn thận bị thương.”

Hạ lão gia lại trừng mắt nhìn nhi tử, liếc mắt một cái hỏi: “Rốt cuộc ai bị cướp?”

Hạ Vân Dương cùng Tiêu Đông trăm miệng một lời trả lời: “Là ta.”

“Liền nói là các ngươi cùng nhau bị cướp?”

“Có thể lý giải như thế.” Hạ Vân Dương nói, “Ngươi hỏi cái này làm gì sao, tính phá án nào?”

“Ta cảm giác ngươi gạt ta.”

“Hảo hảo ăn cơm, không phải nói mấy chuyện không vui.”

Hạ Vân Dương đang muốn đổi đề tài, Tiêu Đông nói: “Chuyện này là ta không tốt, bằng hữu ta gặp chút phiền toái. Ta cũng không nghĩ tới sẽ đem… ”

Nói tới đây, Tiêu Đông mới phát hiện chính mình còn chưa từng kêu lên tên Hạ Vân Dương, hiện tại không biết làm sao gọi hắn. Hạ Vân Dương thực thông minh, biết hắn đang lẫn lộn, liền nói: “Kêu ta Tiểu Dương.”

Tiêu Đông dưới bàn hạ đá hắn một cước nói: “Không nghĩ tới sẽ đem hắn dính líu vào, ta cam đoan sau này sẽ không phát sinh loại sự tình này.”

Tiêu mụ mụ nghe hắn phủ định chuyện gặp cướp, vội vàng hỏi bằng hữu gặp phiền toái kia là ai. Tiêu Đông nói là Lâm Tương, Tiêu mụ mụ lập tức lý giải: “Lâm Tương đứa nhỏ này thật đáng tiếc, nghe nói ba mẹ hắn muốn ly hôn, trước đó không lâu trong nhà còn bị lừa tiền.”

“Hiện tại mọi chuyện đều tốt.” Tiêu Đông nói, “Hắn cũng đáp ứng ta sau này không gây chuyện.”

“Vậy là tốt rồi.”

Lão ba Hạ Vân Dương nhìn hắn nhìn nửa ngày, hỏi: “Như thế nghĩa là, ngươi thật là vì cứu nhi tử ta mà thụ thương?”

Tiêu Đông nói: “Kỳ thật là hắn đã cứu ta.”

Hạ Vân Dương bổ sung nói: “Là ta cứu hắn, hắn lại cứu ta, rồi mới là ta lại cứu hắn.”

“Ngươi không phải đang đóng phim đâu, làm thế nào mà cứu qua cứu lại như thế.” Hạ lão tiên sinh liếc nhìn hắn một cái, bưng lên chén rượu uống một ngụm rượu. Hạ Vân Dương hắc hắc một tiếng nở nụ cười, lặng lẽ nói với Tiêu Đông: “Ba ba ta rất thích ngươi.”

“Ta không thấy ra a.” Tiêu Đông buồn bực.

Hạ Vân Dương nói: “Không thích thì sẽ không cho rót rượu cho hắn, dù đối phương là ai, hắn cũng không nể mặt mũi.”

Lão tiên sinh thấy bọn họ khe khẽ nói nhỏ, ho khan một tiếng. Bữa cơm dưới sự nhiệt tình chu đáo chiêu đãi của Tiêu mụ mụ, thêm Tiêu Đông cung kính có lễ, còn có Hạ Vân Dương ra sức, cuối cùng thuận lợi kết thúc. Hạ lão tiên sinh không biết là quên hay là có tính toán, từ đầu tới đuôi đều không có đề cập qua một chữ tiền nào.

Cơm nước xong xuôi, Hạ Vân Dương muốn đưa lão ba về khách sạn, nghe nói buổi tối còn có khách nhân muốn gặp, trước hết cáo từ. Tiêu Đông đem bọn họ đưa đến dưới lầu, trước sau như một nhìn theo Hạ Vân Dương rời đi. Lão gia tử trên bàn cơm uống rượu được một chút, có điểm say say. Xe chạy đến khách sạn, Hạ Vân Dương đưa hắn lên lầu vào phòng, đang chuẩn bị trở về. Người bình thường vẫn cao cao tại thượng, đối ai đều thích mặt lạnh, phụ thân bỗng nhiên gọi lại nhi tử, nói: “Ngươi lại đây, ta có lời muốn đối ngươi nói.”

Hạ Vân Dương đi trở về đến ngồi ở bên giường, chờ lão ba phát biểu.

“Ngươi đã trưởng thành, ta có phải hay ta không quản nổi ngươi nữa?”

Hạ Vân Dương cũng không khách khí, gật đầu nói: “Đúng vậy.”

“Ta chính là phản đối ngươi, không muốn để các ngươi cùng một chỗ, ngươi cũng có biện pháp làm cho ta đáp ứng có phải hay không?”

“Cũng không sai biệt lắm.” Hạ Vân Dương nói, “Dù sao phần mẹ ta để lại, thuộc về của ta, một phần cũng không thể thiếu.”

“Ngươi đồ không có lương tâm, đem lời ta đều cãi lại.” Lão ba nổi giận, thừa dịp mượn rượu nói, “Ta hiện tại không phản đối, nhưng là ngươi nên học một chút thông minh của ta, bảo quản tốt tiền của mình, kiểu tình cảm một khi dính đến tiền đều không còn cái gì tốt. Hiểu hay không.”

“Đã hiểu.” Hạ Vân Dương nghe lời gật đầu, “Ta khẳng định sẽ không đem công ty cho hắn, trừ phi hắn hỏi ta.”

“Bại gia tử.” Lão gia mắng một câu, theo trong túi áo lấy ra vài thứ nhét vào trong tay nhi tử nói, “Cầm, ngươi đừng nhiễm cái gì không sạch sẽ, bệnh xấu đem về nhà, có nghe thấy không.”

Hạ Vân Dương hướng trong tay vừa thấy, lập tức chấn kinh, lắp bắp nói: “Này này, này… Ba, ngươi làm sao tùy thân mang nhiều áo mưa như thế, còn sao?”

“Loại sự tình này đương nhiên phải đề phòng trước, miễn cho không cẩn thận lại cho ngươi thêm đệ đệ hay muội muội, ngươi rất khó lý giải sao?”

Hạ Vân Dương còn không có theo kịp khiếp sợ, lúc sau mới hồi tinh thần, lắc đầu nói: “Ta rất khó lý giải, ngươi vi cái gì muốn dùng hàng rời… ”

(sax mình hoàn toàn bó chiếu hai cha con nhà này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.