Sát Vương

Chương 184: Thạch Miêu vương xuất hiện



Định Dung Hầu ở bên ngoài Hỗn Nguyên trận hướng về phía BáchThảo vương uy hiếp.

Bách Thảo vương không trả lời đại hoàng tử, chỉ mở to hai con mắt nhìn hỏa diễm địa ngục bốn phía nàng có lẽ ý thức được hôm naykhó thoát khỏi cái chết trên mặt hiện ra vẻ đau thương nhưng nàng căn bản không muốn hàng phục.

- Yêu nữ cho rằng ta hù dọa ngươi sao?

Đại hoàng tử hổn hển mà rống lên.

Giờ phút này Đường Tiêu vẫn không cảm ứng được Lôi Chấn Tử ở bên trong hồ lô cần phải bò thêm vài bước nhưng càng về sau càng dễ tạo thành động tĩnh, mượn đôi mắt của Chung Lam, Đường Tiêu nhìn thấy Chung Khuê đang nhìn về phía mình hiển nhiên hắn đãphát giác.

- Ly ly nguyên thượng thảo, nhất tuế nhất khô vinh, dã hỏa thiêu bất tẫn, xuân phong xuy hựu sinh

Trên mặt của Bách Thảo vương hiện ra một vẻ mệt mỏi tuyệt vọng nhưng vẫn thấp giọng niệm vài câu, quanh người của nàng lục quang đại thịch đột nhiên bạo phát đem những lửa địa ngục kia bức lui trở về, từng tấc từng tấc đại địa bắt đầu rung rung, toàn bộ tứmạch hỗn nguyên trận cũng trở nên không ổn định.

Cỏ non chính là thứ yếu nhất trên thế gian này, gió thỏi dầm mưa băng tuyết bao trùm, động vật dùng làm thức ăn, lửa rừng đốt cháy, nhưng chỉ cần mùa xuân đến cỏ non sẽ mang theo sinh lực mạnh mẽ phổ biến khắp trên mặt đất không có bất kỳ người nào hoài nghi sự cường đại của nó, có được sinh mệnh mạnh mẽ nhưthế, trên đời này cũng chỉ có cỏn non.

Nhìn thấy tứ mạch hỗn nguyên trận càng ngày càng không ổn định bốn cao thủ càng ngày càng trở nên ổn định bọn họ không ngừng hấp thu tinh khí mà hỗn nguyên trận phun ra, sau đó lại đem từng giọt tinh dầu bắn vào trong trận, đem lửa cháy từ từ áp bức về phía Bách Thảo vương.

Thân thể xanh nhạt của Bách Thảo vương bắt đầu khô héo hiển nhiên là nàng đang thiêu đốt tính mạng của mình đối phó với sựvây công của mấy cường giả, Bách Thảo vương có tôn nghiêm của Bách Thảo vương, chết cũng được nhưng đừng mơ nàng cúi đầu.

- Ngươi tại sao vẫn chấp mê bất ngộ?

Đại hoàng tử phát hiện ra Bách Thảo vương bắt đầu thiêu đốt tính mạng của mình thì như phát điên rồi hắn biết Bách Thảo vương đãquyết tâm cho dù lúc này sử dụng hồn tông bí pháp với nàng cũng không thể.

Bách Thảo vương mỉm cười trên mặt lộ ra vẻ thản nhiên, phảng phất như không coi trọng tính mạng của mình nữa nàng một lần nữa thiêu đốt tính mạng của mình, thân thể màu xanh nhạt cũng toàn bộ bị biến thành khô héo, lửa địa ngục cũng bị nàng bức lui hơn mười mét toàn bộ tứ mạch hỗn nguyên trận chuẩn bị sụp đổ.

Bi Triêu trưởng lão cắn lưỡi phun máu tươi vào trong tứ mạch hỗn nguyên trận khiến cho trận thế sắp sụp đổ ổn địn lại vài phần.

- Bạo.

Đường Tiêu xông vội lên phía trước vài bước sau khi cảm nhậnđược Lôi Chấn Tử trong hồ lô của Sa Nam Tông hắn lập tức để cho nó phát nổ.

Hồ lô của Sa Bàn lập tức nổ tung, đem tinh dầu vạn năm thiêu đốt hắn thành một hỏa nhân, tứ mạch hỗn nguyên trận triệt để thất thủ, trong nháy mắt trở nên sụp đổ, hỏa diễm trung thiên bắt dầu lan ra, ba người khác cũng bị hỏa diễm vây quanh hai tiếng bạo nổ, Thần Võ Tướng Lâm Chấn cùng với tông chủ Chung Khuê cũng bịđốt thành hỏa nhân.

Bốn bên ba bên đã thất thủ, tứ mạch hỗn nguyên trận triệt để sụpđổ, Bách Thảo vương bị nhốt ở trong lửa cũng điên cuồng nhảy ra nhanh chóng chạy đi, Đường Tiêu cũng phát động hộ thể cương khíbảo hộ bản thân ngưng khí hóa điêu mang Chung Lam thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ sau đó quay đầu bỏ chạy.

Vài đạo quang ảnh trước sau theo lửa cháy mà bắn ra, tuyết điêu bay tới gần chiếc lá cây Bách Thảo vương cũng không nhiều lời lập tức cưỡi lên trên lưng tuyết điêu chỉ đường cho Đường Tiêu nhanh chóng bay ra khỏi sau đó nằm sấp xuống trên người của hắn.

Đường Tiêu kỳ quái tại sao Bách Thảo vương lại tín nhiệm mình như vậy, giống như là quen biết mình vậy tuy nhiên lúc này hắn cũng không có thời gian đan tưởng mang theo chân khí hùng mạnhđưa vào trong cơ thể của Bách Thảo vương, giương cánh thoát khỏi khu vực đám cháy.

Hơn mười đạo quang ảnh phóng lên trên trời đuổi theo tuyết điêu tốc độ còn cao hơn cả Đường Tiêu, trong chốc lát đã đuổi kịp.

- Ngoao.

Đúng lúc này một tiếng mèo kêu kinh thiên động địa vang lên chỉthấy một con mèo nhỏ từ trong núi chạy tới, nhảy lên không trung lập tức hóa thân cao hơn mười trưnợg đón lấy hơn mười thủ kia.

Một trảo này con mèo bẻ vụn mười thủ ấn khổng lồ, thậm chí cònđánh chết một người trên không trung, Thạch Miêu vương cũng không thèm nhìn đem người kia nhét vào trong miệng, giống như lànhai củ cải vậy ngon lành nuốt xuống.

- Lão Miêu không phát uy các ngươi coi ta là bệnh hổ sao?

Thân thể của Thạch Miêu vương mang theo thanh âm ma sát cựthạch, đột nhiên dài ra gấp mấy trăm lần, giống như là một con cựhổ, uy phong lầm lẫm chắn đường đi của hơn mười đạo quang ảnh truy kích lại.

Đường Tiêu nghe qua ba chữ Thạch Miêu vương thì cảm thấy nơi này không đúng lắm, tuy nhiên nhìn bộ dạng uy mãnh của nó thìcũng xứng với cái tên này.

- Kết trận.

Thần võ tướng Lâm Chấn lập tức hô mọi người kết trận để phòng ngừa Thạch Miêu vương ra tay lần nữa.

Hơn mười đạo quang ảnh lập tức kết trận, những người này đều cótu vi Địa Nguyên tam cấp trở lên người vừa rồi bị Thạch Miêu vương nuốt chửng cũng có tu vi Địa Nguyên tứ cấp.

Bách Thảo vương nằm sấp ở trên người tuyết điêu đứng thẳng lên, vỗ vỗ tuyết điêu ý bảo nó không cần chạy nữa, Đường Tiêu triển khai cánh chim tạo thành một đường vòng cung, xoay người trở lại sau đó ở sau lưng Thạch miêu vương nhìn về phía đám đại hoàng tử bên kia.

- Tam đại yêu vương tề tựu tại ngọc sơn hiện tại lực lượng chúng ta không cách nào địch nổi hoàng tử điện hạ tạm thời lui rồi nghĩbiện pháp. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Lâm Chấn dính đầy bùn đất nói với đại hoàng tử.

Đám người đại hoàng tử không ai cho rằng tuyết điêu là do Đường Tiêu hóa thân bọn họ đều cho rằng tuyết điêu vương chính làĐường Tiêu, tuy tuyết điêu này thực lực có vẻ rất yếu nhưng linh hồn lực lại cường đại giống như Thạch miêu vương và Bách Thảo vương ai cũng không ngờ một nhân nguyên ngũ cấp như Đường Tiêu lại chen chân tới nơi này.

- Chúng ta không đánh sao? Chúng ta có bốn vị cường giả đỉnh phong mà Bách Thảo vương hiện tại toàn thân khô héo suy yếu, không chịu nổi nữa rồi, Tuyết Điêu vương thì hai mươi năm chưa xuất hiện thực lực của nó bây giờ cũng rất yếu cho nên mới trốn ở sau lưng Thạch miêu vương, chúng ta hiện tại chỉ cần phải đối phóvới thạch miêu vương nói không chừng có thể bắt được ba người bọn họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.