Sát Vương

Chương 514: Máy tính?



- Móa! Đây chẳng lẽ là máy tính khoa học kỹ thuật sao? 

Đường Tiêu bên trong Thần đan nghe âm thanh của Phong Bạo Thiên Lô có chút cơ giới điện tử, liền kinh ngạc mắng một câu.

Người nọ ở trong tinh đồ của Phong Bạo Thiên Lô tìm một phen, thẩm tra đối chiếu mấy phần tinh đồ của mình lúc trước có trong tay, một lần nữa đã chọn một mục tiêu, lần nữa hướng Phong Bạo Thiên Lô phát ra chỉ lệnh. Khiến nó nghiền nát không gian, tiến vào trong hư không, bay đến mục tiêu chỉ định.

- Thực xin lỗi. Phá Giới Tinh không đủ, không cách nào phá toái hư không. . . 

Phong Bạo Thiên Lô rất nhanh trả lời người nọ.

- Cái gì là Phá Giới Tinh? Ở đâu có thể lấy được?

Người kia hỏi Phong Bạo Thiên Lô một tiếng. Một đạo bạch quang hiện lên, xuất hiện mấy khối ảo ảnh của Phá Giới Tinh trước mặt người nọ, sau đó Phong Bạo Thiên Lô còn hướng về phía người nọ giải thích thoáng một phát hiệu dụng của Phá Giới Tinh, nói cho người nọ, trong Phong Bạo Thiên Nhãn có Phá Giới Tinh, cũng chỉ dẫn một phương hướng cho hắn.

Người nọ bất đắc dĩ, chỉ phải ngâm niệm khẩu quyết, lập tức thối lui ra khỏi Phong Bạo Thiên Lô, lưu lại một tia thần thức ở trong đó. Sau đó căn cứ chỉ dẫn của Phong Bạo Thiên Lô, quay đầu lại phương hướng lúc trước đến trở về.

Rời khỏi băng cốc, thời điểm đi ở trong thông đạo rét lạnh dài dằng dặc, tâm tình người nọ hiển nhiên không tốt lắm, cau mày xụ mặt không cùng bất luận kẻ nào nói chuyện, buồn bực hướng về phía trước đi tới. Thẳng đến đi trở về địa phương có Truyền Tống Trận, người nọ sau khi lấy ra mấy khối thượng phẩm linh thạch đặt ở bốn phía Truyền Tống Trận, một đạo bạch quang đẹp mắt hiện lên, người nọ bị truyền tống về tới bên ngoài hỏa động của Tinh Bàn điện.

Hắn truyền tới nơi này thật đúng là không phải lúc. Bạch quang truyền tống quanh người vừa mới tan hết, gương mặt dữ tợn của Ngũ Độc Thiên Sư liền xuất hiện ở trước người hắn chưa đủ một trượng xa.

Có lẽ nên đổi lại thuyết pháp, Ngũ Độc Thiên Sư thật sự là vận khí quá kém, không ngờ lại xuất hiện ở chỗ này. Người nọ hiển nhiên thấy tiểu long nữ bị thủ hộ pháp tắc gạt bỏ tâm tình rất là khó chịu, đang muốn tìm cái gì đó trút giận, kết quả Ngũ Độc Thiên Sư tự mình dân lên cửa.

- Tiểu hữu quả nhiên lợi hại, rõ ràng trước lão phu một bước tiến nhập Phong Bạo Thiên Nhãn, cái Hư Không Tinh Bàn lớn nhất vừa biến mất không lâu kia, phải chăng trong tay ngươi? 

Ngũ Độc Thiên Sư hiển nhiên không phải cùng Thương Nhai Tử đi đến đấy, cũng không có nghe được sự tình Cửu Bàn Đồng chết ở dưới Thốn Mang. Cho nên thời điểm hiện tại đối mặt Đường Tiêu, vẻ mặt rất ngạo mạn.

Người nọ không biết sao, rõ ràng thu liễm khí tức cường đại, tựa hồ muốn đối với Ngũ Độc Thiên Sư giả heo ăn thịt hổ.

Người nọ không lên tiếng, Ngũ Độc Thiên Sư dò xét tu vi người nọ một phen, xác nhận đối phương cùng lúc trước đồng dạng, tu vi chỉ có Địa Nguyên Cấp, lúc này mới cực kỳ ngạo mạn mà mở miệng: 

- Đồ nhi của ta một đường theo dõi tiểu hữu, lại không bóng dáng, phải chăng bị tiểu hữu giết chết?

- Hắn không phải ta giết, bất quá sau khi ta biết rõ ngươi hướng ta hạ Ngũ Độc bí thuật, ta quả thật rất muốn hành hạ giết hắn đi. 

Người nọ tà dị cười cười. Trong ánh mắt ẩn hiện sát ý mãnh liệt.

Đương nhiên, loại sát ý này cũng chỉ có Đường Tiêu bên trong Thần đan mới hiểu, Ngũ Độc Thiên Sư đáng thương đối diện cũng nhìn không ra.

- Lão phu không muốn cùng người so đo những chuyện nhỏ nhặt này, tiểu hữu ngoan ngoãn mà giao ra Hư Không Tinh Bàn đi. Bằng không thì một khi lão phu động thủ, tiểu hữu có thể sẽ rất thống khổ.

Ngũ Độc Thiên Sư nhìn người nọ cũng nở nụ cười, hắn hiển nhiên không cho rằng dùng tu vi của mình, sẽ thua trên tay tiểu tử trước mặt này.

Đồ đệ Lạc Phong của Thương Nhai Tử lúc trước đối với loại hình xăm phán đoán rõ ràng sai lầm, xem thần sắc này của Ngũ Độc Thiên Sư, tựa hồ đối với Lại Vân chết cũng không phải rất để ý.

- Nghe người ta nói, thể nội của Ngũ Độc Thiên Sư luyện hóa ra một quả ngũ sắc độc gan, ngũ sắc độc gan này chính là thiên hạ kỳ độc. Cũng là một kiện kỳ bảo, sau khi luyện hóa sẽ bách độc bất xâm. Tuy Long thể của bổn công tử cũng không sợ bất luận độc vật gì, bất quá ngươi đã đưa tới cửa, ta tự nhiên sẽ không từ chối.

Người nọ nheo con mắt lại, cao thấp đánh tuy Ngũ Độc Thiên Sư, phảng phất lập tức muốn động thủ lấy độc gan vậy.

Nghe người nọ nói muốn lấy ngũ sắc độc gan của hắn, hàn quang trong mắt Ngũ Độc Thiên Sư lóe lên, sát cơ thị hiện. Hiển nhiên là người nọ nói đã chạm đến nghịch lân của hắn. Giống như sờ mông lão hổ, động thủ trên đầu thái tuế, nhắm vào điểm giới hạn của hắn.

- Rất bội phục dũng khí của tiểu hữu, to gan lớn mật, lại muốn đào gan của lão phu, bất quá phải xem ngươi có bổn sự này hay không!

Ngũ Độc Thiên Sư giận dữ, đại duỗi tay ra, hướng người nọ trảo kiếm đi qua.

Tay trảo của Ngũ Độc Thiên Sư đón gió dài ra. Năm ngón tay lập tức biến thành năm đầu lâu nhan sắc khác nhau, tất cả đều dữ tợn giương miệng rộng, mượn chi uy một trảo này của Ngũ Độc Thiên Sư. Rống giận hướng người nọ híz-khà-zzz cắn tới.

Trước mặt người nọ đột nhiên hiện ra một chiếc đèn nguyên dương, phía dưới thân đèn lay động, đại hỏa bên trong lập tức thiêu đốt phun ra, những nguyên dương chân hỏa này dưới sự thao túng của người nọ, ngưng tụ ra vô số đầu rồng, lập tức vọt tới ngũ sắc khô lâu trảo của Ngũ Độc Thiên Sư.

Ngũ sắc khô lâu trảo ở dưới nguyên dương chân hỏa, lập tức hóa thành một tia khói bụi phiêu tán. Ngũ Độc Thiên Sư tránh né không kịp, cả người lập tức bị dìm ngập bên trong nguyên dương chân hỏa.

- Sao có thể như thế, rõ ràng lợi dụng nguyên dương đăng điều khiển nguyên dương chân hỏa bên trong tiến hành công kích. 

Đường Tiêu bên trong Thần đan thấy một màn như vậy, trong nội tâm cả kinh, hắn không biết mình ở lúc này, sẽ sử xuất loại công kích này hay không.

Đương nhiên, sau khi tu vi người nọ tăng nhiều, thời điểm đối mặt Ngũ Độc Thiên Sư, khẳng định cùng Đường Tiêu lúc trước tâm tính rất bất đồng, phát huy tự nhiên thành thạo. Nếu như dùng tu vi của Đường Tiêu lúc trước, cho dù lợi dụng nguyên dương đăng thành công thao túng hỏa động sau lưng, cũng không cách nào công phá ngũ sắc khô lâu trảo của Thiên Nguyên võ giả.

Nếu là Đường Tiêu lúc trước, khi đối phó Ngũ Độc Thiên Sư, nếu như không sử dụng Thốn Mang mà nói, cũng chỉ có quay người mà trốn khỏi đây, mà người nọ căn bản không có ý niệm sử dụng Thốn Mang, thần sắc lóe ra trong ánh mắt, rõ ràng là muốn hành hạ đối phương đến chết.

Sắc mặt Ngũ Độc Thiên Sư đại biến, vội vàng tế ra một kiện tiểu thuẫn pháp bảo ngăn cản trước người, ngăn trở những nguyên dương chân hỏa kia xâm nhập đến trên thân thể, rất hiển nhiên, một kích vừa rồi của người trước mặt này uy áp tạo thành cho hắn, dĩ nhiên viễn siêu phán đoán lúc trước của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.