Sát Vương

Chương 538: Liệt phùng quái thú



Cùng lúc đó quái thú liệt phùng đột nhiên phun ra một đạo khói đen bao trùm cả đại điện ở trong bóng tối.

Đường Tiêu phản ứng rất nhanh hơn mười lá bùa biến thành tro hóa thành mười trăng tròn ở trước mặt, chiếu sáng cả điện giống như ban ngày.

Ngân Từ Phong nữ vung tay áo lên, mấy nghìn con ong bay ra hóa thành một hanh cự kiếm đột nhiên đâm về phía dị chủng kia, bốn phi kiếm bên người của Đường Tiêu cũng đánh về bốn vó dị chủng, tiểu Nam và tiểu Bắc khẽ chuyển động tâm niệm tế ra hơn mười trận kỳ cắm vào trong đại điện hiển nhiên là để bố trí cấm chế. 

Bốn người lộ ra thần thông trong chốc lát đã công kích lên trên người dị chủng bốn vó dị chủng bốn vó bị nhốt chỉ có thể hé miệng đón đầu tiếp nhận.

Bốn thanh kiếm của Đường Tiêu rít gào bị luống gió màu đen đánh bật, bầy ong của Ngân Từ Phong nữ cũng bị đánh tan, trận kỳ của cấm chế song thù cũng bay mất khiến cho mọi người biến cả sắc mặt.

Đường Tiêu lại phất mấy lá bùa thành từng làn tro, bay ra một xiềng xích màu bạc quấn quanh trên người của dị chủng cưỡng ép trói nó lại, cùng lúc đó hồ lô dừa cũng bay ra khỏi người của hắn.

Đường Tiêu vung một ngón tay lên hồ lô dừa lập tức biến hơn một trượng bởi vì không gian có hạn cho nên Đường Tiêu không để cho hồ lô dừa biến đổi lớn, hướng về phía bốn vó dị chủng kia mà đập tới. 

Hồ lô dừa sau khi đập xuống dị chủng bốn vó bị cưỡng ép nện xuống mặt đất tuy nhiên sau khi thu hồi hồ lô dừa dị chủng bốn vó cũng bị tổn thương một chút thân thể của nó rung lên hướng về phía mọi người bắn ra mấy đạo hắc mang sau đó trốn về.

Tuy nhiên một bàn tay ngưng tụ từ linh phù bắn ra bẻ vụn mấy đạo hắc mang sau đó đem dị chủng bốn vó giật trở về.

Đường Tiêu vung tay lên một tấm kính xuất hiện ở trong tay đây chính là Phong Lôi kính đoạt được từ trong tay của Lạc Phong một đạo thiểm điện xuất hiện, sau khi đụng vào hắc mang thì bắn ngược trở về.

- Ta thử đi vào săn giết quái thú các ngươi ở chỗ này bằng không thì lúc chiến đấu ta không thể chiếu cố các ngự được.

Đường Tiêu nói với chúng nữ một tiếng sau đó đi vào trong màn sáng bảy màu.

- Này ngươi...

Ngân Từ Phong nữ lộ vẻ lo lắng nàng không ngờ Đường Tiêu cứ như vậy mà xông vào bên trong.

Cấm chế song thù mở miệng cười cười hiển nhiên các nàng nhìn ra được sự ân cần của Ngân Từ Phong nữ với Đường Tiêu.

Lúc bước vào trong màn sáng cấm chế tiểu cửu cửu vẫn đang ngủ say ở trong ý niệm của Đường Tiêu đột nhiên tỉnh lại nó giống như ý thức được cái gì muốn xông ra ngoài.

- Tiểu Cửu Cửu?

Đường Tiêu dừng bước dùng thần niệm gọi ấu long chủ yếu thăm dò xem nó có tỉnh lại thật không.

- Là ngượi?

Tiểu Cửu Cửu rõ ràng nhận ra thanh âm của Đường Tiêu cũng cảm ứng được khí tức của hắn. 

- Chúng ta sau khi thoát ra khỏi hắc ám hư không thì...

Đường Tiêu giản lượng nói với Tiểu Cửu Cửu.

- Đa tạ ngươi.

Tiểu Cửu Cửu vô cùng cảm ơn Đường Tiêu nó đã không còn trí nhớ cho nên coi Đường Tiêu là đồng bạn tín nhiệm nhất.

- Ngươi tại sao lại tỉnh lại?

Đường Tiêu hỏi tiểu cửu cửu một tiếng hắn cảm giác được tiểu Cửu Cửu vì cảm ứng được quái vật kia nên mới tỉnh lại.

- Ta ngửi thấy khí tức quen thuộc là đồ ăn ở bên trong màn sáng cấm chế.

Tiểu Cửu Cửu cũng nghi hoặc mà nói. 

- Hẳn ngươi dùng quái thú liệt phùng làm đồ ăn?

Đường Tiêu ngây cả người. 

- Quái thú liệt phùng, có thể sao?

Tiểu Cửu Cửu cũng không rõ ràng.

- Dù sao chúng ta cũng phải đả bại con quái thú kia, cùng ta chiến đấu thôi.

Thân thể Đường Tiêu run lên, đem tiểu Cửu Cửu phóng ra.

- Oa tiểu long long thật xinh đẹp.

Ngân Từ Phong nữ bốn mắt tỏa sáng nhìn tiểu Cửu Cửu.

Tiểu Cửu Cửu bị chúng nữ nhìn như vậy thì hơi xấu hổ vội vàng núp ở sau lưng Đường Tiêu. 

Tiểu Cửu Cửu tựa hồ đối với quái thú ở bên trong không hề sợ hãi, hướng về phía quái thú đó gào rú một tiếng rồi lập tức trên người của nó lân giáp đại hiện thân hình nhanh chóng trướng lên không bao lâu sau một cự long hơn mười trượng xuất hiện ở trong màn sáng thất thải, quanh người toát ra khí tức uy áp vô cùng.

Tiểu Cửu cửu ở trong thế giới ý niệm của Đường Tiêu đã nuốt chửng không ít hồn tinh tốc độ phát triển đã vượt qua sự tưởng tượng của Đường Tiêu. 

Quái thú vẫn luôn gào thét không thôi với Đường Tiêu lúc này đột nhiên lộ ra vẻ sợ hãi thân hình cũng lui về phía sau tựa hồ giống như gặp phải thiên địch vậy.

Tiểu Cửu cửu không khách khí mà há miệng rộng ra hỏa cầu từ trong miệng phun ra bắn thẳng về phía thân thể của quái thú kia, quái thú liệt phùng lui về phía sau cũng há miệng rộng một luồng ly tử phong nghênh đón hỏa cầu.

Hỏa cầu và ly tử phong chạm vào nhau hóa thành tia chớp bảy màu, trừ khử ở trên không trung xem ra một chiêu trôi qua tiểu cửu cửu và quái thú này sức lực ngang nhau. 

Lúc này sự sợ hãi trong mắt của quái thú đã giảm đi phân nửa.

Tiểu Cửu Cửu hiển nhiên đối với chiến lực hiện tại của mình có phần thất vọng, so với trong quá khứ thì không tương xứng cho lắm.

Đường Tiêu cũng không nhàn rỗi ở bên người tung ra bốn thanh phi kiếm đâm về phía thân hình của quái thú.

Quái thú liệt phùng cũng không né tránh, lập tức phun ra một lượng lớn khói đen từ trong miệng toàn bộ màn sáng bảy màu bao phủ.

- Không tốt là ảo thuật cấm chế Tôn đạo hữu bị vây khốn rồi.

Tiểu Bắc nhìn thấy liền hô lớn.

- Ngươi có biện pháp giải trừ cấm chế không

Ngân Từ Phong nữ nhíu mày hỏi. 

- Có hơi phiền phức.

Tiểu Bắc nói với Ngân Từ Phong nữ một câu. 

- Mau động thủ đi.

Ngân Từ Phong nữ sốt ruột.

Tiểu Bắc không nói gì cùng với tiểu Nam bắt đầu bận rộn.

Một luồng khói đen bao phủ ngay lập tức trước mắt của Đường Tiêu nhanh chóng tối sầm lại, lúc hắn mở mắt ra thì phát hiện ra màn sáng cấm chế giống như đã tới hắc ám hư không bốn phía bồng bềnh, phát ra những luồng sao sáng không nhìn thấy tiểu cửu cửu và quái thú trong khe hở đâu.

- Đây không phải là hắc ám hư không chân chánh mà chỉ là một ảo thuật cấm chế mà thôi.

Tiểu Cửu Cửu không nói gì há miệng rộng ra một luồng hỏa cầu lại bắn tới, tuy nhiên hỏa cầu công kích không có tác dụng gì. 

Đường Tiêu loáng thoáng nghe thấy thanh âm của cấm chế song thù cuối cùng một luồng thiên tinh bắn tới, một đạo thất thải hào quang xuất hiện đem Đường Tiêu và tiểu Cửu Cửu trở về trong màn sáng.

- Không được.

Đường Tiêu hô lên một tiếng tuy nhiên đã muộn ở bên ngoài màn sáng bảy màu Ngân Từ Phong nữ đột nhiên vọt tới vung tay áo lên mà đánh về phía quái thú, tuy nhiên nàng vừa tiến vào đã không ra được.

- Các ngươi không được vào vừa vào đã không ra được rồi.

Ngân Từ Phong nữ sau khi thử qua thì nói với cấm chế song thù bên ngoài.

Quái thú ở bên trong khe hở không hề e ngại Ngân Từ Phong nữ thana thể nhoáng một cái đã biến mất ở trên mặt đất Đường Tiêu biến sắc thần thức mở rộng một lá bùa thuấn di trong tay biến thành tro sau một khắc một đạo hắc mang và ngân quang đồng thời hiện ra bên người của Ngân Từ Phong nữ, từng bước bắn ngược lại, chính là Đường Tiêu chạy tới ngăn cản công kích cho Ngân Từ Phong nữ. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.