Sát Vương

Chương 559: Kinh thành



Sau khi huấn luyện đến giai đoạn nào đó, Đường Tiêu sẽ có cảm giác thời gian bắt đầu biến chậm, loại cảm giác này cùng hắn lúc trước cắn nuốt Thì Chi Tinh là không thể so sánh, cắn nuốt Thì Chi Tinh có thể làm cho thời gian hoàn toàn đình trệ, mà bây giờ loại biến chậm này càng nhiều nữa là một loại cảm giác.

Bất quá đối với biến hóa của loại cảm giác này, lại để cho Đường Tiêu càng ngày càng rõ ràng cảm ngộ đến Thời Gian chi lực.

Thất hoàng tử Chu Vũ ở trong thời gian ba năm này, đã tiến vào Địa Nguyên Cấp cấp hai, Chu Kiền không có động tĩnh gì, thực lực vẫn như lúc trước khi Đường Tiêu lưu lạc vào hắc ám hư không. Đường Tiêu vừa tu luyện, đồng thời cũng trợ giúp bọn người Chu Vũ, Chu Kiền cùng với Dực Thai công chúa tăng lên tu vi. Dùng thực lực bây giờ của hắn, phối hợp thêm Luyện Yêu Thối Ma Hồ cực kỳ nghịch thiên, trợ giúp mấy người này tăng lên tu vi là rất dễ dàng.

Kinh Thành.

Vương Từ Cương được Hoàng đế bù nhìn Chu Kình phong làm Đại Minh Cung Thuận Vương, giờ phút này đang cùng với Hoàng Ích và một đám phụ tá ở trong thư phòng uống trà, tuy Đại Minh triều chỉ còn trên danh nghĩa, nhưng bọn hắn sống so với lúc trước càng thoải mái hơn.

Đây hết thảy đều quy công cho thủ hạ đắc lực là nhị tướng Đông Bảo cùng Đông Cương của hắn, trước khi người Đông Doanh quy mô xâm lấn, Đông Bảo cùng Đông Cương huynh đệ liền thay Từ Cương lúc ấy thân là Hưng Quốc Hầu cùng Đông Doanh Đại tướng Vĩnh Dã Tu Thân cùng Thổ Phì Nguyên cấu kết, do hai người này đầu nhập, Kinh Thành rơi vào tay giặc, công lao có hơn phân nửa là ở trên người Từ Cương, cho nên Từ Cương hiện tại là một trong những nhân vật trọng yếu của chính quyền bù nhìn.

- Vương gia! Đại sự không ổn.

Một gã Hắc y nhân vội vàng từ bên ngoài xông vào.

- Chuyện gì?

Từ Cương mặt lộ vẻ không vui, những hắc y nhân này tất cả đều là mấy năm trước hắn vì đối phó Trấn Quốc Hầu Đường Uyên, đặc biệt bí mật huấn luyện, hiện tại Đường Uyên đã bị diệt trừ, đã lâu không có dùng tới những hắc y nhân này, đại sự không ổn, còn có đại sự gì không ổn sao.

Hắc y nhân cũng không có mở miệng, mà nhìn thoáng qua những người trong phòng.

- Có lời gì cứ nói! Ở đây không có người ngoài.

Từ Cương lại càng có chút không nhịn nổi.

- Vương gia, Đường gia thiếu gia Đường Tiêu ba năm trước vì nuốt Thì Chi Tinh, bạo bệnh mà vong, nghe nói đột nhiên sống lại, hơn nữa đã có thực lực tương đương với Địa Nguyên đỉnh phong, trước đó vài ngày đã giúp Thất hoàng tử trấn áp bọn người Vệ Mãng, Kim Thiền, cũng chiếm cứ Bình Đông thành!

Hắc y nhân vội vàng đem tin tức mới nhất báo cáo nhanh cho Từ Cương.

- Làm sao có thể như thế được? Ngươi có tin tức chính xác không?

Từ Cương nghe được danh tự Đường Tiêu, sắc mặt liền trắng bệch, giống như ban ngày thấy quỷ vậy.

Xác thực, một cừu gia đã chết, không ngờ lại sống lại, đây không phải gặp quỷ sao? Hơn nữa cái cừu gia kia rõ ràng có thể bắt giữ Man tộc đại Vương Vệ Mãng là Địa Nguyên đỉnh phong võ giả, thực lực có thể không phải chỉ là Địa Nguyên ngũ giai, Từ Cương chỉ là một đạo linh phù chi lực, có khả năng chống lại sao, nói đơn giản một chút, một ngón tay của đối phương là có thể đem hắn đè chết.

Thay đổi là cừu gia khác, Từ Cương còn có thể ỷ vào thế lực của mình trong triều, cùng một đám cao thủ bên người bảo hộ, cũng không sợ hãi đối phương tìm hắn, nhưng mà Đường Tiêu lại không giống, thiếu niên này xuất quỷ nhập thần, thủ đoạn đa đoan, ngay cả sự tình nuốt Thì Chi Tinh cũng có thể làm, thật đúng là họa lớn trong lòng Từ Cương.

- Tin tức này là hoàn toàn chính xác! Người mà thuộc hạ từng cài vào Bình Đông thành, tận mắt nhìn đến Đường thiếu gia này, cũng vẽ một bức họa cho đại nhân.

Hắc y nhân từ trên người lấy một bức họa đồ đi ra.

- Nhanh trình lên!

Bàn tay Từ Cương cuốn lấy, đem bức họa trong tay Hắc y nhân đoạt tới, sau đó hắn nhìn chăm chú thiếu niên bên trong bức họa, sắc mặt liền trắng bệch.

Người bên trong bức họa này, không phải Đường Tiêu thì là ai?

- Tiểu súc sinh này thật sự sống lại rồi?

Sắc mặt của Hoàng Ích cũng có chút khó coi, hơn ba năm trước, Đường Tiêu vẫn là cái đinh trong mắt bọn hắn, cừu hận của bọn hắn đối với Đường Tiêu, thậm chí đã vượt qua Trấn Quốc Hầu Đường Uyên.

- Xác thực là hắn.

Từ Cương hai tay niết quyền, thân thể thậm chí có chút bắt đầu run rẩy lên.

- Vương gia không cần lo lắng, tiểu súc sinh này cả gan làm loạn, không biết trời cao đất rộng, chúng ta có thể hại chết hắn một lần, có thể hại chết hắn lần thứ hai.

Con mắt Hoàng Ích chớp chuyển trong chốc lát, liền tiến đến bên tai Từ Cương nói nhỏ vài câu.

- Ngươi còn có thượng sách gì?

Từ Cương liền vội hỏi Hoàng Ích một tiếng.

Hoàng Ích nhìn chung quanh một chút, Từ Cương biết ý mà đem những phụ tá khác đuổi ra khỏi thư phòng, sau khi bảo đảm chung quanh không có người nghe lén, Hoàng Ích lúc này mới mở miệng.

- Lúc trước Vương gia đem Trấn Quốc Hầu Đường Uyên kia bán cho Đông Doanh Thiên hoàng, lúc này mới đổi lấy Đại Minh triều ta một phương bình an, sau khi Trấn Quốc Hầu Đường Uyên bị tiên hoàng phái đi Đông Doanh thay tiểu súc sinh kia chuộc tội một mực chưa về, nghĩ đến tất nhiên là bị nhốt lại tra tấn, dùng để chuộc tội nghiệt mà tiểu súc sinh kia đã làm với Đông Doanh, thậm chí bị rút hồn luyện phách cũng có thể, nếu như chúng ta đem tin tức này tiết lộ cho tiểu súc sinh kia, người nói hắn sẽ làm như thế nào?

Hoàng Ích nói xong, hắc hắc nở nụ cười lạnh.

- Tiết lộ cho hắn? Vậy hắn tới vương phủ ta báo thù thì làm sao bây giờ? Chủ ý này của ngươi là có ý gì?

Từ Cương quá sợ hãi, lắc đầu khoát tay liên tục.

- Vương gia sai rồi! Hoàng mỗ nói chỉ là đem tin tức Trấn Quốc Hầu Đường Uyên ở Đông Doanh chịu khổ giả thả ra, về sự tình bán đứng Trấn Quốc Hầu, tùy tiện tìm người chịu tội thay là được, mẫu thân Dương thị của tiểu súc sinh kia không phải thần bí mất tích sao? Chúng ta lại nói dối ra ngoài, nói Dương thị kia bị Đông Doanh Thiên hoàng bắt đi, cưỡng gian trăm lượt, dùng tính tình của tiểu súc sinh, quả quyết không đơn giản bỏ qua, nói không chừng dưới sự giận dữ, sẽ đi Đông Kinh. Hắc hắc, đến lúc đó thì có trò hay để xem rồi. 

- Ân, chủ ý như vậy ngược lại không tệ, chúng ta lại nghĩ một chút, tìm phương pháp thích hợp đem tin tức này thả ra, đừng làm cho tiểu súc sinh nhìn ra sơ hở mới được.

Từ Cương lúc này mới nhẹ gật đầu.

- Chuyện này, nhất định phải tìm người ổn đáng tin đi làm mới được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.