Thành chủ Nghi Lan thành Tuân Mục, đóng quân ở Nghi Lan thành cùng Lan Vương Chu Hiền đốt đèn lồng ra phía ngoài cửa tây Nghi Lan thành nghênh đón. Sau đó, Lan Vương Chu Hiền dẫn Đại thống lĩnh Ngự lâm quân Phương Kích, mấy tên tướng lãnh chủ chốt và hoàng tử công chúa tiến vào thành. Sau khi Nghi Lan quận chúa và Thất hoàng tử, công chúa Dực Thai chào hỏi thân thiết vài câu, lưu lại ở ngoài cửa thành, nói nàng có việc muốn làm. Chờ đến khi tới yến tiệc tẩy trần đón tiếp khách ở phương xa tới, bọn họ sẽ có mặt.
Thất hoàng tử và công chúa Dực Thai đã đi đường suốt hai ngày một đêm, đều mặt đầy bụi, rất muốn đi tắm nước nóng, sau đó ăn nghỉ ngơi ở trong thành một chút, chuẩn bị nghênh đón cuộc sống gian khổ huấn luyện quân sự trong một tháng tới. Cho nên hai người bọn họ cũng không quá để ý tới những lời nói của Nghi Lan quận chúa.
Mấy trăm đệ tử quý tộc tới huấn luyện quân sự và 2000 binh lính Ngự lâm quân cùng nhau lưu tại ngoài thành, đóng quân, vùi bếp nấu cơm nghỉ ngơi ngay tại chỗ. Sáng mai cần đi đến huấn luyện quân sự ở Ngạnh Phương Ngư Cảng.
Đám sĩ tử quý tộc trong Thai Kinh Thành được nuông chiều từ bé, làm sao có thể chịu đựng được khổ sở thế này? Một ngày mỏi mệt, bụi đất mồ hôi đầy người, cũng không có thể tắm nước nóng, ăn thức ăn ngon miệng, còn phải ăn ngủ ngoài thành. Điều này đối với bọn họ mà nói, thật sự là chuyện rất khó chịu được.
Đường Tiêu bên cạnh vuốt lại quần áo cho Chu Kiền, trong miệng cũng oán giận liên tục. Tuy nhiên thật ra thái độ của Đường Tiêu lại dường như không sao cả. Mặc dù đang ở kiếp này sống ở trong Hầu phủ cẩm y ngọc thực cũng một thời gian, nhưng Đường Tiêu cũng không bởi vậy mà phóng túng chính mình. Kiếp trước, khi làm sát thủ, hoàn cảnh còn gian khổ vất vả hơn so với bây giờ đến một vạn lần hắn cũng đã từng trải qua. Hiện tại được ăn cơm nóng như vậy, có người cùng nói chuyện với hắn, như vậy xem như đã không tệ rồi.
- Đường huynh, chúng ta thừa dịp đêm tôi, lén tiến vào trong thành Nghi Lan đi tìm thú vui đi?
Chu Kiền bắt đầu bàu mưu ma chước quỷ với Đường Tiêu.
- Ngươi muốn trái với quân lệnh sao?
Đường Tiêu nghiêm mặt nhìn Chu Kiền.
- Cái này...
Chu Kiền có chút khó hiểu nhìn Đường Tiêu. Đã đi theo hắn một thời gian, phát hiện hắn kiêu ngạo, ngay cả hoàng tử công chúa cũng không để vào mắt. Vì sao lúc này lại xem nặng quân lệnh như vậy?
- Nếu là huấn luyện quân sự, sẽ nghiêm khắc tuân thủ quân lệnh. Cho dù về sau ngươi không nhập ngũ, chỉ làm việc buôn bán, trải qua một chút kinh nghiệm này cũng sẽ có lợi ích rất lớn đối với ngươi.
Đường Tiêu rất nghiêm túc nói với Chu Kiền.
- À, Đường huynh, nếu ngươi đã nói như vậy, ta nghe lời ngươi là được.
Chu Kiền gật đầu, trong lòng càng cảm thấy có chút không hiểu về Đường Tiêu.
- Đường Tiêu! Lăn ra đây!
Sau khi Nghi Lan quận chúa tới chỗ mấy trăm sĩ tử quý tộc nghỉ tạm, lớn tiếng về hướng trong quát lớn một tiếng.
Đường Tiêu vừa nghe đã biết vị Nghi Lan quận chúa này tới không có chút thiện ý nào. Hắn không khỏi nhíu mày. Trong lòng thực sự có chút khó hiểu. Vì sao những công chúa quận chúa các loại, dường như đều có thâm cừu đại hận với thiếu gia Đường Tiêu như vậy?
Sau khi mình xuyên qua tới thế giới này, tuy rằng cũng chủ động chọc phá nhiễu loạn một chút, nhưng phần lớn thời điểm, nguyên nhân đều là đi chùi đít cho vị thiếu gia quần là áo lượt kia.
Tuy nhiên phương pháp chùi đít của Đường Tiêu cũng không tốt lắm, thường thường là càng lau càng không sạch sẽ, cái lỗ cũng càng chọc càng lớn.
- Đường huynh, ngươi từng giết thời gian với nàng sao?
- Trước kia ta và nàng có cừu oán gì sao?
Sau khi nghe được tiếng chửi bậy của Nghi Lan quận chúa, Đường Tiêu và Chu Kiền hầu như cùng một lúc mở miệng hỏi đối phương một câu.
Vừa nghe Chu Kiền nói như vây, qua biểu tình hiện tại của hắn có thể thấy được rất rõ ràng, đối với nguyên nhân vì sao Nghi Lan quận chúa tìm Đường Tiêu gây phiền phức hắn cũng không hoàn toàn không biết chút nào.
Tuy rằng hiện tại Đường Tiêu thực sự không muốn đánh nhau với người khác, nhưng nhanh chóng có sĩ tử thích xen vào chuyện người khác báo cáo chỗ ở của Đường Tiêu và Chu Kiền cho Nghi Lan quận chúa. Nghi Lan quận chúa mang theo bốn gã tùy tùng, hùng hổ vọt lại phía Đường Tiêu và Chu Kiền. Trên mặt nàng lộ ra vẻ cừu hận. Rõ ràng giống như Đường Tiêu từng thô bạo qua cây hoa cúc của nàng vậy.
- Đường Tiêu! Ngươi không nghe thấy ta gọi ngươi bước ra khỏi hàng sao!?
Theo biểu tình hiện tại của Nghi Lan quận chúa có thể thấy, nàng rõ ràng biết Đường Tiêu.
- Ngươi là ai? Ngươi bảo ta bước ra khỏi hàng thì ta phải ra sao?
Đường Tiêu thực sự có chút tức giận không đánh đến một chỗ.
- Xem ra vị công tử Trấn Quốc Hầu ngươi rõ ràng không đem Lan Vương để vào mắt! Ý định muốn gây chuyện trên đầu Lan Vương sao!?
Nghi Lan quận chúa nheo mắt lại, dùng sào giương cao tấm da hổ Lan Vương kia, vẻ mặt vô cùng hung ác trừng trừng nhìn về phía Đường Tiêu.
- Ta lặc cái đi! Ta gây chuyện sao!?
Đường Tiêu mình rất vô sỉ, cũng gặp qua những người còn vô sỉ hơn so với hắn. Nhưng trong những người hắn từng gặp, chưa từng có người nào có thể vô sỉ đến mức độ giống như Nghi Lan quận chúa này. Nàng hùng hổ chạy tới như vậy, mở miệng chính là bảo Đường Tiêu lăn ra đây. Sau đó Đường Tiêu không phản ứng lại nàng, liền trở thành Đường Tiêu có ý định gây chuyện. Kháo! Còn có Thiên Lý hay không hả?
Tuy nhiên nói trở lại, Thiên Lý từ đầu đến cuối đều do cường giả nắm giữ trong tay. Ngươi yếu, Thiên Lý cũng lười chẳng muốn quản ngươi.
- Ngươi mắng chửi người!? Người đâu! Bắt lấy tên hung đồ này cho ta!
Nghi Lan quận chúa ra lệnh cho bốn gã tùy tùng đứng ở bên cạnh.
Mắng chửi người? Nhất thời đầu óc Đường Tiêu có chút chuyển động không kịp. Hắn cẩn thận suy ngẫm lại một chút. Dường như vừa rồi hắn không hề mở miệng mắng chửi người à?
- Ta lặc cái đi " cũng coi như… rất nhẹ nhàng đi? Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.xyz
Trong nháy mắt, Đường Tiêu đối với vị Nghi Lan quận chúa đang đứng trước mặt này, liền nảy sinh cảm giác vạn phần hâm mộ sùng bái. Hắn vốn nghĩ mình đã là cao thủ càn quấy, không thể ngờ được lại gặp được Nghi Lan quận chúa này. Nhất thời có loại cảm giác ngẩng đầu nhìn núi cao.
- Dạ!
Bốn gã tùy tùng đi theo Nghi Lan quận chúa liền lên tiếng, lập tức chia làm bốn hướng tiến về hướng Đường Tiêu.
- Ai dám động thủ!