Bạch nguyệt quang cảm giác được nguy cơ, quyết định không thể tiếp tục như vậy được nữa.
“Cho cậu một bất ngờ!” Vì vậy ngày sắp chia tay, bạch nguyệt quang nói, “Tôi đã quyết định ở thêm hai tuần nữa!”
Trầm cmn mặc.
Tổng tài không có lộ ra biểu tình ngạc nhiên mừng rỡ như trong tưởng tượng của y, mà là hơi hơi nhướng mày, liếc về thế thân ở bên cạnh.
Bạch nguyệt quang:……
Tổng tài: Để tôi xem coi tiểu thế thân ghen cỡ nào.
Thế thân: Ôi trời ơi, một lần phục vụ hai người, tui khổ quá mà!
39
Thế thân từ trước đến nay luôn có tinh thần phục vụ tận tình, nhưng mấy ngày nay mơ hồ cứ cảm thấy bực bội thế nào.
Cậu đứng ở trong góc, vừa lau sàn vừa nhìn bạch nguyệt quang cùng tổng tài chuyện trò vui vẻ, đáy lòng có một cảm giác lạ thường, khiến cậu không nhịn được dùng ánh mắt khát vọng mà nhìn vào tổng tài.
Hết lần này tới lần khác, cậu càng nhìn tổng tài, thì tổng tài càng nói chuyện lâu ơi là lâu với bạch nguyệt quang, cũng không thèm ngó thế thân một cái.
Đây là tư vị của ghen tị sao? Tại sao cái tên kia có thể bá chiếm tổng tài chớ…… Lòng thế thân đau như cắt.
Thật vất vả tổng tài mới gọi cậu, cậu nhẹ nhàng bay đến trước mặt tổng tài, ánh mắt tha thiết mà nhìn về phía tổng tài.
Tổng tài lạnh lùng nói: “Đứng ở đó làm gì? Còn không đi pha cà phê cho ngài X uống.”
Thế thân lập tức tan nát cõi lòng, buồn bã mà rời đi.
Tổng tài sướng không chịu nổi.
Bạch nguyệt quang ngoài cười nhưng trong không cười, nhìn hai người kia đang liếc mắt đưa tình.
40
Trong phòng bếp, thế thân ủ rũ pha cà phê. Đột nhiên sau lưng cậu nóng lên, có người đến phía sau cậu.
Thế thân vui mừng: “Sếp, anh rốt cuộc cũng đến rồi!”
Tổng tài thấy thế thân vừa gặp mình liền mặt mày hớn hở, trong lòng âm thầm sảng khoái, ngoài miệng nói: “Ai cho phép em cười hả?”
Thế thân lập tức không cười nữa, nhưng vẫn chớp đôi mắt nhìn tổng tài.
Tổng tài lạnh nhạt nhìn cậu, thế thân duỗi tay sờ vào tay tổng tài, tổng tài bèn rút tay về, quát: “Một chút quy củ cũng không có, ai cho phép em chạm vào tôi?”
Thế thân lại gọi hắn, tổng tài lập tức thoáng cái đã biến mất.
Tổng tài hiểu ra rồi, đối với loại người như tiểu thế thân này, chính là phải cho em ấy yêu mà không được! Để cho em ấy hiểu được đố kị, hiểu được đau lòng!
Hắn cần phải cố tình lạnh nhạt tiểu thế thân này mấy ngày mới được……
Đêm đó, tổng tài mò mẫm đi vào trong phòng thế thân.
41
Tổng tài vừa mở cửa, liền có người nhảy vào trong lòng ngực của hắn.
Thế thân: “Anh đã đến rồi.”
Tổng tài cười lạnh.
Thế thân: “Tới làm bài đi!”
Tổng tài: “Xin tôi.”
Thế thân: “Xin anh á.”
Tổng tài cong môi cười lạnh: “Trước tiên hầu hạ tôi cho tốt đã……”
Nhà tư bản tổng tài tà ác sớm đã tính toán hết rồi, đợi lát nữa phải chơi đến khi thế thân chết đi sống lại, hắn phải dùng kỷ luật mà mình vẫn lấy làm tự hào, để cho thế thân tăng ca ba tiếng!
Lời hắn còn chưa nói xong, thế thân nháy mắt đã trở mình, một giây liền cởi bỏ dây lưng của hắn.
Năm phút sau, tổng tài ngồi ở ghế trên vẻ mặt mờ mịt, thế thân cầm lấy ấm trà bên cạnh rót một ngụm, trực tiếp nuốt xuống, lau miệng nói: “Tới làm bài thôi!”
Tổng tài làm sao cũng không thể tưởng được, kỷ luật mà hắn vẫn lấy làm tự hào, thế nhưng bị bại bởi lòng hiếu học của thế thân.