Tôi nghe thấy Trần Thiên Tứ nhe nanh múa vuốt khoe khoang với mẹ chồng: “Hừ! Ông ta còn muốn đánh c.h.ế.t cháu à? Lúc ông ta c.h.ế.t vẻ mặt rất đặc sắc, ổng cầu xin cháu cứu ông ta, cháu không cứu ông ta đâu, ông ta ôm bụng kêu to, cháu chê ông ta ầm ĩ xong rồi lấy gối đầu bịt miệng ông ta!”
“Đáng tiếc ông ta đúng là đồ phế vật, mới một lúc đã không động đậy nữa, cháu mới chơi một lúc đã c.h.ế.t rồi.” Trong lời nói đều là sự tiếc nuối.
Mẹ chồng lấy cho nó một bát canh gà: “Uống bát canh gà cho ấm bụng sau đó đi tắm rửa xả xui đi. Cháu nghe lời bà nói, đừng để lộ việc này ra.”
“Cháu làm được chuyện lợi hại như thế tại sao lại không được để lộ? Bà đừng sợ, cháu mới sáu tuổi, g.i.ế.c người không phạm pháp!”
Dưới bóng đèn, mẹ chồng cười haha: “Cháu trai của bà đúng là thông minh nhanh nhẹn!”
Tôi ngồi một bên im lặng không nói gì.
Trong lòng lại là sóng to gió lớn, tôi nghĩ Trần Thiên Tứ chỉ biết đánh nhau một trận với ông già Lý kia thôi, không nghĩ rằng nó lại ra tay độc ác như vậy.
Câu nói “Biết là tàn nhẫn nhưng vẫn thực hiện hành vi phạm tội, là trời sinh hư hỏng” của vị bác sĩ kia quả nhiên không sai.
Nhất là mẹ chồng Trần kia lại nuông chiều dung túng như vậy.
Nuông chiều quá mức sẽ như g.i.ế.c c.h.ế.t một đứa trẻ, đối với cục cưng như Trần Thiên Tứ mà nói thì đây chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa.
Bão tố sẽ cách không còn quá xa nữa.
Dưới sự nuông chiều dung túng của mẹ chồng, Trần Thiên Tứ càng bá đạo, giải quyết vấn đề ngày càng bạo lực.
Người khác tìm tới cửa, mẹ chồng vẫn thiên vị, thậm chí cổ vũ nó: “Bắt bọn họ làm cái cột miễn phí, sau này ra ngoài xã hội sẽ không ai dám bắt nạt cháu!”
Trong cơ thể Trần Thiên Tứ có sẵn gien bạo lực, đây là lúc mà biểu hiện từng chút từng chút ra ngoài.
Không vội, từ từ sẽ đến.
Một ngày nào đó nó sẽ phát triển thành một cái cây cao to lớn.
Chín tuổi, không biết nó lấy từ đâu ra được một đoạn video tục tĩu, mỗi ngày mê mẩn trong đó không thể tự kềm chế.
Có đến vài lần tôi phát hiện nó xem trộm tôi tắm.
Khiến tôi ghê tởm muốn chết.
“Bà là bà nội và bố tôi mua về, tôi nhìn thì sao? Bố tôi có thể nhìn, dựa vào cái gì tôi không thể?”
Nó nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, mẹ chồng đi lên cho tôi cái tát: “Đúng là hạ tiện, muốn đàn ông đến điên rồi à? Lại còn muốn mang tai họa đến cháu tao.”
Trần Thiên Tứ trốn sau mẹ chồng, vẻ mặt giễu cợt nhìn tôi.
Súc sinh.
Cả nhà toàn là súc sinh.
Vài ngay sau, gần tối mây đen giăng đầy.
Cháu gái bé nhỏ nhà trưởng thôn bị phát hiện c.h.ế.t ở bên bờ ruộng.