Sau Khi Biến Thành Husky Của Tình Địch Lạnh Lùng

Chương 21: Ngày thứ hai mươi trở thành chó



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Những nhà giàu khác thì sở hữu một căn biệt thự.

Còn nhà họ Cố thì tọa trên đỉnh cả một ngọn núi, từng cọng cây cọng cỏ, thậm chí từng tấc đất đều là tài sản riêng của gia đình họ.

Tuy nhiên, vì quá xa thành phố nên nhà họ Cố không thường xuyên sống ở đây, họ chỉ trở về vào những ngày nghỉ lễ.

Hồ bơi, rừng trái cây, hồ câu cá nhân tạo, trang trại ngựa, tổng cộng hơn mười mẫu cỏ chất lượng dùng để chơi gôn... Úc Đinh ngồi trên xe điện ngắm cảnh, ngửa đầu nhìn khung cảnh tráng lệ trước mặt, có ảo giác như bà ngoại Lưu đi vào Vườn Đại Quan.

[1] "Bà Lưu vào vườn hoa lớn" là ẩn dụ cho một người chưa từng nhìn thấy thế giới đến với một thế giới hoa cỏ lạ lùng và mới lạ. Nó có thể dùng để chế giễu những người thiển cận và thiếu hiểu biết, hoặc có thể dùng để khiêm tốn, tự ti.

Bà Lưu là nhân vật trong "Hồng Lâu Mộng", một trong bốn kiệt tác văn học kinh điển của Trung Quốc, đồng thời là bà của Vương Bán Nhi. Bà vào Vinh Quốc Phủ ba lần, mang lại một chút niềm vui và tiếng cười cho gia đình giàu có buồn tẻ và thiếu sức sống. Hình tượng nghệ thuật của bà Lưu đã được tạo dựng rất thành công. Bà là người tốt bụng và ngay thẳng, thông minh và có năng lực, nhạy bén, trung thành và có tính kiên trì. Bà cụ này là hiện thân của những đức tính truyền thống của dân tộc Trung Hoa và được độc giả vô cùng yêu mến.

Quản gia chú ý tới hắn, đúng lúc hỏi: "Đây là chó của cậu chủ sao?"

Cố Kinh Giới gật đầu.

Người quản gia mỉm cười nói: "Thật dễ thương."

Một cơn gió lạnh thổi qua, Úc Đinh co tai lại.

Cố Kinh Giới ôm hắn vào lòng, vuốt ve lưng hắn.

Người quản gia nghĩ rằng cậu chủ chắc hẳn rất thích con chó này.

Lúc này, những người giúp việc khác trong trang viên nhìn thấy chú chó Husky ở trong xe thì không khỏi thì thầm to nhỏ.

Hầu hết họ đều là những người giúp việc đã lớn tuổi, họ đều ở độ tuổi bốn mươi hoặc năm mươi. Họ đã chứng kiến Cố Kinh Giới và Cố Toa lớn lên, nên đương nhiên biết chuyện cậu chủ nhà mình hồi bảy tám tuổi đã từng xin phu nhân cũ chuyện mình muốn nuôi chó nhưng bị từ chối.

Không ngờ hơn mười năm sau, đi lòng vòng, cậu chủ mới nuôi.

Vừa mới xuống đất không bao lâu, Úc Đinh liền ngửi thấy mùi đồng loại quen thuộc.

Rõ ràng ở đây không chỉ có mình hắn là chó.

Không lâu sau, Cố toa từ xa chạy tới, ôm một con Samoyed trắng như tuyết, hưng phấn chào hỏi:

"Anh ơi, cuối cùng anh cũng về rồi!"

Úc Đinh nhìn con chó trắng ngu ngốc kia, nheo mắt nguy hiểm.

Nếu Cố Kinh Giới đã có hắn rồi còn nuôi một con chó khác...

Khi Cố Toa đến gần hơn, nhìn thấy Cố Kinh Giới không tỏ ra quan tâm nhiều đến con chó mà cô ôm, Úc Đinh thả lỏng cảnh giác.

Có vẻ như con chó này không phải của anh.

Vậy có phải của Cố Toa không? Hay là......

Đêm đó, Úc Đinh vào biệt thự nhà họ Cố với câu hỏi này trong đầu.

Người quản gia rất chu đáo sắp xếp cho hắn một căn phòng riêng, có máy lạnh, giường, ghế sofa, chỗ vui chơi cho thú cưng và cũi mềm mại.

Sợ Úc Đinh cảm thấy cô đơn nên đã đặc biệt đưa Samoyed đến chơi cùng hắn.

Con Samoyed này là con cái, chưa triệt sản và vừa mới đến kỳ động dục.

Satsuma mặc chiếc bỉm chó ở mông nhưng nó vẫn không thể ngăn được sự kích động về thể xác của mình.

Giống như khoảnh khắc này, vừa nhìn thấy Úc Đinh, nó liền vui vẻ chạy tới từng bước nhỏ, cố gắng dâng hiến bản thân.

Úc Đinh không thương tiếc đá con Samoyed sang một bên.

Đừng chạm vào bố!

Samoyed không cam lòng: "Gâu gâu!" Làm với bổn chó đây thì có làm sao?

Úc Đinh: "......"

Cho dù hắn có yêu Cố Kinh Giới cũng không yêu một con chó cái....

Đây là tôn nghiêm duy nhất còn sót lại của hắn với tư cách là một con người.

Samoyed thực sự là một trong ba kẻ ngốc trượt tuyết.

Những lời được truyền tải qua tiếng sủa của nó có ý nghĩa tương tự như lời trò chuyện của một đứa trẻ một tuổi, Úc Đinh nói chuyện với nó giống như ông nói gà bà nói vịt và đã bỏ cuộc chỉ sau vài lời.

Bọn họ căn bản không cùng một chiều không gian.

Cuối cùng, nghe lén bằng Thuận Phong Nhĩ thông qua cuộc trò chuyện của người giúp việc, Úc Đinh mới biết được rằng con Samoyed tên Đại Bạch này được nuôi dưỡng bởi Liễu Lan Hinh, phu nhân hiện tại của nhà họ Cố.

Cốt truyện máu chó của gia đình hào môn sáo rỗng.

Sáu năm trước, phu nhân cũ của nhà họ Cố, Thích An Thanh, mẹ ruột của Cố Kinh Giới và Cố Toa, qua đời vì một cơn đau tim.

Không lâu sau, Cố Đức Nguyên, gia chủ nhà họ Cố, kết hôn với người vợ mới của mình, Liễu Lan Hinh lúc đó mới hai mươi tuổi.

Hóa ra Cố Đức Nguyên đã ngoại tình từ lâu.

Người mà ông ta ngoại tình còn trạc tuổi con trai ông ta.

Người ta nói rằng Thích An Thanh lên cơn đau tim vì nhìn thấy ông ta và một cô gái khác nhận phòng khách sạn.

Lúc đó Cố Kinh Giới vẫn đang học nghệ thuật ở nước ngoài. Sau khi biết tin, anh đã từ bỏ bằng cấp và trở về Trung Quốc để gia nhập làng giải trí, điều này khiến Cố Đức Nguyên tức giận gần chết.

Năm nay là lần đầu tiên anh về nhà.

Nghe xong chuyện drama, Úc Đinh có chút kinh ngạc.

Điều này có phần giống với những gì mối tình đầu của hắn, Tiểu Thanh Mai đã nói với hắn về chuyện gia đình, cũng chính là người cha đã lừa dối vợ mình và cưới một cô vợ trẻ.

Chắc hẳn là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, hắn nghĩ.

Chuyện này thường xuyên xảy ra ở những gia đình giàu có.

Có lẽ chính vì hoàn cảnh gia đình giống nhau mà Cố Kinh Giới và Tiểu Thanh Mai mới đến được với nhau...

Nghĩ tới đây, Úc Đinh có chút buồn bực.

Trước đây, Úc Đinh thực ra rất ghen tị với gia cảnh của Cố Kinh Giới.

Người hâm mộ đặt biệt danh cho anh là "Quý công tử", nghe nói rằng đạo diễn trên phim trường đều phải gật đầu và khom lưng cúi chào anh.

Kết quả là gia đình nào cũng có những cuốn kinh khó đọc.

Úc Đinh nghĩ.

Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy có lỗi với đối thủ của mình.

Đợi đã, hắn đau lòng cái gì?

Người ta tốt xấu gì còn có ba mẹ, hắn thậm chí còn không có cha mẹ từ khi còn nhỏ.

Úc Đinh lắc đầu, cảm thấy vừa rồi chắc là do mình bị hạ cổ.

-

Ngày đầu tiên của cuộc sống nhà giàu.

Thành thật mà nói, hắn khá thích nó.

Không cần phải lo lắng về việc ăn uống, ngoài ra còn có bãi cỏ rộng rãi để thoải mái tập thể dục.

Người quản gia mang cho Úc Đinh một chiếc máy tính bảng để xem phim hoạt hình.

Trong lúc không ai để ý, Úc Đinh đã bí mật tìm kiếm trên Internet những thông tin liên quan đến sự mất tích của mình.

Người hâm mộ vẫn đáng tin cậy vào những thời điểm quan trọng.

Chính họ đã gây rắc rối trên Internet khiến sự việc trở nên nghiêm trọng như hiện nay.

Những manh mối do cảnh sát cung cấp không có nhiều tiến triển.

Dù sao, không ai biết hắn đã biến thành một con chó.

Nhưng toàn bộ hành trình của hắn vào ngày hắn biến mất đã bị tiết lộ.

Công ty, các thành viên trong nhóm, kể cả trợ lý đại diện của hắn đều bị người hâm mộ la mắng.

Úc Đinh xem các bài các thành viên cũ trong nhóm đã xin lỗi hắn trên weibo.

Họ mời hắn ra ngoài để chúc mừng sinh nhật hắn, dẫn đến việc hắn mất tích.

Úc Đinh không trách họ chút nào.

Dù sao thì ai có thể nghĩ rằng hắn sẽ biến thành một con chó ngay trong ngày sinh nhật thứ 24 của mình?

Nhưng thật ra ba mẹ nuôi của hắn...Nhìn thấy các phóng viên giải trí tiết lộ tin tức họ đã điên cuồng mua bảo hiểm sau khi hắn mất tích, Úc Đinh tức đến bật cười, không nhịn được dùng tiếng chó mắng chửi vài câu thô tục.

...

Cùng lúc đó.

Nhìn vào đoạn video giám sát con chó Husky đang hùng hổ chửi bới máy tính bảng, Cố Kinh Giới sờ sờ cằm.

Anh có linh cảm rằng nó có thể không phải là một con chó bình thường.

Nhưng anh không ngờ nó lại bất thường đến thế.

Thế mà còn biết lướt Internet?

Cố Kinh Giới chỉ nhìn thấy Đinh Đinh đang chơi máy tính bảng, cũng không biết rốt cuộc nó đang chơi cái gì.

Khi anh giả vờ như không có chuyện gì xảy ra và bước vào nhặt chiếc máy tính bảng lên thì anh thấy mọi thứ đã trở lại bình thường.

《 Cừu vui vẻ và sói xám 》 vẫn đang chiếu trên đó.

Anh nhấp vào hầu hết các ứng dụng và thậm chí không thấy bất kỳ cụm từ tìm kiếm nào trên trang web.

Phải chăng con chó này đang âm mưu đủ để xóa lịch sử.

Cố Kinh Giới nhìn chú chó Husky đang nằm trên ghế sofa thở hổn hển lè lưỡi, ánh mắt thâm sâu.

Nếu không có lời khai của camera giám sát, có lẽ anh đã nghĩ rằng cảnh tượng vừa nhìn thấy chỉ là ảo ảnh tạm thời.

-

Chuyển nhanh đến đêm giao thừa.

Úc Đinh đã trải qua một năm mới tốt đẹp với nhà họ Cố, nhưng nhà họ Hàng lại sống cực kỳ thê thảm.

Vì ba mẹ Hàng đã mua số tiền bảo hiểm lớn sau khi con nuôi Úc Đinh mất tích nên cảnh sát nghi ngờ mời họ đến uống trà.

Mặc dù cuối cùng không thu được kết quả điều tra thực chất nhưng Vương Quế Hoa và Hàng Hải sợ đến mức hai chân nhũn ra run rẩy bước ra khỏi đồn cảnh sát.

Con trai họ Hàng Quốc Hào đã gọi một chiếc taxi đợi họ bên đường, cuối cùng còn yêu cầu Vương Quế Hoa trả tiền khi họ đến nơi.

Vương Quế Hoa nhịn không được nói: "Tiền của con đâu?"

"Con không có tiền, tiền lương trước đây của con đã tiêu hết rồi." Hàng Quốc Hào nói: "Bây giờ Úc Đinh mất tích, công ty của anh ấy đã sa thải con, mẹ muốn con lấy tiền từ đâu ra?" 

Lòng Vương Quế Hoa lạnh buốt.

Từ khi có con nuôi nổi tiếng như vậy, vợ chồng bà ta không có ý định đi làm, suốt ngày chơi mạt chược ở ngoài, khoe khoang với người khác, tiền tiết kiệm trong nhà cũng không còn nhiều.

Hàng Hải: "Dù sao nó cũng là người nhà chúng ta, sau này quyền thừa kế tài sản của nó nhất định sẽ được ưu tiên cho chúng ta..."

Hàng Quốc Hào liếc nhìn ba mình, thở dài: "Ba chưa đọc tin tức sao? Úc Đinh đã ký thỏa thuận sẽ đem tặng toàn bộ tài sản của mình cho tổ chức phúc lợi nếu mình gặp tai nạn."

Sắc mặt Hàng Hải tái nhợt.

Chưa kể khi cả nhà ba người bước đến cửa nhà thì bị fans của Úc Đinh ném trứng thối vào người.

...

Pháo hoa bắn bên ngoài dinh thự vào ban đêm.

Bùm bùm.

Từng đợt pháo hoa nổ tung trong bóng tối.

Gần đỉnh núi, hai con sói xám nhìn nhau.

Sói rất sợ lửa, ngay cả những con mang dòng máu thú nhân cũng không ngoại lệ.

"Hay là sáng mai mình quay lại?" Lang Vương ho nhẹ một tiếng.

"Ừ ừ."

Hai con sói xám tính toán, lần nữa thả người biến mất trong bóng tối.

-

Úc Đinh rượu đủ cơm no, nằm trên ghế sofa giả vờ xem phim hoạt hình, thực ra là đang nghe trộm điện thoại của Cố Kinh Giới.

Đêm giao thừa không thể tránh khỏi việc nhận được nhiều cuộc gọi chúc Tết.

Ngay cả Cố Kinh Giới, người có mối quan hệ xã hội hẹp cũng không ngoại lệ.

Lúc này, anh đang trò chuyện với đạo diễn La Cao Nghĩa về những chuyện liên quan đến việc quay phim 《 Số phận của một con chó 》 vào năm sau, hỏi: "Đạo diễn La, gần đây tôi có nuôi một con chó, tôi có thể mang nó đến trường quay không? Trợ lý của tôi sẽ chăm sóc nó, tôi không thấy yên tâm khi để nó ở cửa hàng thú nuôi để chăm sóc..."

La Cao Nghĩa đồng ý ngay lập tức. Sau khi biết Cố Kinh Giới đang nuôi một chú chó Husky, ông nửa đùa nửa thật nói:

"Thật tình cờ là chúng ta cũng cần một chú chó đóng vai trong phim. Nếu để chú chó của cậu xuất hiện trong cảnh đó thì sao?"

Cố Kinh Giới: "Chó của tôi đã là lớn rồi."

La Cao Nghĩa: "Chó lớn tốt lắm, thông minh ngoan ngoãn không?"

Cố Kinh Giới liếc nhìn chú chó Husky bên cạnh rồi nói: "Ừ, nó khá thông minh."

La Cao Nghĩa: "Vậy cậu có thể mang qua đây diễn thử."

"..."

Úc Đinh choáng váng.

Hắn chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ có cơ hội diễn xuất khi biến thành một con chó.

Nhưng Úc Đinh không phản đối.

Kỹ năng diễn xuất của hắn còn kém. Nếu có thể xem Cố Kinh Giới đóng phim ở cự ly gần, hắn có thể sẽ tiến bộ hơn một chút.

Sau khi cúp điện thoại, điện thoại di động của Cố Kinh Giới vẫn không ngừng đổ chuông.

"Xin chào?"

Lần này cuộc gọi đến từ Đồng Vận Thi.

Cô nói "Chúc mừng năm mới" với Cố Kinh Giới, sau đó có chút xấu hổ nói:

"Làm phiền anh đã chăm sóc Đinh Đinh trong khoảng thời gian này rồi. Hôm qua tôi mới đi nghỉ cùng đoàn về, anh xem có ngày nào tiện để tôi đón Đinh Đinh về không?"

Úc Đinh "hừ" một tiếng.

Anh vẫn chưa nói với Đồng Vận Thi sao?

Cố Kinh Giới quả thực đã quên mất chuyện này.

Anh sửng sốt một chút, sau đó quay người đi về phía ban công, tay cầm điện thoại nói: "Xin lỗi, bây giờ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn."

"Hả." Đồng Vận Thi có chút hoảng hốt, vội vàng hỏi: "Đinh Đinh sao vậy?"

"Không." Cố Kinh Giới mở cửa ban công. Giữa tiếng pháo hoa nối tiếp nhau, anh cân nhắc lời nói của mình nói: "Bây giờ tôi muốn nuôi nó."

"Ồ, vậy thì tốt." Đầu bên kia điện thoại im lặng một lúc, sau đó một giọng nữ tươi cười vang lên: "Cảm ơn anh Cố, anh là người tốt, tôi tin anh sẽ chăm sóc tốt cho Đinh Đinh."

"Ừm, tôi cũng cảm ơn cô."

Cố Kinh Giới nói rồi quay lại như thể có linh cảm.

Chú chó Husky không biết đi theo anh từ khi nào, đứng dưới chân anh và nhìn lên màn pháo hoa lộng lẫy.

Đếm ngược, ba, hai, một! ——

Cửa bị đẩy ra, Cố Toa cầm cây gậy tiên nữ chạy vào, hưng phấn kêu lên: "Anh, Đinh Đinh, chúc mừng năm mới!"

Cố Tĩnh Kiệt xoa đầu chó husky nói: "Năm mới vui vẻ."

"Nhanh ước năm mới đi." Cố Toa thúc giục.

Úc Đinh nhìn bầu trời đêm nghĩ, hắn muốn nhanh chóng biến trở lại thành người.

Cố Kinh Giới cũng nhắm mắt lại, thầm niệm gì đó.

Cố Toa: "Anh, anh đã hứa điều gì?"

Cố Kinh Giới hỏi: "Còn em thì sao?"

Cố Toa mỉm cười nói: "Em giúp anh ước, năm mới bầu không khí mới. Em mong anh sẽ sớm quên được Úc Đinh và tìm được một 1 khác đẹp trai mạnh mẽ quyết liệt."

Cố Kinh Giới: "..."

Chưa từng thấy heo chạy cũng từng ăn thịt heo.

Mặc dù Úc Đinh là thẳng nam nhưng vẫn có một số kiến thức về vòng tròn cầu vồng. Dù sao trong nhóm của họ cũng có một gay.

Lúc này trong lòng của hắn giống như có một ngàn con ngựa chạy phi qua đám cỏ: Mẹ nó?

Cố Kinh Giới là gay sao??

Đã thế còn là 0!

Tròng mắt trợn muốn lọt ra tới nơi.

Cố Toa nói tiếp: "Em thật sự không biết tên Úc Đinh có gì tốt để đáng được anh nhớ thương nhiều năm như vậy. Đã thế hiện giờ anh ta còn mất tích rồi, anh đừng lo lắng cho anh ta nữa. Không phải chứ anh ơi em nói nè, anh còn trẻ thế mà cứ luẩn quẩn mãi làm gì, muốn thành góa phụ hả?"

Sắc mặt Cố Kinh Giới trở nên lạnh lùng.

Úc Đình ngơ ngác, tự hỏi tại sao mình luôn có thể biết được nhiều tin tức bùng nổ như vậy từ Cố Toa.

Hóa ra, Cố Kinh Giới thật sự thích hắn.

Thì ra Cố Kinh Giới không phải tình địch của hắn.

Chú thích:

Samoyed


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.