Hôm sau, Mân Quảng Bình và Cốc Phong đi mời Tổ Tiêu, chủ động nhờ Tổ Tiêu cùng đi với họ đến biệt thự bên bờ biển để chào hỏi Lạc Ninh. Trải qua chuyện tối qua, họ không còn chút nghi ngờ nào đối với Lạc Ninh nữa.
Lạc Ninh và Lục Tuân dùng bữa sáng xong, mới vừa thong thả tản bộ từ bờ biển về đã nhìn thấy đám người Tổ Tiêu. Hôm nay thái độ của Mân Quảng Bình và Cốc Phong không chỉ khách sáo mà còn nhiệt tình hơn nhiều.
"Đại sư Lạc, cậu Lục!".
Hai người họ cũng biết được Lục Tuân là con trai cưng của ông Lục, năng lực bản thân vô cùng nổi trội. Ngoại trừ dạo chơi ở giới giải trí, còn nắm giữ rất nhiều sản nghiệp về nguồn năng lượng mới hình thành, là người mà tất cả mọi người đều muốn đi chung trên một con thuyền. Hôm qua nhiều người, họ mới chỉ chào hỏi Lục Tuân được một tiếng, chưa kịp bắt chuyện làm quen.
Lục Tuân biết họ đến đây vì những chuyện xảy ra tối qua, tươi cười mời họ vào nhà, rồi đích thân đi pha cà phê. Nhìn thấy tiểu thiếu gia cao quý nhà họ Lục tự mình pha cà phê cho Lạc Ninh, Mân Quảng Bình và Cốc Phong đều có ấn tượng mới mẻ về Lạc Ninh. Có thể khiến cho cậu Lục bên cạnh làm bạn chu đáo ân cần, sao Lạc Ninh có thể là người đơn giản cho được. Bất kể là vì cái gì, họ đã quyết tâm vững vàng rằng phải tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với Lạc Ninh.
Mân Quảng Bình chủ động cười và nói lời cảm ơn: "Hôm qua may mà có đại sư Lạc, nếu không tôi đã xảy ra chuyện rồi".
Lạc Ninh khẽ cười: "Cục trưởng Mân khách sáo rồi, có thể tránh được một kiếp cũng là do vận mệnh của ngài đã an bài".
"Mạng sống không có gì nguy hiểm nữa, nhưng vận may sau này đã bị tổn thất, trong tương lai nên lựa chọn một chức vụ nhàn hạ".
Đúng là Mân Quảng Bình không có số chết yểu, nhưng nếu tối qua không có lá bùa của Lạc Ninh thì sẽ phải ở lại bệnh viện thật lâu và chức vụ trong tay ông ta cũng sẽ thuyên chuyển cho người khác.
"Chức vụ tôi đang đảm nhiệm hiện tại khá tốt, còn chưa muốn thay đổi, dù sao cũng phải cảm ơn đại sư Lạc vì chuyện tối qua".
Mân Quảng Bình hiểu được ẩn ý trong lời nói của Lạc Ninh. Từ trước tới giờ ông ta đã quen nắm quyền, bây giờ thuyên chuyển ông ta tới một vị trí nhàn rỗi, chắc chắn ông ta sẽ khó chấp nhận.
Lạc Ninh nhìn ông ta bằng ánh mắt đã hiểu, "Ra vậy…".
"Hôm nay các vị đến đây chắc không đơn giản là cảm ơn tôi vì chuyện tối qua nhỉ?". Lát nữa cô có hẹn đi lặn với Lục Tuân, cho nên không rảnh quanh co với Mân Quảng Bình.
Mân Quảng Bình nghe xong, lập tức hiểu ý Lạc Ninh. Vì vậy ông ta cũng thức thời không dài dòng nữa, "Đại sư Lạc, đã xảy ra chuyện giống như tối qua cũng có nghĩa là thế phong thủy hóa giải do đại sư Lạc Nguyệt Phượng kia bố trí vô dụng. Cho nên hôm nay chúng tôi tới đây là mong muốn mời cô giúp đỡ hoá giải".
Ông ta cười khổ và bổ sung một câu, "Mấy anh em nhà tôi liên tục xảy ra chuyện, tôi rất lo lắng".
Lạc Ninh nói: "Đúng là gia đình của ngài dạo này hơi đen đủi, không chỉ bắt đầu từ thế hệ này của ngài, mà còn từ từ kéo dài tới thế hệ sau".
"Nếu vẫn không hoá giải được, người nhà của ngài sẽ không trụ được nữa đâu".
Cốc Phong có chút tò mò, hỏi: "Đại sư Lạc Ninh có thể xem được những chuyện xảy ra với người nhà của anh hai tôi không?".
Trước đó Cốc Phong đã nghe Tổ Tiêu đồn thổi Lạc Ninh như thần, cái gì cũng có thể nhìn thấu. Có những chuyện trong nhà anh vợ không phải là bí mật gì đối với bên ngoài, nhưng cũng có một số chuyện chỉ có người trong nhà mới biết, cho nên Cốc Phong mới hỏi.
Lạc Ninh nói: "Khoảng thời gian này có người dòm ngó vị trí của Cục trưởng Mân, đang vạch lá tìm sâu, muốn hạ bệ ông ấy".
"Cho nên những chuyện rắc rối mà Cục trưởng Mân đang gặp phải chủ yêu xuất phát từ chỗ công việc".
"Còn vợ của Cục trưởng Mân cũng vừa mới bệnh một trận xong, nằm viện khá lâu".
Cô ngừng lại một chút mới nói tiếp: "Cục trưởng Mân có hai người em trai. Một người dạo này làm ăn buôn bán thua lỗ rất nhiều, thậm chí liên tục mất đi những đơn hàng lớn".
"Một người em trai khác mắc phải sai lầm, bị người ta báo cáo cho nên phải chuyển công tác".
"Cuối cùng là người em gái út, bây giờ đang ầm ĩ đòi ly hôn với chồng".
"Tiếp đến là thế hệ con cháu trong nhà".
"Người thì bị người khác lừa đảo một số tiền lớn, bây giờ tổn thất nghiêm trọng. Người thì mấy ngày trước lái xe tông trúng người ta, người nọ ăn vạ, hiện tại đang sứt đầu mẻ trán yêu cầu giải quyết riêng".
"Những gì tôi nhìn ra được có lẽ là như thế".
Nghe Lạc Ninh nói xong, Cốc Phong và Mân Quảng Bình đều rất bất ngờ, bởi vì Lạc Ninh nói đúng toàn bộ. Những chuyện như làm ăn thua lỗ, mắc lỗi bị tố giác và thuyên chuyển công tác, tông trúng người khác cũng không phải là bí mật đối với bên ngoài, những người cần biết đều đã biết. Nhưng chuyện có người muốn hạ bệ Mân Quảng Bình, em gái và em rể ầm ĩ ly hôn, con cháu trong nhà bị lừa, bên ngoài rất ít người biết. Ngay cả Tổ Tiêu cũng không biết những chuyện này, mà Lạc Ninh có thể xem ra, thật sự rất giỏi!
Mân Quảng Bình luôn luôn vững vàng bình tĩnh thì nay lộ ra mấy phần sốt sắng trên mặt, "Đại sư Lạc, vậy cô xem thử vấn đề của gia đình chúng tôi rốt cuộc nằm ở chỗ nào?".
"Có phải hôm qua vị đại sư phong thủy Lạc gia kia đã không hoá giải thành công vấn đề mộ phần tổ tiên hay không?".
"Hay là đối thủ của tôi ở sau lưng động thủ làm ra những chuyện này?", ông ta không khỏi suy nghĩ theo chiều hướng âm mưu.
Lạc Ninh trả lời: "Hôm qua đến xem mộ phần tổ tiên nhà ngài đúng là ở thế thám đầu sát, Lạc Nguyệt Phượng hoá giải cũng không thành vấn đề". Sau đó cô lại nói tiếp: "Nhưng vấn đề của gia đình ngài không đơn giản nằm ở phần mộ tổ tiên thôi đâu, chẳng qua Lạc Nguyệt Phượng không nhìn ra được mà thôi".
Mân Quảng Bình không khỏi hỏi lại: "Thế còn vấn đề gì nữa? Chẳng lẽ có thật sự có người âm thầm dùng phong thủy để làm hại gia đình tôi?".
Lạc Ninh dùng ánh mắt để trấn an ông ta, "Chuyện này thật sự chỉ là trùng hợp, không phải do con người gây ra, bản thân các vị có chút xúi quẩy thôi".
Cô hỏi: "Có phải nhà ngài còn một nhà tổ ở chỗ khác hay không, có từ đường riêng, bình thường còn thờ cúng bài vị tổ tông?".
Mân Quảng Bình vội vàng gật đầu: "Đúng, đúng! Nguyên quán của chúng tôi vốn dĩ ở một làng chài hẻo lánh trên đảo, sau đó chuyển tới nơi này và phát triển".
"Bây giờ nhà cũ đã trở thành nơi tới lui cúng bái, đặc biệt xây dựng thành từ đường thờ cúng tổ tiên".
"Đại sư Lạc, ý của cô là nhà tổ của chúng tôi xảy ra chuyện gì sao?", ông ta hỏi.
Lạc Ninh gật đầu: "Đúng vậy, tôi đã bấm đốt ngón tay, phát hiện ra không chỉ phần mộ tổ tiên của các vị có vấn đề mà còn có từ đường ở nhà tổ".
"Các vị nhanh chóng cử người trở về nhà tổ kiểm tra thử xem, bài vị tổ tiên được thờ cúng bên trong từ đường có thể bị xà nhà sập xuống đè lên, làm cho từ trường nhà các vị cũng bị ảnh hưởng".
"Một đầu xà nhà có thể bị mối mọt đục khoét, cho nên hình dạng của một đầu thoạt nhìn có chút sắc nhọn và cắm thẳng vào từ đường tổ tiên của nhà ngài, hình thành một thế sát".
"Hiệu ứng kép này ảnh hưởng đến phong thủy của những chỗ khác, cho nên phần mộ tổ tiên của nhà ngài mới có thể bị nhánh cây đổ xuống và đâm vào sau cơn bão, tạo ra thám đầu sát".
Mân Quảng Bình hoàn toàn không ngờ nhà tổ và từ đường xảy ra vấn đề như vậy. Bây giờ ông ta không hề nghi ngờ những gì Lạc Ninh nói, "Đại sư Lạc, vấn đề này nên giải quyết thế nào?".
"Có thể mời cô đi cùng chúng tôi tới nhà tổ từ đường một chuyến để xem thử hay không?".
Lạc Ninh xua tay, nói: "Chuyện này không cần tôi phải đích thân đến nơi cũng được".
"Các vị chỉ cần sửa sang lại từ đường, phục hồi bài vị tổ tiên đàng hoàng, sau đó sử dụng hoàng ngọc (topaz)* điêu khắc thành hai con dấu kỳ lân và lần lượt đặt ở hai bên bàn cúng là được".
(*Topaz hay hoàng ngọc là một khoáng vật silicat của nhôm và flo có công thức hóa học là Al₂[SiO₄](F, OH)₂. Lần đầu tiên topaz được sử dụng làm đá quý trong đồ trang sức năm 1737 do Henekel bởi lẽ topaz có độ cứng tương đối cao, ánh thuỷ tinh tương đối mạnh và đặc biệt là có màu sắc đa dạng.)
"Còn muốn vận may của gia đình khôi phục thì sau này tích cực làm việc thiện nhiều hơn". Lạc Ninh lại nhắc nhở.
Tuy Mân Quảng Bình rất muốn mời Lạc Ninh đích thân đến zem nhưng cũng không tiện ép buộc. Ông ta lập tức gật đầu: "Được, hôm nay tôi và người nhà sẽ đến nhà tổ một chuyến".
Bởi vì nóng lòng muốn trở về nhà tổ kiểm tra, cho nên ông ta và Cốc Phong không ở lại lâu, họ chào tạm biệt và ra về. Còn chuyện này cũng được lan truyền ra ngoài thông qua Tổ Tiêu. Tất nhiên sau khi được sự cho phép của Mân Quảng Bình, nếu không Tổ Tiêu cũng sẽ không làm chuyện cố ý gây chuyện với Mân gia và Cốc gia.