Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 376



Ngũ trưởng lão Lâu gia khiếp đảm, không nghĩ ra được thời điểm Lạc Ninh đã trích dẫn âm sát. Trưởng lão Lạc Bát cũng vậy, bà ta hoàn toàn không phát hiện Lạc Ninh ra tay khi nào. Họ đến bến cảng trước, bên này vẫn luôn có người của các gia tộc lớn trông chừng, Lạc Ninh không thể tới đây trước để gian lận. Trong lòng bà ta bắt đầu cảnh giác hơn về khả năng uy hiếp của Lạc Ninh. Bà ta ủng hộ đại phu nhân, tất nhiên không muốn Lạc Ninh giỏi giang và được người khác chú ý. 

Bà ta khinh miệt: "Hừ, không biết trời cao đất rộng là gì, cho rằng bản thân có chút khôn lỏi là có thể làm bậy ở trước mặt tôi à?". 

Sau đó bà ta lấy ra một cái la bàn, một tay còn lại nhanh chóng hành động, rõ ràng là muốn cởi trói âm sát trên người hai người kia, nhân cơ hội này dạy Lạc Ninh một bài học. 

Ánh mắt Lạc Ninh dừng lại trên cái la bàn của trưởng lão Lục Bát, khoé môi nhếch lên. Cô tiếp tục dẫn dắt âm sát từ con dao niên đại ngàn năm của mình, từng sợi âm sát chui lên từ mặt đất. Trong lúc trưởng lão Lạc Bát không kịp đề phòng tình huống bất ngờ, âm sát chui thẳng vào lòng bàn chân bà ta, một số còn lại chui vào la bàn trên tay bà ta. Sau đó la bàn rung chuyển liên tục, rồi không sử dụng được nữa, cũng có nghĩa là cứu người không thành. 

Con ngươi trưởng lão Lạc Bát co rút, "Pháp khí của tôi!". 

Bà ta biết là Lạc Ninh giở trò, lần này bị chọc tức không nhẹ. Bà ta móc trong túi ra hai cái đinh dài và một hình nộm gỗ đầu tóc trụi lủi. Bà ta cắm đinh dài lên đùi hình nộm, rồi dùng bút vẽ bùa bắt đầu vẽ lên đầu hình nộm gỗ. Chẳng mấy chốc, khuôn mặt của hình nộm dần dần hiện ra, thoạt nhìn rất giống Lạc Ninh. 

Những người khác đều không làm ra bất kỳ hành động gì, chỉ đứng nhìn hai người đấu pháp, người trẻ tuổi còn bày ra thái độ hưng phấn. 

Trưởng lão Lâu Ngũ quan sát động tác của trưởng lão Lạc Bát, không khỏi nhướng mày. Bà già xấu xí này đúng là thâm độc, thế mà dám dùng đinh sát, muốn đóng chặt hai chân Lạc Ninh không thể động đậy, sau đó cho người tiến lên bắt người. Quan trọng là suy cho cùng đây cũng là một loại thuật pháp thuộc dạng nguyền rủa, sau khi Lạc Ninh trúng chiêu thì bảy tiếng sau sát thuật sẽ tự động không còn hiệu lực, nhưng vẫn còn lưu lại một ít di chứng trên cơ thể. Trường hợp nghiêm trọng hơn nữa, thậm chí có thể ảnh hưởng đến con đường tu luyện sau này. 

Dựa trên tình hình trước mắt, phải chăng Lạc gia không muốn nhìn thấy một đứa con nối dòng có thiên phú cao hơn? Cho nên mới muốn hủy hoại căn cơ của Lạc Ninh trước tiên. 

Sau khi nghĩ lại, ông ta càng cảm thấy có vẻ như bà già xấu xí này tự mình quyết định, hoặc sau lưng bà ta có người xúi giục. Nhưng ông ta sẽ không ra tay cứu giúp Lạc Ninh, trái lại còn rất vui mừng đứng xem Lạc gia đấu đá nội bộ. 

Từ một chiêu vừa rồi có thể nhìn ra được, năng lực phong thủy huyền thuật của Lạc Ninh không thấp, đồng nghĩa với việc thiên phú của Lạc Ninh rất mạnh. Ông ta theo phe anh trai của Lâu Nhiễm Tỉ, cũng chính là người thừa kế đương nhiệm của Lâu gia, cho nên ông ta không hy vọng nhìn thấy Lâu Nhiễm Nhiễm thân thiết với Lạc Ninh và trỗi dậy. 

Những gì trưởng lão Lạc Bát đang làm rất hợp ý ông ta, nhưng lá gan của bà già xấu xí này không nhỏ, không sợ sau khi Lạc Dực Thừa rời khỏi cấm địa sẽ tới trả thù bà ta hay sao? 

Thằng nhóc kia chính là người có thiên phú mạnh nhất mấy trăm năm qua ở những gia tộc phong thủy cổ, còn là một kẻ rất bênh vực người mình và tính khí hết sức nóng nảy. Lôi gia bị thằng nhóc kia càn quét không biết bao nhiêu lần, ông ta nghe nói người thừa kế Lôi gia còn bị thằng nhóc này đánh gãy chân, lá gan và hống hách không phải dạng vừa.

Sau đó ông ta nhanh chóng nghĩ tới kế hoạch một nam thừa tự hai phòng của Lạc gia, lập tức hiểu ra ý nghĩa sâu xa trong hành động của bà già xấu xí này. 

Trưởng lão xem kịch vui vẻ, hoàn toàn không nhận ra có vài sợi âm sát cũng đã chui vào lòng bàn chân ông ta. 

Lạc Ninh thoạt nhìn không có động tĩnh gì, ung dung xem trưởng lão Lạc Bát vẽ bùa, nhưng thực ra cô đang dùng ý niệm không ngừng dẫn âm sát từ dao găm ra để gây chuyện. Đây cũng chính là cái hay sau khi hoàn toàn thu phục được dao găm âm sát. 

Trưởng lão Lạc Bát đã vẽ xong mặt hình nhân gỗ, lại dán lên trán nó một lá bùa, miệng không ngừng niệm chú. 

Lâu Nhiễm Nhiễm là người có thiên phú tốt nhất Lâu gia, đồng thời có giác quan nhạy bén nhất. Cô ấy là người duy nhất ở đây phát hiện những thao tác của Lạc Ninh, hai mắt sáng lên, thì ra còn có thể chơi như vậy, đã học được rồi! 

Lâu Nhiễm Nhiễm đánh giá, "Dáng vẻ xấu xí làm gì cũng chướng mắt, tôi thấy cô vẽ bùa vừa đẹp vừa bất phàm, ngoại này vẽ bùa thật là khó coi". 

Lạc Ninh cũng rất tán đồng, "Tôi cũng cảm thấy hết sức khó coi, còn không bằng tôi tự soi gương xem mình vẽ bùa". 

"Tôi còn chưa nhìn thấy dáng vẻ của cô lúc vẽ bùa bao giờ, nhưng chắc chắn sẽ đẹp". 

Lâu Nhiễm Nhiễm gật đầu mỉm cười, nói: "Tất nhiên, chúng ta vẽ bùa người ta gọi là ngắm người đẹp, ngoại này vẽ bùa hoàn toàn để lại bóng ma tâm lý trong lòng người ta, thảo nào không ai thèm lấy". 

Tất cả mọi người: "...", trọng tâm của các vị phải chăng có chút lệch lạc? 

Đáng ra lúc này nên suy nghĩ hoá giải sát thuật của trưởng lão Lạc Bát chứ nhỉ? 

Nhưng sau đó nghĩ lại, họ cảm thấy mọi chuyện khá bình thường. Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm vẫn còn quá non, thực lực của trưởng lão Lạc Bát đã được công nhận có thể nằm trong top 50 thuật sự hàng đầu trong giới. Hai người này cho dù có hành động cũng không thể nào phá được sát thuật. 

Trưởng lão Lạc Bát cũng nghe được cuộc hội thoại của hai người họ, tức giận đến mức suýt nữa thì niệm chú sai. Bà ta dằn cơn giận xuống, chờ sau khi hạ sát thuật thành công, bà ta muốn xem con nhỏ Lạc Ninh chết tiệt này còn có thể mạnh miệng hay không. Đồng thời, bà ta cũng căm thù Lâu Nhiễm Nhiễm luôn miệng mỉa mai bà ta xấu xí không ai thèm lấy. Một khi Lâu Nhiễm Nhiễm trở về và rời đảo lần nữa, bà ta nhất định cho người đi giải quyết Lâu Nhiễm Nhiễm. 

Không lâu sau đó, sát thuật hoàn tất. Bà lão Lạc Bát cầm bút vẽ bùa chĩa về phía Lạc Ninh, đong đưa vài nét trong không trung, "Đi!". 

Sau đó mọi người cảm nhận được một trận gió nhẹ nổi lên xung quanh, cũng có nghĩa là sát thuật đã thành. Lớp trẻ Lâu gia có mặt đều dành cho Lạc Ninh một cái nhìn đồng cảm, bị sát thuật quấn thân không chỉ đơn giản là cơ thể bị tra tấn, ngay cả tinh thần và tâm thức cũng vậy. Người có tâm lý yếu đuối sẽ tồn tại bóng ma tâm lý về sau, trưởng lão Lạc gia thật sự hết sức nhẫn tân. 

Sát thuật hạ thành, ánh mắt trưởng lão Lạc Bát toát lên niềm vui, con nhỏ chết tiệt này rồi cũng rơi vào tay và ta. Nhưng sắc mặt bà ta thay đổi ngay lập tức, hét lên một tiếng: 

"Tại sao lại như thế?". 

Lạc Ninh cong môi, "Cái này gọi là nhân quả quần hoàn đấy". 

Cô lại nói với Lâu Nhiễm Nhiễm: "Chẳng phải đã nói sẽ đến nhà cô làm khách sao? Chúng ta đi thôi!".

Lâu Nhiễm Nhiễm gật đầu: "Được rồi đi thôi!". 

Hai người cất bước đi về phía con tàu Lâu gia, những người trên bến cảng đều lộ ra vẻ mặt khó tin. Vì sao Lạc Ninh không bị cố định?  

"Ủa, khuôn mặt của hình nhân đã bị thay đổi?". Một người Lạc gia bước tới nhìn, thấy hình nhân trong tay bà lão thì sợ hãi thốt lên. 

Lúc này mọi người mới đồng loạt tới gần, cũng phát hiện khuôn mặt Lạc Ninh trên hình nhân thế mà biến thành bà lão. Nhìn bà lão mang vẻ mặt đau đớn, cả người giãy giụa không ngừng, nhưng hai chân cứ như mọc rễ không di chuyển được. 

Bây giờ mọi người mới ngộ ra, không biết Lạc Ninh đã thay đổi đối tượng hứng chịu sát thuật từ bao giờ rồi. Sao Lạc Ninh có thể làm được? Thực lực cũng quá mạnh rồi! 

Đầu óc của những người Lạc gia trở nên trống rỗng, trưởng lão Lạc Bát cao cường đến vậy thế mà đối chọi với Lạc Ninh về mặt mồm mép hay đấu pháp đều thất bại hoàn toàn. Bà ta muốn xuống tay với Lạc Ninh, nhưng bị phản phệ trên người mình. 

Trưởng lão Lâu Ngũ cũng không ngờ kết quả thành ra thế này, nhưng bây giờ ông ta không có tâm trạng để ý đến bà lão này, ông ta cần phải ngăn cản tiểu thư đưa Lạc Ninh lên đảo. 

Trưởng lão Lâu Ngũ tiến lên vài bước định cản họ lại, nếu không được thì chỉ còn cách dùng biện pháp mạnh. Nào ngờ hai chân của ông ta cũng giống như bén rễ, chúng dính chặt vào mặt đất không thể nhấc lên hay di chuyển. 

Không riêng gì trưởng lão Lâu Ngũ, ngoại trừ hậu bối, những người khác ở đây đều bị như vậy, hai chân không thể động đậy. Họ không phải bị vướng vào sát thuật giống như bà lão, nhưng bị âm sát quấn chân, tuy không ảnh hưởng nhiều đến cơ thể nhưng muốn phá giải lại rất rắc rối. 

Trưởng lão Lâu Ngũ trừng to đôi mắt, vẻ mặt hoảng hốt, họ trúng chiêu lúc nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.