Sau Khi Được Các Anh Trai Đoàn Sủng Ta Trở Mình Rồi

Chương 62: Doãn Doãn, nhũ danh của em?



Tác giả: Tô Nhàn Nịnh

Edit by Freya

Người vừa mới nói chuyện, ông nội Tần và Tần phụ đều quen.

Là người thừa kế Ngu gia, có quan hệ hợp tác với Tần gia, Ngu Hàn Nhiên.

Lớn lên tuấn lãng phong lưu, ở bên ngoài cũng là nổi tiếng không dứt.

Mà người bên cạnh Ngu Hàn Nhiên, lại càng làm cho người khác khó có thể xem nhẹ.

Lúc này.

Bùi Doãn Ca nâng mắt, lại vừa lúc đối diện với cặp mắt nhạt màu kia, trực tiếp trố mắt.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Hoắc Thời Độ ăn mặc chỉnh chu như vậy.

Một thân tây trang màu đen được làm thủ công cao quý xa hoa, cấm dục tự phụ.

Khuôn mặt lạnh lùng, lộ ra cảm giác xa cách khó gần.

Cố tình lúc này.

Người đàn ông lơ đãng nhìn bộ dạng ngơ ngác của cô gái nhỏ, khoé môi không tự giác gợi lên độ cong ngả ngớn.

Đồng thời.

Ngu Hàn Nhiên mở miệng giới thiệu, “A đúng rồi. Tần lão tiên sinh, vị này chính là bạn của cháu. Hoắc Thời Độ.”


“Tần lão tiên sinh, kính trọng đã lâu.”

Hoắc Thời Độ câu môi.

“Họ Hoắc……”

Ông nội Tần rất nhanh phản ứng lại, đáy mắt mang theo một tia không thể tưởng tượng, “Cậu là vị kia của tập đoàn Hoắc thị……”

“Tần lão tiên sinh không ngại, có thể gọi cháu là Thời Độ.”

Nghe lời này, Ngu Hàn Nhiên bên cạnh nhịn không được nhìn Hoắc Thời Độ.

Độ gia từ khi nào, trở nên dễ gần như vậy??

Trong ngành, thường xuyên sẽ đụng phải những thế hệ hợp tác trước. Nhưng cũng không thấy Độ gia cho người ta cơ hội lôi kéo làm quen.

“Được được, hai vị mời ngồi. Hôm nay là tiệc nhà, không chuẩn bị đặc biệt chiêu đãi hai vị, thật là đáng tiếc.” Ông nội Tần cười nói.

Bất quá, ông nội Tần cũng cảm thấy kỳ quái.

Trước kia Ngu gia và nhà bọn họ cũng không có giao tình gì, sao lại đột nhiên đến nhà thăm??


Hơn nữa, vậy mà còn gặp được tổng tài tân nhiệm của tập đoàn Hoắc thị!?

“Tần lão tiên sinh không chê cháu ăn chực là được.”

Ngu Hàn Nhiên hiển nhiên là người hay nói, bắt đầu làm bầu không khí sôi động lên.

Mà Bùi Doãn Ca cũng không chút nào che giấu nhìn Hoắc Thời Độ, không nghĩ tới Hoắc Thời Độ sẽ xuất hiện tại đây.

Ngoài dự kiến, trừ bỏ Bùi Doãn Ca, còn có Tần Lãng từng gặp qua Hoắc Thời Độ một lần.

Đây không phải người đàn ông lần trước bắt cóc Ca Nhi nhà mình sao??!

Chẳng qua.

Tần Lãng cũng không biểu hiện ra ngoài, sợ Bùi Doãn Ca gặp phải chuyện gì.

Bỗng nhiên.

Tần mẫu cười hỏi, “Không biết Hoắc tiên sinh đã có hôn phối chưa?”

Ngu Hàn Nhiên bên cạnh vừa nghe, như là bị sặc, ho khan liên tục.

Tần phu nhân này lá gan cũng quá lớn rồi??!

Hoắc Thời Độ còn cần bà tới nhọc lòng lo chuyện hôn phối sao??


Hào môn đỉnh cấp, ai không muốn cùng Hoắc gia liên hôn? Huống chi, người này còn là Hoắc Thời Độ.

“Không có.” Hoắc Thời Độ mở miệng.

Tức khắc.

Tần Hữu Kiều sắc mặt đỏ lên, có chút không dám nhìn người đàn ông mà từ lúc vào cửa ánh mắt cô ta không cách nào dịch chuyển khỏi.

Không thể không nói, đối với các cô gái tuổi này mà nói, người đàn ông tuấn mỹ lại thành thục như vậy, quả thực chính là hormone biết đi.

Làm người muốn ngừng mà không được.

“Như vậy à, tôi thấy Hoắc tiên sinh tuổi không lớn, cùng với Kiều Kiều nhà chúng tôi……”

Tần mẫu còn chưa nói xong, liền cảm giác được ánh mắt cảnh cáo của ông nội Tần, câu tiếp theo đột nhiên im bặt.

Trong lòng bà cũng không thoải mái.

Người đàn ông điều kiện tốt như vậy, không thể để Kiều Kiều bỏ lỡ??
Ông nội Tần không cho phép bà giới thiệu cho Kiều Kiều, chẳng lẽ, còn có thể nhìn trúng Bùi Doãn Ca!?

Hoắc Thời Độ hỏi, “Kiều Kiều?”

Tần Hữu Kiều nghe thấy anh gọi tên của mình, tim đập nhanh hơn.

Mà xuống một khắc.

Giọng nói từ tính trầm thấp của Hoắc Thời Độ vang lên, giấu không được cười nhẹ, rêu rao mà lại nhẹ nhàng.

“Doãn Doãn, nhũ danh của em?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.