Sau Khi Gả Cho Phu Quân Ốm Yếu

Chương 57: Phu nhân



Kim Lăng, Phó gia.

Tạ Cảnh xoay chén rượu, cười nhạo nói: "Chân của ngươi, hiện tại vẫn chưa khỏe sao?"

Tạ Cảnh, đứa con duy nhất của Bình Dương Hầu, mẫu thân là Bình Dương Hầu phu nhân Tiền thị. Đại phu nhân chi trưởng của Phó gia, Tiền phu nhân là dì ruột của hắn, mà hắn trước mắt, đúng là trưởng tử của chi trưởng Phó gia, Phó Vân!

"Thành thân đã hơn một năm, nếu chân không khỏe làm sao viên phòng?" Tạ Cảnh chậm rì rì nói.

Nghe vậy, Diệp Mạch cùng hắn chạm cốc: "Khi nào thì nhìn ra?"

"Nghe nói về những chuyện trong một năm nay. Ngươi làm cho Lư Dương Hầu phủ rối loạn, Trầm Quân Như phỏng chừng đến chết cũng không ngờ rằng hai chân ngươi đã bình phục. Nàng cố gắng nhiều như vậy năm, bố trí cục diện bao nhiêu năm, đều bị ngươi đánh vỡ. Sinh bốn đứa con, hai nữ nhi lại được phong làm công chúa, vinh quang chói lọi, chẳng qua được phong làm công chúa không bao lâu liền hòa thân với Tấn quốc. Hai con trai, đứa được coi trọng nhất lại đã chết."

Tạ Cảnh rất kinh ngạc, thủ đoạn của Diệp Mạch này thật đúng là độc ác: "Thủ đoạn của ngươi rất lưu loát, đánh một cái mọi người trở tay không kịp. Hơn nữa nhìn ngươi thế này, Lư Dương Hầu vẫn không biết ngươi đã có thể đứng lên phải không?"

"Nói chính sự." Diệp Mạch khinh thường cười khẩy, trong kinh thành này những kẻ từng tính kế hắn hoặc là muốn tính kế hắn, hắn thật đúng là không để vào mắt: "Năm kia ta đến Kim Lăng làm việc, chuyện bị người ta tính kế, ngươi đã tra được tin tức chưa?"

"Tin tức thì tra được, nhưng ngươi muốn tính sổ, sợ là tìm không thấy người."

"Trần thái phó?" Diệp Mạch nhíu mày, nói ra người làm chủ sau màn này.

Trong mắt Tạ Cảnh lóe lên kinh ngạc, nhưng nghĩ lại thấy là bình thường, Diệp Mạch có thể suy ra được như dự đoán: "Chẳng lẽ là ngươi đã sớm hoài nghi Trần thái phó? Cho nên khi chưa có tin tức xác thực đã buộc Trần thái phó phải tự từ quan?"

"Chỉ là một nhân vật nhỏ nhoi, ta sẽ lãng phí thời gian ở trên người hắn sao? Sở dĩ Trần thái phó buộc phải từ quan, hoàn toàn là bởi vì bản thân hắn ngu xuẩn. Hắn là Thái phó của Thái Tử, thế nhưng trong thời gian đó lại nói chuyện cùng Nhị hoàng tử ở trong cung, chỉ cần Thái Tử không phải kẻ ngốc, làm sao có thể không biết nguyên do của chuyện này?"

"Vậy còn Trần Tư Vũ? Trần thái phó đáng chết, Trần Tư Vũ dù sao vẫn không đắc tội với ngươi phải không?"

Diệp Mạch cười nhạt, đối với Trần Tư Vũ chỉ càng thêm khinh thường: "Nàng còn ngu xuẩn hơn. Bị Thái Tử đương triều cự hôn, ngược lại leo lên Nhị hoàng tử. Vì trợ giúp Nhị hoàng tử, còn cùng Trần thái phó diễn một tuồng kịch, làm cho tất cả mọi người nghĩ rằng nàng là bị ép gả vào Lư Dương Hầu phủ trở thành một thiếp thất. Nhưng trên thực tế, nàng ta là một quân cờ mà Nhị hoàng tử sắp đặt vào Hầu phủ."

Tạ Cảnh lắc đầu bật cười, uống cạn chén rượu: "Nhị hoàng tử quả nhiên vẫn coi trọng ngươi. Tất cả mọi người biết ngươi không có khả năng kế thừa Lư Dương Hầu phủ, hắn lại lãng phí một quân cờ tốt như vậy cũng phải đi tìm hiểu tin tức của Hầu phủ. Trần Tư Vũ là vì tìm hiểu tin tức của ngươi mà vào Hầu phủ, tin tức của những người khác trong Hầu phủ đối với Nhị hoàng tử không có tác dụng gì."

Diệp Mạch câu môi, xem ra năm ngoái hắn quá mức nổi trội, cho nên mới bị Nhị hoàng tử nhắm đến.

Năm nay, hắn nên bảo hộ chính mình, bảo hộ nương tử thật tốt, những chuyện bên ngoài có liên quan gì đến hắn, để bọn họ tự chơi đi!

"Ngươi thì sao, dự định khi nào thì nhận tổ quy tông?"

Tạ Cảnh từ nhỏ đã bị đưa đến Kim Lăng gởi nuôi, đối với bên ngoài nói là trưởng tử của Phó gia. Bình Dương Hầu khác với Lư Dương Hầu, người sau bất quá là bởi vì duyên cớ tổ tông nên có thể kế tục tước vị. Mà người trước vừa kế tục tước vị đồng thời cũng có quan hệ mật thiết cùng lớn lên với Hoàng Thượng.

Cho nên, ai có thể nắm giữ Bình Dương Hầu phủ, sẽ tương đương với việc nắm giữ được một nửa tâm tư của Hoàng Thượng. Khi Tạ Cảnh mới ra sinh đã bị tính kế vài lần, phu thê Bình Dương Hầu quá tâm lực lao lực, cuối cùng không thể không quyết định làm cho hắn "mất tích", kì thực là đưa đến Kim Lăng nuôi dưỡng.

Nuôi dưỡng nuôi dưỡng, liền đến tuổi cập quan[1].

[1] không biết vì sao tác giả sử dụng "cập quan 及冠", mấy truyện khác thường dùng "nhược quán". Chắc là nghĩa tương tự á: Con trai thời xưa đến 20 tuổi thì bắt đầu đội mũ. Đó là một nghi lễ báo hiệu đã đến tuổi trưởng thành, nên người xưa dùng từ quán tuế (冠歲) để chỉ con trai 20 tuổi (quán là cái mũ, còn đọc là quan). Có khi gọi là "nhược quán chi niên" (弱冠之年) để chỉ chàng trai mới chớm tuổi 20 khi thân thể còn chưa hoàn toàn phát dục.

"Không vội, chờ thành thân xong lại trở về nhận tổ quy tông thôi."

Nhắc tới chuyện thành thân, Diệp Mạch không thể không thay Tần Hảo hỏi vài câu, đây là việc Tần Hảo dặn đi dặn lại khi biết được hắn đến gặp Tạ Cảnh.

* * *

"Đã về rồi?" Diệp Mạch vừa mới vào phòng, Tần Hảo liền tiến lên giúp hắn cởi quần áo trên người: "Phó Vân bên kia, chàng có hỏi được gì không?"

"Hắn nói cửa hôn sự này là ý của bản thân hắn, cũng bảo ta nói với nàng để nàng yên tâm. Bất luận về sau như thế nào, nếu hắn đã chủ động cầu hôn Vận tỷ nhi, thì nhất định sẽ bảo hộ muội ấy chu toàn. Chờ thành thân lại mặt xong, hai người bọn họ cũng sẽ vào kinh. Đến lúc đó, hai tỷ muội nàng có thể thường xuyên gặp mặt."

"Là hắn chủ động cầu hôn?" Tần Hảo kinh ngạc đến mức không thèm lấy quần áo cho Diệp Mạch.

Diệp Mạch bật cười, cúi người dùng cái trán chạm vào trán nàng: "Phải, là hắn chủ động cầu hôn, cũng không phải do trưởng bối an bài, ta tin tưởng hắn có năng lực bảo vệ tốt Vận tỷ nhi."

Tần Hảo nghĩ đến nhị phòng..

Nếu nhị phòng biết việc hôn nhân này từ đầu tới cuối Phó gia không hề cân nhắc đến Tần Dư, cho dù nàng dùng hết thủ đoạn.. Cuối cùng lại đúng lúc rơi vào mắt Tiền phu nhân, hứa cho thứ xuất của Tiền gia là Tiền Diệp.

Nếu như nhị phòng biết được, chắc chắn có thể tức giận đến hộc máu.

"Vậy chuyện năm đó chàng gặp nạn có manh mối gì không?"

Diệp Mạch đi vào tắm rửa trước, sau tắm rửa xong đi ra mới nói: "Có, người làm chủ sau màn đã bị xử trí, chẳng qua thủ hạ lưu tình một chút." Nếu sớm biết lúc trước là Trần thái phó phái người ám hại hắn, hắn mới sẽ không thu tay ở thời điểm Trần thái phó từ quan về quê!

Bất quá hiện tại cũng không chậm, Trần gia rốt cuộc vẫn có người phải về kinh thành.

Lại mặt một chuyến, thời tiết kinh thành cũng đã sớm bước qua mùa đông.

"Đại thiếu gia, Đại thiếu phu nhân đã trở lại." Quản sự Hầu phủ nhìn thấy, tiến lên nói: "Ta lập tức đi báo cho Hầu gia cùng Phu nhân.."

"Từ từ, Phu nhân?" Tần Hảo nhạy bén nắm bắt được sự khác thường từ trong miệng quản sự: "Hầu phủ khi nào thì có tân Phu nhân?"

Quản sự lúng túng cười cười: "Thiếu gia cùng Thiếu phu nhân lại mặt không bao lâu, Hầu gia liền tục huyền, tân Phu nhân là thứ trưởng nữ của nhà Lại Bộ Thị Lang ở kinh thành."

Tần Hảo chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Diệp Mạch. Lư Dương Hầu thế nhưng chọn một thứ trưởng nữ làm Lư Dương Hầu Phu nhân?

Diệp Mạch không quan tâm chút nào, cười nhạo một tiếng, tiếng cười này vừa vặn rơi vào trong tai quản sự. Quản sự lập tức đứng thẳng người, quy củ đón hai người bọn họ vào phủ, chờ đưa người về đến Tùng Cảnh viện, cũng báo cho biết hầu hết tin tức về vị tân phu nhân kia.

Vị tân Lư Dương Hầu Phu nhân này, chỉ mới hai mươi hai tuổi. Mà sở dĩ nàng tới tuổi này còn chưa đính hôn, cũng bởi vì nàng là nữ nhi luôn được Lại Bộ Thị Lang quan tâm thương yêu nhất.

Vì nàng là thứ xuất, nên đại bộ phận người tới cửa cầu hôn đều là thứ xuất, nhưng rất nhiều người cũng không có bản lĩnh gì, chỉ sống dựa vào tiền bạc trong nhà chu cấp. Nhà chồng như thế, vị Văn cô nương này gả đến nhất định là sẽ bị mẹ chồng giày vò.

Văn Thị Lang đương nhiên là không ưng, chọn lựa năm lần bảy lượt, Văn cô nương liền hai mươi hai tuổi còn là khuê nữ.

Lần này Lư Dương Hầu sai bà mối tới cửa cầu hôn, Văn Thị Lang vẫn là không ưng ý. Có hai lý do, thứ nhất đương nhiên là Lư Dương Hầu lớn tuổi, thứ hai là bởi vì Lư Dương Hầu lần này cưới chính là tục huyền, hai vị Hầu Phu nhân trước của hắn đều đã qua đời, việc này không thể không làm cho Văn Thị Lang cho rằng Lư Dương Hầu có thể sẽ khắc thê.

Nhưng với tuổi tác của Văn gia cô nương này nếu muốn chọn kỹ lựa khéo là không có khả năng, bà mối mà Lư Dương Hầu phái đi liên tục tới cửa mấy ngày, Văn Thị Lang mới không kiên trì được nữa.

Tần Hảo lẳng lặng pha trà, ghi nhớ tính tình vị Văn phu nhân này.

Nhưng mà nàng còn chưa có đi chính viện, Văn phu nhân lại đến Tùng Cảnh viện trước. Nàng ta đứng ở cửa, yên tĩnh, nho nhã, chờ bọn họ không kiên trì được nữa nàng mới tiến vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.