Sau Khi Giết Ông Xã Trong Game 5 Lần

Chương 12



Nghĩa vụ quân sự dưới tiếng oán than dậy đất của vô số sinh viên cuối cùng cũng coi như là đến hồi cuối, mặc dù đã qua thời gian nóng nhất buổi trưa, nhựa đường vẫn lộ ra cảm giác nóng bức từ đất, làm đám sinh viên khó lắm mới được nghỉ năm phút cũng không dám ngồi xuống, chỉ sợ mông cháy.

Đường mòn dưới tàng cây không mát mẻ bao nhiêu đã bị rất nhiều người chia cắt, trong tiếng nói chuyện ồn ào, tiếng chuông tan học vang lên, các sinh viên đại học năm hai ào ra khỏi lầu dạy học, một đường đi hai nhóm người đánh giá lẫn nhau.

Nghĩa vụ quân sự tới trưa, nước mà các sinh viên mang theo đã uống sắp hết, trà lạnh trường đưa cũng đều hết sạch. Không ít người than khát nước, ngao ngán chờ trường tới đưa nước.

Nghĩa vụ quân sự tới giờ, phần lớn người chung lớp đã dần bắt đầu quen nhau, cười nói hoặc bắt đầu chủ đề cũng không còn không tự nhiên như trước nữa. Tần Lộ Dịch tùy ý ngồi trên bụi cỏ, hai tay khoát lên đầu gối, đầu tự nhiên buông xuống, tiếng chuông tan học vừa vang lên hắn liền nhìn về phía lầu dạy học, không ít tầm mắt lén lút đi theo ánh nhìn của hắn, nhưng hồi lâu cũng không biết Tần Lộ Dịch đang nhìn gì.

“Cậu đi trước đi!”

“Rõ ràng là cậu nói mà!”

Cách đó không xa, hai nữ sinh mới hết giờ học chạy tới đây xô đẩy nhau, mặt mũi đỏ chót không biết có phải do phơi nắng không.

Trên tay các cô mỗi người đều cầm một bình nước lạnh, xoắn xuýt nhìn chỗ nghĩa vụ quân sự của tân sinh viên.

Khoảng mười mấy giây, một nữ sinh rốt cuộc quyết tâm, cúi đầu nhanh chóng đi tới dưới bóng cây. Nữ sinh còn lại cũng sợ bị bỏ lại, đuổi sát theo sau cùng tiến lên.

“Bạn học, nước này tặng cho bạn.”

“Ừ, ừm!”

Hai người đứng trước mặt Tần Lộ Dịch, căng thẳng cúi đầu, mặt đỏ sắp cháy, tay đưa đồ uống cũng không vững.

Tần Lộ Dịch ngẩng đầu nhìn hai cô, bên cạnh đã có người kêu hú hét ồn ào, làm cho hai nữ sinh vốn đã rất xấu hổ càng bối rối hơn, hận không thể chui vào khe đất.

“Cảm ơn hai chị, nhưng em không khát, hai chị giữ lại uống đi.” Tần Lộ Dịch đứng dậy, uyển chuyển từ chối. Dáng người hắn vốn đã rất cao, cả người lại có một luồng bình tĩnh, vẻ mặt lạnh nhạt cũng rất có cảm giác đè ép.

“Đàn chị ơi, nó không lấy thì cho em uống đi ha ha ha.”

“Đúng đó chị.”

Tiếng ồn ào của các nam sinh chung quanh lập tức biến mất khi hắn đứng lên, chỉ lầu bầu khẽ nói Tần Lộ Dịch không thức thời. Đám nữ sinh trong lớp thì tụ chung lại, mắt nhìn chằm chằm hai nữ sinh lớp trên, vừa dựa thảm cỏ vừa bàn tán về quần áo của đối phương, cảm thấy Tần Lộ Dịch giải quyết như vậy thực sự là quá đẹp trai.

Năm nhất các cô cũng rất cần nam sinh được chưa, năm hai đại học muốn đục khoét nền tảng trắng trợn như vậy? Nhất định không cho tồn tại.

Hai nữ sinh bị ngượng ngùng ép lui, chạy chậm về đi theo đường cũ.

Viên Hiểu Huy vừa vặn học xong môn tự chọn, từ xa nhìn thấy tình cảnh này, khi về phòng ngủ thì nói cho Quý Dương nghe.

Quý Dương đang nằm trên giường ăn kem, nghe thấy chuyện này, hai mắt đều trợn tròn, “Vậy á?”

Trời nóng như vậy, vậy mà vẫn có sức đi ghẹo trai!

Lô Hạo cười nhạo cậu, “Ai mà như mày, chỉ biết trốn trong phòng ngủ thổi máy lạnh hưởng thụ, cơ hội là do mình chuẩn bị, lúc người nóng nhất khát nhất, nếu có một cô gái xinh đẹp tới đưa nước, nếu thấy vừa ý thì mày còn gì nữa chứ.”

Quý Dương bò xuống giường, bị lời của Lô Hạo làm cho chột dạ, nhưng ngoài miệng vẫn phản bác, “Xí, Tần Lộ Dịch không phải người như vậy.”

Viên Hiểu Huy ở cạnh nghe thấy lời Lô Hạo cười ha ha, “Mày nói là xinh đẹp, Dương Dương của tụi mình không phải cũng xinh đẹp à, mày nhìn tên trạch này vừa trắng vừa mềm.”

“Móa, tao là con trai được chưa!?” Quý Dương đạp Viên Hiểu Huy một cước, “Tao cũng phải đi.”

Cậu ăn hết cây kem chỉ còn lại một nửa, sau đó mở tủ lạnh nhỏ lét lắp trong phòng ngủ, từ trong lấy ra hai chai nước, rất có ý chí chiến đấu, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang ra khỏi cửa.

Nhưng chờ khi cậu tới, thời gian nghỉ ngơi đã sớm kết thúc, bắt đầu huấn luyện lần nữa.

Quý Dương tìm một vòng, xác định vị trí của Tần Lộ Dịch, dứt khoát ngồi dưới bóng cây chờ hắn.

Lần này huấn luyện cũng không lâu, thật sự là mọi người cực kỳ khát nước, bên hậu cần của trường thì chậm chạp không đưa nước tới, không ít người nói với huấn luyện viên là sắp mất nước xin cho đi siêu thị mua nước.

Huấn luyện viên cũng khát, khuyên can mãi sau khi huấn luyện đủ hai mươi phút mới được hét cho nghỉ mười phút lần hai.

Quý Dương ngồi trên sân cỏ một mình không thể nói là không nổi bật, trên tay cậu cầm hai bình nước càng làm người ta thèm nhỏ dãi. Các nữ sinh trong lớp Tần Lộ Dịch thấy cậu nhìn bên mình, không nhịn được chờ mong Quý Dương muốn đưa nước cho ai.

Ba, năm nam sinh trong lớp xung phong nhận việc chạy đi mua nước.

“Đàn anh bên đó thật đáng yêu, ” Các nữ sinh chậm rãi tụ lại nhìn về phía bóng cây, nhỏ giọng thì thầm cho nhau.

Quý trạch trạch mà không đáng yêu á. Một thân da trắng, mỗi ngày giấc ngủ đầy đủ không phiền không giận, môi hồng răng trắng mắt tròn, mặc đồ sạch sẽ mát mẻ cứ như cậu ta mới là đàn em.

“Chẳng lẽ không phải là một tiểu thụ à?” Một câu vạch trần.

“Ai nha, vậy thì không nhất định, “

Các cô lén lút thảo luận hăng say, nhìn thấy Quý Dương đứng lên đi tới bên mình, trong lòng đều ôm chút tung tăng xem náo nhiệt.

Nếu như đưa nước cho mình, vậy mình nhất định sẽ rụt rè nhận lấy. Không ít nữ sinh nghĩ như vậy.

Ai mà đoán được, Quý Dương trực tiếp lướt qua mấy cô, đi thẳng tới chỗ mấy nam sinh đằng sau.

“A?” Các nữ sinh giật mình nhìn theo, liền thấy Quý Dương đứng trước mặt Tần Lộ Dịch.

“Nước này cho em.” Quý Dương ngửa đầu, ánh mắt mong đợi nhìn Tần Lộ Dịch.

“Rồi, thêm một người bị từ chối.” Nữ sinh cạnh đó nghĩ đương nhiên.

Nghĩa vụ quân sự tới giờ, mỗi ngày ít nhất cũng có hai, ba đàn chị đến gần Tần Lộ Dịch, đưa nước đưa đồ ăn vặt, mời vào CLB với vô số lý do, không có cái nào là hiệu quả. Tần Lộ Dịch nói rõ là không có hứng thú, ngay cả câu từ chối cũng quý chữ như vàng. Đối với các sinh viên lên đại học, sốt ruột buông bỏ xiềng xích muốn nói chuyện yêu đương đàng hoàng một lần mà nói, đều rất kỳ lạ.

Nhưng nghĩ lại, không ít nữ sinh càng thích hắn hơn, không ỷ vào bản thân đẹp trai mà thả thính lung tung là phẩm chất đáng quý cỡ nào.

Mà bây giờ, không chỉ có mấy đàn chị năm hai muốn đớp đàn em, ngay cả đàn anh cũng tới?

Lẽ trời khó dung.

“Đây gọi là tự lao vào chỗ chết.” Các nữ sinh cười nhẹ, tụ lại với nhìn tỉnh bơ nhìn bên Tần Lộ Dịch.

Các cô vốn muốn nhìn Quý Dương bị đánh mặt, nhưng không nghĩ tới Tần Lộ Dịch vừa mở miệng đã đánh mặt các cô đến sưng lên.

“Buổi chiều anh không có tiết à?” Tần Lộ Dịch vừa nhận nước vừa cùng Quý Dương đi về phía bóng cây, khi nói chuyện hắn đã vặn mở một bình nước, nhưng không uống, trở tay đưa lại cho Quý Dương, sau đó từ trong tay cậu cầm một bình khác, “Lúc nãy thấy bạn cùng phòng của anh, còn tưởng anh cũng có tiết.”

Thần thái và động tác đều vô cùng tự nhiên, các nữ sinh thì thầm bên cạnh thấy mà sững sờ, đờ, đờ mờ?

Năng lực bạn trai phả vào mặt này còn kích thích hơn trực tiếp uống nước gấp trăm lần.

“Viên Hiểu Huy học môn tự chọn, chiều thứ tư anh không có tiết, ngày mai sẽ đầy tiết, thấy muốn nổ tung.” Quý Dương uống một hớp nước, suy nghĩ chút rồi hỏi, “Ừm, vậy, có ai khác đưa nước cho em không?”

Tần Lộ Dịch ngửa đầu uống hết nửa chai nước, hầu kết chậm rãi trượt lên xuống trong mắt Quý Dương, làm cậu mới uống nước chưa gì đã thấy khát nước.

“Không có.” Tần Lộ Dịch bỏ bình nước xuống bình tĩnh trả lời.

Bạn học đứng cạnh trợn mắt há hốc mồm, tình cảm tre già măng mọc của người ta đối với nam thần chú trong mắt chú đều không phải dành cho mình à?

Quý Dương không nghi ngờ hắn, bé con trong lòng dùng súc vỗ đùi, cảm thấy đây là do Viên Hiểu Huy cố ý lừa cậu ra ngoài phơi nắng.

Tần Lộ Dịch đúng thật rất khát nước, người bình thường phơi nắng dưới mặt trời lâu như vậy sao có thể không khát nước cho được. Hắn không nói hai câu liền uống hết một bình nước, Quý Dương nhìn thấy, cúi đầu liếc bình nước chỉ uống một hớp trong tay mình, “Em còn khát không?”

Cậu hỏi Tần Lộ Dịch.

Tần Lộ Dịch nghiêng đầu, cặp mắt nửa rũ xuống như có ánh sáng, tầm mắt toàn bộ rơi trên mặt Quý Dương.

Nhìn thật mềm mại, như một cục bông trăng trắng, làm người ta muốn tự tay chọt chọt một cái.

“Còn chút.” Hắn nói.

Quý Dương nhìn hai bên, ánh mắt rình mò xung quanh lập tức rụt về. Nam sinh mua nước lúc nãy còn chưa về, cậu suy nghĩ một chút, không có ý tốt mở miệng nói, “Vậy em uống của anh đi.”

Hôn gián tiếp gì đó, đúng là cmn kích thích.

“Cảm ơn.” Vẻ mong đợi của Quý Dương hơn phân nửa đều viết lên mặt, Tần Lộ Dịch thấy mà muốn cười, đưa tay nhận lấy, không chút ngần ngại mà chạm miệng bình uống mấy ngụm lớn.

Quý Dương nhịn không được, nhéo chặt thảm cỏ bên dưới, mới miễn cưỡng thu lại tiếng cường đáng khinh suýt nữa thốt ra.

“Anh đi đây, ” Cậu đứng lên giả vờ đứng đắn, trước khi đi còn không quên mượn động tác vỗ vai để cố ý sờ mó Tần Lộ Dịch, giọng điệu như chính cung nương nương, “Em phải huấn luyện cho tốt đó.”

Tôn Nhiễm Nhiễm ở trong hàng của một lớp học cách đó không xa, thu hết mọi chuyện vào mắt.

Cô đột nhiên nhớ mấy hôm trước có một đàn chị tác phong khá lớn mật chạy tới tỏ tình với Tần Lộ Dịch, bị từ chối rồi không cam lòng, dính buổi nghĩa vụ quân sự của họ một ngày.

Sau đó chỉ trích Tần Lộ Dịch kiêu căng tự mãn, hỏi hắn có phải ai cũng đối xử lạnh nhạt như vậy hay không.

Tần Lộ Dịch trả lời, “Với người mình thích đương nhiên sẽ không lạnh nhạt.”

Đàn chị bị cho một kích tức giận bỏ đi.

Cho nên, với người mình thích thì sẽ không lạnh nhạt? Tôn Nhiễm Nhiễm suy nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.