Các sinh viên nghỉ học trở về, trường học vắng lạnh mấy ngày sôi nổi lại lần nữa.
Viên Hiểu Huy và Lô Hạo đạp giờ về phòng ngủ, mới bỏ túi xuống đã nhào tới trước mặt Quý Dương, như tới báo huyết hải thâm cừu.
“Mày nhanh khai báo, làm sao cấu kết được với đại thần?” Viên Hiểu Huy kéo ghế mình ra sau Quý Dương, ngồi dí vào cậu, ánh mắt tra hỏi.
Tần Lộ Dịch cũng không có nói là muốn giữ bí mật thân phận của hắn với mọi người, nhưng Quý Dương nghĩ tạm thời không nói ra vẫn tốt hơn đi? Cậu dùng lời giải thích đã nghĩ xong, “Tao cũng không rõ, chỉ là thử vận may thôi, tao muốn gửi thử xem, không ngờ người ta thêm thiệt…”
“Nhiều người xin như vậy, sao hắn chỉ thêm có mình mày?” Viên Hiểu Huy không tin.
“Vậy có nghĩa là hắn biết tao rồi, ” Quý Dương rung đùi đắc chí, “Tao giết hắn nhiều lần như vậy, hắn mà không nhớ rõ tao á, nói không chừng là vì chuyện này mà thấy đặc biệt.”
Cũng có lý, Viên Hiểu Huy nhíu mày suy nghĩ một chút, nhìn dáng vẻ hả hê của Quý Dương không nhịn được hừ một tiếng, mang theo chút ước ao ghen ghét nói, “Thằng cức tó như mày, sao lại may vậy chứ?”
“Mày đủ rồi đó!” Quý Dương cho cánh tay Viên Hiểu Huy một đấm không nhẹ không nặng, “Lúc trước gọi tao là tó tao không để ý, bây giờ gọi tao là cức tó, cẩn thận lát nữa tao đánh mày thành tó.”
Lô Hạo xem trò vui không ngại lớn chuyện, còn cố ý xúi bậy, “Ui cha cha, mày nhìn con cún con này, bây giờ thêm bạn với đại thần rồi liền dám không phục, mày nói xem có nên xử hay không?”
Viên Hiểu Huy nghe vậy quay đầu liếc cậu ta, hai người rất hiểu nhau mà nhìn nhau nở nụ cười, sau đó vào lúc Quý Dương muốn chuồn thì bất ngờ nâng cậu ném lên giường, dùng chăn gói cậu lại thành con nhộng.
Quý Dương tức giận kêu gào, “Tụi bây chờ đó, lát nữa coi tao có đánh chết tụi bây không!”
“Chùi ui, còn dám kêu la?” Viên Hiểu Huy tìm cây chổi lông gà bỏ không đã lâu trong tủ, cầm chân lộ ra ngoài của Quý Dương, dùng lông gà mềm mại gãi cho cậu ngứa.
Quý Dương ngứa không nhịn được, vừa cười vừa kéo cả con nhộng chuyển động, như một con sâu trắng đang chờ thoát xác.
Ba người đang ồn ào, điện thoại Quý Dương bỗng nhiên vang lên, Viên Hiểu Huy cầm điện thoại lên xem thấy người gọi là Tần Lộ Dịch.
Quý Dương cười đến mức thở không ra hơi, không ngừng thở dốc, sao có thể nhận điện thoại được nữa, chỉ là thấy điện thoại mình kêu còn muốn dịch lên trước, “Tụi mày, ha ha ha ha, tụi mày còn không qua cởi, cởi trói cho tao!”
Tần Lộ Dịch dù là đàn em, nhưng trong số lần gặp mặt không nhiều của họ, dáng vẻ của đối phương không hiểu sao lại làm Viên Hiểu Huy và Lô Hạo không dám trêu thật.
Viên Hiểu Huy bảo Lô Hạo lấy Quý Dương từ trong chăn ra, mình thì nghe điện thoại giùm Quý Dương.
“Alo, anh là Viên Hiểu Huy bạn cùng phòng của Quý Dương, em chờ chút nhé, Quý Dương giờ đang có việc, ba mươi giây sau là tới nghe liền.”
Tần Lộ Dịch ở bên kia điện thoại thấy hơi bất ngờ, nhưng vẫn nói, “Dạ, cảm ơn.”
Quý Dương khó lắm mới giành được tự do, dày vò lúc nãy làm trán đổ mồ hôi, thịt ngứa cả người đều thức tỉnh, bây giờ động đậy cũng thấy buồn cười. Cậu cầm điện thoại trong tay Viên Hiểu Huy, cho Viên Hiểu Huy và Lô Hạo mỗi người một ánh mắt “Về rồi tính sổ với tụi mày”, bịch bịch bịch chạy ra ban công.
“Alo, ” Giọng cậu không giấu đi được ý cười, là di chứng do lúc nãy cười quá nhiều.
“Nãy làm gì thế?” Trong nửa phút chờ đợi, Tần Lộ Dịch mơ hồ nghe thấy tiếng nói của Quý Dương và người khác truyền vào micro, nhưng nói gì thì nghe không rõ.
“Không có gì, bọn họ vừa nãy cố ý chọc anh ấy mà, ” Quý Dương còn hơi thở hổn hển, khẽ nói, “Em tìm anh có chuyện gì không?”
“Ừm, em muốn hỏi anh tối nay anh có việc không, nếu như không, thì mình cùng chơi game nhé?”
“Nếu anh có thời gian, ” Tần Lộ Dịch nói, vừa đúng dừng lại nháy mắt sau, hắn lại hỏi, “Hay là đêm nay anh có chuyện gì khác?”
“Vậy thì không, anh chỉ sợ là anh kéo em lại.” Quý Dương nhìn người qua lại dưới lầu, liền nhìn thấy bồn hoa nơi mà Tần Lộ Dịch đứng ôm cậu, giọng nói hơi nhỏ.
“Quyết định vậy đi, chờ bảy giờ tối lên chơi game.” Tần Lộ Dịch thẳng thắn dứt khoát cắt đứt sự do dự của Quý Dương.
Cách bảy giờ tối còn một quãng thời gian, Quý Dương đặt thức ăn bên ngoài chờ ở phòng ngủ. Thừa dịp thời gian rãnh này, cậu mở app đọc tiểu thuyết. Trang web tiểu thuyết Cai đang là trang đam mỹ lớn nhất nước C, sản sinh vô số sensei, mấy diễn đàn bên trong càng thú vị.
Quý Dương tình cờ nói chuyện điện thoại với bà chủ xong liền nhấn vào một diễn đàn xem, giờ đang định tìm truyện đọc cho qua thời gian. Không ngờ khi lơ đãng liếc nhìn diễn đàn, đã nhìn thấy một tiêu đề cực kì dễ thấy (818 Dương Dương không muốn rời giường đến cùng là thần thánh phương nào)
Quý Dương đã xem qua vô số bài post lột da, say sưa ngon lành đọc đủ loại scandal của người khác, giờ tới phiên cậu lại làm người run lẩy bẩy.
Người trên internet bây giờ, đừng nói là ngày sinh tháng đẻ, chỉ nói hôm qua mình đi tắm chải tóc cho mình lúc nào cũng có thể có mắt quỷ moi ra cho mình.
Quả nhiên là có đạo lý kim không đâm mình không đau mà.
Nhưng Quý Dương hoàn toàn không ngờ rằng, hướng đi của 818 này lúc đầu còn rất bình thường, càng về sau khung cảnh càng đi lệch hướng.
( 818 Dương Dương không muốn rời giường đến cùng là thần thánh phương nào)
Chủ thớt: Nói tới Dương Dương không muốn rời giường, trong diễn đàn chắc không mấy ai là không biết cậu ta nhỉ? Post bài này chỉ là muốn tập hợp nhân mã, mọi người xem xem có thể moi ra vài chuyện hữu dụng hay không.
Để tôi nói trước, đầu tiên là kết luận dẫn chứng. Tôi cảm thấy, Dương Dương không muốn rời giường có thể là người tăng độ hot bên Louie, cũng có thể là người mà Louie quen biết từ lâu.
1, Video mạng lag năm lần không cần tôi nhiều lời, thứ mạng lag này động tay chân một cái là chậm lại rất dễ, năm lần đều ở ngay trước mặt Dương Dương không muốn rời giường?
2, Sự kiện Tiền tiền tiền trinh chắc cũng có không ít người xem qua video, dưới cái nhìn của tôi, với tính cách của Louie thì hoàn toàn sẽ không để ý chuyện như vậy, nhưng vì Dương Dương mà tác phong làm việc của hắn cũng thay đổi.
3, Lần thêm bạn trong live stream thì càng vi diệu hơn…
1L: Emmm, chủ thớt có phải nghĩ nhiều quá rồi không, không cảm thấy khoa trương đến vậy.
2L: Hình như cũng có lý, nhưng tui cũng thấy là khoa trương.
…
9L: Người tăng độ hot? Tăng cái gì, tăng cả đống fan CP hủ nữ à…
Câu nói của lầu chín tạo nên ngàn cơn sóng, hoàn toàn đưa lệch chiều gió của bài post.
10L: Hì hì hi, fan CP tỏ vẻ ăn kẹo ăn rất ngọt.
11L: @ Chỉ là một Nhu Nhu A, sama dẫn đường này, sáng sớm hôm nay lại thêm một phần thức ăn cho chó Louie X Dương Dương, ngọt ngào hê hê.
…
56L: Còn tưởng chủ thớt cho tạ gì, kết quả chỉ là post bài hi vọng người ta moi, hừ, tui mới không làm.
57L: Ngược lại tính cách nam thần của Louie cũng không chạy đi đâu, ngao, nghĩ lại đã thấy nhiệt huyết sôi trào, Dương Dương nhất định là người qua đường A! Nam thần cuối cùng vẫn là của mị!
Vốn tới đây cũng coi như là bình thường, lại không ngờ tới cái kết cục sau đó.
Acc đỏ đỏ: Cấm lẫn lộn CP, Louie là của mọi người, Louie không phải của Dương Dương!
Mấy trăm comment sau đó, là fan CP cũng không thể chặn fan Louie trăm miệng một lời “Cấm lẫn lộn CP, Louie là của mọi người, Louie không phải của Dương Dương.”
Quý Dương đọc bài post mà trong lòng dậy sóng, trong cơ thể trào dâng một luồng sức mạnh khổng lồ, hận không thể ôm Lộ Dịch vào lòng với những ánh mắt như hổ rình mồi bên ngoài ngay tại chỗ: Mở to hai mắt đi, nói cho tao Louie là của ai?!
Bởi vậy nên, rất có động lực cho buổi tối chơi game.
Đúng lúc, Viên Hiểu Huy và Lô Hạo phải ra ngoài vì hoạt động CLB, Địch Tử Triết và Tống Nam cùng ngâm mình trong thư viện, trong phòng ngủ chỉ còn lại có mình Quý Dương.
Sáu giờ năm mươi là cậu đã login vào game, ảnh chân dung của Louie_ Lộ Dịch trong danh sách vẫn còn tối.
Nghĩ tới đâu hay tới đó, Quý Dương đang định mở WeChat xem xem Tần Lộ Dịch có nhắn tin gì không, WeChat đã vang tiếng mời nhận cuộc gọi thoại. Cậu vội đeo tai nghe chuẩn bị nghe cuộc gọi thoại.
Bây giờ là 6 giờ 58 phút.
“Ăn tối chưa?” Tần Lộ Dịch mở miệng chọn một chủ đề rất tự nhiên.
“Ăn một tô mì thịt bò, ” Quý Dương không nhìn thấy tình huống bên Tần Lộ Dịch, giờ máy tính đang mở màn hình game, hoàn toàn không biết tình huống phòng live stream của hắn, trong lòng thấy hơi lo.
Lúc nãy đã chuẩn bị tâm lý xong hết rồi, nhưng lúc này lại thành năm bè bảy mảng.
“Đừng lo, hôm nay em xin nghỉ không live stream.” Tần Lộ Dịch nói.
“Thiệt á?” Quý Dương thở phào nhẹ nhõm.
“Ừm.” Tần Lộ Dịch nói.
Đương nhiên là giả, chỉ vì giảm bớt cảm xúc căng thẳng của Quý Dương mà thôi. Ngược lại bên Tần Lộ Dịch cũng đeo tai nghe, người xem chỉ có thể nghe thấy hắn đang nói chuyện, nhưng không nghe thấy tiếng Quý Dương nói chuyện.
Quý Dương quả nhiên bị lừa, giọng nói thả lỏng hơn nhiều, “Hôm nay anh ăn mì thịt bò, bên trong lại không có thịt bò, em ăn cái gì?”
Tần Lộ Dịch tranh thủ đổi tiêu đề phòng live stream thành hai chữ cực kì đơn giản, “Ghép đôi”.
Với phòng live stream khác mà nói, ghép đôi có lẽ không phải chuyện nên xem, nhưng với vua ghép đơn vạn năm như Louie mà nói, chuyện này cũng coi như là một kỳ cảnh ngàn năm khó gặp.
Ríu rít: Oa, ngày hôm nay vậy mà ghép đôi, ghép đôi với ai nhể?
Một tờ giấy ăn: Người cùng sở thích ngoài dự đoán.
Một kiếm chém lòng: Ghép đôi không phải ổn hơn à.
Người xem trong khu bình luận đang nghi hoặc về đối tượng ghép đôi, liền nghe thấy Louie mở miệng nói chuyện, là giọng điệu trò chuyện tự tại.
“Không có thịt bò à? Em có đặt thức ăn ở tiệm đó qua, bên trong có rất nhiều thịt bò.” Tần Lộ Dịch chọc cậu.
Nội dung trò chuyện và thái độ mang cười ấy, rõ ràng không phải đang giao lưu với người xem.
Trong khu bình luận đầu tiên là bối rối, sau đó lập tức có người phản ứng lại.
Cầu Cầu không phải quả cầu: Úi úi úi? Đây là đang nói chuyện với đối tượng ghép đôi hả?
Trong khu bình luận còn đang suy đoán thân phận của người ghép đôi khác, đã thấy Louie mở danh sách bạn bè ra, gửi lời mời tổ đội.