Khi nhiệt độ rốt cục ổn định vào hai mươi độ, học kỳ mới cũng qua một nửa.
Quý Dương và Tần Lộ Dịch đều hoàn toàn thích ứng tiến độ khác nhau học kỳ trước, mỗi ngày trôi qua nhanh chóng. Tháng sáu tựa như đang ở trước mắt, kỳ nghỉ hè cũng bước nhỏ đến đây.
Theo lý thuyết nghỉ hè năm ba sẽ phải đi tìm nơi thực tập, hoặc làm vài chuyện có thể làm giàu thêm bản thân. Nhưng so với bạn học bận rộn bên cạnh mình, lúc này Quý Dương vẫn không cảm thấy việc này quá khẩn cấp. Chuyện thực tập nghỉ hè, trong nhà có thể tùy tiện sắp xếp rất nhiều công việc thực tập cho cậu, hoàn toàn không cần lo bản thân không tìm được việc làm.
Nhưng nguyên nhân cuối, cũng là vì cuộc sống Quý Dương luôn thoải mái tự tại, cho nên cậu vừa không thích cũng không để ý đi giục bản thân điều gì.
Nếu như Tần Lộ Dịch rảnh, hai người có thể cùng ra nước ngoài chơi một quãng thời gian, hay đi thăm thú thêm mấy nước, những điều như vậy, Quý Dương ngược lại có thoáng tính toán qua.
Nhưng trước đấy, không ngờ cha Tần Lộ Dịch – Tần Lễ lại tới trước.
Từ khi ăn Tết gặp mặt Tần Lộ Dịch, Tần Lễ đã mấy tháng không liên hệ gì Tần Lộ Dịch. Thông tin liên quan tới Tần Lộ Dịch mà ông biết đều là đến từ Trần Uẩn, bây giờ cuối cùng cũng không chịu được nữa muốn tới đây xem.
Vì vậy chuyến này căn bản không cần tầng quản lý như ông đi công tác, ông là đi theo qua, làm cấp dưới ở thành phố S sợ quá chừng, cho rằng bên trên có biến động, muốn xử lý người bên dưới.
Mấy tháng nay Tần Lễ suy nghĩ rất nhiều, thật ra trong lòng ông vẫn rất coi trọng đứa con trai Tần Lộ Dịch này, chẳng qua tính tình quấy phá không xuống bậc thôi. Ngoài ra, đến giờ ông vẫn cảm thấy tình cảm của Tần Lộ Dịch và Quý Dương không quá nghiêm túc, thuần túy là cố ý giận dỗi ông.
Lúc Tần Lộ Dịch nhắn WeChat cho Quý Dương nói tối nay cậu ăn cơm một mình, mình phải ra ngoài ăn với Tần Lễ, biểu hiện của Quý Dương cũng bình thường, nhưng cúp điện thoại liền mở não động, dán vô số chuyện máu chó lên người mình.
Tục tưng Dương Dương: Ba em ấy không phải tới tìm tui, rồi cho tui một tờ chi phiếu bảo tui rời khỏi con trai ông ấy chứ 【 Cười khóc 】
Bé bí ngô: Ha ha ha ha ha, ông bệnh hả.
Tục tưng Dương Dương: Nói đến đây, tui còn chưa tính qua Tần Lộ Dịch trị giá bao nhiêu tiền nữa.
Tục tưng Dương Dương: Hoặc là nói hắn cấp Tần Lộ Dịch tìm một cô giàu đẹp môn đăng hộ đối, ép họ đính hôn!
Bé bí ngô: Tui đoán bác trai có thể cho ông một tờ chi phiếu để ông tùy tiện điền số, thả đứa con trai này cho ông sai như bảo mẫu, cùng không dùng chút tâm tư chuộc đồ đi.
Tiểu bí ngô: Cô giàu đẹp tui thấy có thể có, tốt hơn trứng lười như ông là được.
Tục tưng Dương Dương: 【 Chống nạnh 】 Mấy tháng nay tui cũng rất chịu khó mà, giờ tui biết nấu canh rồi, nếu không phải sợ dầu bắn vào tui, không chừng bây giờ tui đã thành thần nhà bếp luôn.
Lời này Quý Dương cũng không coi như là khoác lác, Tần Lộ Dịch học kỳ này mất rất nhiều thời gian, mà live stream vì hợp đồng nên không thể ngừng, thói lười của Quý Dương xác thực tốt hơn rất nhiều, thành vợ tốt dán chồng rồi.
Mà bên Tần Lễ, thật đúng là không đặt trọng tâm lên người Quý Dương. Trong mắt Tần Lễ, chỉ cần mình chữa tốt quan hệ cha con với Tần Lộ Dịch, đối phương có thể sẽ thu lại chút phản nghịch của mình, lúc đó tự nhiên là sẽ kết thúc quan hệ với Quý Dương thôi.
Cơ bản tổng kết lại là, Quý Dương coi mình là hồ ly tinh trong mắt trưởng bối, trưởng bối lại coi cậu là đóa hoa trắng tức khắc bị vứt bỏ.
Nếu để Quý Dương biết được, có thể nói là vô cùng đau lòng.
Hai cha con đã lâu không có chủ đề sẽ không vì xa cách mấy tháng mà nói chuyện nhiều lên, trong phòng riêng căn bản là ngồi đối mặt nhau im lặng ăn cơm.
“Trường học thích ứng thế nào rồi, ba nghe nói thành tích của con vẫn tốt?” Tần Lễ mở miệng phá vỡ im lặng.
“Cũng được.” Tần Lộ Dịch tư thế ngay ngắn gắp một miếng cơm bỏ vào trong miệng.
“Bên ông ngoại con gần đây có liên hệ không? Quãng thời gian trước có truyền tin nói là sức khỏe không bằng trước kia nữa.”
Tần Lộ Dịch dừng đũa nói: “Lúc trước cậu có liên lạc con, con định nghỉ hè qua đó một chuyến.”
Tần Lễ không hùng hổ doạ người, Tần Lộ Dịch cũng sẵn lòng nói mấy câu với ông.
“Cũng được.” Tần Lễ dừng một chút, “Vậy, con với ai đó gần đây thế nào?”
“Quý Dương, ” Tần Lộ Dịch giương mắt nhìn về phía Tần Lễ, nói cho ông biết đâu ra đấy: “‘Quý’ của quý tiết, ‘Dương’ của bộ thủ, anh ấy rất tốt, quan hệ của tụi con rất ổn định.”
“Sau này con muốn làm nghiên cứu cũng được, làm sự nghiệp cũng tốt, ba đều cho con sự tự do lớn nhất, tùy vào sở thích của con, nhưng chỉ có duy nhất một điểm, chuyện tình cảm không thể tùy tiện xằng bậy, đây là không chịu trách nhiệm với bản thân, ” Tần Lễ trầm giọng nói, không nói hai câu liền bưng thái độ người cha nghiêm khắc ra, “Cũng là không chịu trách nhiệm với Quý Dương.”
Ông không nói nữa, Tần Lộ Dịch liền nở nụ cười.
Tần Lễ nghi hoặc hơi không vui: “Con cười cái gì?”
Tần Lộ Dịch gắp một miếng rau vào trong chén, cụp mắt nói: “Không có gì, nhớ tới chuyện mẹ nói cho con trước đây.”
Hồi đó lúc Tần Lễ và mẹ Tần Lộ Dịch mến nhau cũng không được ông nội hắn chúc phúc, trước khi không kết hôn, ông nội Tần Lộ Dịch đã nói lí do thoái thác với Tần Lễ y như nói với hắn. Sau đó người một nhà vẫn sống tốt như trước, bây giờ khi ông nội nhắc tới mẹ, cũng không có chút bất mãn.
Sau đấy mẹ ruột của Tần Lộ Dịch nói với hắn chuyện năm đó, nhiều cũng đều là cười cho qua chuyện.
Mà Tần Lễ vừa nghe Tần Lộ Dịch nói vậy, cũng ngay lập tức hiểu hắn đang có ý gì.
“Ba mẹ lúc đó có giống con bây giờ à? Ba mẹ là nghiêm túc yêu nhau, con bây giờ là đang làm loạn.” Tần Lễ cau mày, không nhịn được.
Tần Lộ Dịch chậm rãi múc canh cho mình: “Lời này ông nội hình như cũng có nói với ba qua.”
Tần Lễ không lời nào để nói.
“Dù ba có nói gì, con cũng sẽ không dùng tình cảm với bất kì ai để càn quấy, ba có tin không cũng không ảnh hưởng tới con.” Nói xong câu đó, Tần Lộ Dịch chậm rãi đưa muỗng canh cuối cùng vào trong miệng.
Một bữa cơm xem như trao đổi ý kiến lẫn nhau, mà kết quả cuối cùng vẫn tan rã trong không vui.
Nghỉ hè đến trong thời gian đếm ngược, Tần Lộ Dịch nhận mail cậu gửi từ M, trong đó có nói tình trạng sức khỏe của ông ngoại càng ngày càng tệ hơn, hy vọng có thể gặp hắn một lần.
“Bây giờ còn chưa xác định sẽ mất bao nhiêu thời gian, nhưng phải ở lại đấy một khoảng thời gian.” Tần Lộ Dịch nói với Quý Dương.
“Sức khỏe cụ quan trọng nhất, em qua sớm chút không chừng còn có cơ hội chuyển biến tốt, chuyện du lịch lúc nào cũng có cơ hội mà, ” Quý Dương lập tức bỏ kế hoạch du lịch với Tần Lộ Dịch mà mình vốn hăng hái đặt trước, “Vậy anh cũng trực tiếp về nhà là được.”
Quý Dương nằm trong lòng Tần Lộ Dịch yên tĩnh một lát, sau đó chợt có ý nghĩ hỏi hắn: “Lộ Dịch, nếu như anh vẫn luôn lười biếng như thế, em có chê anh không?”
Quý Dương kỳ thực rất rõ thói xấu vặt thói xấu lớn trên người mình cũng không ít, cậu vốn sống từ từ nhàn nhàn không cảm thấy có gì không đúng. Nhưng hè này mọi người đều vội vàng bận rộn, ba ngườii khác trong phòng ngủ cũng đã lục tục gửi rất nhiều lý lịch sơ lược, cũng nhận được offer thực tiễn nghỉ hè từ công ty rất tốt, thêm vài ngôn luận trên mạng, nói không ảnh hưởng đến tâm tính trứng lười của Quý Dương, đây là không thể nào.
Sách trên tay Tần Lộ Dịch mới lật qua một trang, nghe thấy câu này của cậu, có chút bất ngờ, mím môi cười nói: “Chê anh gì chứ, chê anh lười biếng à? Sau này nhà mình không có gì cần anh kiếm sống đâu.”
Tần Lộ Dịch xác thực không hề để ý Quý Dương lười biếng, một phần là bắt nguồn từ yêu thích, một phần là bắt nguồn từ hoàn cảnh cuộc sống. Hắn biết rõ Quý Dương chỉ thích lười trên việc nhỏ, việc lớn cũng không ẩu tả. Việc nhỏ như là giặt quần áo nấu cơm trong mắt Tần Lộ Dịch là hoàn toàn không cần thiết để Quý Dương tự mình xuống tay, có thể sống thoải mái đương nhiên là sống thoải mái càng tốt.
Mẹ ruột hắn, mẹ kế hắn cũng chưa từng làm việc nhà, trong nhà không phải vẫn tốt đẹp à. Trên thực tế học kỳ này bận rộn Tần Lộ Dịch định tìm một dì bảo mẫu, vẫn là Quý Dương chủ động cản lại. Hai người một người lười biếng một người nuông chiều, nguyện đánh nguyện chịu một đôi trời sinh.
“Được, tới đánh pháo trước chia tay nào!” Vướng mắc trong lòng Quý Dương được Tần Lộ Dịch loại bỏ, tinh thần liền quay về, sau khi trong miệng lưu manh nói xong liền phịch cái ngồi xuống, giơ tay đặt sách trong tay Tần Lộ Dịch lên tủ đầu giường, hai tay đưa tới đỡ lấy gọng kiếng Tần Lộ Dịch, chậm rãi cởi xuống, sau đó hai tay vịn vai Tần Lộ Dịch nhanh chóng trượt ra sau, đồng thời mở miệng hôn lên.
Cuộc sống nghỉ hè sau khi hai người một người lên máy bay một người lên tàu hỏa chia cách chính thức bắt đầu.
Công ty Quý Hạo cũng là tài năng xuất chúng trong lĩnh vực tương quan, Quý Dương treo cái tên thực tập ở trong, sau đó dắt Quý Văn Văn đi nhà ông ngoại cậu ở nông thôn chơi.
Ông ngoại Quý Dương đã hơn tám mươi tuổi, nhưng sức khỏe vẫn còn rất tốt, thậm chí còn xử lý một mảnh đất trồng rau, mỗi lần đến nghỉ hè liền trồng cả đống dưa hấu chờ tiểu bối qua ăn. Bình thường buổi sáng buổi chiều đều ngồi uống trà trong quán trà trấn trên, tán gẫu với mấy ông bạn già một buổi trưa.
Nhà cũ ở nông thông từ hồi đó đã bị phá xây nhà mới, trong thôn xóm từng mảng từng mảng biệt thự nhỏ ngay ngắn, nằm ở nhà ăn dưa hấu cùng Quý Văn Văn xem ti vi, cuộc sống vẫn nhàn nhã.
Một hôm ăn cơm tối, Quý Dương đang chat video với Tần Lộ Dịch mới rời giường, Quý Văn Văn nằm trên đùi cậu hơi híp mắt lại xem ti vi, một cái nhang muỗi ở cách đó không xa tỏa khói lượn lờ, dưới lầu ông ngoại cậu bỗng nhiên gọi cậu một tiếng.
“Dương Dương, cháu xuống đây chút đi.”
Quý Dương nghe tiếng xuống lầu, nhìn thấy thím sát vách và ông ngoại cậu đứng chung, vì thế cậu cúp điện thoại chat video với Tần Lộ Dịch trước: “Chuyện gì ạ?”
“Thím cháu muốn đi làm, xe hỏng, cháu chạy xe đạp điện chở thím đi đi, lát nữa chạy về”
“Không sao, ” Quý Dương kéo xe đạp điện nhà ông ngoại ra, “Ông ngoại, ông nói với Văn Văn giùm cháu một tiếng nha.”
Trên đường chạy xe Quý Dương nói chuyện phiếm với thím đó, mới biết đối phương đi làm ở cô nhi viện trấn trên. Ba chữ cô nhi viện đều có vẻ xa lạ với phần lớn mọi người, Quý Dương cũng không ngoại lệ. Lúc cậu chợt nghe cũng không nghĩ nhiều, mãi khi đến tận nơi, mặt trời vẫn chưa hoàn toàn hạ ánh sáng, nhìn thấy bên trong là những đứa bé khờ đầu khờ não lớn xấp xỉ Quý Văn Văn, lại đầy mắt rụt rè nhìn người xa lạ mình đây, cậu mới hơi phản ứng lại.
Cô nhi viện trấn trên rất nhỏ, trẻ con bên trong cũng không ít, trong đó phần lớn đều là cơ thể không trọn vẹn hoặc bị bệnh tật, đều có vẻ tò mò với người chưa từng thấy qua như Quý Dương, nhưng lại là tò mò trong sợ sệt.
Cô nhi viện trên trấn nhỏ bình thường ít được quan tâm, trẻ con một sân thêm thím mà nãy Quý Dương đưa cũng chỉ có ba nhân viên công tác, các loại thiết bị đều có vẻ cũ kỹ.