Mặc dù hai người đã là quan hệ vợ chồng, nhưng trước đó Mạc Thương chưa bao giờ gọi cậu là "vợ" cả, Tô Ung Thần đang nghi ngờ không biết có phải là hắn đã khôi phục trí nhớ rồi không nữa, nhưng khóe mắt đỏ ửng của đối phương đã xua tan nghi ngờ của cậu.
Mạc Thương ở nhà bị kỳ ph@t tình dằn vặt đến khó chịu, cơ thể hắn giờ đây đang khao khát muốn đánh dấu Omega của mình.
Ảnh hưởng của việc đánh dấu Omega càng lúc càng rõ ràng, lần trước, sau khi kết thúc, Tô Ung Thần bất tỉnh nhân sự, có lẽ lần đó chỉ có một mình hắn là thoải mái.
Mấy ngày sau bọn họ không nhắc tới chuyện đánh dấu nữa nên Mạc Thương đứng ngồi không yên.
Vì vậy, hắn đã lên mạng tìm một bài báo, tiêu đề của bài báo rất phù hợp với tâm trạng của hắn lúc đó.
Tên là «Làm thế nào để lấy lòng vợ?», điều đầu tiên là phải gọi đối phương là vợ, bé cưng, em bé và một loạt các danh xưng thân mật khác.
"Bé cưng, về nhà với anh đi, được không?"
Mạc Thương thấy Tô Ung Thần không nhúc nhích, trong lòng hắn vang lên hồi chuông cảnh báo lớn, không phải là người đàn ông trước mặt muốn cướp lấy vợ của hắn đấy chứ, thấy thế, hắn vội vàng tiến lên vài bước.
Sau đó lấy một đống thẻ ngân hàng từ trong túi ra, "Bé ơi, đây là tất cả thẻ ngân hàng của anh, anh cho em hết. "
«Làm thế nào để lấy lòng vợ?», điều thứ hai là làm những gì mà vợ thích, hắn không biết Tô Ung Thần thích gì, cho nên hắn chỉ có thể đưa cho cậu những gì mình có.
Chồng cũ thấy vậy thì mặt mày tái mét, không ngờ sau khi Tô Ung Thần rời khỏi gã thì cậu lại sống sung sướng như vậy, gã cảm thấy khá khó chịu.
Vì thế gã nghiến răng nghiến lợi nói: "Tại sao trước đây tôi không nhận ra em là con người vật chất như vậy chứ? "
Tô Ung Thần chưa kịp trả lời thì đã bị Mạc Thương đứng bên cạnh giành trả lời.
Hắn mặt không biến sắc nói, "Chú à, phiền chú nhường đường cho, chú chặn đường của bé cưng nhà tôi rồi. "
«Làm thế nào để lấy lòng vợ?», điều thứ ba là không được nổi giận trước mặt đối phương, đây là nguyên tắc cơ bản nhất.
Sắc mặt gã chồng cũ đen kịt, gã rất khó chịu nhưng lại không thể nào phản bác được cái cách xưng hô "chú" này.
Suýt chút nữa là Tô Ung Thần bật cười, thừa dịp gã không chú ý mà nắm tay Mạc Thương đi ra ngoài.
Tài xế vẫn đang chờ ở phía dưới, khi thấy hai người cùng nhau đi ra, tài xế mới thở phào nhẹ nhõm.
(truyện chỉ được đăng tại w@ttp@d: BBTiu4, những nơi khác đều là re-up!)
Sau khi vào trong xe, hai người im lặng một lúc lâu.
Mạc Thương là người lên tiếng nói trước: "Em vẫn còn thích ông chú kia sao? "
Thấy giọng điệu của đối phương có hơi khác, Tô Ung Thần nhìn hắn rồi nghiêm túc nói: "Không thích, em ghét hắn. "
"Vậy em có cần anh giúp em báo thù không?"
Cậu cười cười, quả nhiên chỉ có trẻ con mới có thể sử dụng từ ngữ ngây thơ như "báo thù" này.
Tô Ung Thần sờ sờ đầu đối phương, cậu từ từ nói: "Không cần, miễn sao sau này hắn không tới quấy rối em nữa là được rồi. "
"Quấy rối?"
Mạc Thương nghiêng đầu, hình như hắn không hiểu ý cậu cho lắm.
Tâm tư Tô Ung Thần bắt đầu nổi lên ý định xấu xa, cậu quay đầu lại rồi hôn lên môi hắn một cái.
Mạc Thương bị nụ hôn bất ngờ này làm cho hơi sững người, sau đó hắn mê man nhìn gương mặt nở một nụ cười thật tươi của cậu.
Tô Ung Thần vừa cười vừa nói: "Dưới tình huống đối phương không tình nguyện, còn làm ra hành động làm người ta thấy phản cảm, cái này gọi là quấy rối, đã hiểu chưa? "
Bản thân Mạc Thương cũng không biết bây giờ tai mình đang đỏ bừng, hắn nghiêm túc nói: "Anh biết, nhưng anh tự nguyện. "
Tự nguyện cái quần á, là con nít thì biết cái gì, Tô Ung Thần lơ đãng ừ một tiếng
Mạc Thương không nói gì, hắn trực tiếp xoay mặt cậu lại, sau đó hôn lên môi cậu một cái.
Khi hai đôi môi vừa chạm vào nhau, hắn liền muốn vươn đầu lưỡi mình ra chui vào trong khoang miệng cậu, nhưng đó chỉ là suy nghĩ của hắn thôi, thực tế thì hắn không dám làm như vậy.
Tô Ung Thần cảm nhận được sự ấm áp trên môi mình, thậm chí cậu còn biết được ý định muốn cạy mở hàm răng mình ra của hắn.
«Làm thế nào để lấy lòng vợ?», điều thứ tư là trong bất kỳ tình huống nào cũng có thể bị động, nhưng khi tiếp xúc thân mật thì không được.
Còn có một điều quan trọng nhất, chính là vợ nói không muốn chính là muốn.