Sau một lúc, Đoạn Thăng Vinh mới hoàn hồn từ cú sốc.
Cậu trân trối nhìn Cừu Dịch, dường như không thể chấp nhận được việc thần tượng mà cậu vẫn luôn ngưỡng mộ không những trở thành họ hàng xa của cậu về mặt pháp lý, mà còn là kẻ đã doạ cậu chết khiếp mấy đêm trước.
Rõ ràng những nhân vật mà Cừu Dịch từng đóng đều là những kẻ độc lạ khác người cơ mà!
Dù là thám tử Lăng Tư hay những vai phản diện đằng sau màn ảnh, có ai mà vừa ngầu lại vừa có thực lực như vậy chứ? Hơn nữa, những năm qua, khi đối mặt với truyền thông và công chúng, Cừu Dịch luôn tỏ ra đĩnh đạc tự nhiên, không cố gắng chiều lòng khán giả như mấy tài tử trẻ măng khác, cũng chẳng tự cao tự đại như mấy người diễn xuất lão làng, IQ và EQ đều thuộc hàng top.
Tuy thời gian gần đây hắn nhuộm tóc bạch kim.
Lại còn đập phá chỗ diễn xiếc của bạn.
Thậm chí còn mở kênh livestream dạy toán cao cấp công khai.
Nhưng mà!
Trong lòng Đoạn Thăng Vinh, Cừu Dịch vẫn luôn là một nhân vật thanh cao, thoát ly khỏi mọi thú vui tầm thường, khác hẳn với lũ yêu tinh phóng đãng trong giới giải trí!
Đoạn Thăng Vinh có cảm giác kỳ lạ rằng thứ gì đó trong lòng cậu vừa vỡ tan tành.
Cừu Dịch sờ cằm, thấy Đoạn Thăng Vinh có vẻ đã tỉnh táo lại, liền nói: "Đã là cậu thì dễ rồi, cậu đã là trợ lý mà Hoàng Hách chỉ định cho tôi, chắc cậu biết rõ mình phải làm những gì rồi chứ?"
Đoạn Thăng Vinh bị Cừu Dịch dắt mũi, ngờ nghệch trả lời: "Biết ạ, em học chuyên ngành Quản lý công nghiệp văn hóa ở trường."
Cừu Dịch vỗ vỗ đầu cậu, như một giáo viên khuyến khích học sinh tiểu học tham gia lao động cộng đồng: "Được, vậy từ hôm nay cậu bắt đầu làm việc với tôi nhé. Nào, trước tiên giúp tôi nhổ con dao đạo cụ này ra xem, giảm bớt gánh nặng cho anh đạo cụ."
Mắt Đoạn Thăng Vinh sáng lên, vội vàng gật đầu, ngoan ngoãn ngồi xổm xuống đất, bắt đầu nhổ con dao.
Thấy hắn nhổ dao, Cừu Dịch vỗ tay, mặt dày mày dạn tự mình bỏ đi, định đến chỗ đoàn làm phim xin chai nước khoáng giải khát, tiện thể ăn chút đồ ăn vặt bồi bổ sức khỏe, chỉ để lại một mình Đoạn Thăng Vinh ở đó thở hổn hển chiến đấu với con dao đạo cụ.
Đến khi Cừu Dịch đã đi rồi, Đoạn Thăng Vinh mới chợt tỉnh ngộ.
Khoan đã, sao Cừu Dịch lại đi mất rồi?!
Cậu còn nhiều câu hỏi muốn hỏi hắn cơ mà!
... Tiện thể xin chữ ký nữa chứ!
·
Chiều tối.
Những cảnh quay mà đoàn phim "Tàn Ảnh" của đạo diễn Lưu phải quay hôm nay hầu hết đều là những cảnh đối diễn giữa Cừu Dịch và nam chính. Có Cừu Dịch là tiền bối dẫn dắt vào vai, nam chính vốn chỉ tàm tạm nay diễn xuất cực kỳ xuất sắc, phần lớn các cảnh quay đều qua một lần, việc quay phim của đoàn làm phim diễn ra rất suôn sẻ.
Đạo diễn Lưu vốn định hôm nay tăng ca gấp rút quay đến tận đêm khuya, nhưng vì việc quay phim thuận lợi nên đến chiều tối đã hoàn thành toàn bộ.
Đạo diễn Lưu không phải là người thích bóc lột diễn viên, thấy cảnh quay hôm nay đã hoàn thành hết, anh cũng không kéo mọi người trong đoàn làm phim tăng ca gấp rút nữa. Sau khi cho người quay phim gọi dừng thì liền thông báo cho mọi người trong đoàn dọn dẹp đồ đạc.
Nam chính của đoàn phim vô cùng ngưỡng mộ Cừu Dịch, có ý muốn mời Cừu Dịch đi ăn tối, cố gắng thân thiết với Cừu Dịch, xem có thể tìm thời gian để Cừu Dịch chỉ bảo anh ta một chút không.
Chỉ là bên cạnh Cừu Dịch có một Đoạn Thăng Vinh đang ấm ức một bụng câu hỏi, vì vậy khi kết thúc công việc, chưa đợi nam chính gọi Cừu Dịch, Đoạn Thăng Vinh đã kéo tuột Cừu Dịch đến chiếc xe đua của mình.
Đoạn Thăng Vinh mở cửa xe, gọi Cừu Dịch lên xe.
Cừu Dịch nhìn kỹ, chiếc xe mà Đoạn Thăng Vinh lái đến hôm nay chính là chiếc xe đua màu đen mà cậu ta đã lái một mình khi đột nhập vào nhà họ Đoạn đêm hôm đó.
Hắn cũng chẳng khách sáo gì với Đoạn Thăng Vinh, trực tiếp ngồi phắt vào ghế phụ một cách đường hoàng.
Ngược lại, Đoạn Thăng Vinh thấy hắn ngồi vào lại có vẻ không thoải mái, lúng túng mãi mà chẳng chui vào được ghế lái.
Cừu Dịch nghiêng đầu nhìn cậu: "Lên xe đi chứ."
Đoạn Thăng Vinh há hốc mồm, cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Chiếc xe này là của cậu mà nhỉ?
Sao giọng điệu của Cừu Dịch lại như thể chính cậu mới là người đi nhờ xe vậy!
"Ờm... thưa thầy Cừu, em có thể gọi anh như vậy không ạ?" Đoạn Thăng Vinh lo lắng hỏi.
Cừu Dịch gật đầu: "Dĩ nhiên là được."
Miễn là đừng như Trác Chính Thanh gọi hắn là tiên nữ muội muội là được, Cừu Dịch thấy mình có thể chấp nhận mọi cách xưng hô.
Đoạn Thăng Vinh ấp úng: "Anh... thật sự đã kết hôn với anh trai em rồi ạ?"
Cừu Dịch đáp: "Cậu muốn xem giấy đăng ký kết hôn không? Tôi đang giữ nó đây."
"Không không không cần đâu ạ," Đoạn Thăng Vinh thấy giấy đăng ký kết hôn đối với cậu quá mức kích thích, cậu sợ nhìn thấy sẽ ngất lịm ngay lập tức, "Ý em là, haizzz... em cũng không biết nên nói thế nào nữa. Thầy Cừu có biết không, em thực sự rất thích những bộ phim anh đóng, trước đây khi em học cấp ba rất nổi loạn, sau khi xem bộ phim "Ngày nắng, ngày mưa" của anh mới như bị một gậy đánh tỉnh, chăm chỉ học hành trở lại."
"Ngày nắng, ngày mưa" là bộ phim truyền hình đầu tiên Cừu Dịch đóng chính, đối với hắn khá có ý nghĩa kỷ niệm.
Trong phim truyền hình, Cừu Dịch đóng vai một giáo viên toán nhiệt huyết, dạy dỗ một nhóm học sinh cá biệt gần như bị nhà trường từ bỏ, giúp họ mỗi người đều thi đỗ đại học suôn sẻ.
Cừu Dịch nói: "Nhưng đêm đó cậu xông vào nhà tôi trông vẫn còn khá nổi loạn đấy chứ." Cừu Dịch rất tự nhiên coi nhà của Đoạn Ứng Hứa là tài sản chung của vợ chồng rồi.
Đoạn Thăng Vinh ngượng ngùng: "... Đó chỉ là tình huống hiếm khi xảy ra, chỉ là tình cờ, tình cờ thôi ạ."
Cừu Dịch kéo dài giọng "Ồ" một tiếng.
Đoạn Thăng Vinh hơi ngẩng đầu không nổi, cứng đầu nói tiếp: "Em muốn hỏi là... anh có thật lòng kết hôn với anh trai em không?"
Cừu Dịch nhìn cậu ta kỳ quặc: "Cậu định chơi trò huynh đệ luyến à?"
Cậu ta thở dài, có điều gì đó không nói ra miệng được.
Đoạn Thăng Vinh là con của nhánh phụ nhà họ Đoạn, bố mẹ cậu ta ly hôn khi cậu học cấp ba, vì vậy trong giai đoạn dậy thì, Đoạn Thăng Vinh khi lên cấp ba trở nên rất nổi loạn, luôn cảm thấy mình như bị cả thế giới ruồng bỏ, suốt ngày cứ làm xằng làm bậy ở trường.
Bố cậu ta bận rộn công việc, còn mẹ sau khi ly hôn với bố không bao giờ quay lại thăm cậu nữa, vì vậy khi Đoạn Thăng Vinh luôn gây rối ở trường, hầu như đều là Đoạn Ứng Hứa ra mặt xử lý.
Đoạn Thăng Vinh từ nhỏ đã không thích Đoạn Ứng Hứa, cậu ta luôn cảm thấy ánh mắt của anh rất đáng sợ.
Mặc dù trong mắt người ngoài, Đoạn Ứng Hứa là một chàng trai xuất sắc và bình thường, nhưng Đoạn Thăng Vinh biết, Đoạn Ứng Hứa là một con quái vật không có trái tim.
Ngay cả khi tham dự đám tang của người thân, Đoạn Thăng Vinh cũng không thấy trên mặt Đoạn Ứng Hứa có chút đau buồn nào.
Cho đến một ngày, Đoạn Thăng Vinh vô tình nhìn thấy Cừu Dịch khi đi xem phim cùng bạn gái.
Cậu ta như bị ma ám, điên cuồng tìm kiếm và xem hết các tác phẩm của Cừu Dịch. Sau khi xem xong "Ngày nắng, ngày mưa" của Cừu Dịch, cậu ta đã tỉnh ngộ hoàn toàn, triệt để cải tà quy chính.
Sau đó, Đoạn Thăng Vinh với tâm thế trưởng thành hơn nhiều, cũng đã thay đổi cách nhìn về Đoạn Ứng Hứa.
Đối với cậu ta, anh trai không còn là con quái vật đội lốt người nữa.
Không biết khóc, không biết cười, không có vui, không có giận.
Anh trai không biết xúc động vì ai, vì bất kỳ thứ gì. Cậu ta cảm thấy nếu anh thật sự là một quái vật, thì cũng chỉ là một quái vật đáng thương mà thôi.
"Hiện tại thì khá nghiêm túc." Cừu Dịch gật đầu, đưa ra câu trả lời khẳng định.
Cậu ta há miệng, sau một hồi lâu mới hỏi khẽ: "Vậy anh có biết về bệnh trạng của anh trai em không... Thầy Cừu, em thực sự rất thích anh, nếu không xem "Ngày nắng, ngày mưa", có lẽ bây giờ em vẫn đang sống vô vị, cảm thấy cả thế giới đều đối địch với mình."
Cừu Dịch: "..."
Có vẻ như giai đoạn dậy thì của thằng nhóc Thăng Vinh này vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.
"Vì vậy... em không muốn thấy anh bị tổn thương, nhưng cũng không muốn thấy anh trai em bị tổn thương, anh ấy... khá đáng thương..." Đoạn Thăng Vinh nói tiếp.
Cừu Dịch ngắt lời cậu ta: "Hội chứng thiếu hụt cảm xúc, Đoạn Ứng Hứa mắc bệnh này phải không? Tôi biết."
Đoạn Thăng Vinh đang ấp ủ cảm xúc bỗng khựng lại.
Tại sao Cừu Dịch lại không đi theo kịch bản chứ?!
Ít ra cũng đợi cậu ta nói xong bài luận văn ngắn đã rồi hãy ngắt lời chứ!
"Hơn nữa anh trai cậu có tiền có quyền có cơ nghiệp, lại còn có một ông chồng siêu đẹp trai như tôi, rốt cuộc đáng thương ở chỗ nào?" Cừu Dịch tự tin nói.
Đoạn Thăng Vinh: "..."
Đoạn Thăng Vinh cảm thấy thứ gì đó vốn đã vỡ nát trong lòng mình giờ đã hoàn toàn biến thành tro bụi.