Sau Khi Mất Trí Nhớ Lỡ Kết Hôn Chớp Nhoáng Với Tình Địch

Chương 43



Khi cuộc gọi được kết nối, người lên tiếng không phải là Đoạn Thăng Vinh, mà là trợ lý của Thiệu Tuyền.

"Anh Dịch phải không?" Giọng trợ lý Thiệu Tuyền nghe có vẻ gấp gáp đầy lo lắng, "Anh đang ở đâu vậy? Đã lên đường đến khách sạn của đoàn phim chưa? Nếu được thì anh có thể quay lại sân bay một chuyến được không?"

Cừu Dịch nhướng mày: "Tại sao điện thoại của Đoạn... à không, của Hoàng Hách lại ở trong tay cậu?"

Cừu Dịch suýt quên mất rằng đối với Thiệu Tuyền và trợ lý của anh ta, Đoạn Thăng Vinh tạm thời vẫn đang mang danh Hoàng Hách.

"Chuyện này em cũng khó giải thích quá," Giọng trợ lý Thiệu Tuyền run rẩy, "Là do Hoàng Hách lén lút ném điện thoại xuống đất, em chạy tới nhặt, suýt nữa còn bị người ta dẫm lên tay nữa."

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Giọng điệu trợ lý Thiệu Tuyền đầy bi thương: "Thiệu Tuyền xong đời rồi."

Cừu Dịch: "..."

"Không biết anh ấy đang nghĩ cái quái gì nữa," Trợ lý Thiệu Tuyền căm phẫn nói, "Khi em tìm thấy anh ấy ở khu vực nhà vệ sinh, cửa nhà vệ sinh bị một đám người nghi là fan chặn kín mít, nhưng em nghĩ chắc chắn có kẻ nào đó trà trộn vào để gây rối. Em hỏi đại một người mới biết là có người thấy Thiệu Tuyền và Hoàng Hách lần lượt vào nhà vệ sinh, chẳng biết đang làm cái gì trong đó. Rồi họ chặn cửa nhà vệ sinh, muốn xem Thiệu Tuyền và Hoàng Hách có thật sự ở bên trong hay không."

Cừu Dịch tặc lưỡi: "Rồi sao nữa? Đám người chặn cửa đã phá cửa vào à?"

Trợ lý Thiệu Tuyền kinh ngạc: "Sao anh biết hay vậy!?"

"...Chuyện này chẳng phải hiển nhiên sao," Cừu Dịch nói, "Điện thoại của Hoàng Hách chắc chắn ở trong túi cậu ta, giờ điện thoại lại ở trong tay cậu, cậu còn bảo là Hoàng Hách ném cho cậu, vậy thì chỉ có thể là cửa bị phá, rồi Hoàng Hách thừa cơ hỗn loạn đưa điện thoại cho cậu thôi."

"Không hổ là anh Dịch, anh đoán đúng rồi," Sắc mặt trợ lý Thiệu Tuyền hơi vui mừng, "Vậy anh cũng đoán được chuyện gì xảy ra tiếp theo chứ?"

Cừu Dịch suy nghĩ một chút.

Hắn đã bảo Đoạn Thăng Vinh trốn sau cánh cửa, về lý thuyết thì cho dù đám fan chặn cửa có phá cửa nhà vệ sinh đi nữa, cũng không thể phát hiện ra cậu ta ngay lập tức được. Hiện giờ Đoạn Thăng Vinh lại dùng một cách thức khá bất thường để chuyển điện thoại cho trợ lý Thiệu Tuyền, điều đó chỉ có thể có nghĩa là cậu ta không ở trong tình trạng có thể nghe điện thoại được.

Cũng có nghĩa là...

Cừu Dịch hỏi: "Khi fan phá cửa, họ trực tiếp nhìn thấy cả hai người trong nhà vệ sinh à?"

"Còn tệ hơn thế nữa," Giọng trợ lý Thiệu Tuyền có chút nghẹn ngào và sụt sùi, "Khi fan phá cửa, không chỉ cả hai đều ở trong nhà vệ sinh, mà còn đang kéo quần lên."

Cừu Dịch: "..."

"Tại sao họ lại đang kéo quần chứ!" Trợ lý Thiệu Tuyền gần như tuyệt vọng, bị người ta phát hiện cùng một gã đàn ông từng hôn môi mình trên show truyền hình thực tế ở chung nhà vệ sinh, lại còn đang cùng nhau kéo quần... Cậu ta không dám tưởng tượng người ta sẽ nghĩ gì về mối quan hệ giữa Thiệu Tuyền và Hoàng Hách nữa, chuyện này dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được, "Tệ hơn nữa là, họ còn mặc nhầm quần của nhau!"

Cừu Dịch giả vờ bình tĩnh: "Không sao, toàn chuyện nhỏ cả." Hắn không dám nói với trợ lý Thiệu Tuyền rằng, việc bảo Thiệu Tuyền và Hoàng Hách đổi quần cho nhau là ý tưởng hắn nghĩ ra để chiều theo cái tâm hồn mỏng manh như pha lê của Thiệu Tuyền.

Trợ lý Thiệu Tuyền: "..."

Không hổ danh là ảnh đế từng đoạt đủ giải, đi đủ loại thảm đỏ! Trợ lý Thiệu Tuyền hoàn toàn hiểu lầm ý Cừu Dịch, trong lòng trào dâng một cảm giác ngưỡng mộ đối với hắn. Thần thái này! Phong độ này! Đúng là người từng trải qua sóng to gió lớn, chuyện nhỏ nhặt thế này làm gì phải giật mình chứ!

- Nhưng hắn đâu có trải qua sóng gió gì đâu!

Trợ lý Thiệu Tuyền thực sự muốn khóc: "Anh Dịch, anh là tiền bối, anh có thể chỉ điểm cho em một chút được không, bây giờ phải làm sao đây? Trong đám người chặn cửa thật sự có paparazzi và phóng viên giải trí trà trộn bên trong, bây giờ họ đang vây quanh Thiệu Tuyền và trợ lý của anh! Còn chĩa máy ảnh vào Thiệu Tuyền chụp lia lịa, anh Dịch ơi, anh có thể chỉ điểm cho đàn em một chút được không... mà Hoàng Hách cũng là trợ lý của anh mà!"

Nếu không thể nhanh chóng nghĩ ra cách giúp Thiệu Tuyền xử lý quan hệ công chúng, trợ lý cảm thấy chắc chắn tối nay mình sẽ phải gói ghém đồ đạc cuốn gói thôi.

Cừu Dịch tặc lưỡi, bắt đầu suy nghĩ.

Mặc dù hắn không quan tâm Thiệu Tuyền có bị cả mạng viết lung tung hay không, nhưng nghĩ tới việc Đoạn Thăng Vinh dù sao cũng là em vợ của mình, bây giờ cũng coi như là người một nhà rồi, Cừu Dịch vẫn nghiêm túc suy ngẫm một chút phương pháp đối phó.

"Vậy bây giờ cậu đang ở đâu?" Cừu Dịch hỏi.

"Em đang ở bên ngoài nhà vệ sinh." Trợ lý Thiệu Tuyền đáp.

"Còn Thiệu Tuyền và em vợ--à, Hoàng Hách của tôi thì sao?"

"Vẫn đang bị người ta vây ở trong nhà vệ sinh."

Cừu Dịch lại hỏi: "Trình độ đánh nhau của cậu thế nào?"

Trợ lý Thiệu Tuyền e thẹn đáp: "Sức chiến đấu không bằng một con ngỗng."

"Nói thật đi, cậu phải biết, nếu cậu không thể giúp Thiệu Tuyền giải quyết khủng hoảng, chắc chắn sẽ bị công ty đuổi việc đấy."

Giọng điệu trợ lý Thiệu Tuyền trở nên nghiêm túc, như thể sẵn sàng anh dũng hy sinh bất cứ lúc nào: "Đánh với mười tám La Hán cũng không thành vấn đề!"

"Tốt, bây giờ cậu hãy ra mặt với tư cách là người quản lý của Thiệu Tuyền, đi ngăn cản bọn paparazzi tiếp tục chụp ảnh lung tung," Cừu Dịch nói, "Sau đó giết gà dọa khỉ, tùy tiện chọn một phóng viên ra tay, cướp lấy máy ảnh của hắn rồi đập nát đi."

Trợ lý Thiệu Tuyền ngớ người: "Làm vậy có hơi mạnh tay quá không?"

"Chính là phải mạnh tay, mới khiến bọn họ trở tay không kịp," Cừu Dịch lại nói, "Sau khi đập nát máy ảnh, cậu hãy nghiêm túc một chút, nói với bọn họ rằng chuyện hôm nay coi như chưa từng xảy ra, nếu tối nay cậu thấy bất kỳ bài báo lá cải nào liên quan đến chuyện hôm nay, cậu sẽ nhân danh công ty khởi kiện bọn họ. Còn về nội dung kiện tụng, cứ nói là xâm phạm quyền riêng tư, rồi bịa thêm một chút, đánh lừa bọn họ là được. Chờ khi bọn họ hoang mang, thì đập nốt máy ảnh của những người khác. Ngoài ra khi đập thì chú ý một chút, nhớ lục soát xem bọn họ có máy ghi âm không."

Trợ lý Thiệu Tuyền chưa từng thấy thế trận lưu manh như vậy: "Làm thế này có ổn không? Có phải hơi quá..."

"Quá cái gì? Quá đáng à?" Cừu Dịch ngắt lời cậu ta, "Có những kẻ cứ được nước lấn tới. Tại sao phải nể mặt những kẻ xúi giục fan chặn cửa nhà vệ sinh chứ? Bọn họ thì không quá đáng à?"

"Nhưng mà đập máy ảnh... liệu có khiến Thiệu Tuyền bị cả mạng chỉ trích không?"

Cừu Dịch ngán ngẩm: "Cậu thấy bị lộ chuyện một ngôi sao đang hot cùng người khác kéo quần trong nhà vệ sinh nghiêm trọng, hay bị lộ chuyện trợ lý của ngôi sao đập máy ảnh nghiêm trọng hơn? Hơn nữa, diễn vai ác với vai thiện không được sao? Cậu gánh hết trách nhiệm đập máy ảnh, rồi trong lúc cậu đập, để Thiệu Tuyền ra can ngăn vài câu, chẳng phải đã giúp cậu ta tẩy trắng rồi sao?"

"Hóa ra là vậy!" Trợ lý Thiệu Tuyền càng thêm ngưỡng mộ Cừu Dịch, "Nhưng còn phía fan thì xử lý thế nào?"

Cừu Dịch hỏi ngược lại: "Phía fan không cần xử lý, sẽ có anti-fan và fan nữ tự động giúp anh ta tẩy trắng thôi, hơn nữa thân thẳng không sợ bóng xiêu, anh ta và em vợ---à nhầm, Hoàng Hách của tôi đâu có thật sự quan hệ đồng tính đâu."

Trợ lý Thiệu Tuyền bội phục đến năm vóc sát đất: "Anh Dịch, anh giỏi quá... Nhưng mà, sao em cảm thấy anh có vẻ rất thành thạo vậy?"

Cừu Dịch nhẹ nhàng nói: "Thành thạo à? Cũng bình thường thôi, dù sao hồi tôi mới ra mắt cũng thường để Hoàng...à không, để người quản lý Từ của tôi đập máy quay mà."

Trợ lý Thiệu Tuyền: "..."

"Được rồi, cúp máy đi, mau đi đập máy ảnh đi, cậu cứ xem mình là một con ngỗng, bọn paparazzi đó sức chiến đấu không bằng cậu đâu."

Thấy vẻ mặt của Đoạn Ứng Hứa càng lúc càng u ám theo thời gian cuộc gọi của mình, Cừu Dịch vội vàng đuổi trợ lý Thiệu Tuyền đi, để cậu ta đi lo chuyện của Thiệu Tuyền và Đoạn Thăng Vinh.

"Được! Em là ngỗng!!" Trước khi Cừu Dịch cúp máy, hắn còn nghe được tiếng hét đầy khí thế của trợ lý Thiệu Tuyền, "Quạt quạt!"

Cừu Dịch: "..."

Hắn chỉ nói đại thôi, bảo trợ lý Thiệu Tuyền đừng căng thẳng, sao cậu ta lại thật sự coi mình là ngỗng vậy?

Cừu Dịch quay đầu lại, định nói với Đoạn Ứng Hứa rằng mình đã xử lý xong chuyện, hai người có thể tiếp tục đi hẹn hò, ai ngờ lại thấy Đoạn Ứng Hứa cúi đầu xuống.

"Anh lại cúi đầu làm gì thế?" Cừu Dịch đưa tay, theo thói quen xoa xoa đầu Đoạn Ứng Hứa, "Thật sự coi mình là rùa à? Lúc nào cũng phải rụt cái đầu rùa vào?"

"Không phải..." Đoạn Ứng Hứa khẽ nói, "Chỉ là đột nhiên cảm thấy... tại sao trên người em còn nhiều chuyện anh không biết vậy?"

Cừu Dịch cười nhẹ: "Nếu anh muốn biết thì sau này khi rảnh, em sẽ từ từ kể hết cho anh nghe."

"Nhưng Hoàng Hách đều đã biết hết, phải không?" Giọng Đoạn Ứng Hứa có chút trầm xuống, "Anh biết như vậy là không tốt, cậu ta và em là anh em không có quan hệ huyết thống, nhưng anh vẫn... rất ghen tị với cậu ta."

Cừu Dịch nắm lấy tay anh, ghé sát tai Đoạn Ứng Hứa thì thầm: "Đã vậy thì chúng ta cứ đi tạo những kỷ niệm mà cậu ta không biết là được."

Đoạn Ứng Hứa tinh thần phấn chấn hẳn lên.

Cừu Dịch cười khẽ: "Đi thôi, những chuyện sắp xảy ra, em sẽ không kể cho Hoàng Hách đâu, đây là chuyện riêng chỉ có hai đứa mình biết thôi."

Đoạn Ứng Hứa nắm lại tay hắn, có chút vội vàng bước chân ra, sải bước nhanh về phía trước: "Vậy chúng ta phải nhanh lên, không thể lãng phí thời gian."

Cừu Dịch bật cười: "Đừng vội, sau này còn nhiều thời gian mà."

"Anh biết, nhưng... anh rất tham lam," Đoạn Ứng Hứa nói, "Dù chỉ là một giây, anh cũng rất quý trọng."

Cừu Dịch ung dung nói: "Được rồi được rồi, em biết rồi."

Hai người từng bước từng bước đi ra khỏi cầu thang thoát hiểm.

Chỉ là...

Ánh sáng lóe lên mà Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa không để ý trước đó lại xuất hiện lần nữa.

Một bóng người lén lút thò đầu ra từ cửa cầu thang thoát hiểm, chăm chú nhìn bóng lưng của Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa đang đi xa dần. Trong tay hắn cầm một chiếc máy ảnh, trên ve áo còn cài một chiếc máy ghi âm.

Gã đàn ông chăm chú nhìn bóng lưng Cừu Dịch, nghiến răng ken két.

"Tên khốn... cuối cùng cũng để tao nắm thóp mày rồi," Ánh mắt gã đàn ông đầy căm hận, hắn lẩm bẩm, trút giận, "Cừu Dịch à Cừu Dịch, cuối cùng cũng để tao có cơ hội trả thù mày rồi..."

Đột nhiên.

Cừu Dịch dừng bước.

Gã đàn ông giật mình, tay lập tức luống cuống, dường như nhớ lại một số ký ức kinh hoàng bị Cừu Dịch chi phối trong quá khứ, tay trượt một cái, máy ảnh liền "bộp" một tiếng rơi xuống đất.

Hắn vội vàng nhặt máy ảnh lên, nhưng không may là màn hình máy ảnh đã tắt ngóm, có vẻ như bị rơi không nhẹ, trực tiếp tắt thở luôn.

Gã đàn ông: "..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.