Sau khi nghĩ rõ ràng thì cô không rầu rĩ nữa, sau đó lại đi ra ngoài.
Cô gái kia về rồi lại đi quá vội vàng khiến Đan Thần Huân không hiểu ra sao.
Anh bật cười, nằm trên ghế sofa nhìn chằm chằm trần nhà.
Anh hôn mê một ngày một đêm có nghĩa là đã mất tích một ngày một đêm, có lẽ bên ngoài đã hỗn loạn lắm rồi.
...
Tô Cẩn quay lại Sở Pháp y, cô vừa bước vào phòng giải phẫu, Trì Triệt đã vội vàng đi theo sau.
Cô gái mặc áo blouse trắng không đeo khẩu trang, khuôn mặt nhỏ tối sầm có vẻ như tâm trạng rất tệ.
“Pháp y Tô, không khỏe thì cứ về nghỉ đi.” Anh ta không dám đến gần, dựa vào ánh đèn duy nhất ở bàn giải phẫu để quan sát gò má cô.
“Không cần.” Cô mặc áo blouse, đeo găng tay và khẩu trang xong mới quay người lại: “Hôm nay có vụ án gì không?”
“A...!Tôi đang định nói chuyện này.” Trì Triệt bắt đầu nói chuyện công việc: “Khoảng mười một giờ đêm hôm trước, ngoại ô Thành Nam xảy ra một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng, hai chiếc xe rơi xuống sông, hai chiếc xe còn lại cũng bị đâm biến dạng...”
Tô Cẩn đang sắp xếp dụng cụ giải phẫu, nghe vậy thì ngước mắt lên nhìn, trong mắt thoáng qua tia sáng.
“Ngoại ô?”
Có liên quan với họ Đan?
“Ừ, cảnh sát nhận được báo án lúc một giờ sáng, hiện trường thương vong nặng nề, năm người chết ba người bị thương, ở hiện trường có mấy khẩu súng, có dấu vết đấu súng, cảnh sát suy đoán đây không phải một vụ tai nạn xe đơn giản...” Trì Triệt nói: “Đội trưởng Đan...!Xe của cảnh sát Đan cũng xuất hiện ở hiện trường.
Căn cứ vào báo cáo xét nghiệm vết máu do pháp chống thu thập ở hiện trường, đã chứng thực lúc đó cảnh sát Đan cũng ở đó, có lẽ bị trúng đạn, bây giờ đã mất tích!”
Tô Cẩn hơi híp mắt, hỏi: “Là trả thù sao?”
“Không rõ, cảnh sát vẫn đang điều tra.” Vẻ mặt Trì Triệt nghiêm nghị, dù sao cũng là người quen biết: “Cảnh sát đã xác nhận thân phận của năm xác chết, một người trong số đó là người dân bình thường lái xe đi ngang qua, bốn người còn lại đều có tiền án, là xã hội đen...!Lát nữa xác chết sẽ được đưa đến đây, cần pháp y giám định nguyên nhân cái chết...”
Tô Cẩn dừng lại: “Ý anh là...!Họ Đan...!Cảnh sát Đan bị người ta truy sát?”
“Có khả năng này, ba người còn lại vẫn đang hôn mê, phải chờ bọn họ tỉnh lại để lấy lời khai.” Anh ta thở dài: “Không biết đội trưởng Đan đã chọc giận ai mà lại dính vào đám sát thủ này.
Ở hiện trường có rất nhiều vết máu, tình hình không lạc quan lắm, cảnh sát đang tìm kiếm khắp nơi, không biết sống hay chết...”
Tô Cẩn chỉ nhíu mày.
Thì ra họ Đan chọc giận xã hội đen, anh ta ở lại nhà cô vì muốn tránh việc bị truy sát?
“Pháp y Tô, hôm nay cô phải vất vả rồi, cô phải giao báo cáo khám nghiệm tử thi cho tôi trước giờ tan làm.” Trì Triệt dặn dò, anh ta nhìn cô một lần nữa mới yên lặng rời khỏi phòng giải phẫu.
Tô Cẩn tiếp tục công việc, sau khi sắp xếp gọn gàng bàn làm việc mới cầm điện thoại trong ngăn kéo lên.
Cô mở app tin tức Penguin, phần mềm dựa vào định vị tự động đổi thành tin tức khu vực Đế thành.
Tin tức đầu tiên là vụ tai nạn xe đêm hôm trước, có hình ảnh hiện trường, còn có video vớt xe từ dưới sông.
Nhưng trong tin tức không nói đến việc hiện trường có dấu vết đấu súng, cũng không nhắc đến có người mất tích, càng không nói bất kỳ tin tức gì liên quan đến Đan Thần Huân.
Lúc đang xem điện thoại, ngoài của phát ra tiếng động, nhân viên công tác Sở Pháp y đưa một xác chết vào.
Tô Cẩn đọc qua thông tin, người chết là vị tài xế hơn bốn mươi, đang độ tuổi trung niên lại không may gặp tai họa bất ngờ.
Cô đóng tập tài liệu lại, cầm dao giải phẫu, trước khi cắt xuống còn nói với người chết: “Kiếp sau hãy lái chiếc xe khác...”
Vì cả năm người đều chết vì tai nạn nên quá trình cũng không phức tạp, chỉ tốn hai tiếng đã khám nghiệm xong.